Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 23: Rơi xuống

-Dự đoán sau ba mươi giây nữa sẽ đến được điểm thứ ba trên quỹ đạo, bắt đầu điếm ngược, 29, 28, 27…

Trải qua một tháng phi hành trong vũ trụ, rốt cuộc vào hôm nay, nếu tính theo đồng hồ trên Địa Cầu là vào lúc mười một giờ trưa thì phi thuyền Hi Vọng rốt cuộc đã tới bên ngoài quỹ đạo của hành tinh sa mạc, chỉ cần thêm ba mươi giây nữa thôi thì phi thuyền đã có thể xuất hiện trên bầu khí quyển của hành tinh này.

Đến đây cũng xin giải thích thêm về tên gọi Hi Vọng, đây là kết quả sau bài phát biểu của Diêu Nguyên thì phi thuyền này đã được đông đảo dân chúng gọi như thế, đến lúc sau thì chính phủ cũng nhận thấy cái tên này khá thích hợp để thay thế cho tên cũ là Noah số hai, vì vậy mà chiếc phi thuyền này có một tên mới là Hi Vọng.

Nhưng hãy khoan bàn tới các vấn đề linh tinh khác, lại nói về phi thuyền Hi Vọng. Sau một tháng lẻ tám ngày phi hành liên tục thì phi thuyền đã tới được hành tinh sa mạc, cũng là hành tinh duy nhất mà nó có thể bay tới được.

Đây là một hành tinh có bầu khí quyển lẫn bề mặt khá kỳ lạ, thông qua sự quan sát tỉ mỉ của các thiết bị thăm dò thì bề mặt của hành tinh này hầu như đều là cát, nhưng lớp vật chất bên trong là gì thì tạm thời vẫn chưa biết được. Ngoài một tầng cát dày bao phủ bên ngoài, hành tinh này còn có bầu khí quyển, thể tích của nó gấp 1,007 thể tích của Địa Cầu, cơ hồ là không hơn kém nhiều lắm, còn về trọng lực thì thông qua tính toán có thể xác định hành tinh này có trọng lực gần bằng so với trên Địa Cầu.

Bất quá tốc độ quay quanh trục của hành tinh này khá nhanh, một ngày của nó chỉ có chừng 16 tiếng đồng hồ, còn thời gian khi nó quay một vòng xung quanh Hằng Tinh là 270 ngày.

Thông qua các số liệu tính toán thì nhiệt độ trên bề mặt hành tinh này vào lúc ban ngày khoảng 50 độ, đến tối thì chỉ còn khoảng -10 độ. Nhiệt độ giữa ngày và đêm chênh lệch quá lớn, bất quá vẫn còn trong mức mà con người có thể chịu được.

Bởi vì…hành tinh này có thể là nơi cho phi thuyền Hi Vọng dừng chân từ một năm đến mấy năm liền, cho nên tiểu tổ về thiên văn đã bỏ công sức rất lớn trong việc thăm dò, thậm chí sử dụng đến cả siêu cấp máy tính trong phi thuyền để tính toán, cho nên trừ các thông tin mà chỉ khi đổ bộ lên hành tinh mới biết được, tỷ như: thành phần của bầu khí quyển, thành phần của sa mạc, dấu hiệu tồn tại của các sinh vật,….thì về cơ bản, các số liệu khác đều đã có kết quả.

Mà kết quả làm cho mọi người cảm thấy vui mừng nhất trong suốt 1 tháng quan sát vừa qua là, khí tượng trên hành tinh này tựa hồ không quá mãnh liệt, thậm chí có thể nói trên hành tinh này không hề có các thiên tai lớn nào, mối nguy hiểm duy nhất có thể coi là thiên tai chính là sự sụt lún trên sa mạc, điểm mấu chốt là phải xem xét xem cấu trúc bên trong của hành tinh này có các tầng nham thạch kiên cố hay không, hoặc là có hiện tượng lưu sa hay không.

-Trước mắt vẫn chưa cách nào biết được thành phần của bầu khí quyển trên hành tinh này, cũng như kết cấu địa chất chi tiết của nó có đủ mạnh để cho phi thuyền Hi Vọng đáp xuống hay không, cho nên chúng ta cần phải phái ra một tiểu đội tinh nhuệ lên thăm dò trước, sử dụng tàu con thoi loại nhỏ để tiến hành thăm dò lần đầu tiên.

Diêu Nguyên nhìn bốn người trước mặt, theo thứ tự chính là Ưng, Hắc Thiết, Lưu Bạch cùng Trương Hằng, ba người ở trước thì chính là thành viên cũ trong tiểu đội Hắc Tinh, về phần Trương Hằng thì là tân thành viên mới gia nhập vào. Đội quân tiên phong lần này sẽ được bốn người này chỉ huy, trong đội ngũ này ngoài họ ra còn có hai mươi binh lính tinh nhuệ cùng với tám nhà khoa học.

Diêu Nguyên tiếp tục nói:

-Phi thuyền Hi Vọng của chúng ta chỉ có ba chiếc tàu con thoi loại nhỏ, đây là loại tàu có thể vượt qua tầng khí quyển bên ngoài để đổ bộ lên hành tinh, hoặc có thể xuyên qua tầng khí quyển để bay ra ngoài không gian, được trang bị hệ thống phản trọng lực với nguồn năng lượng có phi hành mười tám giờ liên tục, lấy trình độ chế tạo vật liệu hiện giờ của chúng ta…Thì chúng ta căn bản không có cách nào chế tạo được chủng loại tàu này, cho nên mỗi chiếc đều rất quan trọng, nhiệm vụ tiên phong đổ bộ này thì các ngươi sẽ sử dụng một chiếc trong đó.

Bây giờ hãy lắng nghe kỹ những lời ta nói, về nguyên nhân tại sao ta lại lựa chọn bốn người các ngươi, Ưng – ngươi chính là người tỉnh táo nhất trong tiểu đội Hắc Tinh, có thể nói so với ta còn lãnh tỉnh hơn, cho nên nếu gặp phải tình huống nguy hiểm, ta cho phép ngươi toàn quyền quyết định mọi việc, kế tiếp là Hắc Thiết – nhiệm vụ của ngươi chính là trợ giúp Ưng chỉ huy tốt hai mươi binh lính tinh nhuệ, còn Lưu Bạch – ta muốn ngươi đảm nhận nhiệm vụ vừa là nhân viên y tế cũng như là sĩ quan cấp úy trong đội. Riêng Trương Hằng, ngươi nhất định sẽ rất kỳ quái vì sao ta nhất định phải cho ngươi vào đội đúng không, lý do chính là vì ngươi có được kỹ thuật máy tính cao siêu mà không ai trên phi thuyền này sánh bằng.

Nói tới đây, trong lòng Diêu Nguyên khẽ cảm thán về lúc gặp gỡ Trương Hằng, chẳng những nhờ hắn mà có thể tìm được phi thuyền, mà bây giờ lại có thêm một lá bài tẩy không ai biết tới.

Hắn tiếp tục nói:

-Trương Hằng, ta cũng không giấu ngươi, thống kê về các khả năng của dân chúng cơ bản đã được hoàn thành trong 1 tháng qua, các lĩnh vực về khoa học như lượng tử vật lý học, thiên văn học,…đều có các chuyên gia nổi tiếng. Còn các lĩnh vực về kỹ thuật như luyện thép, luyện thiết, hoặc là tổng hợp cao su,…cũng có các kỹ sư lành nghề cùng các nhà khoa học am hiểu, nhưng nói đến lĩnh vực máy tính thì ngươi chính là người giỏi nhất bên trong phi thuyền. Điều này ta không hề gạt ngươi, cho nên trong nhiệm vụ đổ bộ này thì vai trò của ngươi là quan trọng nhất.

Ở trên tàu con thoi có một thiết bị liên lạc với công suất cực lớn, thiết bị liên lạc này đươc chế tạo theo kỹ thuật được tìm thấy trong đĩa bay, có thể nói là cùng cấp bậc với kỹ thuật của bước nhảy không gian, cho nên công suất của nó rất lớn, bất kể trong hoàn cảnh bị nhiễu sóng, phong bế, rối loạn nào cũng có thể liên lạc được với phi thuyền, nhưng có một điểm mấu chốt trong đó, chính là nó được lập trình để sử dụng theo cách mã hóa, hơn nữa phương thức mã hóa này không cách nào biết trước được, có thể đó chính là cách mã hóa đặc biệt của nền văn minh này, mặc dù cách mã hóa này đã bị virus máy tính tấn công liên tục nên đã yếu bớt rất nhiều nhưng cứ cách mười phút nó lại thay đổi cấu trúc mã hóa một lần, đây chính là khuyết điểm lớn nhất của thiết bị liên lạc này.

Diêu Nguyên nói tới đây thì thở dài, nói:

-Thật ra công cụ khởi động bước nhảy không gian cũng sử dụng loại kỹ thuật mã hóa này, nhưng nhờ trên phi thuyền có siêu cấp máy tính tiên tiến nhất thế kỷ 21 cùng với crack (công cụ bẻ khóa) hiện đại nhất mà tiến sĩ lưu lại nên mới có thể tiến hành giải mã sau mỗi lần chuyển đổi, nhưng khi áp dụng cách đó trên thiết bị liên lạc thì đành bó tay, cho nên chỉ có thể trông cậy vào ngươi, thông qua bản crack mà tiến sĩ lưu lại để tiến hành giải mã thủ công thôi, hơn nữa kiểu mã hóa này dường như ngươi đã từng học qua, cách phá giải này hoàn toàn phù hợp với nền kỹ thuật trên đĩa bay nên ngươi nhất định có thể giải mã được, chỉ là thời gian phá giải sẽ lâu hơn…Không còn cách nào khác, ta chỉ có thể lựa chọn người am hiểu kỹ thuật máy tính nhất trên phi thuyền là ngươi, mặc dù ngươi tính ra vẫn là lính mới nhưng cũng đành chịu.

Trương Hằng lúc này mới tỉnh ngộ, hắn rốt cuộc mới biết được vì sao trong tiểu đội tiên phong lại có sự hiện hữu của hắn, bất quá hắn cũng không thể nói gì thêm? Không đi sao? Đừng có đùa chứ! Hắn chỉ mới được hưởng thụ sự ưu đãi cùng tài nguyên dành cho tiểu đội Hắc Tinh thôi mà, với kinh nghiệm là một công tử nhà giàu trước đây thì hắn biết rõ lúc nào nên chấp nhận sự thật, tình huống hiện tại là hắn đang chạy trốn trong vũ trụ a, hết thảy chỉ có thể dựa vào chính mình, hơn nữa đã không còn cha đùm bọc bảo ban nên hắn chỉ có thể gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Diêu Nguyên khẽ gật đầu rồi lớn tiếng nói:

-Như vậy mọi người hãy đi chuẩn bị đi, nửa giờ sau thì tàu con thoi sẽ xuất phát tiến vào bầu khí quyển, đồng thời sau khi tàu con thoi tiến vào bầu khí quyển xong, nó sẽ lập tức truyền tải các thông tin về bầu khí quyển cho các ngươi, nếu như trong không khí phát hiện axit hay các khí độc hại gì đó thì ta cho phép các ngươi quay về, nếu không thì…Các ngươi sẽ tiếp tục đổ bộ lên hành tinh này, tiến hành thu thập các mẫu vật cần thiết như: thành phần không khí, thành phần đất, còn có thí nghiệm về tải trọng tối đa mà mặt đất chịu được qua đó xác nhận phi thuyền Hi Vọng có thể đổ bộ lên hành tinh hay không.

Còn nữa, các ngươi cũng cần chú ý các điểm…

Cứ như vậy cho đến hơn mười phút sau, bốn ngươi mới ngồi xe điện trở về, lúc tới bệ phóng Trương Hằng khẽ than thở:

-Hình như lúc bình thường người đó đâu có lắm lời vậy đâu, ta nói ở đây chính là thiếu tá Diêu Nguyên a.

Ưng cũng không trả lời mà chăm chú kiểm tra súng nhắm của mình, đồng thời cẩn thận lau chùi một viên cao từ đạn. Hắc Thiết đứng bên thì đang điều khiển tubin vận chuyển, khẽ quay người lại cười ha ha, nói:

-Lão đội trưởng là người như thế đó, bình thường thì rất lãnh khốc đến độ có thể so với tên Ưng này, nhưng một khi đến chấp hành nhiệm vụ thì luôn dông dài thế đấy….Được rồi được rồi, Ưng, ngươi đừng nhìn ta chằm chằm như thế, ta biết cái đó gọi là cẩn thận, rất nhiều nhiệm vụ trước kia cũng nhờ sự cẩn thận của hắn mà chúng ta có thể sống sót, ta biết mà, nhưng chẳng qua thấy lão đội trưởng hơi giống bà bà mụ mụ thôi, ha ha ha….

Lưu Bạch thì chỉ mỉm cười, nói:

-Trương Hằng, ngươi mới gia nhập tiểu đội Hắc Tinh nên có thể chưa biết tính cách của lão đội trưởng, anh ấy là một người vô cùng cẩn thận, anh ấy tuyệt không hi vọng một thành viên nào trong tiểu đội Hắc Tinh vì sự sơ suất của mình mà hi sinh, sau này ngươi sẽ từ từ quen thôi, anh ta là một người tốt.

Mọi người còn đang nói chuyện thì phía trên đài cao, hai mươi binh lính tinh nhuệ cùng với tám nhà khoa học đã sớm chờ sẵn ở nơi đó. Sau đó một tàu con thoi từ từ xuất hiện trên bệ phóng, hình dáng của nó cũng giống như các tàu con thoi thông thường khác, chẳng qua hơi lớn hơn một chút.

Bốn người cũng không nói thêm gì mà bắt đầu kiểm tra trang bị của mình lần cuối, từ vũ khí của Ưng và Hắc Thiết đến túi y tế của Lưu Bạch hay laptop cùng các dụng cụ máy tính của Trương Hằng. Bọn họ kiểm tra đến mấy lượt, rồi sau đó mới dẫn đầu đội ngũ gồm hai mươi binh lính cùng tám nhà khoa học gia hưng phấn bước vào trong tàu con thoi, chờ đến lúc khởi hành.

-Cửa khoang thứ nhất sắp mở, các nhân viên ở xung quanh chú ý mau chóng rời khỏi, ba mươi giây sau sẽ bắt đầu mở cửa khoang, tiến hành điều chỉnh áp lực cân bằng…

-Bệ phóng thứ nhất di chuyển đến vị trí phóng, nhắm về hướng quỹ đạo, bắt đầu tính toán tỷ lệ tiếp cận…Tỷ lệ tiếp cận đạt mức 100%, bắt đầu quá trình nạp điện và khởi động bệ phóng thứ nhất, dự tính hoàn thành sau ba mươi giây…

-Bắt đầu đếm ngược, 30, 29, 28…

Lúc này ở trên phi thuyền Hi Vọng, cơ hồ cả mười hai vạn người đều nhìn không chớp mắt về hướng tàu con thoi, tất cả mọi người đều biết trong đó chính là tiểu đội đầu tiên đảm nhận việc thăm dò hành tinh xa lạ này, một hành tinh cách Địa Cầu không biết bao nhiêu năm ánh sáng mà kể, một hành tinh có tầng khí quyển!

Mỗi người đều thành khẩn cầu nguyện, cầu nguyện theo tín ngưỡng riêng biệt hoặc tín niệm của mỗi người, hi vọng tàu con thoi vận hành suôn sẻ, hi vọng hành tinh có tầng khí quyển này có thể đổ bộ, hi vọng nơi này có thể trở thành nơi tránh nạn của bọn họ, hi vọng…

Rất nhiều hi vọng, niềm hi vọng của mười hai vạn người đều tập trung vào trong chiếc tàu con thoi nhỏ nhoi này, đội ngũ hơn ba mươi người nặng mang trên người hi vọng của cả phi thuyền.

Rốt cuộc, ba mươi giây đếm ngược đã kết thúc, trên bệ phóng tỏa ra vô số tia điện sau đó tàu con được phóng lên, bay thẳng ra ngoài phi thuyền Hi Vọng tiếp cận với quỹ đạo của hành tinh, máy tính chủ của tàu con thoi đã sớm tính toán xong góc độ xuyên qua bầu khí quyền cho nên quá trình thâm nhập không hề có vấn đề gì, chỉ là do sự ma sát với bầu khí quyển nên nhiệt độ trên bề mặt tàu con thoi tăng chóng mặt, biến nó thành một màu đỏ hồng.

Ở trên phi thuyền, tim của mọi người đã sớm căng thẳng lắm rồi, bất qua cũng may kế tiếp không có phát sinh sự cố bất ngờ nào, tàu con thoi sau khi xuyên qua bầu khí quyển thì bắt đầu tiếp cận với tầng không khí, mà lúc này Ưng cũng đã tiếp nhận quyền điều khiển tại phòng chỉ huy, cùng lúc đó hệ thống phản trọng lực trên tàu con thoi cũng được khởi động, tàu con thoi vốn đang rơi xuống càng lúc càng nhanh thì đã bắt đầu trở nên vững vàng lại, từ từ hạ xuống phía mặt đất.

-Tốt!

Cả mười hai vạn người bên trong phi thuyền thông qua thiết bị quan trắc không gian đã thấy được trạng thái hiện thời của tàu con thoi, tất cả mọi người đều biết lúc nguy hiểm nhất đã qua, trước mắt hệ thống phản trọng lực đã khởi động cho nên cơ hồ không có bất kỳ nguy hiểm gì nữa. Tất cả mọi người đều nhiệt liệt hoan hô, thậm chí nhiều người sung sướиɠ ôm chầm lấy nhau khóc ròng, trong lúc nhất thời cả phi thuyền Hi Vọng tràn ngập sự vui mừng.

Lúc này bên trong tàu con thoi, hai nhà khoa học đang vội vã thông qua cánh tay máy của tàu bắt đầu thu thập mẫu không khí, thông qua các thiết bị tiên tiến bắt đầu đưa mẫu không khí lấy được vào trong một phòng trên tàu con thoi, phòng này chính là một phòng thí nghiệm tạm thời cỡ nhỏ trên tàu. Hai người này đều bận bịu phân tích cùng thí nghiệm, trên khuôn mặt hiện rõ sự vội vàng cùng hưng phấn, thậm chí ngay cả người đang căng thẳng tính toán thời gian, chuẩn bị sẵn sàng phá giải mật mã Trương Hằng cũng nhìn về phía hai nhà khoa học này.

Thành phần không khí của hành tinh này quyết định rất nhiều việc, thậm chí có thể nói nó liên hệ tới tương lai sau này của loài người…

-…Đã phân tích xong, cái này…không thể nào! Trong tầng khí quyển, có tới 20% dưỡng….

Giờ phút này Diêu Nguyên đang ngồi trong phòng hội nghị, trước mặt hắn là cơ hồ toàn bộ nhà khoa học còn lại trong phi thuyền, còn có tất cả thành viên Hắc Tinh khác. Lúc này thanh âm đó thông qua thiết bị truyền tin vang lên trong hội trường, thậm chí còn thông qua liên tiếp các thiết bị truyền thanh khác vang lên khắp nơi trong phi thuyền. Tất cả mọi người nghe thấy đều ngây người, thậm chí cả Diêu Nguyên cũng thế, trong lúc nhất thời bọn họ vẫn chưa hiểu được mình đang nghe cái gì…

Dưỡng…Là chỉ dưỡng khí (ý nói Oxi) sao?

Trong lòng mọi người khẽ nhảy lên một cái, hi vọng được nghe tiếp các thông tin xác nhận, bỗng nhiên trong đầu mười mấy nhân viên trong phi thuyền đột ngột hiện lên một dự cảm xấu, những người này bao gồm cả Diêu Nguyên hoảng hốt đứng bật dậy, đồng loạt rống to.

-Không ổn! Đừng hạ xuống!

Đáng tiếc là đã chậm, trên màn hình hiện rõ hình ảnh tàu con thoi đang vững vàng hạ từ từ xuống bỗng nhiên…phảng phất như mất đi khả năng phản trọng lực, con tàu đột ngột rơi thẳng xuống dưới, mà dưới tác dụng của trọng lực tốc độ rơi càng lúc càng lớn…

Cách mấy cây số bên dưới chính là mặt đất, một khi rơi xuống, cho dù bên dưới là sa mạc thì tàu con thoi chỉ có một kết cục…

Thuyền hủy người diệt!