Tôi Ở Thành Phố

Chương 10: an buoi khong ?

Mua thuốc xong tôi về nhà luôn vì em đang đợi , vào đến nhà nhìn em mà lòng tôi đau xót , em ấy đang nằm vô lực trên giường , em thờ thành từng tiếng có vẻ rất mệt mỏi .

-công chúa nhỏ của tôi dậy uống thuốc nè .

mắt em lim dim mở , rúc đầu vào long tôi dụi dụi , rồi ngồi dậy uống thuốc tránh thai . Đợi em uống xong tôi lại gần ôm eo em từ phía sau hôn nhẹ lên gáy em .

-hì hì làm gì đấy ? nhột em hì hì

ôi không trả lời vòng tay xuống bế em vào giường nhẹ nhàng đặt em xuống rồi ôm em vào lòng để cho em cảm nhận hơi ấm của tôi.

-anh kể em đi hồi chiều anh và hai có làm gì k ?

-em thật sự muốn biết chứ ?

-hì hì em cũng muốn biết thật mà .

[... ] tôi kể lại cho em tất cả mọi thứ , đối với em tôi không hề muốn có bí mật giữa hai chúng tôi .

-sau này anh và chị hai mà ...

tôi khóa môi em bằng môi tôi không để em nói tiếp .

....

-anh này kì quá à nha , làm như thiếu hơi người ta lắm ý hihi .

-Hân à , anh nghĩ kĩ rồi em đi học đi .

-sao tự nhiên lại đi học ? mà em cũng không muốn đi đâu em mới học hết cấp hai giờ mà học lại chắc em chết mất hihi .

-anh nghĩ kĩ rồi, em đi học đi rồi đợi ra trường kiếm một công việc mới , anh không yên râm để em đi làm những chỗ như hiện nay đâu . Nếu lần trước không có anh thì sao? em sẽ phải chịu thiệt thòi mất . với lại em đi học nghề thôi cũng được cơ hội sẽ có việc làm tốt hơn .

-nhưng em ... em.... em không có tiền đâu , giờ em phải đi làm kiếm tiền sinh hoạt nữa .

Tôi đi vào lấy trong tủ ra túi tiền tiết kiệm còn sót lại sau khi ra viện chỉ còn khoảng 5tr đưa cho em

- đây hiện tại anh chỉ có ngần này thôi , em cầm lấy tạm thời lo việc học đi đã . Anh sẽ bàn bạc thêm với hai để xem có thể vay hai một chút không , đợi sau khi khỏi bênh anh sẽ kiếm thêm việc làm .

-anh... sao anh tốt... với em thế ? (em vừa nói với thút thít , những giọt nước mắt em rơi xuống, nhưng là giọt nước mắt của hạnh phúc )

-hiện tại anh đã coi em là thành viên gia đình của anh rồi hihi ... hơn nữa em đã chịu nhiều thiệt thòi giờ hãy để anh bù đắp cho em công chúa nhỏ của anh . ( nhìn khuân mặt hiền lành vẫn đang chan hòa với nước mắt của em khiến tôi càng muốn che chở cho em)

Lấy tay lau hai hàng nước mắt của em tôi nhẹ nhàng

-hãy để anh được chăm sóc cho em .

....

Vậy là hôm nay tôi phải đến trường rồi , nhớ lại ngày hôm qua đúng là một ngày tuyệt vời.

Đang chuẩn bị để đén trường thì điện thoại hiên lên có tin nhắn từ thằng Tuấn

- Hom nay may di hoc lai phai khong ?

tôi không có thiện cảm với cách nhắn tin không có dấu của thằng này tí nào cả lên cọc cằn đáp

- sao có vấn đề gì à ?

- An buoi khong ?

" đm thằng này bị cái gì hả ní bảo tôi ăn ©ôи ŧɧịt̠ hả ? thằng này muốn ăn đòn hả ?? " ( tôi nhìn về cánh tay trái đang bó bột của mình thầm nghĩ )

- Đm mày có ăn ©ôи ŧɧịt̠ không mà kêu tao ăn ?

- qua buoi chu khong phai la buoi . Hom qua me tao co mang len nhieu qua t an khong het len hoi xem chung may co muon an khong de tao mang di cho .

đm với cách hỏi của thằng ngu này tôi tin khối người bị nhầm chứ không có mình tôi đay à nha ( đúng như Long nghĩ , cách hỏi của Tuấn đã gây một sự hiểu lầm và từ đó một mối quan hệ đã xảy ra )

- Lần sau viết nhớ ghi dấu đi làm tao hiểu nhầm , thôi ăn không hết thì mang lên tao ăn nhé.

-ok

(... cùng lúc Tuấn nhắn với Long nó cũng nhắn cho một người khác )

- Co oi co co muon an buoi khong ?

( Hiền là giáo viên chủ nhiệm lớp nó và hôm qua mẹ nó cũng đã căn dặn nhớ mang biếu cô lên nó mới hỏi chứ thật ra Tuân rất ngại khi nói chuyện với giáo viên của mình vì Hiền còn trẻ đẹp , khuân mặt thanh tú , sống mũi cao kết hợp với đôi mắt long lanh và thân hình tuyệt phẩm làm ©ôи ŧɧịt̠ Tuấn muốn xé toạc quần của nó ra )

- em nói cái gì vậy Tuấn ? Em biết mình đang nói gì không ? Em là học sinh sao lại nói những lời như thế được hả Tuấn ? ( bên này Hiền đang bực mình vì hiểu lầm ý của Tuấn )

- da em co noi gi dau , em chi hoi co muon an buoi khong , hom qua me em mang len nhieu qua len em mang bieu co .

( giờ hai má hiện đỏ hồng lên vì ngượng , nàng thầm nghĩ nó chỉ là đứa trẻ con mà mình lại snghĩ xấu cho nó )

- vậy à , thôi em để ăn đi , cô không ăn đâu...

Tuân không để ý tin nhắn trên lên cũng không biết cứ nghĩ là cô đang bực mình vì điều gì đó lên cảm thấy lo lắng , quyết định mang lên biếu cô vừa để lấy lòng vừa để xem xét xem mình có làm sai điều gì không . Thời buổi bây giờ bọn trẻ thường sớm xa vào những thước phim người lớn phần vì tò mò phần vì ham muốn mà internet lại phát triển mạnh lên không có gì mấy khó khăn để tìm những thước phim người lớn , điều này gấy ra những suy nghĩ đồi trụy cho giới trẻ, nhưng với Tuấn thì khác nó đã một lần xem qua khi đám bạn nó nói tới , lần đó nó ngượng muốn chết lên không hề động đến những thứ này lần thứ hai , nhưng lúc nứиɠ nó chỉ thủ da^ʍ với tư tượng về mẫu người lý tưởng của nó mà thôi lên nói cho cùng suy nghĩ của nó vẫn còn rất non nớt.

...

Sáng hôm đó đến trường mỗi người một suy nghĩ Long thì nghĩ đến ngày hôm qua , Hoàng thì nghĩ tới cái l*и của mẹ nó sáng nay trước khi đi học đã kịp ȶᏂασ một cái , Tuấn thì đang đợi đến tiết cuối để gặp cô để xem mình đã sai ở đâu và xin lỗi còn Hiền thì ngại ngùng nghĩ nếu Tuấn nói ra việc sáng nay chắc nàng không còn mặt mũi nào mà sống nữa , cứ thế cả ngày hôm đó buổi học diễn ra một cách bình thường nhưng ai để ý kỹ sẽ thấy sự gượng gạo ở giáo viên chủ nghiệm .

" reng .... reng... reng.... " tiếng chuông báo hiệu kết thúc buổi học vang lên , học sinh ai đấy cũng nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình để ra về cả Long và Hoàng cũng vậy , duy chỉ có Tuấn là cố ý chậm chạp để đợi mọi người ra về để lên dò hỏi Hiền , còn phần Hiền , nàng đã nghĩ kỹ sẽ gọi Tuấn nói chuyện riêng để xin nó đừng nói chuyện sáng nay với ai , cả hai không hẹn mà hai ánh mắt gặp nhau .

- Tuấn em ở lại cô có việc cần gặp riêng em .

- dạ "thôi bỏ mẹ rồi , chắc mình đã làm gì tay đinh rồi ( Tuấn thầm nghĩ )"

vài phút sau trong lớp chỉ còn Hiền và Tuấn , vì lớp học ở trên tầng ba mà lại còn cuối hành lang lên cũng chẳng có ai . Thấy không khí có vẻ căng thẳng Tuấn chủ động mở lời

- dạ cô ơi em mang ít bưởi quê biếu cô ạ ( nói rồi tay nó lấy trong cặp ra một túi nilong bên trong có vài quả bưởi ) ... chuyện ... chuyên đó ... ( Tuấn cố tình ấp úng để dò xem chuyện mà mình làm sai là chuyện gì nhưng điều đó vô tình làm Hiền nghĩ Tuấn muốn ám chỉ việc nàng hiểu nhầm ý tốt của nó )

- Việc... việc sáng nay cô xin em đừng nói với ai nhé !...

( Tuấn ngơ người , đầu óc bắt đầu xâu chuỗi lại các sự việc và nó chọt hiểu ra là không phải cô muốn gặp riêng nó về vấn đề lỗi làm nào đó của nó mà về việc cô hiều nhầm ý của nó giống như thằng Long nhầm giữa bười và ©ôи ŧɧịt̠ )

-...

- cô xin em nếu em nói ra cô không còn mặt mũi nào mà sống mất ... em muốn gì cũng được xin em hay giữ bí mật giúp cô !

( vì kích động hiện chụp lấy tay phải của nó , nàng bắt đầu sợ vì thấy nó không nói gì , sợ nó mang chuyện này đồn ra ngoài , càng nghĩ nàng càng sợ đôi mắt nàng ngấn lệ , nàng đâu có biết là bộ óc nó đang gặp một cú sốc làm nó ngơ ngẩn )

-về việc đó cô yên tâm em sẽ không nói cho ai đâu ... ( nó đặt tay còn lại lên hai bàn tay nắm chặt tay nó mà nói với giọng điệu từ tốn, không hề có một suy nghĩ da^ʍ tà nào cả , vì trước mặt nó là hiện với khuân mặt xinh đẹp thêm đôi mắt ứa lệ vì tuyệt vọng , xấu hổ khiến chi bất cứ người đàn ông nào cũng muốn che chở )

- thật ... thật hả em ... ( Hiền không nghĩ việc này sẽ đơn giản như vậy , theo nàng nó sẽ vòi vĩnh nàng cái gì đó có thể là tiền có thể là quan hệ , vì vậy nagf có chút ngỡ ngàng )

- vâng em hưa sẽ không nói với ai cả .

vỗ ngực với sự tự tin , Tuân đưa ra lời hứa của mình , cả nó Hoàng và Long đều là những người đàn ông đúng nghĩ cả ba đứa tụi nó rất khó để đưa ra một lời hứa nhưng một khi đã hứa nhất định sẽ thực hiện , điều đó cùng là một đức tính chúng của bọn nó .

- nếu không có gì em về trước ạ . ( Tuấn quay người vội vã đi về hướng cửa một cách dứt khoát )

-... haizzz

Hiền chỉ thở dài vì nó không bắt ép mình làm gì rồi cũng ra về , trên đường về nàng luôn suy nghĩ chẳng lẽ mình không đủ sức hấp dẫn sao ? nàng biết bọn trẻ bây giờ rất thích nhưng người phụ nữ có kinh nghiệm , nàng cảm thấy trong lòng mất mát , đã bao lần nàng phải tự giải quyết vì chồng nàng luôn bận bịu với công việc về đến nhà là gục ra giường mà ngủ không hề đoái hoài đến nàng , càng nghĩ nàng lại càng phiền muộn . Thật ra Tuấn tuy không có ya nghĩ đen tối gì với Hiền nhưng nó cũng là đàn ông trước Hiền định lực nó vô cùng yêu đuối không có sức kháng cự nó quay đi rứt khoát là vì bên dưới quần nó , c̠ôи ŧɧịt̠ nó đã cứng ngắt như khúc củi , lên nó vội vàng quay đi vì sợ bị phát hiện . Về đến nhà , nó chạy vội vào vệ sinh đóng cửa lại thủ da^ʍ , lần thứ hai nó xem phim đen từ khóa nó tìm kiếm là " giáo viên" , nó tìm thấy một bộ phim Nhật với diễn viên có nét giống cô Hiền chủ nghiệm để thủ da^ʍ

... nó đã ra lần đầu tiên nó tưởng tượng đến một người cụ thể mà thủ da^ʍ , có thể nói là vô cùng đã lầm đầu tiên nó có xảm giác đã như vậy .

( LỜI TÁC GIẢ :

- mình có ý định sẽ viết câu truyện cụ thể về Hoàng và Tuấn nhưng chắc sẽ mất thời gian nữa vì ý tưởng còn khá sơ sài và công ty bên mình mới nhận được vài sản phẩm mới để test thử và sửa chữa lỗi , lên trong khoảng 1 năm tới sẽ rất bận lên sẽ không thể ra nhiều chap liên tục nhưng sẽ cố gắng ra một tuần ít nhất 1-2 chap .

mong bạn đọc để lại ý kiến về truyện dưới phần bình luận và nếu thấy hay thì hãy cho mình đánh giá nhiều sao ở phần đánh giá còn nếu không thích phần nào thì đưa ra ý kiến mình sẽ xem xét nếu thấy hợp lý sẽ sửa lại truyện hoặc không 😊 )