Đối với tất cả chuyện này, Mạc Lý đều không biết gì cả. Nhưng dựa theo mức độ nổi tiếng của hắn ở đấu trường sơ cấp đang ngày càng khuếch tán, hắn phát hiện hắn càng ngày càng khó tìm được đối thủ.
Trước kia mỗi khi hắn vừa tiến vào đấu trường, hắn có thể nhận được rất nhiều lời mời khiêu chiến, nhưng hiện tại hắn rất ít khi nhận được lời mời như thế, ngay cả khi hắn chủ động gửi chiến thư cũng rất ít người chấp thuận.
Đối với chuyện này, Mạc Lý nghĩ trăm lần cũng không ra, cuối cùng chỉ có thể quy thành do tích phân của mình quá nhiều cho nên bọn người kia liền không thích tìm mình chiến đấu nữa.
Tìm không thấy đối thủ là một vấn đề lớn khiến cho Mạc Lý bối rối hết mấy ngày, thẳng đến khi hắn phát hiện đấu trường còn có một công năng để hệ thống tùy ý phân phối đối thủ, lúc này hắn mới vui vẻ tiếp tục tìm người kiếm tích phân ヾ(≧▽≦)ノ
......
Bất tri bất giác, kỳ nghỉ của Mạc Lý đã đến lúc kết thúc. Ngày khai giảng của hắn rất nhanh sẽ tới rồi.
Đối với sinh hoạt của học viện mới, Mạc Lý rất chờ mong, điều duy nhất làm hắn cảm thấy có chút phiền phức chính là sau khi khai giảng phần lớn thời gian tất nhiên sẽ bị việc học chiếm dụng, không có cách nào dành nhiều thời gian kiếm tích phân.
Thế nhưng nếu hắn an bài hợp lý, mỗi ngày lợi dụng đầy đủ thời gian rảnh, bảo trì mỗi ngày kiếm 10 tích phân hẳn cũng không thành vấn đề.
Cùng lúc đó, Lance bên kia cũng bình an tới tinh cầu mới, cơ hồ cùng thời gian, huynh đệ hai người đều vì khai giảng mà công việc dần bận rộn lên. Cũng may bên này Mạc Lý còn có ba ba Rhede cho nên công việc của hắn vẫn còn được tính là nhẹ nhàng.
Đến ngày khai giảng chính thức, Rhede mở xe huyền phù đưa Mạc Lý đi. Nhìn cửa trường học quen thuộc càng ngày càng gần, trong lòng Mạc Lý không khỏi có chút cảm khái. Trước kia hắn theo anh cũng thường xuyên đi đến nơi này, nhưng cơ hồ mỗi một lần đến đều ở trong xe chờ anh lấy đồ vật trở về, chưa bao giờ được cho phép bước xuống xe.
Đây là lần đầu tiên hắn dùng thân phận học sinh đi đến đây, không biết vì sao lại có một chút cảm giác kích động! Là do hắn rốt cuộc có thể đi dạo ở học viện này sao? Quả nhiên hắn đối việc anh trai không cho đi dạo tại học viện có oán niệm rất lớn nha! (๑‾ ꇴ ‾๑)
Thế nhưng bây giờ hắn đã là học sinh của học viện, về sau có rất nhiều thời gian cho hắn hoàn toàn quen thuộc nơi này.
Xe huyền phù mới đến trước cửa học viện, Mạc Lý liền thấy được một thân ảnh quen mắt, đúng là tiểu đệ Anya số một của hắn. Hắn vội vàng kêu ba ba dừng xe lại, quơ tay về phía thân ảnh kia.
Tin tức Anya cũng thi vào học viện này hắn đã sớm biết, cho nên đối với việc nhìn thấy Anya ở trước cửa học viện, hắn một chút cũng không kinh ngạc.
Rhede tự nhiên cũng thấy nam sinh cao gầy đang chạy tới, hắn cười nói: "Đó là bạn của con sao?"
Dĩ nhiên Mạc Lý không có khả năng trung nhị* với baba, không thể nói đó không phải là bạn mà là đàn em nha. Vì thế liền rất ngoan ngoãn gật gật đầu: "Cậu ấy là bạn cùng lớp của con tại học viện sơ đẳng."
* Trung nhị (中二病) hay còn gọi là hội chứng Chunibyo - một cách gọi của Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì, khoảng năm 2 Trung học cơ sở (hay "sơ trung" theo cách dịch của tiếng Việt, chính xác là "trung học" theo hệ thống giáo dục Nhật Bản). Ở Việt Nam gọi là "Hội chứng tuổi dậy thì", "hội chứng tuổi teen", "hoang tưởng tuổi dậy thì".
Rhede lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, chính là bạn cùng lớp tại học viện sơ đẳng sao? Thật là rất có duyên nha. Kỳ thi nhập học ở học viện Cadila cực kỳ hà khắc, hơn nữa còn là chiêu sinh toàn tinh vực, cho nên xác suất chân chính trúng tuyển là cực thấp.
Hắn cho rằng, ở học viện sơ đẳng trước kia chỉ có một mình Mạc Lý thi được vào học viện Cadila, không nghĩ tới bạn học của Mạc Lý cư nhiên cũng thi đậu học viện này. Tức khắc, ánh mắt của Rhede nhìn về phía Anya càng trở nên hòa ái, rốt cuộc mỗi một gia trưởng đều vui khi thấy con nhà mình cùng với một đứa trẻ học tốt là bạn bè của nhau. (Dan: có nàng nào bị phụ huynh cấm chơi với bạn vì nó học dở hơn mình chưa :"< )
Vừa mới chạy đến trước xe, Anya không nghĩ tới bên trong xe, ngồi trên ghế điều khiển cư nhiên không phải anh trai Mạc Lý, mà là một người đàn ông trung niên xa lạ. Hắn không khỏi sửng sốt, nhưng lập tức nghĩ tới cái gì, vội vàng hướng về phía nam nhân bên trong xe chào hỏi: "Chú, hảo."
Lôi Đức cười tủm tỉm tiếp nhận thanh âm vấn an, lễ phép như vậy, quả nhiên là một đứa trẻ tốt. Trong lúc vô hình, đối với người bạn này của Mạc Lý, hắn càng thêm vừa lòng. Thậm chí Rhede mở ra cửa sau xe: "Tới, con cũng phải đi đến lớp học, phòng học của con ở đâu? Chú chở con đến đó."
Anya nhìn cửa xe mở ra trước mặt, khóe miệng hơi nhấc lên một chút liền đi vào, đối với vấn đề Rhede hỏi, hắn có chút thẹn thùng mà cúi thấp đầu xuống trả lời: "Ở khu đông lớp A ạ."
Lúc này Rhede thật sự kinh ngạc, khu đông lớp A không phải là lớp của con trai mình sao? Hai đứa nhỏ không chỉ thi đậu cùng một học viện mà còn ở cùng một lớp, rốt cuộc là cái dạng vận khí gì a! Rhede khống chế không được mà vươn tay vỗ hai cái trên bả vai con trai mình nói: "Hai người các con trách không được có thể thành bạn tốt, cư nhiên có duyên như vậy."
Đối với lời nói của ba ba Mạc Lý, Anya chỉ là ngoan ngoãn mà cười cười, cũng không có nói cái gì, nhưng trong lòng hắn minh bạch đây không phải là duyên phận gì cả.
Học viện Cadila phân ban đều dựa vào điểm số nhập học, hắn biết lấy thực lực của Mạc Lý, phân vào lớp A là điều hiển nhiên. Cho nên hắn dùng hết toàn lực cũng chỉ vì có thể vào cùng lớp A với Mạc Lý thôi. Vạn hạnh chính là, hiện tại hắn được như ước nguyện, bao nhiêu vất vả cực nhọc trước kia đều đã được đền đáp xứng đáng.
Sau khi đưa con trai cùng bạn học của con đến trước khu đông, Rhede vừa vặn có chút việc, thấy hai đứa nhỏ có thể làm bạn với nhau, không tiếp tục bồi bọn họ cùng tìm phòng học mà ước hẹn thời gian tới đón cùng với Mạc Lý sau đó liền rời đi.
Sau khi Rhede rời khỏi, Mạc Lý và Anya cùng nhau tìm phòng học mới của bọn họ, cũng may khu đông tuy lớn, nhưng có hướng dẫn trong tay, bọn họ vẫn rất nhanh tìm được phòng học.
Ở học viện sơ đẳng năm năm, Mạc Lý sớm đã chịu đủ phiền não về dung mạo của mình, bây giờ thật vất vả đi đến học viện mới, tuy rằng khuôn mặt của hắn không có khả năng vĩnh viễn không bị phát hiện, nhưng không bị phát hiện một ngày liền ít bị quấy rầy một ngày.
Cho nên sau khi tiến vào học viện, hắn vẫn luôn rất có ý thức mà hơi rũ đầu, còn sớm có chuẩn bị mà đội mũ trên đầu, kéo thấp vành nón xuống. Hơn nữa trong khoảng thời gian này, ngày đêm hắn vẫn luôn kiếm tích phân, không rảnh sửa chữa tóc, căn bản mọi người không thể nhìn rõ khuôn mặt của hắn.
Mạc Lý một đường duy trì tư thái điệu thấp cùng Anya đi vào phòng học. Hôm nay là khai giảng ngày đầu tiên, hai người lại cùng nhau tiến vào, tự nhiên lựa chọn ngồi cùng bàn. Chỗ ngồi của bọn họ chính là vị trí cuối cùng sát cạnh tường, Mạc Lý ngồi bên trong, Anya ngồi bên ngoài.
Ố kề! ╰(✧∇✧)╯
Hoàn toàn ở trong góc chết khuất tầm nhìn, Mạc Lý đánh giá một chút, rốt cuộc có thể có một khoảng thời gian yên tĩnh.
Bị thư tình cùng thông báo quấy rầy suốt 5 năm, Mạc Lý tỏ vẻ quá được hoan nghênh tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
Đối với việc đi đến đâu đều bị người vây quanh chặn lại trên đường, hắn vẫn tình nguyện làm một người an tĩnh trong suốt. Hôm nay hắn ở trong học viện mới, ngày đầu tiên làm người trong suốt, cảm giác này thật quá tốt đẹp đi. ∑d(°∀°d)
Chính là Mạc Lý ngàn tính vạn tính lại quên tính đến một điều, hắn tự mình ngụy trang hoàn mỹ nhưng đã quên ngụy trang một chút cho tiểu đệ nhà mình.
(¯∇¯٥)
Mấy năm nay, Anya cao lên không ít, hơn nữa hắn vốn lớn hơn bạn học hai tuổi, ở phòng học liền trở thành hạc trong bầy gà. Khuôn mặt Anya tuấn tú mang theo hơi thở u buồn nhè nhẹ, trong mắt các bạn học mới phi thường được hoan nghênh.
Vì thế, Mạc Lý phát hiện hắn lựa chọn góc chết tuyệt hảo này, bắt đầu liên tiếp có người quay đầu lại nhìn, đáng chết. Ý thức được sai lầm xuất hiện ở đâu, Mạc Lý quả thực trong tâm đều có ý muốn một chân đem Anya đá đi.
Ý thức được chính mình suýt nữa làm hỏng kế hoạch của Mạc Lý, cơ thể Anya khẩn trương cứng đờ , chính là hắn cảm giác thực oan uổng nha.
Trong học viện sơ đẳng trước kia, mọi người đều khi dễ hắn, cho nên hắn đã hình thành ấn tượng cố định. Sau này giá trị vũ lực của hắn trở nên cường hơn căn bản không ai dám trêu chọc hắn, nhưng những người chuyên khi dễ người khác sẽ không thừa nhận Anya có bất luận ưu điểm gì, cho nên hắn đương nhiên sẽ không hấp dẫn đến ánh mắt của người nào.
Nhưng bây giờ bọn họ đi tới một học viện mới, học viện này toàn những bạn học xa lạ, bọn họ cũng chưa từng quen biết nhau, chỉ dựa vào bên ngoài cùng ấn tượng đầu tiên để đưa ra phán đoán. Cho nên Anya với vóc dáng thon dài cao gầy, diện mạo cũng rất được hoan nghênh lập tức liền đã trở thành tiêu điểm, khiến cho bọn họ vốn dĩ chọn cái góc chết khuất tầm nhìn nhưng so với vị trí đầu bàn còn muốn nổi bật hơn.
Nhận thấy được cảm xúc của Mạc Lý bắt đầu có điểm muốn bộc phát, sợ thật sự sẽ bị đá đi, Anya vội vàng cúi đầu giúp Mạc Lý sắp xếp lại đồ dùng, còn đem cái bàn căn bản không có chút bụi nào lau lại một lần.
Động tác này của Anya quả nhiên rất có hiệu quả, Mạc Lý nhớ tới Anya là tiểu đệ đầu tiên hắn thu được ở đời này, hơn nữa tiểu đệ này trong suốt năm năm qua quả thực có thể nói là chịu thương chịu khó trung thành và tận tâm.
Không chỉ có ý chí tranh đua mà còn ở học viện sơ đẳng giúp hắn thu được một nhóm đàn em. Tuy rằng vào học viện Cadila những tiểu đệ đã thu được trước đó cũng không thi vào đây, làm hắn khôi phục lại trạng thái tư lệnh quang côn*, nhưng một tiểu đệ tri kỷ như vậy cũng rất khó tìm được, Mạc Lý nghĩ như vậy liền áp hỏa khí xuống.
* Tư lệnh quang côn: đại ý là người chỉ huy chỉ có một mình, không còn cấp dưới.
Nhận thấy được nguy hiểm đã được giải trừ, Anya nhẹ nhàng thở ra một hơi. Nếm trăm cay ngàn đắng mới có địa vị cùng ngồi một bàn với Mạc Lý nhưng nếu chỉ bởi vì một cái ngoài ý muốn nho nhỏ mà hắn căn bản không đoán được làm rớt mất cơ hội được ở gần Mạc Lý, hắn cũng không biết mình sẽ làm ra việc gì.
Một nhạc đệm nhỏ đã qua đi như vậy, khoảng thời gian Mạc Lý sinh sống tại học viện mới đã chính thức bắt đầu rồi.
Lúc này Mạc Lý vô cùng cảm tạ địa cầu đã không lưu lại được bất cứ văn kiện về văn hóa nào, ví dụ như mang mũ đi học là một biểu hiện không lễ phép đối với lão sư. Cho nên hiện tại hắn ở bắt luận nơi nào, mặc kệ là đi học hay tan học, đều có thể an ổn đội chiếc mũ trên đầu mình mà không cần lo lắng phát sinh điều ngoài ý muốn.
Cái mũ cùng với đầu tóc dài không được cắt gọn gàng kia vô cùng có ích, Mạc Lý ngụy trang tương đương tốt. Chẳng sợ người ngồi cùng bàn sẽ phát hiện, cũng không có bị bất luận kẻ nào thấy rõ gương mặt thật của hắn. Một khoảng thời gian trôi qua, trong đáy lòng Mạc Lý cảm giác sinh hoạt của mình tại học viện mới rất thoải mái.
Mặc dù trong lòng Mạc Lý thoải mái nhưng không hẳn người khác sẽ thoải mái.
Lisa cũng là học sinh ở lớp A khu phía đông. Nàng là thiếu nữ lớn lên thanh thuần khả ái, hơn nữa từ nhỏ đến lớn thành tích tốt làm nàng chưa bao giờ thiếu người theo đuổi, nhưng ánh mắt nàng rất cao, trước nay cũng không có coi trọng ai.
Cho đến khi nàng đi vào học viện Cadila nơi tụ tập nhiều thiên chi kiêu tử này, vào ngày khai giảng nàng tới rất sớm, bởi vì không quen biết ai trong lớp cho nên lên sớm để chọn vị trí chỗ ngồi tốt, chờ đến giờ học đến mức chán đến chết đi được.
Người kia không hề có dấu hiệu xuất hiện, trong lúc nàng vô ý ngẩng đầu, vừa vặn gặp được người nọ đang bước vào.
Thân hình cao gầy kia, gương mặt tuấn mỹ mang theo u buồn nhè nhẹ kia, nàng đều gắt gao nắm bắt được trong tầm mắt. Nàng liền nhìn không chớp mắt, nhìn người kia mang theo một cơn gió mà đi lướt qua người nàng, tới vị trí chỗ ngồi cuối lớp kia mà dừng lại. Nàng cơ hồ theo bản năng mà đứng lên, cầm lấy đồ của mình đổi đi đến vị trí bên cạnh người đó. Tim trong l*иg ngực đập nhanh hơn so với bình thường như muốn nhắc nhở nàng, nàng đối người này là.... nhất kiến chung tình.