Nghe đối phương nói ba đài thiết bị này là sản phẩm mới vừa mới hoàn thành không lâu, dựa theo lời của đối phương, Cố Hoài cảm giác giá cả của thiết bị này cũng không rẻ.
Thế nhưng hắn vừa mới làm hỏng mất hai cái của người ta.
Bên ngoài mặt Cố Hoài không hề đổi sắc, nhẹ nhàng chớp chớp mắt, hắn nghĩ tới một đống tiền sắp ra khỏi cửa…..
Không đúng, hắn căn bản không có tiền.
Sau khi ý thức được chuyện này, Cố Hoài lại ngây người một giây.
Kể từ khi đi theo Alvis từ tinh cầu bỏ hoang trở về Toussaint tinh, cuộc sống của Cố Hoài cơ bản cái gì cũng không thiếu, hơn nữa chỉ cần hắn biểu hiện ra muốn một thứ gì, trùng tộc ở Toussaint tinh sẽ nhanh chóng mang thứ đó đến trước mặt hắn.
Cứ như thế từ khi Cố Hoài phá vỏ tới thế giới này, hắn nhanh chóng quên mất khái niệm “tiền” là gì rồi.
Bên này Cố Hoài thầm nghĩ làm sao để bồi thường tiền, bởi vì những người khác quá đỗi chấn kinh mà không nói nên lời lúc này cũng lên tiếng.
“Không có khả năng…. Tinh thần lực của những thầy cô cũng chỉ ở mức 30000 đến 40000, sao có thể hơn mười vạn được….?”
“Nhưng mà kết qua hai lần thử nghiệm đều như vậy, vậy cũng không thể nói là trùng hợp như vậy được, cả hai lần đều trục trặc.”
“Tinh thần lực ở mức mười vạn…. vậy là quái vật đi, cũng quá khủng bố rồi.
»
Nhóm sinh viên hai mắt dò xét nhìn nhau, đều nhìn thấy kinh sợ ở trong mắt đối phương.
Hammer đứng ở bên cạnh Cố Hoài vừa vặn nghe thấy những lời nghị luận này, trong lòng hắn không khỏi nghĩ, tinh thần lực mười vạn chắc chắn chỉ là một góc của vị bệ hạ này….
Không, đây chắc cũng không phải một góc, nhất định chỉ có một chút chút ít.
Tinh thần lực của trùng tộc vương có thể liên kết với toàn bộ trùng tộc đã rất là khủng bố, Hammer chỉ cần nghĩ cũng đã thấy da đầu phát đau.
Có thể liên kết tinh thần với cả một chủng tộc, hơn nữa còn có thể vượt qua tinh hệ, cho dù trùng tộc ở tinh vực cực xa nào đó trong vũ trụ vẫn có thể truyền đạt ý chí đến đàn trùng tộc đó.
Nghĩ tới đây, Hammer liền cảm thấy thật may mắn, vì vị bệ hạ đứng bên cạnh hắn này tính khí rất tốt, nếu không hắn và Thẩm Mục đã sớm nằm trong quan tài.
Trong chuyện hiểu lầm lần đó, khi ấy đối phương mà dùng tinh thần lực tấn công bọn hắn, vậy hắn và Thẩm Mục đã qua đời tại chỗ.
Cả đại sảnh kiểm tra rất nhanh bị tiếng bàn tán làm cho ồn ào, thậm chí những sinh viên này đã nhanh tay gửi chuyện này lên diễn đàn của trường.
Việc truyền thông tin giữa các sinh viên rất nhanh chóng, không bao lâu, học sinh các lớp trong toàn bộ học viện quân sự đế quốc đều biết được điều này, trường học ầm ĩ một trận.
Trong diễn đàn trường—-
[trao đổi sinh năm nay của địa cầu liên bang thật lợi hại!]
[Lợi hại bao nhiêu?]
[chỉ sốt tinh thần lực trên mười vạn!]
[….?]
Một loạt trả lời giấu chấm lửng giống nhau ở bên dưới.
Hình như không cẩn thận làm cho mọi chuyện ầm ĩ lên…..
Nhìn thấy cảnh tưởng xung quanh, Cố Hoài co rút khóe miệng, cảm giác ban đầu hắn không muốn gây ầm ĩ ở trường học cuối cùng đã bị ngâm nước một nửa.
Lúc này Derrick mời từ trong kinh sợ hồi phục lại, hắn ngơ ngác nhìn hai đài thiết bị bị hỏng, rốt cục không thể nói ra là do thiết bị bị trục trắc.
Hắn nếu để đối phương đi kiểm tra thêm một lần nữa, vậy đài thiết bị cuối cùng chỉ sợ là sẽ chung số phận.
“Địa cầu liên bang các người sao lại có thể…. Tìm ra một học sinh lợi hại như vậy?” thật sự là tìm không ra từ thích hợp để hình dung, Derrick phải dừng rất lâu mới đem lời này nói xong.
Khi nói chuyện, ánh mắt Derrick nhìn Cố Hoài dần dần sợ hãi, đối mặt với kết quả như vậy, hiện giờ Derrick cũng không có gì mà không phục, không có gì cảm thấy xấu hổ khi học sinh trường mình thua đối thủ ở trình độ này.
Chỉ là nghĩ lại học sinh như vậy mà làm trao đổi sinh để bọn họ dạy, Derrick cảm thấy mình và các thấy cô giáo khác không có tư cách dạy đối phương.
Hammer nghe nói như vậy liên ho khan vài cái, hắn muốn nói ra sự thật.
Thành công nhìn thấy Derrick thay đổi sắc mặt, hơn nữa bọn hắn gây ra chuyện khiến nhiều người để ý như vậy, nói ra sự thật cũng không có gì.
Hammer: “Kỳ thật….”
Hammer mới nói ra được hai chữ, đã bị câu hỏi của Cố Hoài ngắt lời: “Hai đài thiết bị này…. Ưm, cái…. Cần tôi bồi thường không?”
Mặc dù không phải cố ý, Cố Hoài vẫn không thể tránh khói có chút áy náy.
Nghe thấy lời này của Cố Hoài, ngay lập tức Derrick cảm thấy đau đớn, thiết bị mà trường học quý trọng đã bị hủy mất hai đài, đây cũng không phải là chuyện nhỏ.
Có thể khiến địa cầu liên bang bồi thường một chút cho bọn hắn, nghĩ như vậy, Derrick quyết đoán nói: “Đương nhiên—-“ là muốn.
Lời chưa nói xong, một cái đuôi màu xám bác đã hiện ra quấn lấy thanh niên ở đối diện, Alvis kéo Cố Hoài về phía sau hắn, rồi mặt vô biểu tình nhìn người Fields ở trước mặt.
Trùng tộc tóc bác im lặng xuất hiện trước mặt hắn khiến Derrick sửng sốt, mà trên người cao đẳng trùng tộc này có dựng đồng màu vàng nhạt và cái đuôi màu xám bạc khiến đồng tử Derrick trong thời gian ngăn trợn to.
Bị đối phương nhìn chằm chằm, Derrick liền thay đổi lời nói ra khỏi miệng: “Đương nhiên không cần.”
Cố ý phóng ra uy áp nhất định, những người Fields đứng gần Alvis cảm nhận được sức ép liền thấy không tốt lắm, cái đuôi hắn vòng lấy trên người Cố Hoài mang tư thái bảo vệ, mà ánh mắt nhìn về phía đối diện rất lạnh lùng.
Mà mục tiêu của sự lạnh lùng này chỉ cách một lằn chỉ mỏng manh.
Bời vì nhìn thấy Cố Hoài hơi cúi đầu, trên khuôn mặt mang theo biểu tình âu lo, Alvis cảm thấy hắn bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Là người Fields đối diện này kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn.
Lúc này Cố Hoài phản ứng lại: “Alvis.”
Liếc mắt nhìn người đối diện hình như chịu áp lực thật lớn, Cố Hoài theo thói quen sờ sờ cái đuôi đang vòng lấy mình.
Cảm nhận được đuôi được vuốt ve lúc này Alvis mới hạ mắt, mặc dù mặt vẫn không có biểu tình gì, thế nhưng hắn đã thu uy áp về.
Áp lực trên người Alvis dần dần giảm xuống, Derrick cuối cùng cũng tốt hơn nhiều, không cảm giác giống như mình không mặc quần áo mà đừng giữa trời đông nữa
Những đặc điểm trên người Alvis rất dễ dàng nhận ra, vẻ mặt những sinh viên người Fields ở đây cũng không biết ra sao, bọn hắn không hiểu được tình huống trước mắt là như thế nào.
Vì sao quân đoàn trưởng của trùng tộc sẽ xuất hiện ở trong này, còn nữa vì sao đối phương lại bảo vệ tên trảo đổi sinh nhân loại như vậy—–
“Trùng tộc vương…. Tôi nhớ rõ là tóc đen mắt đen.” Lúc này một tên sinh viên người Fields phát ra thanh âm nho nhỏ.
Mặc dù diện mạo thật không có ở trên tinh võng, nhưng vị trí đứng đầu của sinh vật đáng yêu nhất tinh tế là trùng tộc vương, con búp bê bán trên tinh võng là tóc đen mắt đen….
Tên học sinh
này nói ra câu này khiến cho mọi người tỉnh mộng từ trong sợ hãi, nếu thanh niên trước mặt bọn hắn là trùng tộc vương, vậy tất cả mọi chuyện có thể hiểu được rồi.
Đoán mà hợp lý thì sẽ hợp lý, nhưng sau khi phát hiện ra điều này lại khiến những sinh viên này ngơ ngác thêm một lần nữa.
Trùng tộc vương….. đừng trước mặt bọn họ sao?
Thừa nhận này khiến cho những sinh viên người Fields ở đại sảnh cảm thấy bối rối, mà lúc này Derrick hoàn toàn vội vàng, hắn chỉ cần nghĩ lại thái độ vừa rồi của mình với Cố Hoài như thế nào, liền muốn tự tử ngay tại chỗ.
Lúc này Hammer lên tiếng, đem sự thật nói ra, đương nhiên không hề nói ra chuyện vì sao hắn và Thẩm Mục lại theo Cố Hoài tới đây.
“Chính là như vậy.” Cố Hoài gật đầu hùa theo Hammer, “Đã gây phiền phức cho mọi
người.”
Derrick làm sao dám nhận câu nói này, chỉ đành nhanh chóng lắc đầu: “Không phiền.”
Nội dung thảo luận trong diễn đàn trường học được thay đổi, mặc dù Cố Hoài không biết chuyện trên diễn đàn, nhưng hắn cũng biết, lần này ở trong trường học hắn khẳng định là đã gây nên sóng to gió lớn.
Nếu đã như vậy, Cố Hoài quyết định không quan tâm nhiều như vậy, trực tiếp dẫn Alvis quang
minh chính đai đi tham quan trường học.
Chờ thảo mãn vui thích xong mới dẹp đường hồi phủ.
“Tôi mệt mỏi.” sau khi đi ra cửa trường học, Cố Hoài nhìn Alvis đi theo bên cạnh, chớp chớp mắt, “Muốn ngồi lên đuôi của anh trở về.”
Alvis không lên tiếng, nhưng rất nhanh hạ thấp đuôi của mình xuống, để cho Cố Hoài ngồi lên trên.
Cứ như vậy đáp ứng yêu cầu, cũng hơi quá…. Quá nuông chiều rồi.
Thẩm Mục và Hammer không hẹn mà cùng sinh ra ý tưởng này.
Đây cũng không phải lần đần tiên Thẩm Mục và Hammer nhìn thấy bức tranh này, lúc trước trên tinh cầu của người Walter, bọn hắn cũng nhìn thấy Alvis dùng đuôi chở Cố Hoài đi qua trước mặt bọn họ.
Lần trước là bị động, lần này là Cố Hoài chủ động yêu cầu, bản thân thực sự thay đổi rất nhiều.
Chờ được chở đến nơi được chiêu đãi, Cố Hoài đã ngồi dựa vào lưng Alvis ngủ.
Alvis muốn bế Cố Hoài, nhưng động tác của hắn cũng không thành thạo, nhưng sự dịu dàng trong động tác không hợp với vẻ lạnh lùng ở trên mặt.
Khi Cố
Hoài tỉnh ngủ đã là buổi tối, hắn từ trên giường đứng dậy liền nhìn thấy Alvis.
“Á…..” Cố Hoài còn chưa kịp gọi tên đối phương, hắn liền bị Alvis cúi người hôn hắn mà thanh âm bị nghẹn lại.
Lần này Alvis nhẹ nhàng hôn má hắn, Cố Hoài cũng không nói gì, nhưng ngay khi Cố Hoài vừa thả lỏng, nụ hôn của Alvis lại đặt lên cổ hắn khiến hắn run lên.
Con mèo lớn này có lẽ hiểu là, ngoại trừ miệng không thể hôn, những nơi khác đều có thể hôn, nhưng mà hiện giờ Cố Hoài phát hiện cũng không có cách sửa đúng, chỉ có thể đỏ mặt mà đầy đối phương.
Nhưng mà chỉ đẩy ra, Cố Hoài cũng không nói với Alvis hai chữ “không được.”
Bản năng chiếm hữu khiến Alvis phát hiện ra điểm này đầu tiên, thế là cho dù bị đẩy, hắn vẫn tiến lại gần tiếp tục hôn.
Cố Hoài mím môi ngồi im không nhúc nhích, đôi tai chuyển từ đỏ hồng sang đỏ đậm.
“Có việc muốn nói với mọi người.” cảm thấy cứ tiếp tục như vậy sẽ không tốt, Cố Hoài vội vã tìm lý do đứng dậy.
Lý do này cũng không phải là cái cớ, Cố Hoài chờ nhiệt độ trên mặt biến mất, hắn đi xuống đại sảnh.
Ngồi ở trên sô pha, Cố Hoài ho nhẹ nói với nhóm trùng tộc đang vây xung quanh hắn: “Buổi chiều ngày hôm qua tôi đi tham quan trường học của người Fields, không cần thận làm hỏng thiết bị của trường học bọn họ….”
“Ngài muốn hủy thêm một đài nữa để chơi sao?” tham mưu trưởng đẩy mắt kính.
Phá vỡ vài cái, vậy là vương có hứng thú với những thiết bị đó, phản ứng đầu tiên của tham mưu trưởng là nghĩ như vậy.
“Làm hỏng thì làm hỏng, ngài chơi vui vẻ là được rồi.” Sidmudo nghe vậy cũng lên tiếng nói như vậy.
Phản ứng của những trùng tộc khác cũng giống như vậy.
Cố Hoài sau một lúc lâu không nói nên lời, trưởng bối nhà hắn sao lại nghĩ như vậy?
“Không phải…. tôi cảm thấy nên bồi thường tổn thất cho bọn họ, nhưng mà…. Khụ, không có tiền.” Cố Hoài nói tới cùng nhịn không được ho một tiếng.
Cố Hoài thật sự chưa bao giờ trải nghiệm qua tình huống như vậy, mình làm hư đồ vật
này nọ lại kêu người trong nhà phải đi trả tiền.
“Chuyện mà ngài đã giao phó chúng ta sẽ đi làm.” Capelia trả lời.
Ngày hôm sau,học viện quân sự đệ nhất đế quốc của người Fields chào đón bốn vị quân đoàn trưởng của trùng tộc tới chơi.
Trận này khiến cho hiệu trưởng đang đi công tác ở tinh cầu bên cạnh bị dọa phải vội vàng trở về, theo như những chuyện xảy ra ở trong trường ngày hôm qua, những thầy cô giáo trong trường học đều nhất trí ngày hôm qua trùng tộc là bất mãn với thái độ của bọn họ với bệ hạ của mình, nên hôm nay đến hỏi tội.
Bốn gã alpha trùng tộc đi tới trường trên người đều phảng phất “thế lực hắc ám”.
Lúc này hiệu trưởng đang suy nghĩ bọn hắn nên giải thích như thế nào, hắn lại nghe nhóm trùng tộc trước mặt nói với hắn: “Việc thiết bị tổn thất, trùng tộc đồng ý bồi thường.”
Câu nói này vừa ra, hiệu trưởng bị nghẹn không biết phải nói thế nào.
“Không cần không cần.” Hiệu trưởng nghe vậy liền lau mồ hôi trên trán, uyển chuyển từ chối nói, “Là thiết bị của trường chúng tôi không đủ tốt.”
Bọn hắn nào dám muốn!