Lời Nguyễn Ngải Đen

Chương 7

– Cậu Thành, mở cửa cho tôi đi…

Nghe đến đây, Thành liền chạy ra mở cửa ngay. Lần này thì thành thấy đó chính là người phụ nữ dưới huyệt mộ, chỉ có điều hôm nay cô ta đến gặp Thành thì với gương mặt hoàn chỉnh không lộ ra cả xương như lúc trước nên trông rất xinh đẹp. Cô ta nói:

– May mà cậu nghe lời tôi đấy nhé, vừa rồi con ma thần vòng nó đến tìm cậu. Nếu cậu mà mở cửa ra là chết với nó ngay. Đây là trong mộng nên chỉ có cậu mới quyết định được việc cho nó vào hay không. Đáng nhẽ nó không định đi ngay đâu. Nhưng giờ bên ngoài bố mẹ cậu đang thắp hương khấn vái hương hồn tổ tiên của cậu về phù hộ nên nó không dám ở lại, vậy nên tôi mới vào đây được với cậu.

Thành hỏi:

– Vậy chứ cô không sợ hồn ma tổ tiên tôi cũng đuổi bắt cô hay sao?

Người phụ nữ lắc đầu nói:

– Tôi không sợ, vì tính ra là tôi đến để giúp chứ không phải để hại. Hồn ma tổ tiên cậu biết rõ việc ấy nên không cản tôi, mà chỉ đuổi con ma thần vòng đi thôi.

Nói xong, là cô ta lại ngồi xuống cái ghế trong nhà. Trong giấc mộng này thì chỉ có Thành với cô ta. Cô ta nói:

– Có hai việc mà cậu cần phải làm ngay. Thứ nhất là để thoát khỏi con ma thần vòng thì cậu phải quay trở lại căn nhà hoang đó vào ban ngày, đem cái thanh xà lan mà nó treo cổ đốt đi thì giải được. Thứ hai là về lời nguyền ngải đen, muốn giải thì cậu phải lấy hết xương cốt của tổ tiên cậu không thiếu khúc nào, cho vào một cái hũ nước rồi đào một cái hố sâu chừng sáu mét, đặt cái hũ đó xuống đấy đổ thật đầy nước. Lại tìm xương cốt của những kẻ đã từng hạ chú ngải, đem đốt đi ra tro rồi đổ vào hòa cùng cái nước ở trong bộ xương cốt ấy. Thì lời nguyền ma ngải đen sẽ được giải.

Thành hỏi:

– Nhưng làm sao tôi làm được việc thứ hai. Tôi không biết xương cốt của tổ tiên tôi được chôn ở đâu. Mà của những kẻ đã hạ lời nguyền ngải đen thì lại càng khó.

Cô gái nói:

– Những kẻ hạ lời nguyền ngải đen ấy có tổng cộng thuộc ba dòng họ Trần, Lê, Đinh gồm bảy kẻ. Cậu cứ đến khu mộ chôn dành riêng cho từng dòng họ rồi khi ấy tôi sẽ hiện ra chỉ cho cậu. Tạm thời trước hết muốn tránh ma ngải đen đến tìm, thì bảo bố của cậu dời hết chỗ xương cốt của nhà ông bác cậu chôn sang chỗ khác, đừng chôn trong nghĩa trang của họ mình nữa. Có như vậy thì con ma ngải đen sẽ mất một thời gian dài mới tìm được bố cậu. Trong thời gian ấy thì làm những việc kia mới có thể an toàn.

Thành nghe cô gái nói xong thì liền gật đầu cảm ơn cô gái một hồi, rồi lại hiếu kỳ hỏi:

– Nhưng sao cô lại cứu giúp gia đình chúng tôi thế?

Cô gái trả lời:

– Tôi với cậu tính ra là có nghiệt duyên từ kiếp trước, tôi nợ cậu một phần nhân tình. Vả lại bây giờ tôi cũng muốn nhờ cậu di dời mộ phần cho tôi, vì mộ tôi sắp sập rồi. Đến khi ấy thì tôi ở dưới âm khổ lắm. Cậu cứ nhớ kĩ mộ tôi không khó tìm, nó là cái bãi đất bằng phẳng hôm rồi cậu ngất ở ngay cạnh cái cây trứng cá. Nhớ kĩ đấy…

Cô gái nói xong thì liền quay đầu đi ra khỏi cửa biến mất, Thành cũng giật mình choàng tỉnh lại.

Khi tỉnh lại anh thấy ông Cừ đang ngồi thất thần ở bệ cửa, liền đánh tiếng gọi ông:

– Bố ơi, con có cách giải lời nguyền ngải đen của dòng họ nhà mình rồi!

Ông Cừ đang ủ rũ thì chợt lại nghe tiếng Thành gọi cũng không khỏi giật mình. Lại nghe anh nhắc đến việc giải lời nguyền ngải đen thì vừa buồn vừa ngạc nhiên hỏi:

– Việc ấy bác cả con cũng đã từng làm rồi mà cũng có được đâu. Thôi con chớ có dại mà tự động làm liều. Nhưng sao tự dưng con lại nhắc đến việc ấy?

Thành đáp:

– Vừa rồi trong mơ có người về chỉ cho con cách giải ngải đen. Dặn là trước hết bố phải cải táng mộ bác cả để cầm chân vài bữa, rồi còn phải đào một cái hũ sâu sáu mét rồi cho xương cốt tổ tiên mình vào đấy, lại đốt xương cốt của những kẻ đã hạ ngải ra cho hòa với nước. Rồi đem cái hố ấy lấp lại là xong.

Ông Cừ thở dài nói:

– Cách làm ấy thì chắc có lẽ đúng là để giải ngải rồi đấy, nhưng cái khó là làm sao mà tìm được xương cốt?

Thành cười nói:

– Việc ấy thì bố không cần phải lo, người ấy đã chỉ cho con cách giải nên bố chỉ cần nghe theo là được.

Thành kể lại tường tận những gì mà hồn ma người phụ nữ trong huyệt mộ đã nói. Hôm sau ông Cừ nghe theo lời anh nên cũng hành động ngay, lần lượt cải táng hết mồ mả của người nhà ông Hải. Lại cùng anh đến căn nhà hoang hôm trước đem thanh xà lan của căn nhà ấy tháo xuống đốt đi. Rồi đến cái bãi đất trống như lời Thành nói. Đào xuống sâu độ khoảng ba mét thì liền gặp ngay một lớp gỗ mục. Trong ấy có một bộ xương cốt mặc một bộ quần áo bà ba vẫn còn nguyên.

Thành đem bộ xương cốt ấy thay vào cái tiểu khác rồi lại cải táng chôn đi. Đêm ấy người phụ nữ kia về tìm Thành báo mộng đã cảm ơn Thành rỗi rít, lại còn dặn anh thật kĩ càng là cái hũ phải được chôn ở hướng chính nam. Còn mộ huyệt của người trong nhà này sau khi chết đi thì không được chôn ở nghĩa trang dòng họ nữa mà phải chuyển sang chôn hết ở hướng đất chính bắc trong làng.

Thành răm rắp làm theo và không dám trái lời. Kể từ hôm anh và ông Cừ đốt cháy cái xà lan gỗ ở căn nhà hoang kia, thì con ma thần vòng cũng không quay về tìm anh nữa.

Mà Thành nghe theo lời người phụ nữ ấy chỉ hàng đêm. Thì cũng lần lượt tìm được xương cốt của bảy kẻ kia. Chỉ có điều là xương cốt không được vẹn toàn, vì tính ra cũng đã mấy trăm năm. Nên cũng đã tan gần hết chỉ còn vài mảnh xương vụn. Thành đem xương cốt của những kẻ ấy thiêu ra tro. Rồi theo lời hồn ma huyệt mộ đem tro cốt ấy hòa với nước trong hũ. Lại thu thập đủ xương cốt của tổ tiên bỏ vào.

Làm xong những việc ấy, thì Thành liền nghe ông Cừ nói:

– Bố cảm thấy cả người nhẹ nhàng lắm con ạ, cứ như là vừa được giải thoát khỏi thứ gì đó mà đã bị áp bức bao nhiêu lâu nay không sao thoát nổi.

Còn Thành thì từ bấy cũng đột nhiên thay đổi hẳn tính cách. Anh chăm chỉ học hành rồi còn tu chí làm ăn. Ông Cừ thì sống thọ đến tám mươi tuổi mới chết. Thành thì buôn bán rộng khắp vùng nên giàu có lắm.

Câu chuyện truyền kỳ về lời nguyền ma ngải đen như thế đã chấm dứt. Sau đận ấy, người phụ nữ dưới huyệt mộ cũng có về tìm Thành một vài lần nữa để cảm ơn, cũng đồng thời để báo cho anh biết là cô sắp đi đầu thai kiếp khác vì sớm được siêu thoát nhờ Thành. Cô nói kiếp sau cô sẽ đầu thai thành con gái của Thành để trả nốt phần nợ nhân tình. Từ đó cô ta cũng không bao giờ xuất hiện trong giấc mơ của Thành nữa.



Câu chuyện tôi kể trên đây được thuật lại theo lời người bác gái bên họ của tôi. Mà chính người này lại là mẹ vợ của cậu Thành nên sự việc được kể rất tường tận. Mọi chi tiết trong chuyện có thể thêm bớt một chút nhưng không hề khác biệt nhiều lắm.

Ngạ Quỷ