Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 8: Vậy thì kết hôn đi

Bác sĩ tủm tỉm cười, nói với Cố Hề Hề: “Thiếu phu nhân yên tâm, em bé rất khoẻ mạnh!”

Gương mặt Cố Hề Hề tái nhợt không còn một giọt máu, đôi mắt mở to kinh ngạc, lập tức nắm chặt tay bác sĩ, giọng nói run rẩy: “Bác sĩ nói gì? Em bé? Bác sĩ nói tôi có thai?”

Tuy cô rất thích con nít, cũng muốn có một đứa con, nhưng cô luôn hy vọng đó là con của cô và Triệu Trạch Cương, chứ không phải đứa bé này! Cô vốn tưởng cơn ác mộng đã qua đi, nhưng không ngờ vẫn dai dẳng đeo bám cô như hình với bóng. Vì sao? Vì sao ông trời nỡ tàn khốc với cô như vậy, còn muốn kéo cô quay lại hiện thực tàn nhẫn, lần nữa bắt cô chịu đựng hình phạt?

Mà lúc này Doãn Tư Thần ở bên ngoài cũng đã phẫn nộ tới đỉnh điểm.

“Không được! Bà nội, nói gì thì con cũng không kết hôn với cô ta!” Doãn Tư Thần gần như muốn bùng phát: “Con tuyệt đối không lấy người phụ nữ mình không yêu!”

Doãn lão phu nhân lạnh lùng nhìn Doãn Tư Thần, khẩu khí lãnh đạm: “Tư Thần, tốt nhất con nên suy nghĩ cho kỹ! Trước mắt chúng ta sắp hợp tác với tập đoàn Hàn Quốc, không bao lâu nữa thì chủ tịch và phu nhân của họ sẽ đến đây. Điều họ coi trọng nhất là quan niệm về gia đình. Nếu họ biết con làm một phụ nữ có thai nhưng lại phủi đi mọi thứ, nói lời bội tình bạc nghĩa như vậy, con nghĩ họ sẽ đánh giá tập đoàn Doãn thị thế nào?”

Thời điểm Doãn Tư Thần nghe được lời này, cảm xúc của anh nháy mắt đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Lấy bật lửa châm một điếu thuốc giúp anh hoàn toàn kiềm chế tâm tình.

Doãn lão phu nhân thấy cháu trai của bà đã ổn định cảm xúc, mới tiếp tục nói: “Lập trường của bà rất rõ ràng, con bắt buộc phải kết hôn với người phụ nữ đó, tuyệt đối không được phép để cô ấy sinh con xong mà lại bỏ mẹ giữ con! Kế hoạch hợp đồng mười năm giữa tập đoàn Hàn Quốc và tập đoàn Doãn thị sắp đạt được, bà nhất định không cho phép bất cứ ai phá hỏng!”

“Tập đoàn Doãn thị không thể không có người thừa kế! Tư Thần, con hẳn đã biết các chú bác bên dòng thứ vẫn luôn dòm ngó vào vị trí tổng giám đốc của con. Nếu con vẫn không có người thừa kế, chỉ cần phạm một sai lầm dù rất nhỏ thì địa vị của con lập tức bị ảnh hưởng!” Doãn lão phu nhân tiếp tục nhẹ nhàng nói: “Giờ là thời điểm thù trong giặc ngoài, Tư Thần, con còn chưa hiểu mình nên làm gì sao?”

Doãn Tư Thần quả nhiên bị dao động.

Bà nội nói không sai!

Sở dĩ anh có thể ngồi vào vị trí tổng giám đốc này là nhờ bà nội nỗ lực giúp anh vượt qua mọi dị nghị áp lực xung quanh. Anh thừa biết các chú bác thân quyến đối với việc này thật hận thấu xương, nhưng biểu hiện của anh những năm nay đã xuất chúng vượt bậc, đem giá trị tập đoàn Doãn thị tăng lên hơn hai mươi phần trăm, mới có thể chặn được miệng lưỡi soi mói của thế gian. Anh không phải đứa trẻ không hiểu chuyện, chỉ là anh không cam lòng để hôn nhân của mình bị khống chế vì lý do như vậy.

Một tháng trước, chuyện của anh và Cố Hề Hề bị công khai, lúc đó phải chịu rất nhiều phê bình từ mọi phía, nếu bây giờ xử lý không tốt, nhiều khả năng sẽ gây ra những mặt trái tiêu cực. Hơn nữa phía đại biểu tập đoàn Hàn Quốc cũng tin rằng người phụ nữ trong tin tức đó là vợ của anh.

Trầm tư một lúc, rốt cuộc anh ngẩng đầu nhìn Doãn lão phu nhân, giọng mệt mỏi: “Bà nội, con đồng ý với bà, sẽ kết hôn với cô ta, để cô ta sinh ra đứa bé này.”

Doãn lão phu nhân lúc này mới gật đầu vừa lòng.

Đứa cháu trai này luôn là niềm tự hào của bà, không chỉ thông minh mà còn cực kỳ hiểu chuyện, biết cân nhắc lợi và hại, xem xét thời thế mà tiến thoái. Thân là người thừa kế của Doãn gia, nhất định phải có được những phẩm chất này.

“Được, được, vậy thì đi trấn an con bé một chút đi, Tư Thần, bà nội tin tưởng con biết phải làm gì.” Doãn lão phu nhân duỗi tay vỗ vỗ vai cháu trai, hài lòng xoay người rời khỏi.

Doãn Tư Thần nhìn theo bóng dáng của Doãn lão phu nhân, đôi mắt rũ xuống, khoé mắt nheo lại che giấu cảm xúc, khiến người khác không thể đoán ra tâm tư của anh.

Nói anh kết hôn và ở bên người phụ nữ này, là chuyện tuyệt đối không thể. Nhưng nếu chỉ là một cuộc hôn nhân hợp đồng, thì không có gì mà Doãn Tư Thần anh lại không xử lý được.

Cố Hề Hề ngồi trên giường, co người lại, cô gục mặt lên đầu gối khóc nức nở, các nhân viên y tá ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì đã xảy ra, họ chỉ nhìn nhau khó hiểu. Có thể mang thai người thừa kế của Doãn gia, đây là đại hỷ sự! Vì sao mà người phụ nữ này lại bi thương đến vậy?

Chẳng lẽ cô không muốn có đứa bé này?

Không thể nào…

Doãn Tư Thần chậm rãi tiến vào từ bên ngoài, đôi chân dài thẳng tắp sải bước, vẻ anh tuấn bất phàm. Ngũ quan hoàn mỹ tinh xảo, khoé mắt hẹp dài lãnh đạm, tà mị ưu nhã.

“Tổng giám đốc… thiếu phu nhân cô ấy…” Bác sĩ nhịn không được mở miệng nói.

“Tôi biết rồi, mọi người ra ngoài hết đi.” Khí thế toả ra từ Doãn Tư Thần tựa như vị đế vương, những người khác lập tức cúi đầu không dám nói gì, đều lui ra ngoài.

Cố Hề Hề nghe được giọng nói này, bỗng nhiên ngẩng đầu, liếc mắt nhìn thấy Doãn Tư Thần.

Thời điểm ánh mắt cô chạm đến ánh mắt người đàn ông này, nước mắt cô lại tuôn rơi như những hạt trân châu đứt dây, hoàn toàn không thể khống chế cảm xúc.

Lúc này cô đã biết người đàn ông trước mặt là ai!

Edited by Airy

Beta by Airy