Chuông Nửa Đêm

Chương 11

Cuộc đối đầu này diễn ra không hoành tráng như avengers end game. Mà nó ảm đảm đến lạ thường. Nơi cõi địa phủ hiện về. Tầng tầng lớp lớp những vong hồn đang nhăm nhe xẩu xít nhau.

Thằng K buông mình trong hư không. Nhẩy nhót loạn ngầu. Cùng lúc đó những tên ngạ quỷ và tỳ xá giá sẵn sàng lao lên để gϊếŧ lấy chúng tôi.Mo C bắt đầu thuật ngải của mình để có thể khống chế những tên tỳ xá giá. Bác 3 đã quy tụ đủ âm binh để đối đầu lại. Nhưng không biết sẽ như nào đây.

Bên ngoài mây đen đã che phủ ánh trăng. Màn đêm lạnh lẽo. Ngạ quỷ bắt đầu xông lên. Âm binh bác 3 đứng ra ngăn chặn nhưng chúng quá mạnh. Rất nhiều âm binh đã không thể siêu sinh khỏi cõi âm gian này. Những tên tỳ xá giá và quỷ đói chúng lao lên cắn xé âm binh. Pháp lực bác 3 ngày càng xuống. Bác nhợt nhạt hẳn đi. Bác 2 kế bên niệm bùa chú để chống lại chúng. Nhưng không thể. Vì chúng quá mạnh. Mo C và những cây ngải, con ma xó cũng đang dần yếu đi. Thằng K trợn mắt. Nói trong hư không

– Ngày tàn chúng mày đã đến. Thôi. Ra đi đừng lưu luyến gì. Hẹn mày ở kiếp sau. Ha ha ha

Ngạ quỷ lao vào chúng tôi. Thằng H lép ở góc tường. Nó sẵn sàng chờ chết thêm 1 lần nữa. Nó không hề sợ những thứ vô hình này. Nỗi sợ trước kia của nó chỉ là giả tạo để che mắt chúng tôi. Nó nhìn thằng K và cười khẩy. Tôi thấy cổ mình đang bắt đầu có thứ gì đó bóp nghẹn lại. Càng ngày càng chặt hơn. Tôi biết kiếp phận 5 người chúng tôi sẽ phải nằm xuống đêm này. Chúng quá mạnh. Mạnh hơn rất nhiều.Tôi khóc. Tôi khóc không phải vì cho bản thân tôi. Mà cho mẹ và gia đình và những người xung quanh tôi. Tôi nhắm mắt và chờ thần chết đến đưa tôi đi.

Cổ càng nghẹn dần. Tôi cảm nhận được cái lạnh lẽo khác thường đang hiện hữu nơi đây. Những bàn tay vô hình như dần lỏng hơn. Tôi thấy oxi đang tràn vào phổi mình. Tôi mở mắt. Thu !!! Là cô ấy.

– Em không cam tâm để anh và mọi người như này được. Vì em yêu anh

Cô ấy đến. Bọn quỷ kia lùi lại về sau. Thằng K vẫn không hiểu chuyện gì thì bị chính những tên tỳ xá giá bắt lại. Nó ngu ngơ đến ngỡ ngàng

– Cái đéo gì vậy? Thả tao ra. Chúng mày phản phúc à?

Tôi lồm cồm bò dậy. 2 bác và thằng H mo C cũng được giải thoát. Mọi người nhìn Thu với ánh mắt nghi ngại. Thu bảo

– Khăn tang em đã từng đeo. Em biết đời ai cũng phải chết. Nhưng kiếp nối tiếp kiếp. Em không muốn như vậy nữa. Anh biết em yêu anh nhiều đến chừng nào mà

Thằng K gào lên

– Vậy với em. Tôi là gì?

– Xin lỗi. Cậu chỉ là kẻ để tôi lợi dụng. Cậu muốn biết tôi là ai ư? Tôi là vong hồn bị giam nhốt không thể siêu sinh cả nghìn năm nay. Với tôi. Cậu chỉ là trò chơi thôi. Giờ cũng đã kết thúc rồi.

Tôi không hiểu lắm bèn hỏi

– Vậy tất cả mọi chuyện này đều là do em sắp đặt?

– Không. Khi em ra khỏi thể xác của con người nhân gian kia. Em hơi yếu. Cần phải tìm 1 kẻ khác để có thể trở lại. Vì phong ấn anh năm xưa vẫn còn ở đây. Khiến em không thể thoát và ngày càng yếu dần. Em không muốn tạo nghiệp. Đành phải bám víu lấy K. Và giờ những gì em có cũng đủ khôi phục lại như xưa rồi

Thằng H gào mồm ăn vạ

– Thế đéo nào mà vòng vèo thế? Bao giờ mới tới hồi kết đây. Tao lạy mày Thu ơi. Làm sao phải nói. Tao chán lắm rồi

– Im mồm. Nếu mày không muốn kiếp sau trở lại làm người

Thằng H im bặt. Ngồi ngoan như con chó cún. Thu tiến về phía thằng K.

– Nói lời tạm biệt đi. Thù hận tôi cũng đã trải qua. Tôi luôn tìm cách gϊếŧ B nhưng tôi đã bị tình yêu hóa giải. Cậu thì không. Chấp nhận đi. Cậu còn vương lại nơi đây rồi lại tiếp tục hận thù. Tốt nhất là không còn gì

– Đừng !!!! Hãy để nó 1 con đường siêu sinh chuyển kiếp đi em. Chúng ta không nên lấy thù báo thù. Có thể cái chết trước kia của nó chưa rõ nhưng vì hận thù mà che lấp sự thật và mặc định là anh gϊếŧ nó. Em biết điều này đúng không?

Thu im lặng và không nói gì. Cô ấy phá hủy mọi ma lực của nó. Đồng thời bác 2 chiêu gọi quỷ sai đến bắt nó trở về nơi địa phủ. Trước khi đi nó nói

– Chuyện này chưa kết thúc đâu. Các ngươi hãy chờ đấy

– Thôi. Ông nhõi ạ. Chạy vào mắt nhé. Xuống ấy ngoan ngoãn còn đầu thai mà làm người. Giờ còn gì nữa mà định chạy. Phét ít thôi

– Nếu không vì anh ấy. Thì cậu hồn phách đã chẳng còn ở đây với tôi đâu

Nó bị đưa đi. Còn chúng tôi thở phào nhẹ nhõm. Đã giải quyết xong vấn đề. Quay đi quay đi quẩn lại đã chẳng thấy Thu đâu. Chúng tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu. Tôi cảm thấy vui mừng khi đã giải quyết xong cái vấn đề này. Đánh 1 giấc lấy sức đã rồi thu dọn đồ đạc đi về.

Tôi đang ở đâu đây? Quen thế??? À. Lại là cái địa phủ khốn nạn mà. Sao lại lạc trôi xuống đây rồi?? Lần này chẳng có ai bắt tôi đi cả. Tôi tự đi như có người chỉ đường dẫn lối. Ồhhhhh thằng K kìa. Nó đang bị nhốt ở trong 1 chảo dầu. Nó gầm rú trong đau đớn. Âu cũng là tội lỗi của nó. Nó vì muốn mạnh mà gϊếŧ quá nhiều người. Nay ác giả ác bảo phải chịu chứ biết làm sao giờ. Nó nhìn tôi với ánh mắt căm thù. Nhưng tôi biết. Nó sẽ chẳng làm gì tôi được.

Tôi cứ đi. Vâng !!! Lại là ông cụ đợt trước. Tôi nhẹ nhàng bước đến. Lần này tôi điềm tĩnh hơn và thái độ nhẹ nhàng hơn

– Ông gọi tôi đến có việc gì vậy?

– Cậu nghĩ chuyện là đã kết thúc chưa?

– Tất nhiên là kết thúc rồi chứ. Thằng K dưới kia sao mà chạy được???

– K chỉ là 1 phần của vấn đề này thôi. Cậu không biết trước cậu chết ra sao. Gia đình cậu chết như nào và cái chết của K sao?

Tôi trầm mình suy nghĩ. Ừ. Rất là có lý. Tôi vẫn chưa hiểu hết quá khứ tôi ra sao. Nhưng mà tôi đang sống ở kiếp này thì quan tâm gì nữa. Những thứ hóa giải được đã xong. Tôi trở về với đời sống thực tại của mình. Tôi bảo

– Dù gì thì người muốn gϊếŧ tôi cũng đã bị chịu trừng phạt. Tôi nghĩ chẳng còn gì nữa đâu. Kiếp trước cũng chỉ là quá khứ. Mà quá khứ xin hãy ngủ yên. Không nên làm phiền tới thực tại

– Vậy cậu nghĩ tôi muốn ở đây sao? Tại sao tôi vẫn không chịu đi siêu thoát. Vì chính con ma nữ kia

– Ma nữ nào?????

– Cái vong hồn mà cậu hay gọi là nàng Thu của cậu đấy. Chàng trai trẻ ạ

– Ông nói láo. Chính cô ấy đã cứu chúng tôi. Chính cô ấy đã giúp tôi thoát khỏi kiếp nạn

– Vậy tại sao cô ta lại không muốn để K nói 1 số thứ ở quá khứ? Vì cô ta đang lấp liếʍ đi sự thật. Bản thân thằng K cũng không biết điều ấy. Nó chỉ biết 1 số thứ. Mà đấy là manh mối quan trọng của cô ta. Mà bản thân gia đình cậu chết cũng không biết vì sao. Tôi biết và nó đã gϊếŧ tôi. Giam nhốt tôi ở nơi đây. Tôi lạ kị của C đây

– Ông là kị của mo C ư??? Vậy ông nói đi.

– Hẹn cậu ngày mai. Giờ cũng đã quá giờ rồi. Cậu không đi ắt ảnh hưởng đến tính mạng

– Khôngggggg. Tôi cần phải nghe ông nói

Tôi mở mắt lim dim tỉnh giấc. Lại cái quái gì đang xảy ra nữa đây. Ôi mẹ ơi. Tôi đã quá mệt mỏi rồi. Tôi nhẹ nhàng đánh thức mo C và ra ngoài nói chuyện riêng

– Mo à. Nãy con xuống địa phủ. Gặp ông cụ đợt trước. Và kể cho con 1 số chuyện. Và ông ý bảo ông ấy là kị của mo

– Vậy ư? Trông hình dáng như nào?

– Cũng hơi già rồi mo ạ

– Không đúng. Khi kị ta mất ông ấy độ 36-37 tuổi thôi. Khi mất đi sao có thể già được?

– Con cũng không biết. Ông ấy bảo mai gặp mo ạ

– Được rồi. Vậy khi nào gặp cậu hỏi giúp tôi là sao ông ấy lại già đi nhé

Rồi mo thu dọn chút đồ đạc và ra về. Tôi cũng khá thẩn thơ. Chả hiểu cái chuyện củ khỉ gì .-.

Mọi người dần tỉnh giấc và chuẩn bị thu dọn đồ đạc ra về. Tôi bảo

– Có lẽ chúng ta chưa về được đâu. Còn 1 số chuyện nữa. Chuyện bla ble blo

Sau khi kể 1 hồi thì thằng H ôm đầu bảo :

– Tao xin mày. Cho tao về đi. Tao còn phải đi làm nữa. Bao lâu nay chưa đủ à. Huhu 

– Ô. Không biết có liên quan đến mày không. Cố vài hôm. Không có mày thì mày chim cun cút nhé. Không giữ luôn

– Mày hiểu mà. Nghỉ lâu nó đuổi thì lấy gì làm ăn?

– Thì làm việc khác với tao. Đây ( Tôi xòe bàn tay ra ) bạn có muốn làm giầu cùng tôi?

– Dẹp mẹ đi. Lo cho xong đi còn về. 2 bàn tay trắng thì ra xách xô vác xi nhé. Mộng với chả mer

– Mình đi làm công ty nước ngoài chứ. Phiêu du cả ngày vẫn có tiền

– Ủa. Làm gì nghe hay thế mày =))

– Grab

– VL !!!!!!!

Bác 3 trầm ngâm

– Chúng ta lại phải ở đây thêm 1 thời gian nữa rồi. Nhưng vấn đề là cái vấn đề gì? Bác vẫn chưa hiểu cho lắm?

– Cháu cũng không rõ nữa. Để xem tình hình như nào. Cháu cũng mệt mỏi lắm rồi

Phức tạp quá mà. Hết chuyện này rồi đến chuyện kia. Chả biết đường nào mà mò.

Tôi ất ơ cả ngày nghĩ xem Thu là gì? Tại sao lại thế? Hay lại liên quan đến cái câu chuyện nghìn năm xưa thì tôi cũng khép đít trả tiền. Chịu. Ông trời ơi. Vừa phải thôi chứ. Chuyện cũ còn chưa rõ nay lại nghĩ cái chuyện nghìn năm. Đéo hiểu là cái kiểu gì 

Nguyên 1 ngày ăn hại và suy nghĩ linh tinh. Tôi tự dưng muốn đi chơi quá. Bèn rủ thằng H

– Mày ơi. Đi làm tí không? Sầu đời quá

– Thể bảo 2 bác mày đi cùng cho vui

– Điên à. Rồi bị ăn chốt không tượt cái nào à

– Thế bộ môn gì nhỉ???

– Hừmmmmmm làm G thôi. Chứ mấy

– Đéo có đồ. Chịu. Dẹp mẹ đi. Đang nhăm nhe con ông chủ quán rượu. Đéo chơi nhé

Trời nhá nhem tối. Chúng tôi tự tin dắt nhau ra ngoài ăn uống. Hôm nay thật đẹp trời. Trăng sáng mây bay. Tối trời gió đìu hiu. Uầy. Thật tuyệt vời. Ngồi ăn uống nói dăm ba câu chuyện phiếm. Cũng đã gần 21 giờ. Khá là nhanh. Chúng tôi kẹp 4 đèo nhau về nhà. Nửa tỉnh nửa mê. Tôi gọi tên Thu trong vô thức… Tôi ngủ mê lúc nào chẳng hay.

Khung cảnh đầy mộng mơ. Thu !!! Là cô ấy. Tôi nhớ mà. Sao có thể quên được. Tôi đang tỉnh hay đang mê đây? Tôi nghĩ chắc tôi ngủ rồi. Cô ấy nhẹ nhàng bước đến

– Đi vào giấc mơ dễ hơn và cũng không tiêu hao nhiều cho lắm. Em nhớ anh lắm. Anh có biết không 

– Anh á. Hừm. Sao nhỉ. Em có biết kị mo C không?

– Em biết. Ông ta là người muốn luyện tà thuật và khi biết em không phải là người. Và tiền thân vạn kiếp của anh là pháp sư. Ông ấy muốn chiếm đoạt tất cả. Và rồi có những người đành phải ra đi. Vì những thứ ác nghiệp mưu cầu của ông ta

– Sao lại vậy? Vạn kiếp của anh á? Nghe quen thế

– Từ rất lâu rồi. Cái thời chiến trinh đầy khói lửa. Những năm bắc thuộc. Anh theo hầu các thầy pháp người Trung Quốc và em chỉ là cô thôn nữ của An Nam. Chính anh cũng là người mang em ra để thí nghiệm phong ấn. Anh có biết em hận thù anh đến thế nào không? Người yêu anh. Anh cũng sẵn sàng đem ra làm vật thí nghiệm. Và để rồi em vất vưởng giữa 2 chốn âm dương.

– Stop. Anh cần tìm hiểu kiếp trước của anh. Anh không cần tìm hiểu cái kiếp gần nghìn năm kia.

– Như em đã nói đấy. Ông ta mách lẻo nhà anh rằng em là người yêu của anh. Chúng ta yêu nhau. Thân phận anh và em không thể hợp nhau. Gia đình muốn anh cưới 1 con của 1 vị gia thế. Và không muốn anh cưới em. Và K cũng yêu em. Ông ta bịa đặt bảo K và em muốn cùng nhau chiếm đoạt gia tài nhà anh. Bố mẹ anh đã cho người xuống tàn sát 2 nhà. Chuyện là vậy đó anh

– Vậy cái chết của nhà anh thì sao?

– Vốn dĩ em đã bị anh phong ấn. Nay lại bị ông ta muốn ngự trị biến em thành quỷ sai của ông ta. Nhưng em đã trốn. Ông ta căm phẫn. Và sang bịa đặt với quan thầy người Pháp là nhà anh muốn tạo phản. Và rồi cái gì đến cũng đã đến. Ông ta muốn thu gom những vong hồn gia đình anh. Để có thể tiếp cận và muốn biết các tà thuật năm xưa của anh. May mắn thay. K đã theo ông ta. Và gia đình anh trốn cùng em yên ổn.

Tôi buột miệng chửi thể

– Địp mẹ…..

– Vậy chứ không thể nào K mạnh vậy được. Em lợi dụng hắn để tiếp nhận sinh lực cho mình. Em cần hóa giải phong ấn. Thì mới siêu sinh và hơn thế là ông ta phải siêu lạc. Không thì anh em và gia đình anh và những người còn sống liên quan đều phải chết

Tôi giật mình tỉnh giấc. Tôi phải nghe ai đây? Thu hay kị của mo C. Đã rối ren nay càng rối ren hơn. Hừmmm cái thời pháp và chế độ Sài Gòn thì còn check google. Chứ đây cả gần nghìn năm thì check thế quái nào được. Hơn nữa tôi vô danh tiểu tốt. Thì thật là không hiểu ra làm sao

Tôi thức chờ trời sáng. Tôi dậy đi loanh quanh nơi đây cho thoáng cái đầu óc con người. Bây giờ vận dụng IQ lên nào. Nghe ai đây? Nào nào. Hừmmm. Chả lẽ giờ mua sữa tăng DHA về uống 

cuộc sống sao hay đùa tôi vậy.

Nếu ông ta mà cùng 1 giuộc độc ác vậy chắc chắn thằng K sẽ được giải cứu và quay lại đây hãm hại chúng tôi. Nhưng nếu Thu là thứ đứng sau tất cả các chuyện này thì thực sự tôi đau buồn. Tôi chẳng biết sao nữa. Những thứ rối ren liên tiếp đổ ập lên đầu tôi. Haizz. Đời mà. Tôi biết phải nghe ai đây các bạn???