Lửa Đen (Dì Ghẻ Tiền Truyện)

Chương 11: Kẻ thù xuất hiện

-- Anh Tuấn, giờ chúng tôi phải làm gì...? - Đám đàn em mà Cương điều đi theo Tuấn nhìn về phía quán ăn trước mặt khẽ hỏi Tuấn.

Phì phèo điếu thuốc, Tuấn đáp :

-- Hóa ra là chúng nó che mắt thiên hạ bằng việc ngụy tạo sòng bằng giống như một quán ăn. Bọn mày đánh đấm được chứ...?

Đám người kia đều gật đầu, Tuấn cười :

-- Chúng ta được lệnh đến cướp sòng thì cứ thế mà cướp thôi. Trước giờ tao làm việc chưa bao giờ lên kế hoạch. Nhìn thấy cánh cửa kia rồi chứ, đi thôi.

Cả đám thoáng giật mình, Tuấn không nói chơi, Tuấn lừng lững bước thẳng vào quán ăn. Đứng ngay bên ngoài là 2 tên canh cửa. Vì vốn dĩ quán ăn chỉ là để ngụy trang nên hai thằng gác cửa đưa tay ra ngăn Tuấn lại, chúng hỏi :

-- Có đặt bàn trước không..?

Nhìn vào bên trong, Tuấn thấy chẳng có khách khứa gì cả, chỉ có bọn đầu trọc, mặt mũi bặm trợn đang ngồi tại một vài bàn. Tuấn biết tất cả bọn này là bảo kê vòng ngoài, Tuấn cười :

-- Còn nhiều bàn trống mà, sao căng thẳng thế.

Tên canh cửa cau mày :

-- Những bàn này có người đặt hết rồi.

Ngay sau đó, người của Tuấn cũng xuất hiện. Nhận thấy bất thường, 2 tên canh cửa ra hiệu cho đám ở bên trong đứng dậy. Tuấn tặc lưỡi :

-- Quán ăn mà định không tiếp khách à..? Thế thì đập con mẹ mày quán đi.

" Rầm "

Tuấn húc thẳng người vào một tên canh cửa khiến tên này không kịp phòng bị. Tên bị húc văng cả người đập mạnh vào cánh cửa quán trong sự ngỡ ngàng của cả hai bên. Đám người bảo kê sòng lao ra thì Tuấn cũng lao vào, người của Tuấn giờ chỉ biết tiến lên theo đại ca mà thôi. Nhưng lực lượng hai bên nhìn qua quá đỗi chênh lệch, người của Tuấn tên nào tên ấy ẻo lả, trẻ măng, có thằng còn chưa đủ 15 tuổi nhưng máu liều nhiều hơn máu não, cũng xông pha giang hồ, đâm thuê chém mướn. Ngược lại, người của sòng bạc thì toàn những thằng hộ pháp, bặm trợn, cơ thể đầy mực tàu. Chúng khá bình tĩnh và ngay lập tức nhận ra vấn đề. Chúng để mặc cho Tuần cùng đám đàn em lao vào bên trong, sau đó ra hiệu đóng sập cửa lại. Gã đô con nhất, dữ tợn nhất trong đám bảo kê sòng bạc cười to :

-- Ha ha ha....Mấy con chuột nhắt, chúng mày ăn gan hùm rồi phải không..? Hay là chúng mày thực sự muốn ăn đất thay cơm. Để các bố cho chúng mày biết sự ngu dốt của chúng mày phải trả giá như thế nào..?

Tên canh cửa ban nãy nói :

-- Anh, có phải báo cho đại ca không ạ..?

Gã kia đáp :

-- Không cần, bên dưới đang chơi, đừng để đại ca phải bận tâm. Có điều lát nữa chúng mày phải mất công quăng xác mấy thằng này ra đường rồi.

Đối mặt với đám giang hồ xịn, dày dạn kinh nghiệm, người của Tuấn bắt đầu thấy run, không trách họ được, đây chỉ là đám người ô hợp được đàn em của Cương lượm nhặt từ bến xe, ngõ hẻm. Những thằng vô gia cư, Cương sử dụng những người này vào những việc khác nhau tại các bến xe, bãi cá như bốc vác, giữ xe, thậm chí là móc túi.....Bọn họ không phải giang hồ chuyên nghiệp với khả năng đánh đấm. Mục đich mà Cương giao đám người này cho Tuấn là muốn Tuấn thay Cương dằn mặt Thanh Cáo, nhưng cũng không muốn Tuấn thành công trong việc cướp sòng.

Tuấn vẫn đeo khẩu trang bịt kín mặt, đội mũ bò sờn không nói gì. Đối với Tuấn thì dù Cương 6 Ngón không để đám người này theo thì dù 1 mình, Tuấn cũng vẫn sẽ đi cướp sòng. Thế cho nên nhiều người hay ít người với Tuấn không phải vấn đề. Tuấn cười :

-- Khà khà khà, đúng rồi....Mày to xác thế kia thì khó khiêng lắm.

Vừa dứt lời, Tuấn lao vào tấn công gã hộ pháp đối diện, gọi gã là hộ pháp nhưng thực ra Tuấn cũng đâu kém cạnh gì, thậm chí cơ thể Tuấn còn rắn rỏi, không có mỡ thừa, thịt không phát phì như đối thủ. Bởi lẽ từ nhỏ Tuấn đã yêu thích đánh đấm và là một kẻ quá hiếu động. Qua năm tháng lăn lộn đánh nhau khắp nơi, chẳng thầy nào dạy, chẳng học môn võ nào nhưng kinh nghiệm đánh đấm cũng như máu liều lĩnh của Tuấn vô tình đã tôi rèn lên một tay đấm thượng thặng.

Tất cả đã được chứng minh sau khi Tuấn dùng tay trái đấm thẳng vào mặt tên bảo kê võ mồm khi nãy. Do tay phải bị thương ngày hôm qua nên Tuấn sử dụng tay trái, cứ ngỡ lực đấm từ tay không thuận uy lực không có. Vậy mà.....

" Rầm "

Tên bảo kê sây sẩm mặt mày rồi ngã ngửa ra đằng sau. Hắn loạng choạng chống tay đứng dậy, cú đấm của Tuấn vừa nhanh, vừa mạnh, máu mồm, máu mũi của tên bảo kê chảy ra nhoe nhoét. Xòe bàn tay đầy máu, gã điên khùng hét lên :

-- Đánh....Không giết chết thằng chó này cho tao.

Nhất loạt phía sau hắn, phải đến hơn 10 thằng lao về phía Tuấn. Tưởng rằng Tuấn sẽ phải một mình khổ chiến khi đám đàn em phía sau mình có thằng chân vẫn còn run. Nhưng không phải vậy, trong số người mà Cương 6 Ngón cho là vô dụng ấy vẫn có những kẻ dùng được. Đó là những tay bốc vác ngoài bến bãi, có thể mấy tay này không có kinh nghiệm đánh nhau nhưng sức khỏe thì họ dư thừa. Và cú đấm của Tuấn vừa nãy như đã châm thêm dầu vào ngọn lửa trong máu giang hồ của họ. Khi bọn bảo kê của sòng lao vào Tuấn thì đằng sau người của Tuấn cũng đã lao lên tham chiến.

Tuấn cười như điên dại, đã lâu lắm rồi Tuấn mới có cảm giác này. Một sự hiếu chiến đến khát khao trong Tuấn lại bùng lên, nhất là khi có người tham gia cùng mình. Quán ăn trá hình này nằm trong một khu vực kín đáo, cộng thêm việc giang hồ thanh toán lẫn nhau là chuyện xảy ra như cơm bữa ở đây nên chẳng ai dám can thiệp vào mặc dù người đi đường có nhìn thấy.

Cảnh tượng hỗn loạn, đồ đạc, bàn ghế trong quán bị đập vỡ nát.

" Kịch...Kịch.."

Tuấn quay lại nhìn thằng canh cửa, cũng là người duy nhất còn đứng được bên phía bảo kê sòng bạc, khẩu trang của Tuấn đã bị rơi ra......Tên canh cửa tròn mắt ra nhìn rồi bất giác lùi về phía sau cho đến khi lưng hắn chạm vào thành cửa, hắn ú ớ :

-- Mày....mày là.....Tuấn Điên....Tại sao mày đến đây.....Bọn....bọn... đâu có làm gì mày.....?

Dưới đất là đám bảo kê của sòng bạc đang nằm la liệt, thằng thì bất động, thằng thì ôm đầu máu, thằng thì ôm tay, ôm chân quằn quại. Người của Tuấn cũng chỉ còn lại khoảng 3-4 người là còn có thể tự đứng lên được. Số còn lại cũng bị đánh cho đến không gượng dậy nổi. Riêng Tuấn dù cũng đã phải chịu khá nhiều đòn, cánh tay của Tuấn tím thâm lại sau những cái đập bằng tuýp sắt từ phía bọn bảo kê, nhưng mặt Tuấn vẫn tỉnh bơ, cứ như thể hắn vẫn còn muốn đánh tiếp mà đối thủ đều đã gục vậy.

Tuấn hỏi :

-- Sòng bạc của chúng mày ở đâu...?

Biết tình cảnh của mình hiện tại, cỡ như tên canh cửa thì Tuấn chỉ đấm 1 cái có lẽ hắn phải bất tỉnh đến hôm sau. Hắn vội chỉ tay về phía cánh cửa đi ra đằng sau quán rồi lắp bắp đáp :

-- Đằng....sau...kia....Nhưng...nếu nếu...,mày làm loạn.....mày sẽ không được yên đâu...Chỗ này là...của đại ca....Thanh Cáo đấy.

Tuấn cười :

-- Sau hôm nay nó là của tao rồi.

Nói rồi Tuấn túm cổ áo tên canh cửa lôi đi dẫn đường. Quay lại nhìn mấy người đi cùng mình xem họ ra sao, Tuấn định bảo họ đưa những người bị thương ra khỏi đây, nhưng chưa kịp nói gì thì ngay cả những người bị đánh gục ban nãy giờ cũng cố lồm cồm đứng dậy rồi nhặt lấy vũ khí của bọn bảo kê sòng bạc, họ muốn đi theo Tuấn. Luôn luôn là như vậy, Tuấn luôn khiến cho những kẻ xung quanh mình có thêm sức mạnh. Mới ban nãy tên nào tên ấy còn run sợ, nhưng bây giờ, cơ thể bị thương, máu me loang lổ khắp người, tưởng rằng họ sẽ từ bỏ, vậy mà nhìn ánh mắt họ không một chút sợ hãi. Bởi vì chứng kiến những gì mà Tuấn thể hiện ban nãy, họ cũng thấy máu đang chảy trong người nóng hơn bao giờ hết. Một sự tiếp lửa đến từ Tuấn Điên, cũng chính vì điều này mà Cương 6 Ngón lo sợ Tuấn sẽ trở thành chướng ngại lớn nhất của mình. Mặc cho giờ đây, Tuấn chẳng có gì trong tay cả.

Tuấn hỏi :

-- Còn đi được không..?

Đám đàn em đi cùng đồng thanh đáp :

-- Chỉ khi đại ca dừng lại.

[.......]

" Kẹt...kẹt..."

-- Này, mày đi đâu đấy.....Bọn này là ai...? Sao không thấy ai báo...

" Hự "

Tên bảo kê vòng 2 chưa kịp dứt lời thì đã bị đánh gục ngay tại chỗ. Cánh cửa sau quán ăn mở ra, trước mặt Tuấn lúc này, đây mới là sòng bạc chính thức của Thanh Cáo. Bên trong rất đông người, nhưng không hề hỗn loạn, tất cả đều được tổ chức theo đúng quy trình, bài bản.

Tuấn cùng người của mình gào lên rồi chạy xộc thẳng vào bên trong. Tiếng cửa kính bị đập vỡ, tiếng la hét của những con bạc bên trong sòng vang lên khi chưa ai kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Theo lệnh của Tuấn, chỉ đánh những thằng bảo kê, những thằng cầm cái trong sòng bạc. Con bạc thấy người lao vào thì nghĩ đso là công an nên mạnh ai nấy chạy. Sự hỗn loạn bất ngờ diễn ra khiến cho đám bảo kê vòng 2 trong sòng trở tay không kịp. Tuấn cùng người của mình hành động theo nhóm, tất cả đều theo Tuấn, khi Tuấn nhắm vào ai thì cả bọn lập tức lao vào đánh gục thằng đó ngay tại chỗ. Giống như khả năng lãnh đạo trời phú, Tuấn cùng người của mình ăn ý một cách lạ thường, kẻ đánh, người bọc hậu. Cho đến khi bọn bảo kê kịp xoay sở thì chúng cũng không còn lại bao nhiêu người.

Khách đánh bạc gần như chạy hết, trong sòng lúc này chỉ còn Tuấn cùng đám người của mình đang đứng đó lăm lăm vũ khí đối đầu với nhóm bảo kê còn lại, tất nhiên chủ sòng bây giờ đã lộ mặt. Nghiến răng, nghiến lợi nhìn cái sòng không khác gì một bãi chiến trường, tên chủ sòng trợn mắt quát lớn :

-- Thằng chó chết......