Đẳng Cấp Gái Gọi

Chương 5

Kiều khóc sưng cả mắt ,,, nghĩ mãi cô cũng k thể ngờ được Tuấn lại thay đổi nhanh đến vậy ,, cô còn chưa kịp thông báo mình có thai cho anh biết được,, đầu óc Kiều choáng váng tai cô cứ ù ù ...bụng cô tự dưng đau nhói,, cô ôm bụng khóc.."

,, Con ơi,,? Mẹ phải làm sao bây giờ,,,,?"

Kiều chợt nhớ tới cu Bin,,, cô đứng dậy rắt xe về đón con,, đã 5 h chiều rồi mình phải về nhanh ko thằng bé lại ngóng ,,,

Kiều đi xe máy mà nhìn mặt cô như người vô hồn,,,mắt cô đỏ hoe và sưng húp lên vì khóc quá nhiều,,

Đến đoạn đèn đỏ cô dừng lại ,, một chiếc siêu xe lamborghini màu xanh đỗ bên cạnh cô người đàn ông lái xe hạ cửa kính xuống và thò đầu ra nhìn cô và chỉ chỉ trỏ trỏ gì đấy,, nhưng lúc này Kiều chẳng nghĩ được gì,, cô vẫn phóng xe đi bình thường,,

Chiếc siêu xe ấy đi theo cô tiến lên ngang hàng với xe cô và chỉ chỉ cô

Kiều đi thêm một đoạn nữa vẫn thấy chiếc siêu xe đi áp sát mình,, lúc này cô mới tỉnh táo lai và cô dừng xe lại thấy cô dừng xe người lái siêu xe ấy cũng dừng xe và bước xuống trước mặt cô

Người đàn ông đó chưa kịp nói gì thì Kiều đã gào lên

- Có chuyện gì mà anh cứ đi theo tôi thế hả??? Hay anh định lợi dụng tôi cái lũ đàn ông khốn nạn ,, tôi hận cái lũ đàn ông các người,,, anh còn ko mau cút đi,, ,,!

Người đàn ông há mồm kinh ngạc sau đó anh bật cười và bỏ cái mắt kính ra nhìn Kiều

- Cô làm gì mà hung dữ như cọp thế? Tôi chỉ muốn nói với cô là ,,Cô bị thiểu năng à ?? Mà sao máu chảy nhiều thế mà cô ko biết,,cô ko thấy đau à?

Kiều ú ớ

- Máu chảy ở đâu,,, ở đâu,,??

Người đàn ông đó chỉ xuống 2 chân cô,, Kiều giật bắn người khi thấy mình bị chảy máu ướt cả chân cô hốt hoảng ôm bụng

..Con ,, ơi...,

Kiều hoảng quá hét lên,,

- Con của tôi,,, đừng mà,, con ơi ,,?

- Cô đang có thai hả,, sao máu lại chảy nhiều thế kia,, để tôi đưa cô đi bệnh viện nhé?

Kiều sợ hãi cứ lắp ba lắp bắp cô vội vàng nổ xe máy

- mình phải đến bệnh viện ,, con ơi,, con ơi,,,

Kiều thấy đầu cô choáng váng tai ù ù,, mắt thì tối sầm lại,,,

..

Tại bệnh viện

Kiều mở mắt,, thấy người đàn ông lúc nãy đang đứng nhìn cô

- Cô tỉnh rồi à? Cô thấy trong người thế nào??

- Tôi đau bụng quá,,, còn đứa con trong bụng tôi ,, nó ko sao phải không????

Người đàn ông im lặng ko nói gì

Kiều quát lên

- Anh nói đi con tôi nó ko sao phải không???

Bác sĩ bước vào nói

- Chị bình tĩnh đi,, chị bị hỏng thai rồi,chúng tôi vừa làm thủ thuật xong,,,, tình trạng sức khoẻ của chị yếu lại thêm va quyệt mạnh,, chị bị ngã phải không???

Kiều khóc lóc van lạy bác sĩ

- Tôi xin bác sĩ hãy cứu con tôi,, tôi xin bác sĩ,,

- Chị bình tĩnh lại đi,, cái thai đã bị hỏng trước đó và ra ngoài rồi còn xót lại ít chúng tôi đã lấy ra nốt giúp chị ,,, chị bớt đau lòng đi,,!

Kiều ngồi khóc như một con điên

- Là anh ta., là anh ta đẩy mình ngã,, anh ta khốn nạn với mình,,, mình thật vô dụng ko giữ được đứa con,,,!

Kiều chợt nhớ tới cu Bin

- Thôi chết rồi,, tôi phải đi đón con tôi,,,!

- Cô còn yếu lắm đi sao được,, cô gọi ck cô đón hộ đi,, rồi còn vào đây chăm cô nữa chứ!

- Chồng tôi ư?? Chính anh ta làm tôi hỏng thai,,,bây giờ anh ta đang vui vẻ bên ng đan bà khác,,,trời ơi sao đời tôi nó lại khốn nạn thế này,,,!

- Vậy để tôi đón con cô giúp cô,, cô gọi cho cô giáo của thằng bé đi,, tôi sẽ giúp cô,,,!

Kiều ko tin,, cô nhìn mặt anh

- Giờ tôi sẽ ko tin vào bất cứ ai đâu,, anh về đi,,!

- Đây tôi để chìa khoá xe và thẻ căn cước của tôi ở đây ,, tôi sẽ đi đón thằng bé cho cô,, cô tin tôi đi,,, tôi là Vũ

Vũ bắt taxi tới trường học đón Bin

Lúc đó đã muộn các bạn về hết chỉ còn mình Bin với cô giáo

- Sao hôm nay chị Kiều bận việc gì mà k đến đón Bin thế thằng bé cứ ngóng mãi??

- Mej Kiều đang bị ốm,, nào Bin ra đây chú đưa đi gặp mẹ nhé,,!

Vũ nhìn đôi mắt buồn ngấn lệ của Bin tự dưng anh thấy nhói lòng

Vũ đưa Bin tới bệnh viện rồi đưa Kiều về nhà

Mở cửa ra Kiều thấy nhà cửa lộn xộn quần áo bừa bãi thì ra lúc cô vắng nhà bà Khánh và Ngọc đã về thu dọn hết quần áo tới nhà Linh ở

Kiều gọi cho bà Khánh

- Alo

- Mẹ dọn hết đồ đi thật sao? Mẹ đã nghĩ kỹ chưa hả?? Mẹ thấy lợi trước mắt sao mẹ ko nghĩ về lâu về dài hả mẹ??

- Tao chẳng cần phải nghĩ,,,thằng Tuấn nó quyết định ly hôn là quyết định đúng đắn,, mày nghĩ xem mày cho thằng Tuấn được cái gì còn con Linh nó cho thằng Tuấn bao nhiêu là thứ ,, mày ko xứng đáng nên từ giờ mày đưng làm phiền gì thằng Tuấn nữa,,!

Kiều hét lên

- Rồi các người sẽ phải ân hận,,,,,

Vũ : Cô ổn chứ? Có cần tôi giúp gì không???

Kiều gạt nước mắt

- Tôi ko sao ,, hôm nay cảm ơn anh đã giúp tôi,,!

Vũ động viên Kiều

- Hãy vứt bỏ những thứ không sứng đáng ,, mình không vì mình thì trời chu đất diệt đó ,, đời còn dài phía còn nhiều điều tốt đẹp đang chờ cô đấy, ,, mạnh mẽ lên nhé,,!

Kiều gật đầu

- Tôi ổn mà cảm ơn anh,,,!

Vũ ra về trong đầu anh lúc nào cũng nghĩ đến đôi mắt buồn của cu Bin,,, thằng bé tội nghiệp,,,

...

- Cậu chủ gọi tôi ạ??

- Tôi muốn nhờ chú giúp một việc,, chú tìm hiểu về cô gái này giúp tôi!

Chú quản gia tò mò

- Cậu chủ thích cô gái này ạ??

- Không, tôi có việc cần chú đi tìm hiểu luôn đi,,!

Chú quản gia đi xuống nhà thì gặp mẹ Vũ

- Cậu Vũ có trên lầu không????

- Dạ có thưa phu nhân cậu ấy đang đọc sách ạ,,!

Mẹ Vũ vào

- Hôm nay con zai mẹ ko đi chơi à??

- Mẹ tìm con có việc gì à??

- À,, mẹ muốn con gặp mặt tiểu thư Anna .. con bé rất ngoan lại quý mến con ,, hai đứa đẹp đôi lắm,,!

Vũ nhăn mặt

- Nhưng con ko thích ,,, mẹ đừng ép con,, !

- Con bé ấy vừa đẹp người vừa đẹp nết,, gia đình lại môn đăng hộ đối,, ,, mẹ nghĩ ko có ai hơn được nó đâu,,!

- Nhưng con ko thích thì sao có thể lấy cô ấy được,,, thôi con ra ngoài có việc đây,,?!

- Đứng lại mau,,,, bố con đã quyết rồi,, con ko thể trốn tránh được đâu,,

Vũ chán nản bỏ ra ngoài,,,,

Sau mấy ngày bình tâm suy nghĩ Kiều đã ổn hơn cô thuê ng giúp việc,, dọn dẹp cơm nước và trông nom cu Bin,,, nghĩ lại khoảng thời gian cô tự tAy làm tất cả cơm nước dọn dẹp hầu hạ những con người tệ bạc ấy,,cô thấy mình ngu quá thể,,,,

Kiều mang ảnh cưới và tất cả nhũng gì liên quan đến Tuấn ra thùng rác vứt,," Mình sẽ vượt qua được mà,, rồi anh ta sẽ phải trả giá,,,"

Vũ lái xe trên đường,, nghĩ đến cuộc hôn nhân mà bố mẹ anh sắp đặt anh vô cùng chán nản,,,,vừa đi vừa nghĩ chẳng hiểu sao anh lại lái xe đến trước cổng nhà Kiều anh thấy Kiều đang bê đồ của Tuấn vứt vào thùng rác

- Này.. sao cô lại vứt đồ của người khác vào thùng rác thế, như thế là phạm pháp đấy,,!

Kiều ngẩng lên nhận ra người quen cô cười trừ

- Hắn ta giờ ko cần những thứ rẻ tiền này nữa rồi,, giờ hắn chấp nhận sống kiểu chó chui gầm chạn để sống trong nhung lụa rồi,,,

Vũ bước xuống xe

- Sao cô không cướp lại những thứ của cô,, để ng khác lấy mất như thế sao?

- Anh im ồm đi nếu không tôi ném anh vào thùng rác bây giờ !

Kiều vứt rác xong cô đi vào nhà đóng cửa lại

Vũ đi theo Kiều

- Đi uống rượu với tôi không???

Kiều tự dưng cũng muốn uống rượu nên đồng ý

- Có,, vậy anh chờ tôi thay quần áo đã nhé!

Tại quán rượu Kiều và Vũ ngồi uống rượu với nhau như hai người bạn thân hai người vừa uống vừa bá vai bá cổ thân thiết ,,

M

Kiều vỗ đầu Vũ bộp bộp giọng lè nhè

- Sao anh hốc lắm rượu thế?? Anh có chuyện gì buồn à??

Vũ cầm ly rượu tu ực một hơi hết luôn rồi hà hơi rượu vào mặt Kiều

- Tôi chán đời chút thôi,,, nốt hôm nay ngày mai tôi lại bình thường mà,, thế cô có muốn trả thù thằng chồng khốn nạn của cô không tôi sẽ giúp,,!

Kiều lắc đầu

- Tôi không muốn liên luỵ tới anh,, nhà chúng nó bề thế lắm,,, tôi ko đấu lại được đâu,, với lại do tôi không tốt,,, nên giờ không trách anh ta được,!

- Tại sao vậy,,, anh ta tệ như vậy mà cô bỏ qua cho anh ta sao???

Kiều thở dài buồn bã

-Thời trẻ tôi đã phạm sai lầm,, chính anh ta là người lôi tôi ra khỏi những ngày tối tăm ấy để làm lại cuộc đời ,, vậy mà giờ anh ta vứt bỏ,,,

Vũ tò mò

- Thời trẻ cô phạm sai lầm gì vậy?? Nói cho tôi biết được không???

Kiều gạt đi

- Thôi uống đi,, quá khứ ấy qua rồi,,,, giờ tôi tự hào mình là người tử tế,,,

Sau khi đã say bét nhè Vũ và Kiều khoác vai nhau đi bộ trên vỉa hè xe ô tô của Vũ để luôn ở quán rượu vừa đi đánh võng vừa hát " Cuộc đời vẫn đẹp sao ,,, tình yêu vẫn đẹp sao,,,,"

Vũ và Kiều đi bộ mãi đến cây cầu hóng gió Kiều mới quay lại hỏi Vũ

-Ơ xe của anh đâu rồi???

Vũ gãi đầu

- Tôi ko biết nữa,,!

Kiều đánh vào đầu Vũ rồi chửi

- Cái tên ngu si này,, xe để đâu mà ko nhớ à,, tôi ném anh xuống dưới kia cho tỉnh nhé?

Vũ ngơ ngác nhưng say quá anh chẳng nhớ gì

- Chúng ta đi bộ mà,,, có đi xe đâu nhỉ???

Kiều lúc đó cũng mới nhớ ra

- Chắc xe để ở quán rượu rồi,, chết thôi sao chúng ta lại uống nhiều thế này,,,,

Vũ lấy điện thoại ra gọi người tới đón anh và Kiều về

Quản gia : Thưa cậu tôi đã điều tra về cô ấy xong rồi!

Vũ tò mò

- Chú nói đi tôi tò mò quá,,!

-Cô ấy là Hoàng Kiều 26 tuổi,, bố mẹ mất sớm từ nhỏ sống với bà ngoại ,, khi bà ngoại mất cô ấy lên thành phố và từng làm gái gọi cao cấp 3 năm,, sau đó kết hôn và mở spa ,, hiện tại chồng cô ta đã bỏ cô để theo ng đàn bà khác giàu có hơn ,,!

- Từng làm gái gọi 3 năm ư??? Tệ nhỉ ,,,,thế còn đứa con trai thì sao??

- Đứa bé là con của bạn cô ấy,, đã chết rồi cô ấy mới kết hôn đc hơn một năm nay thôi,,!

Vũ tỏ vẻ thất vọng

- Vậy mà hôm nọ mình còn thấy thuơng cô ta,, muốn giúp đỡ cô ta,,, hoá ra cô ta là một con đĩ,,,,

Tuấn mang đơn ly hôn đến cho Kiều kí Kiều cầm bút kí luôn trước vẻ mặt ngạc nhiên của Tuấn

-Cô nghĩ thông rồi đấy??? Sao rồi,, đợt này cô vẫn ổn chứ??

Kiều cười nhạt

- Thế anh nghĩ ko có anh thì mẹ con tôi sẽ chết sao??? Anh coi thường tôi quá đấy,,!

Tuấn rút một cọc tiền ra đưa Kiều

- Cô cầm lấy mà lo cho con ,,!

Kiều cầm cọc tiền ném thẳng vào mặt Tuấn

- Đây là tiền mà anh cúi đầu sống nhìn sắc mặt bọn họ để có đây à? Haha tôi ko thiếu tiền,,, tôi ko cần mấy đông tiền bẩn thỉu này của anh đâu,,!

- Tiền mà cô chê sao,, rất nhiều tiền đấy ,, cô biết không hả??

Kiều nhếch mép

- Anh mau cút đi,,đối với tôi anh đã chết từ lâu rồi ,, thế nên sau khi ly hôn,, anh đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa....