Chương 16
Gửi đến: Mel FullerTừ: [email protected]
Về việc: Anh biết
em đang ở nhà, anh thấy đèn phòng ngủ em còn sáng. Sao em không ra mở cửa? Hay trả lời điện thoại của anh? Mel, anh biết có gì đó không ổn, và anh nghĩ anh biết đó là chuyện gì, nhưng em không nói chuyện với anh, làm sao anh có thể sửa sai chứ? Vì anh có thể làm điều đó, anh có thể sửa sai, nếu em cho anh một cơ hội. Làm ơn, làm ơn, làm ơn mở cửa ra nào.
John
Gửi đến: Tony Salerno
Từ: Nadine Wilcock
Về việc: À, nó
Cứ như thể em đã biết nó sẽ xảy ra. Em ĐÃ BIẾT anh chàng này tốt tính đến mức không có thực. Và cả cái vụ tên John nữa. Em đã từng nói nickname gì mà lại là John, nhớ không?
Em đã đúng. Em không vui vì mình đã đúng, nhưng em đã đúng. Nickname của anh ta không phải là John. Nó là tên THẬT của anh ta. Đến giờ bọn em chỉ biết bấy nhiêu, ngoại trừ việc biết tên anh ra KHÔNG PHẢI thế: Nó KHÔNG PHẢI LÀ Max Friedlander. Hình như tên Max Friedlander thật đã trả tiền cho anh chàng này ĐÓNG GIẢ làm anh ta, để anh ta (Max thật) có thể đi chơi ở Key West với Vivica, siêu mẫu thay vì bay về lại New York dẫn chó đi dạo. Tội nghiệp Mel. Mel đáng thương quá. Sao em lại phải đúng chứ? Em sẽ trả tiền để không phải đã đúng. Em thà từ bỏ size 12 mới kiếm được để được sai. Em nói thật đấy.
Nad:-(
Gửi đến: Nadine Wilcock
Từ: Tony Salerno
Về việc: Để xem
anh có hiểu đúng không:
Anh chàng Mel đang hẹn hò đang đóng giả làm Max Friedlander--một gã mà em chưa bao giờ thích, vì những lời đồn đại về anh ta--và giờ bỗng nhiên hóa ra anh ta KHÔNG PHẢI là Max Friedlander. Có điều, thay vì thấy nhẹ nhõm vì anh ta không phải là kẻ đê tiện mà ban đầu em đã tưởng, em lại nổi đóa vì anh ta nói dối. Anh không hiểu phụ nữ bọn em đấy. Thực sự không hiểu. Ý anh là, anh thừa nhận anh ta chẳng biết suy xét đúng sai, nhưng í chưa bao giờ chườm đá lên ngực ai.
Gửi đến: Tony Salerno
Từ: Nadine Wilcock
Về việc: Anh không hiểu sao?
Anh ta nói dối. Anh ta dối cậu ấy. Làm sao cậu ấy tin được bất cứ chuyện lớn nhỏ gì anh ta đã nói, khi anh ta thậm chí chưa bao giờ khai thật tên mình? Anh sao vậy? Anh theo phe nào?
Gửi đến: [email protected]
Từ: Tony Salerno
Về việc: Anh làm hỏng bét hết rồi
Anh bạn, nhớ anh đã cho tôi địa chỉ email và bảo tôi gửi cho anh công thức làm món mì ống Bolognese để anh có thể làm Mel sững sờ?
À, tôi nghĩ anh sẽ không cần đến nó nữa rồi. Vì từ những gì tôi nghe, anh đang lúc xuống chó rồi, nhưng phải thôi. Vậy thỏa thuận là thế nào? Max Friedlander trả tiền để anh nói với Mel anh là anh ta? Vì các cô kia nói thế mà. Tôi không biết anh đang làm cái gì, nhưng tốt hơn hãy bắt đầu gom bao cát lập công sự, vì trọng pháoã vào anh rát lắm. Hoặc thế hoặc bước ra khỏi đó đi, anh bạn. Nghiêm túc đấy.
Hãy tự cứu mình, vì mọi việc đang bắt đầu tồi tệ, nhưng phải thôi.
Chỉ nghĩ là cần cảnh báo cho anh biết.
Tone
Gửi đến: Max Friedlander
Từ: John Trent
Chủ đề: Không, CẬU mới là kẻ chết rồi
Cậu đang cố làm gì tôi vậy? Cậu có ĐIÊN không? Làm sao mà Mel biết chuyện này? Cậu muốn nói hay với không hay à? Tôi sẽ nói cậu biết cái gì không hay: là CẬU đấy. Thề có Chúa, Friedlander, tốt hơn cậu không nên đặt chân vào thành phố này lần nào nữa, vì nếu không, tôi cam đoan sẽ tìm thấy cậu, và khi đó, cậu sẽ hối tiếc cái ngày cậu được sinh ra.
John
Gửi đến: John Trent
Từ: Stacy Trent
Về việc: CÓ CHUYỆN GÌ VẬ
Sao không ai nói gì với chị cả? Jason nói có chuyện không ổn. Là gì vậy? Em không phải đang ở Vermont sao?
Cái chứng chuột rút chết tiệt này...
Gửi đến: John Trent
Từ: Max Friedlander
Về việc: Cậu hãy thôi rêи ɾỉ đi
Cậu nợ tớ một lần, nhớ chưa? Dù sao cũng không phải lỗi tại tớ. Là Vivica. Cô ta đã làm. Hình như cô ta đã gửi email cho cô bạn gái cậu. Tớ tìm thấy tin nhắn trong hộp thư gửi. Muốn xem không? Nó đây, mà tớ phải nói, đây quả là bằng chứng sáng chói về lỗ hổng trong hệ thống trường công: