Vị Vua Bị Lãng Quên - Bóng Tối Trở Về

Chương 46: Ngươi sẽ hối hận

"Tenoji Kirisame, ta ở đâu cũng cần thông báo với ngươi sao?"

Nhìn thấy thanh niên này, Yuu lập tức cau mặt lại, lạnh giọng nói.

"Là người quen của Kirisamre thiếu gia sao?"

Chấp sự thì cung kính hỏi.

"Ta không biết chuyện gì xảy ra, nhưng ông coi như là nể mặt ta mà bỏ qua chuyện này được không?"

"Nếu như ngài đã nói vậy, ta còn có thể không nể mặt sao. Hừ! Các ngươi may mắn đấy!"

Nói rồi chấp sự mang theo đám người lui xuống.

"Em không định giới thiệu cho ta vị này là ai sao?"

Chấp sự vừa dẫn đám người đi, Tenoji liền đến gần bên Yuu ra vẻ thân thiết hỏi. Yuu vẫn 1 mặt lạnh băng, thậm chí còn có chút chán ghét, nắm lấy tay Yami lùi ra 1 khoảng.

"Chúng ta không thân thiết vậy đâu, cách xa ta ra 1 chút."

Tenoji Kirisame cái tên này là người có tiềm năng lớn nhất sẽ thừa kế chính thức của nhà Kirisame, nếu được Yuu nguyện ý chẳng muốn nhớ tới sự tồn tại của hắn, đừng nhìn hắn lúc nào cũng tươi cười thân thiện, hắn là 1 kẻ tâm ngoan thủ lạt, tàn nhẫn vô cùng, thậm chí là với cả người thân.

Xét theo vai vế, Tenoji là đứa con nhỏ độc nhất của ông bác Yuu lúc tuổi đã gần 50, nghĩa là Yuu phải gọi hắn là chú, lớn hơn thế hệ của Yuu 1 bậc, nhưng hắn lại không thích cách gọi như thế, nên chỉ xưng anh gọi em với những người lẽ ra nhỏ hơn hắn 1 bối phận này.

"Vị bằng hữu này, có hứng thú hay không nhận thức nhau 1 chút? Xét bối phận ta cũng có thể xem là trưởng bối của Yuu, hân hạnh gặp mặt."

Tenoji đưa cánh tay ra trước mặt Yami, nhưng Yami lại không hề để ý hắn, kéo theo Yuu đi ra. Thấy Yami hành động như vậy, Tenoji chợt sững sờ, đã có ai từng không nể mặt hắn như vậy?

"Chuyện gì vậy Tenoji?"

Trên lầu bước xuống 1 người nữa, không phải ai khác chính là người bị Yami đánh cho lún đầu, Gouten, hắn cũng xem như là nương tựa vào dưới trướng của người này. Hắn nhìn theo ánh mắt của Tenoji, rồi trợn trừng mắt khi thấy Yami.

Bị đánh trước mặt nhiều người như vậy, cơn giận này Gouten nuốt không trôi. Vốn dĩ Gouten định tìm cơ hội mời Tenoji ra mặt dạy dỗ Yami 1 bài học nhớ đời, không ngờ cơ hội tới nhanh như vậy, quả nhiên là ông trời có mắt.

"Ngươi biết hắn sao?"

"Tất nhiên là biết! Anh Tenoji, tôi có thể nhờ anh chuyện này không? Chắc anh cũng biết chuyện lúc trưa tôi bị người đánh chứ?"

Vì ngại nói ra mình bị Yami 1 chiêu đập úp sấp mất mặt, Gouten cố tình nói thành mình bị Yami đánh lén mà thua.

"Là hắn à! Vậy cậu muốn ta ra mặt đòi lại danh dự cho cậu?"

"Vâng!"

"Cũng phải! Danh dự của thành viên nhà Kirisame không thể bị 1 kẻ vô danh giẫm đạp. Chúng ta đi!"

......

"Sao ngươi dừng lại vậy?"

Yuu hoài nghi hỏi khi thấy Yami đột nhiên dừng lại khi còn chưa rời khỏi Vạn Bảo Các được 10 mét bên ngoài, không trả lời cô bé, Yami chỉ quay người nhướng cái cằm lên. Yuu cũng quay đầu lại nhìn, lại thấy Gouten và Tenoji đồng thời đi tới, sắc mặt thoáng chốc lại trở nên băng lãnh, xem ra hôm nay, chuyện này là không tránh được.

"Bốp! Bốp! Bốp!"

"Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên nha! Cả người nhà Kirisame ngươi cũng dám đánh lén! Vị bằng hữu này, ta muốn có 1 câu trả lời!"

Rất nhanh Tenoji và Gouten đi đến chỗ 2 người, Tenoji liền vỗ tay nói.

"Ngươi đây là ý gì?"

Yuu nghiêm mặt hỏi.

"Yuu, ta biết đây là bạn em, nhưng việc hắn đánh người nhà Kirisame là sự thật! Ta muốn có 1 câu xin lỗi cũng không quá đáng chứ?"

"Xin lỗi? Tại sao phải xin lỗi? Yami cũng đâu có sai!"

Yuu bước lên 1 bước, bác bỏ hắn.

Tenoji lại ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, dường như không nghe thấy Yuu nói gì.

"Không nhìn ta? Tenoji nể tình chúng ta cũng xem như người có chung dòng máu, ta khuyên ngươi tốt nhất đi ngay đi, nếu không..."

Thấy hắn không thèm để ý mình, vẻ mặt Yuu càng lúc càng lạnh, khinh thường nói.

"Ồn ào! Hôm nay vì 1 người ngoài ngươi lại dám nói thế với ta, trở về ta sẽ dạy dỗ ngươi thật tốt! Giờ thì tránh ra!"

Tenoji lạnh lùng liếc mắt nhìn cô bé, tay phải tiện cái đẩy lên, sương mù quấn quanh, nội khí như biển mây khuấy động, bàng bạc khí thế dâng tới Yuu.

"Người ngoài? Tiếc là trong mắt ta, ngươi mới là người ngoài."

Yuu chuẩn bị xuất thủ, chuyện đã không thể tránh, cũng không cần tránh.

"A!"

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, tê tâm liệt phế, Gouten bị đánh văng ra sau, là Yami xuất thủ, 1 quyền này cũng không nhẹ, trực tiếp đấm Gouten bay ngược vào trong Vạn Bảo Các, đập sụp 2 cây cột trụ, thủng cả tường phía sau, oanh ra 1 cái lỗ lớn, trên người hắn xương cốt gãy lìa, huyết nhục mơ hồ, vô cùng thê thảm.

"Ngươi dám..."

Tenoji nhún người nhảy đến chỗ Gouten, móc ra 1 viên đan dược nhét vào miệng hắn, tạm thời bảo trụ tính mạng, đoạn hắn quay người sang thị nữ của Vạn Bảo Các gần đó.

"Đưa hắn đi chữa trị!"

Sau khi Gouten được đưa đi, Tenoji âm trầm trở lại trước mặt Yami và Yuu.

"Ngươi vừa phạm phải sai lầm lớn nhất đời mình!"

Tenoji sâm nhiên nhìn lấy Yami, khí tức kinh khủng dâng lên, tóc đen phiêu phù, vạt áo tung bay.

"Quỳ xuống, dập đầu xin lỗi! Sau đó hết lòng phục vụ ta, ta có thể cho ngươi không chết!"

Tenoji không giận quá mất khôn, có thể 1 quyền đánh Gouten trọng thương, nhìn qua lại trẻ tuổi như vậy, tiềm năng chắc chắn là hơn xa Gouten rồi.

"Tenoji, đừng khinh người quá đáng, ngươi sẽ hối hận."

Yuu lãnh đạm khuyên, đây là lần cuối cùng, nếu hắn không nghe, cô cũng lười phải nói. Ngu thì chết thôi.

"Im mồm đi, tiện nữ nhân, chuyện của ngươi ta sẽ tính sổ sau! Đây là ta nhượng bộ cuối cùng! Nói! Ngươi có dập đầu hay không?"

Yami không trả lời, hắn dùng hành động để thể hiện suy nghĩ, bước lên 1 bước, dựng thẳng ngón tay giữa lên.

"Vậy sao? Vậy thì chết!"

Đã không tồn tại để phục vụ cho bản thân, thì cũng không nên tồn tại làm gì.

"Ầm!"

1 đầu ngón tay búng ra, không khí lập tức bạo liệt, nhấc lên đáng sợ cuồng phong, đem Tenoji hoàn toàn cuống tới không trung, điên cuồng khí lãng không ngừng công kích lên người hắn, gió lốc sắc như dao cạo xoắn nát hắn quần áo, cắt vào da thịt hắn.

Trong nhất thời, máu huyết cùng vải vụn vung vẩy, những người hiếu kì đứng xem gần đó kinh hãi, đó chỉ là 1 cái búng tay, thậm chí còn chưa búng trúng, thiếu niên tốc trắng kia lực tay của hắn phải kinh khủng thế nào?

"Chết giẫm!"

Nhưng điều này cũng không khiến Tenoji đi đến trình độ mất sức chiến đấu, cũng chỉ là tổn thương ngoài da. Toàn thân hắn nội khí cực điểm dâng lên, kiệt lực từ cơn lốc kia trốn ra.

Xung quanh hắn lượng lờ sương mù, con ngươi rét lạnh nhìn chằm chặp Yami, ý thức được đối phương đáng sợ.

Nhất định phải dốc toàn lực chiến đấu.

Đương nhiên, hắn cũng không biết, Yami chỉ là hời hợt búng nhẹ 1 cái, nếu không phải sợ vô tình phá tan dãy phố làm bị thương người vô tội, Tenoji giờ sẽ chỉ là 1 vũng máu tươi.

Tenoji gầm lên 1 tiếng, nội khí sôi trào, lại ngưng tụ thành hình những con rắn lớn, đây là võ kĩ tuyệt học của nhà Kirisame.

"Quần Giao Loạn Vũ!"

Hắn hét lên.

Từng con, từng con rắn lớn phá không mà đi, hướng về Yami mở ra miệng lớn như muốn đem hắn cắn nát.

Yami lập tức bị vây vào trạng thái 4 phương là thù 8 hướng là địch, không có lối thoát, lui cũng không được, tránh cũng không xong, đối với kẻ khác, đã là tuyệt cảnh.

Chỉ là, đối với những con rắn được tạo nên từ nội khí này, Yami chỉ là hờ hững giẫm chân 1 phát, sóng xung kích nổ tung lan truyền, đối diện với làn sóng xung kích này, những con rắn kia chả khác gì tro tàn, yếu ớt tán loạn.

"Chết!"

Tenoji thanh âm đột ngột từ Yami phía sau vọng tới, dưới sự che mắt của bầy rắn, hắn lặng yên tiếp cận phía sau lưng Yami.

Đây mới thật sự là Tenoji mạnh nhất 1 đòn, những con rắn kia, chỉ là hỏa mù.

Giây phút này chân khí cả người hắn đều áp súc tới cực hạn, đổ dồn vào nắm tay phải khiến nó sáng đỏ lên, chói mắt tựa như mặt trời ban mai, chứa lấy đáng sợ vô cùng lực tàn phá, nhằm vào tim Yami giáng xuống.

"Chết đi! Quyền Bá Thiên Hạ!"

Liền khi nắm tay và lưng Yami sắp va chạm, khóe miệng Tenoji treo lấy nồng đậm tiếu dung, cảm giác thành tựu 10 phần, kẻ thù mạnh mẽ như thế cư nhiên có thể 1 quyền giải quyết.

Nhưng đột nhiên hắn lông tơ dựng thẳng, hơi lạnh thấu xương lan tỏa, nỗi bất an bao trùm khiến toàn thân lạnh buốt.

Chỉ thấy Yami với tốc độ không cách nào hình dung, hời hợt xoay người bóp lấy nắm tay hắn.

"Oanh!"

1 tiếng vang thật lớn, lượng nội khí Tenoji tích súc trong cánh tay bùng phát, mang theo nghiền nát khí lãng, cuồng bạo năng lượng 4 phương tản mát.

Xương thịt bong tróc nổ tung, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, cánh tay hắn hóa thành 1 màn sương máu.