Người Đẹp Đầu Trọc

Chương 12

Tôi đồng ý ra mắt mẹ Hải là Hải lên kế hoạch cưới xin ngay ,, anh tính ,, một tháng nữa ăn hỏi rồi cưới luôn cứ như là cưới chạy ý khiến tôi càng lo lắng hơn ,, Hải đã liên hệ với cửa chàng chụp ảnh cưới để hẹn ngày chúng tôi tới chụp ảnh và thử váy cưới ,, tôi bảo

- Anh làm gì mà vội vàng thế ạ?? Cứ như là cưới chạy ý ,,?

Hải hồn nhiên trả lời tôi

- Em đã nghe người ta nói " Lấy vợ phải lấy liền tay chưa"? Để lâu lắm kẻ dòm ngó,, cưới luôn cho chắc ăn ,!

- Thế anh đã nói vơi mẹ anh là em bị bệnh chưa ạ???

- Anh nói rồi ,, mới đầu mẹ ko đồng ý đâu nhưng sau lại bảo tuỳ anh ,, em yên tâm mà làm vợ anh đi!

- Vâng ,, à anh ơi ,, em đang nghĩ đầu em ko có tóc mà mặc váy cô dâu thì buồn cười lắm anh nhỉ??

- Ha ha anh cũng đầu trọc mà ,, anh thấy quá đẹp chứ ,, buồn cười gì đâu ,, đỡ tốn dầu gội đầu em nhỉ ??

Đấy hai đứa lại cười nhăn nhở như dở với nhau thấy Hải hạnh phúc vậy tôi cũng ko đành lòng bỏ anh ra đi đâu,,tôi muốn cùng anh sống hạnh phúc bên nhau ,, nhưng tôi lại ko thể ,,,chưa bao giờ tôi muốn mình khỏi bệnh như lúc này ,, ước gì có một phép màu đến với tôi để tôi được khỏi bệnh ,, nhưng điều ước đó sẽ chẳng bao giờ trở thành hiện thực cả ,,,

Tôi biết thừa là Hải nói dối để tôi yên lòng thôi , chứ Hải đâu giám nói với mẹ anh ấy là tôi bị bệnh đâu,, tôi khó sử quá ,, tôi muốn nói cho mẹ anh ấy biết trước khi cưới ,, vì tôi biết để tới lúc cưới về mới nói thì tôi sẽ trở thành kẻ nói dối , kẻ lừa đảo.. và tôi làm sao có thể yên ổn với mẹ anh ấy,,!

Hải cũng ko nói chuyện tôi bị bệnh với ai cả ,, chỉ riêng Việt một người bạn thân mà Hải rất tin tưởng ra thì ko ai biết cả ,, Việt rủ Hải đi uống rượu,, hai người ngồi nói chuyện Việt hỏi Hải

- Này ,, mày cưới cái Hoà thật đấy à? Nó bệnh nặng vậy liệu ở bên mày được bao lâu??

Hải thở dài

- Tao biết ,, tao biết Hoà ko sống được bao lâu nữa nên tao mới muốn cưới cô ấy ,, để được ở bên và chăm sóc cho cô ấy những tháng ngày cuối cùng ,,

- Còn mẹ mày thì sao??

- Kệ thôi ,, giờ tao ko nghĩ được gì nữa rồi ,, cứ cưới xong rồi tao tính tiếp,,

- Ừm ,, tao hiểu mà,, cố gắng lên tao ủng hộ,,!

Việt là người tốt ,, ko có gì đáng chê trách cả ,,nhưng Việt vốn thích Hồng Loan nên sau khi uống rượu với Hải khá say rồi Việt lại tới nhà Hồng Loan tìm cô ,,

Hồng Loan mở cửa thấy Việt nồng nặc mùi rượu cô nhăn mặt

- Sao anh uống nhiều thế ? Say rồi ko về nhà còn đến đây tìm em làm gì???

- Anh nhớ em quá ,, anh muốn nhìn thấy em ,, nhìn em một lát rồi anh về ,,

Hồng Loan vốn thích Hải nên thấy Việt tới lè nhè thì cô khó chịu

- Người muốn gặp thì ko tới còn người ko muốn gặp thì lại cứ đến ,, chán thế là cùng ,,!

Rồi Hồng Loan đuổi Việt

- Nhìn xong chưa ? Giờ anh về đi để em còn đi ngủ!

Việt năn nỉ

- Cho anh nhìn em thêm một lúc nữa đi mà,,

Hồng Loan khó chịu ra mặt luôn

- Anh nhìn anh đi ,, cái bộ dạng say xỉn nhìn phát ớn ,mau về đi cho tôi đi ngủ , tôi ko có thời gian mà đứng ở đây cho anh nhìn ngắm đâu !

Việt gãi đầu gãi tai

- Tại cái thằng Hải nó cứ gạ anh uống với nó nên anh uống hơi nhiều ,,, chứ bình thường anh có uống nhiều vậy đâu em,,

Vừa nghe đến Hải Hồng Loan đã tròn xoe mắt ra cô lại gần Việt hỏi dò

- Anh đi uống rượu với anh Hải à???

- Đúng vậy,,

- Thế anh Hải có nói gì với anh không???

Hồng Loan liền thay đổi thái độ cô kéo tay Việt

- Giờ vẫn sớm anh vào nhà uống với em cốc trà đã nhé ,,

Việt đồng ý luôn và theo Hồng Loan vào nhà ,,

Hồng Loan pha trà cho Việt uống rồi cô ta lại ngồi cạnh Việt nịnh anh

- Thế anh Hải nói chuyện gì với anh vậy ạ? Anh nói cho em biết được không ??

Việt say nên ko kiểm soát được những lời mình nói nữa

- Thằng Hải nó sắp cưới vợ đó em ạ,, anh mừng cho nó,,

- Anh Hải muốn lấy con Hoà phải ko anh ???

- Đúng rồi ,,,chuẩn bị tiền mừng đi em ơi,,

Hồng Loan tức lắm mặt cô ta xưng xỉa lên ,,

- Con đó có gì tốt mà anh ấy cứ lao đầu vào nó thế ko biết ,, ???

Việt lỡ mồm

- Cái Hoà cũng tốt mà em chỉ là nó đang bị bệnh ,,,,,,

Việt chợt nhớ ra nên anh ko nói nưa nhưng như thế cũng đủ làm Hồng Loan tò mò

- Anh vừa nói cái gì thế?? Con Hoà bị bệnh ,,,, bệnh gì vậy????

Việt liền gạt đi

- Đâu có anh nhầm đấy ,, cái Hoà có bị bệnh gì đâu ,,em đừng hiểu lâm nhé,, anh nói nhầm thôi,,

Hồng Loan biết Việt sẽ ko nói ra đâu nên cô ta bắt đầu dùng mỹ nhân kế

- Anh cứ nói ra đi ,, em sẽ ko nói với ai đâu ,, anh ko tin em à ?? Nào nói đi anh ,,

Việt lắc đầu

- Anh nói rồi , anh nhầm thôi mà ,, em phải tin anh chứ???

Hồng Loan liền phủ đầu

- Em biết nó bị bệnh nên mới ko mọc được tóc , nhưng ko biết chính xác là bệnh gì ? Anh nói cho em biết đi mà ,, sao anh lại giữ bí mật với em thế hả???

Việt ngần ngự

- Thì anh nói nhầm mà ,,

Hồng Loan liền thơm vào má Việt chụt một cái

- Thế bây giờ anh nói cho em biết rồi em làm bạn gái anh ,, chịu không???

Việt nhìn Hồng Loan cởϊ áσ và mặc mỗi cái áo con thì bắt đầu mất hết kiểm soát mồm cứ lắp bắp

- Em ,, đang ,, làm gì thế này??

Hồng Loan nắm tay Việt

- Thế anh ko muốn làm bạn trai của em à??

Việt ấp úng

- Có , có chứ anh muốn,,!

- Thế thì mau nói đi con Hoà bị bệnh gì vậy???

Việt ko kìm được nữa anh ôm lấy Hồng Loan và nói

- Cái Hoà nó bị ung thư giai đoan 3 rồi ,, anh nói nhưng em ko được nói với ai đâu nhé ko thằng Hải nó đánh chết anh đấy!

Hồng Loan khá sốc cô ta gặng hỏi

- Anh nói thật ko hả ??? Con Hoà bị ung thư thật sao???

Việt vừa hôn lên cổ Hồng Loan vừa nói

- Anh ko lôi mạng sống của cái Hoà ra đùa đâu ,, cái Hoà nó chỉ sống được 2-3 năm nữa thôi ,, bây giờ tháng nào nó cũng phải tới bệnh viện hoá trị đó em ,,!

Hồng Loan cô mừng thầm

- Vậy sao ?? Mẹ anh Hải chắc ko biết chuyện này đâu nhỉ??

- Đúng rồi ,, thằng Hải nó giấu mẹ nó mà ,, nó bảo cưới xong rồi mới nói,,

Nói xong Việt ôm hôn Hồng Loan

- Anh nói cho em biết rồi giờ mình vào phòng ngủ thôi em ơi,,, nhìn em anh ko chịu nổi nữa rồi,,

Khi moi được thông tin Hồng Loan liền đẩy Việt ra cô khoác áo vào rồi trừng mắt nhìn Việt

- Ngủ cái gì ?? Anh định ngủ ở nhà em sao ?? Ko bao giờ nhé , giờ anh đi về đi mau lên!

Việt ngớ người ra

- - Ơ ,, sao lại thế em vừa bảo anh nói ra thì em làm bạn gái của anh mà,

Hồng Loan trở mặt

- Chuyện đó em cần suy nghĩ thêm , còn bây giờ thì anh về đi nhanh lên,,

Việt còn đang tiếc nuối thì Hồng Loan lôi cổ anh ra ngoài và đóng cửa lại Việt cứ ở ngoài gõ cửa

- Loan ơi ,, Loan mau mở cửa cho anh đi mà ,, loan ơi ,,

Thấy Loan mở cửa Việt mừng quá thì Loan ném vù đôi giày của Việt ra ngoài và đóng xầm cửa lại ,,

- Mau về đi , muộn rồi đấy ,, đừng để bảo vệ chung cư lên lôi cổ xuống thì nhục lắm"

- Loan ơi ,,

Việt buồn bã đi về ,,vừa đi anh vừa tiếc hùi hụi ,, rõ ràng là đã được ôm và hôn Hồng Loan rồi mà cô ấy lại đổi ý đuổi anh về là sao nhỉ đàn bà thật khó hiểu "

....

Sáng ngủ dậy Hải bảo với mẹ

- Tối nay con đưa Hoà về ăn cơm đó ,, mẹ chuẩn bị tiếp con dâu tương lai đi nhá?

- Vâng tôi biết rồi ,, thế nó thích ăn gì để mẹ nấu ?

- Hoà đơn giản lắm mẹ ạ,, mẹ nấu gì cũng ok ah!!

- Ờ ờ ,, thế hai đứa về sớm nhá ăn uống xong còn về ko lại muộn ,,

- Vâng thưa chị mẹ!

Hải đi làm rồi ở nhà bà Hân bắt đầu đi chợ mua đồ ăn sớm để chọn đồ tưoi ngon nhất ,, hôm nay bà sẽ trổ tài nấu nướng cho con dâu tương lai ăn ,,

...

Hải tới đón tôi đi làm ,, tới công ty mọi người cứ nhìn làm tôi ngại

- Mọi người cứ nhìn mình kìa anh ,,

Hải liền nắm tay tôi

- Chuyện đó rất bình thường mà em ,, đằng nào cũng sắp cưới rồi ,, giờ mình công khai khi kẻo lúc mời cưới mọi người lại bị sốc đó em ah!

Tôi mỉm cười hạnh phúc đi bên anh ,,

Vào phòng Hồng Loan cứ nhìn tôi , tôi khẽ hỏi

- Chị Loan muốn nói gì với em ạ???

Hồng Loan nhìn tôi khẽ cười

-À,, chị nghe nói em và anh Hải sắp cưới à???

Tôi khẽ gật đầu

- Vâng ạ,,

Hồng Loan chắc thất vọng lắm

- Mới quen chưa được hai tháng mà đã cưới gấp vậy em?? Cưới chạy à???

Tôi còn chưa biết phải trả lời chị Loan thế nào thì Hải xuất hiện kịp thời anh nhìn Loan

- Có lien quan tới em ko hả Hồng Loan???

Hồng Loan ngại

- Thì em chỉ hỏi thế thôi mà ,, anh làm gì mà khó chịu vậy??

Hải cực kì ngiêm túc nhìn Loan

- Đừng hỏi những câu hỏi làm người khác khó chịu ,, ko tốt đâu em!

Hồng Loan vội về bàn làm việc ngồi im luôn ,, cô tức lắm " Mình sẽ gọi điện cho bác Hân để xem bác sẽ nghĩ gì khi biết con Hoà bị bệnh để xem hai người còn vênh mặt được nữa không"?