Hai Thế Giới Chung Một Con Đường

Quyển 1 - Chương 5: Triệu hồi Hắc đế

Đúng như sách chỉ, cần chuẩn bị đủ năm thành phần kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Với kim, thì ông Mười Họa lấy con dao có hình rồng của Nam; mộc thì sai bọn đàn em đi chuẩn bị ba cái gậy gỗ có bề dày cầm vừa tay; thủy thì chuẩn bị một nồi nước đun sôi; hỏa thì lấy một cái bếp than hồng lửa; và cuối cùng là thổ, ông ta bảo bọn đàn em kiếm mấy viên gạch thật cứng. Đến bốn giờ chiều thì bắt đầu làm lễ. Bọn đàn em vẽ một ngôi sao năm cánh thật lớn ngoài sân, rồi vễ một vòng tròn bao bọc lấy ngôi sao đó, ở năm đầu cánh sao thì để năm vật kia. Ông Mười Họa bầy sẵn đồ nghề vẽ ra sân, mấy cây kim nhọn, hai lọ mầu lớn đen và trắng. Bẩy đứa đàn em thì đứng xung quanh, Nam ngồi chính giữa. Đâu vào đó, ông Mười Họa ra lệnh cho một thằng mang một con chó đen và một con mèo đen vào. Thằng này để cả hai con vật trước mắt Nam. Ông Mười Họa tiến tới đứa cho nam một con dao nhọn và nói:

- Gϊếŧ chết linh cẩu và linh miêu, coi như nhà người từ nay không còn thuộc vào tam giới, sống chết không hề màng.

Nam cầm lấy con dao, hắn nhìn vào con chó và con mèo thì như mềm lòng không nỡ gϊếŧ. Thấy trần trừ, ông Mười Họa hằn giọng một cái. Nam cầm con dao lên run run, rồi hắn tóm cổ con chó kéo về phái mình. Con chó kêu lên ăng ẳng, Nam nghiến răng nhắm mắt, cầm dao đâm ngang cổ con cho. Chỉ nghe nó kêu lên mấy hồi thảm thiết, rồi Nam hứng máu con chó đó thẳng vào bình rượu trắng đã để đó. Lấy đủ máu xong, Nam đứa con chó cho thằng đàn em ném qua một bên. Rồi Nam lại tóm cổ con mèo, con mèo bị nam tóm đau, nó giẫy dụa, còa tay Nam. Thế rồi hắn cũng nghiến răng cầm con dao đó cắm thẳng vào cổ con mèo, chỉ nghe con mèo nó ré lên những tiếng kêu trói tai rồi im bặt. Hứng máu xong cả hai con, Nam liền lấy khăn lau qua lưỡi dao. Ông Mười Họa tiến tới nói tiếp:

- Hãy uống lý rượu đầu tiên, để chứng tỏ lòng thành của mình với Hắc Đế (Lưu ý: truyền thuyết về Hắc Đế sẽ được nói rõ hơn trong truyện sau).

Hai thằng đàn em tiến tới, rót cái bình rượu pha máu chó và máu mèo rót ra một chén cho Nam. Nam cầm chén đưa lên quá mặt, rồi hắn làm một hơi. Nam uống xong thì nhăn nhó bởi cái mùi vị tanh lòm của máu. Đặt chén xuống, Nam lại nghe ông Mười Họa nói:

- Cơ thể này từ nay không còn là của người nữa, mà là do Hắc Đế nắm dữ. Hay tự mình cắt một miếng thịt, rồi nuốt trửng nó để chứng tỏ lòng thành.

Nghe xong câu đó, cả bọn đàn em rùng mình quay qua nhìn ông Mười Họa như không tin vào tai mình. Nam cầm con dao lên, hắn run lẩy bẩy vì không biết cắt thịt ở đâu. Cuối cùng hắn nhắm mắt, nghiến răng xẻo một miếng thịt nhỏ ngay trên cánh tay trái. Cái sự đau đớn của việc tự xẻo thịt mình làm cho Nam người rung lên bần bật, toàn thân vã mồ hôi. Rồi hắn đặt con dao xuống, cầm miếng thịt lên cho vào mồm. Tưởng rằng hắn có thể nuốt ngay được, nhưng miếng thịt vừa vô đến họng, Nam đã ói nó ra lại lòng bàn tay. Ông Mười thấy vậy giận dữ quát:

- Nuốt mau!

Nam nhìn miếng thịt của mình trên lòng bàn tay, rồi hắn tống miếng thịt vô mồm, đồng thời lấy tay bịt miệng lại, chỉ nghe "ực" một tiếng. Miếng thịt vừa trôi qua họng, Nam cảm giác như toàn thân nóng ran. Rồi một trận đau bụng quằn quại ập đến, hắn ôm bụng lăn ra đất gào thét. Thấy vậy. mấy đứa đàn em định nhẩy vô, thì bị ông Mười Họa quát lớn:

- Không được nhảy vào, Hắc Đế đang truyền sức mạnh cho nó. Phàm phu tục tử như chúng mày nhảy vô muốn bị vật chết à.

Nghe vậy cả bọn mới rùng mình, vội về vị trí, nhưng mặt đứa nào đứa đấy cũng hết sức lo lắng cho Nam, đặc biệt là thằng Ân. Lăn lộn một lúc, chợt Nam ngồi bật dậy về vị trí cũ, hai mắt trợn trừng, toàn thân bất động. Bọn đàn em nhìn vô chỗ vết cắt trên tay Nam thì lại càng kinh hãi hơn, khi mà cái chỗ đó giờ đã thành xẹo thâm đen xì, chỉ chưa có mấy phút, làm sao mà vết thương có thể lành như vậy được. Rồi từ đâu đó, tiếng chó hú ầm ý nghe rợn cả người, vảng vất trong không trung là những tiếng la hét, tiếng khóc lóc, và cả tiếng gào thét. Cả bọn đàn em phải bịt tai lại vì cái tiếng hét đó rất là inh tai. Độ năm phút sau thì bốn bề im lặng trở lại, Nam cũng bắt đầu trờ lại bình thường. Ông Mười Họa tiến lại phía Nam và nói:

- Nam, chú mày còn đó không?

Nam nhếc mém cười, rồi hắn trả lời:

- Còn chứ sao không?

Cái tiếng nói đó nghe cứ rờn rợn, khiến bọn đàn em nổi da gà mà dựng cả tóc gáy. Ông Mười Họa vội ra hiệu cho một thằng đàn em bê một bình rượu trắng mới đặt vô trước mặt Nam và một cái bát mới. Xong xuôi, ông Mười Họa cầm con dao dơ ra trước mặt Nam và nói:

- Bây giờ cắt máu ăn thề đi.

Nam đón nhận lấy con dao, nhìn mặt hắn lúc này thì lạnh lẽo, vô cẩm lắm. Rôi Nam đưa cổ tay trái ra, cầm con dao cứa thẳng vào mạch máu. Máu chảy ra đầm đìa thẳng vào cái bình rượu, nhưng chỉ được một lúc là vết cắt tự liền lại. Mấy thằng quay ra nhìn ông Mười Họa như không tin vào mắt mình, ông Mười nói nhỏ:

- Tí chúng mày không phải cắt vào cổ tay đâu, chỉ cần cắt ở lòng bàn tay là được rồi.

Ông Mười Họa ra hiệu cho Nam ngồi lùi xuống, lấy chỗ cho ông và từng thằng đàn em vào ngồi. Ông Mười Họa ngồi phía tay phải, và Ân vào đầu tiên ngồi phái bên trái đối diện Nam. Ông Mười Họa bắt đầu nói:

- Kể từ hôm nay, mày sẽ là đại tướng, dưới trướng của Hắc Đế, đứng dưới một người mà trên muôn người. Mày có đồng ý không?

Ân vội đáp:

- Tôi cam lòng chịu làm đại tướng dưới trướng của Hắc Đế.

Ông Mười Họa bảo ân cắt cả hai lòng bàn tay lấy máu cho vào bình. Sở dĩ phải cắt cả hai lòng bàn tay vì Ân được giữ chức vụ đại tướng. Xong xuôi, ông bảo Ân cởϊ áσ và quay lưng lại. Ông mười chuẩn bị đồ nghề, cầm một cây bút vẽ xăm lên rồi ông nói:

- Kể từ giây phút này đây, ngươi sẽ làm Bạch Cẩu Đại Tướng Quân. Hi vọng rằng nhà ngươi hết lòng báo đáp Hắc Đế. Nay vẽ lên mình lệnh bài, nhìn thấy người như nhìn thấy Hắc đế, ma quỷ thập phương, oan hồn tứ hướng thấy mặt sẽ phải tránh xa.

Đọc dứt câu, ông Mười Họa bắt đầu vẽ một lệnh bài gồm năm chữ hán trên lưng Ân "Bạch Cẩu Đại Tướng Quân". Hai bên là hai con linh cẩu trắng đang ghầm ghè. Thêm vào đó là mấy dòng kinh phật trong Họa Bì Kinh. Đoạn này là đoạn khó nhất, phải vẽ sao cho chính xác, chỉ cần đi xai một đường thì kể bị vẽ sẽ ộc máu tươi mà chết. Tay ông Mười Họa làm thoăn thoắt, chỉ nửa tiếng là đã vẽ xong tấm lưng của thằng Ân, hình vẽ còn rất là sống động mà cũng có phần rờn rợn. Đến lượt thằng đàn em khác lên, nó ngồi xuống trước mặt ông Mười Họa nghe ông ta nói:

- Kể từ ngày hôm nay, chú mày sẽ là quân của Hắc Đế, chịu nghe lời và thuần phục. Có chịu không?

Thằng đàn em trả lời có. Ông Mười Họa bảo nó cắt lòng bàn tay trái để máu chảy vô trong bình. Rồi ông lại bắt nó cới áo quay lưng lại. Lần này ông ta khắc một tấm lệnh bài bên phía trên góc trái gồm ba chữ "Hắc Đế Binh". Bên cạnh là một con linh miêu một sừng với dáng đứng chuẩn bị vồ mồi, ở dưới là một số câu kinh phật.

Cứ làm như vậy cho đến khi chỉ còn lại mỗi Nam. Ông Mười Họa bảo bọn đàn em ngồi xếp chân vòng tròn xung quanh, hai tay để lên đùi tựa như đang ngồi thiền, rồi tất cả nhắm mắt vào. Hơn thế nữa, dù có nhìn thấy gì trong lúc nhắm mắt cũng không được cử động và mở mắt. Rồi ông Mười Họa đổi chỗ, ngồi đối diện với Nam, ông ta nhìn hắn rồi nói:

- Hắc Đế đã chấp nhận nhà ngươi, từ giờ trở đi, ngươi sẽ là hiện thân của Hắc Đế. Người có đồng ý hiến dâng cái thể xác người đang mang cho ngài không?

Nam trả lời:

- Tôi đồng ý.

Rồi ông Mười Họa bảo năm ưỡn thẳng Người ra đằng trước. Ông mười cầm bút và nhanh như thoắt đã vẽ ngay trước ngực Nam một con rồng trắng với một lệnh bài "Bạch Thiên Long". Sau đó ông bảo Nam quay lựng lại, ông ta vẽ thêm một con kì lân mầu đen với lệnh bài "Hắc Địa Lân". Kì lạ thay, ông Mười Họa vẽ hình xăm đè thẳng lên vết chém hôm nào, chỗ đó tự động liền luôn lại thành sạo. Cuối cùng ông Mười Họa đứng lên để vẽ quanh cổ Nam một dòng kinh phật đại ý nói rằng "Hắc đế trường tồn, thoát khỏi ba giới, thống lĩnh toàn quân". Xong ông Mười Họa bảo Nam nằm ra, và ông bắt đầu xăm nốt những chữ kinh phật lên khắp tay và đùi. Bọn đàn em xung quanh rõ ràng là đang nhắm mắt, tự nhiên chúng nó có cảm nhận được cái hình ảnh cả một đạo quân âm binh đang đứng ngay đây, rồi thì cái cảm giác lạnh lẽo đến thấu xương. Đứa nào đứa đấy cũng rùng mình, rồi chợt ngay chính vị trí của Nam, chúng nó nhìn thấy một con quỷ đnag bị nhốt trong một cái l*иg sắt, xung quanh là bẩy con quỷ khác đang cố phá vỡ cái l*иg sắt để giải thoát con kia. Mấy con quỷ này kêu la inh ỏi, khiến cho mấy thằng đàn em nổi da gà sợ hãi, mà chẳng đứa nào dám mở mắt ra cả.

Đã mười giờ hơn tối, cuối cùng công việc đã gần xong. Ông Mười Họa bảo tất cả đàn em ngồi vào trong ngôi sao. Nam và Ân ngồi hàng đầu, sau đó là hai hàng đàn em, mỗi hàng ba đứa. Ông Mười Họa rót cái bình rượu pha máu của cả tám người ra một cái bát thật đầy. Ông ta một tay cầm bát, một tay nhúng vô đó và vẩy về phía tám người kia rồi nói:

- Kể từ giây phút này, các người chính thứckhông còn thuộc về tam giới, tự nguyện gia nhập tà ma, yêu đạo. Điếu thứ nhất cần lưu ý, bề dưới luôn phải tuân lệnh và phục tùng bề trên. Bề trên phải luôn đối sử tử tế, và bảo vệ bề dưới. Binh tướng không được phép tàn sát lẫn nhau. Điều Thứ hai, không được phép bước vào chùa chiền hay như nghĩa địa. Điều thứ ba, cấm tuyệt đối không được ăn thịt chó hoặc mèo. Điều thứ tư, mỗi lần chiến thắng phải ăn thịt và uống máu kẻ thù, coi như là để tế Hắc Đế. Điều cuối cùng, không được phép để cho một kẻ nào sống sót sau khi nhìn thấy sức mạnh và quyền năng thực sự của các người. Nếu như làm được năm điều này, các người sẽ mãi mãi có được sức mạnh, tha hồ sưng hùng sưng bá tại cõi phàm trần, thần thánh và yêu tinh không thể chạm vào được. Nhưng nếu làm trái dù chỉ một điều, sẽ gặp phải hậu quả khó lường, ma quỷ bám theo đòi mạng đến suốt đời.

Đọc xong, ông Mười Họa đưa chén rượu cho Nam, hắn làm một ngụm rồi đứa cho Ân, cứ như vậy cho đến người cuối cùng. Nghi lễ đã xong, giờ chỉ còn việc thử nghiệm coi nhưng tên này đã có được sức mạnh chưa. Ông Mười Tà bảo bẩy thằng đàn em đứng ra ngoài, để một mình Nam ở lại chính giữa. Rồi ông Mười Họa nói:

- Bây giờ sẽ thử coi ngươi có sức mạnh của Hắc Đế hay chưa. Mau bước tới cái bếp than hồng trước mặt. Đứa tay phải vô đó, bốc một cục than hồng lên tay.

Mới nghe xong, cả bọn đàn em rùng mình. Nam tiến lại cái bếp than đó, trong lòng hơi run run, hắn đưa tay về phía bếp nhưng còn trần trừ. Rồi ông Mười Họa phải quát lớn, hắn mới nhắm mắt nghiến răng mà làm liều. Nam thò tay vô rồi bốc ra một cục than còn hồng, hắn mở mắt ra nhìn thất thần, khi mà trên tay hắn đang cầm nguyên cục than rực lửa, không hề có một cảm giác đau đớn. Bọn đàn em Nam đứng ngoài cũng nhìn khinh hãi, thế rồi Nam đặt cục than xuống. Rồi ông Mười Họa nói tiếp:

- Bây giờ tiến lại nồi nước đang sôi, nhúng tay trái của nhà người vào đó.

Nam tiến về phía nồi nước sôi, hắn đưa tay trái lên nhìn và bắt đầu nhúng thẳng vào nồi nước sôi ùng ục đó. Lần này Nam không có nhắm mắt nữa, nam muốn tận mắt nhìn thấy bàn tay mình ngâm trong nồi nước. Lạ thay, lúc đưa gần đến nồi nước thì Nam cảm nhận được sức nóng như lần trước, nhưng khi tay đã nhúng vào nước thì có cảm giác như một nồi nước mát. Ngầm được một lúc thì nam nhấc tay ra. Rồi ông Mười Họa tiến vào trong ngôi sao, cầm một viên gạch lên, đưa cho Nam và nói:

- Bây giờ hãy thử sức mạnh của mình. Ngiền nát viên gạch này đi.

Nam cầm viên gạch một tay, cố vận lực bóp. Chỉ năm giây sau là viên gạch bị bóp vỡ vụn. Bọn đàn em đứng nhìn thấy vậy thì liền đồng thanh vỗ tay khen ngợi. Rồi ông Mười Họa cầm ba thanh gỗ lên. Ông nói:

- Bây giờ đến lúc thử thân thể.

Ông Mười Họa tay trái giữ hai thanh gỗ, tay phải cầm một thanh. Bất ngờ, ông vụt mạnh vào ngực của Nam, chỉ nghe tiếng thanh gôc gẫy "rắc" ra làm đôi. Rồi ông ta lấy thanh khác, đánh thật mạnh và đầu gối của Nam, cũng chỉ "rắc" một tiếng rồi thanh gỗ gẫy làm đôi. Cây cuối cùng, ông Mười Họa cầm bằng hai tay, ông ta lấy hết sức nện thẳng vô đầu Nam. Kết quả vẫn vậy, chỉ thấy thanh gỗ gẫy làm đôi còn đầu của Nam không hề hấn gì. Cuối cùng ông Mười Họa nhặt con dao của Nam lên và nói:

- Bây giờ là thử thách sự bất tử.

Nói rồi bất ngờ ông Mười Họa cầm dao lao tới phía Nam, ông ta đâm một phát ngang hông. Bọn đàn em thấy vậy vội hốt hoảng nhảy vô gỡ ông ta ra. Mấy đứa khác thì đè ông Mười Họa xuống đất. Ân chạy lại phía Nam mặt sợ hãi:

- Anh! Anh có sao không?

Nam vẫn đứng đó, hắn lớn tiếng nói:

- Thả ông ta ra!

Lúc này đây, bọn đàn em mới buông ông Mười Họa ra, ông ta đứng lên phủi quần áo mà nói:

- Tiên sư cha chúng mày, đại ca của chúng mày có làm sao đâu.

Lúc này đây cả hội mới quay lại nhìn Nam không chớp mắt. Còn Nam thì đứng đó, hắn đang chăm chú nhìn xuống cái chỗ con dao găm vào sườn. Thật là lạ, không có một cảm giác đau đơn hay gì cả, con dao cứ nằm đó như một phần của cơ thể Nam. Hắn lấy tay rút từ từ lưỡi dao ra, máu ứa ra từ vết thương rất nhiều. Bọn đàn em đứng đó nhìn mà chố mắt ra, khi lưỡi dao đã hoàn toàn được rút ra khỏi người Nam, vết đâm đó tự liền lại và không để lại một vết sẹo nào.

Nam cười lớn, lại là cái điệu cười ma quỷ rờn rợn đó. Rồi nó quay ra bảo thằng Ân:

- Ân vào trong lấy cho anh con tông có khắc chữ hán ra đây.

Ân vội chạy vào nhà cầm ra một con tông dài sáng loáng và rất sắc. Ân đưa nó cho Nam. Nam không đón lấy mà nói:

- Bây giờ anh để cho em chém anh thử coi liệu có sao không. Em chém mạnh vào nhé, cứ chém ngang ngực từ vai xuống hông nhé.

Ân nghe xong thì kinh hãi, vội lẩm bẩm nói:

- Thôi anh ơi, chắc không cần thử như vậy đâu.

Nam quát lớn:

- Làm đi.

Ân rùng mình, cuối cùng cũng phải làm theo. Mọi khi Ân sẽ cố can ngăn Nam, nhưng từ ngày tìm được cuốn kinh sách, Ân có cái cảm giác như Nam hoàn toàn khác, nó có vẻ sợ Nam hơn ngay trước, nhất là ngay cái lúc sau khi xăm hình xong cho Nam. Ân lùi mấy bước, hai tay cầm con tông dơ lên, rồi chuẩn bị tứ thế. Ân nhắm mắt lại mồm lẩm bẩm "thứ lỗi cho em". Rồi Ân chém mạnh con tông về phía Nam. Chỉ nghe phập một cái, lúc Ân mở mắt ra, hắn tế ngửa kinh hãi khi thấy nguyên con tông dài đang găm thẳng trên người Nam, máu chảy be bét. Còn bọn đàn em thì đứng đó mặt cắt không còn giọt máu. Nam mỉm cười lấy tay gỡ con tồng ra ném xuống đất. Thật là kì lạ, không một vết sẹo, da đã liền lại như mới. Nam lúc này thì ngẩng mặt lên giời cười một nụ cười lớn xé tan cả màn đêm, chó quanh vùng cũng như tru lên từng hồi ghê rợn. Ông Mười Họa châm điếu thuốc, dít một hơi rồi nói:

- Hắc Đế đã về rồi.