Chắc ai dưới xuôi cũng thích cái nơi này. Nơi bình yên chẳng lo toan bộn bề. Chẳng có phố xá tấp lập. Không ganh đua và mưu cầu. Nhưng với tôi thì khác. Ở nơi đây tôi thấy nặng trĩu và sợ hãi miên man
Chiều tối nay thật mát trời. Hiu hiu những làn gió mát thoảng qua. Giờ mà làm chén rượu tiêu sầu cùng thằng bạn cố hữu thì tốt. Tôi nhìn sang thằng H thì nó đang mò mẫm quét zalo tìm quanh đây.
– Ê. Đi làm vài chén rượu đi. Ngày không phê là ngày dài lê thê
– Bác mày có mà cho đi cục ứt í.
– Để tao xin xem. Được ra ngoài anh em chén chú chén anh quên đi cái sự đời này.
Tôi đến gần 2 bác và thủ thỉ
– 2 bác ơi. Cho cháu đi uống rượu với thằng H nhé. Xem nó te te nó có khai được cái gì không.
– Ông kễnh nhé. Ông đeo cái này bên người cho tôi ( bác 3 dơ dơ lá bùa ). Cái này để tránh bị ảo ảnh hay bị thằng K kia nó hại. Thời gian cũng không nhiều đâu. Đi mà về sớm. Còn cái này ( Bác lấy ra thứ giấy vàng vàng đã vò nhàu lại ) bảo thằng H đút túi. Giúp nó ổn định hơn và tránh bị nhập
– Làm như lời bác 3 rồi đi. Nhớ là phải moi được cái gì ấy nhé. Chứ đi không công về chúng tôi bảo.
Tôi hí hửng cảm ơn 2 bác và xong xuôi đâu đấy. Tôi với H ra ngoài tìm quán rượu nào mà thiên thời địa lợi nhân hòa để ngồi nhâm nhi. Khổ nỗi thằng H mới tập tễnh biết đi xe côn mà đây lại là minsk chiến từ thời Liên Xô rồi. Cộng thêm nó bị cận nữa. Đâm ra cũng hơi hãi chẳng để nó lái con la già này.
Sau khi lượn vòng vòng chúng tôi cũng tìm được quán gọi là ổn. Quán này gần rừng và hơi heo hút chút. Được cái là thoáng mái gần gũi với thiên nhiên. Với tôi thì chỉ là ổn. Nhưng với thằng H thì nó lại là tuyệt vời. Vì con gái ông chủ xinh quá. Tôi định chọn quán gần dân cư nhà cửa xíu mà nó cứ bảo vào đây. Thằng này mê gái quá mà.
Chúng tôi ngồi nhâm nhi chén rượu. Chén chú chén anh rượu vơi đi lại đầy. Ngồi tâm sự hàn huyên về đủ thứ. Nhưng điều chúng tôi vẫn mong chờ là ngày mai sẽ tốt hơn thôi mà. Phía cuối con đường có là gì níu chân thì cũng phải cố gắng vượt qua.
Rượu đã ngà ngà ngấm. Tôi chuếnh choáng loạng choạng bước chân đi tìm chỗ xả van. Tôi đi đến gần rừng và bắt đầu hành sự. Uầy. Thật thoải mái. Các cụ nói cấm có sai. Không gì thoải mái bằng ỉa đái kịp thời =)) thật là yomost. Vắt nốt những giọt cuối cùng. Tôi rùng mình như bao người khác. Cơ mà cái rùng mình này lại chẳng giống với mọi khi. Tôi chẳng quan tâm lắm
Chuẩn bị đi vào thì có thứ gì đó như kìm hãm dưới chân tôi. Cũng có tí men đâm ra cũng chẳng thể biết được như nào. Thật ớn lạnh !!! Tôi thấy có 1 sức hút kỳ lạ trong rừng sâu thăm thẳm kia. Lòng tôi muốn được tìm hiểu. Tôi cứ tiến sâu vào rừng. Cứ đi mà chẳng biết mình đi đâu. Như có người soi đường chỉ lối và dẫn dắt tôi đi. Càng đi tôi càng thấy u mê. Càng không cưỡng lại được. Tôi cứ đi mà chẳng biết đau đớn dù có dẵm phải gì đi nữa. Tôi đi theo những gì gọi mời mặc cho tâm trí buông nơi. Tôi cứ đi rồi ngất lịm chẳng hay
Những thực thể kia là sao? Tôi tự hỏi mình dù chẳng hề có câu trả lời. Chúng tiến gần tôi hơn. Khuôn mặt lơ lửng cùng bộ lòng dính trên cổ. Tôi cố nhớ những lời bác dặn là bị ma giấu đi hay như nào thì tiểu ra rồi bôi nướ© ŧıểυ lên mặt. Sẽ thấy lối ra. Nhưng khổ lỗi tè hết rồi còn đâu. Vả lại tôi còn chẳng biết đây thực hay ảo nữa. Tôi biết mình lại đang bị thế giới cõi âm kia chế ngự. Nhưng tôi không biết là do tên quỷ K kia hay lại 1 thế lực nào khác.
Những cái đầu dính nguyên bộ lòng máu me kia. Tiến đến gần tôi. Há nguyên cái miệng toàn xương xẩu rồi ngoặm thẳng vào tôi. Mắt mũi hoa hết cả vào. Bóng tối đen kịt bao trùm nơi tôi. Tôi lại ngất tập 2 .-.
Tôi lờ mờ mở mắt thấy mình đang ở 1 nơi lạ lắm. Tiếng tõ mõ tụng kinh. Mùi hương khói lan tỏa trong không chung. 2 bác đang ngồi cạnh. Hình như đây là 1 ngôi chùa thì phải. Tôi hết hơi nhưng cố cất lời
– Bác ơi. Đây là đâu? Cháu bị làm sao vậy? Thằng H đâu bác?
Bác 2 trả lời
– Đấy. Không biết có được cái tính sự gì không mà để ma lạc nó dẫn đi. Nó hút nửa chân khí còn lại rồi đấy. Giờ thì vui nhé
– Cháu không biết. Sao cháu mệt mỏi thế này????
Tôi thấy mát mát trên mũi. Lấy tay lau thì là máu. Chưa bao giờ tôi chẩy máu cam. Mà giờ tôi lại chẩy tùm lum thế này
– Chân khí cháu giờ chẳng còn nhiều. Đêm qua cháu bị ma lạc nó dẫn đi rồi bị rút chân khí. Thằng H nó không thấy đâu. Nó chạy về gọi 2 bác tìm cháu. Nghe loáng thoáng bác cũng hiểu cháu bị làm sao. Đi tìm trong rừng già mãi mới thấy. May mà nó không kịp lấy hết. Chứ không thì cũng thôi.
– Thằng H đâu bác?
– Nó đi xe kiểu gì mà ngã tùm lum. Giờ nó đang ở trạm y tế cho người ta băng bó rồi. Còn đây là chùa SK. 2 bác bắt taxi mãi mới đưa được đến đây. Kia là sư trụ trì. Đang cầu độ cho cháu mong cho tai qua nạn khỏi.
Tôi mệt mỏi quá và chẳng muốn nói gì thêm. Tôi nhắm mắt thϊếp đi. Tôi thật mỏi mệt
Tôi nghe những tiếng kinh phật phảng phất bên tai. Tôi không thể ngủ được. Trời vẫn còn khá sớm mà sao các sư dậy sớm tụng kinh thế này. Cũng 1 phần nguyên ngày hôm qua tôi mệt mỏi ngủ nhiều quá. Dậy sớm là điều tất nhiên. Tôi đi thăm quan vãn cảnh chùa. Thật yên tĩnh. Tôi thích những nơi như này. Tôi đi đến cuối chùa. Thu tầm mắt nhìn ra xa. Trời vẫn còn hơi nhá nhem. Tôi thấy những chiếc bóng trắng đang ngự trị trên những cây cối gần đó.Rất nhiều ! Hơi hãi chút. Tôi cắp đít về thẳng.
Trời đã sáng chúng tôi ăn cơm như bao vị sư sãi khác. Cơm nước đầy đủ. 3 bác cháu lên điện chính cảm ơn và cáo từ trụ trì ra về. Trên đường về tôi hỏi 2 bác
– Sáng nay cháu dậy hơi sớm. Cháu thấy cây cối bên ngoài chùa sao lắm bóng trắng thế bác???
– Đó là những vong hồn vất vưởng không nơi nương tựa. Họ trú ngụ trên những cái cây đó. Nhiều người đi chùa hay có thói quen bẻ cành lộc về mà chẳng hề hay biết đang đưa những vong hồn đó về nhà mình.
Đường về phòng hơi xa. Trên đường đi tiện ghé qua chỗ thằng H đón nó về luôn. Thật chứ chưa bao giờ tôi thấy nó lại tốt bụng như bây giờ. Eo ơi. Thương thế =}}
Về đến phòng bác 2 nói luôn
– Bây giờ phải tìm lại chân khí cũng như hồn vía cho cháu. Giờ cháu rất yếu. Đến những vong hồn bé tí ngoài kia cũng có thể làm hại được cháu bất cứ lúc nào
– Thế tìm sao được bác ơi
– Giờ gϊếŧ 1 người đang sống để hấp thụ lại cho cháu thì chúng ta cũng không khác gì những con ác quỷ ngoài kia.
– Có cách này nguy hiểm nhưng mà sẽ không làm hại đến ai cả. ( bác 3 nhìn về phía thằng H đang nằm trên giường).
Tôi chưa hiểu ý bác lắm định hỏi thêm thì bác ra hiệu không nói gì thêm.
Thằng H chân tay xước tí vì cái tội đi xe côn ngu. Nó ngồi kể lể. Khóc lên khóc xuống. Nhưng cái mặt của nó dù có thế nào đi nữa thì vẫn chỉ là tấu hài mà thôi. Chẳng thể nhịn được cười =))
Vẫn như mọi khi khi có chuyện quan trọng. Thằng H vẫn là cái chân sai vặt đi mua đồ ăn tối. Tôi xuống mượn hẳn cho nó con xe đạp mini khựa. Cho nó đạp giảm béo. Nó vùng vằng
– Ốm mé tha. Mày không thương tao à B ơi !!!
– Chịu chịu. Mày xem m xước có tí đã gào. Đây này ( Tôi dơ 2 chân đầy vết xước sâu do gai cắm). Đấy. Tao đi còn lò dò bỏ mẹ ra. Mày còn sướиɠ chán. Hay tao bảo 2 bác đi nhé
bố tiên sư
Tôi vào phòng. Bác 3 bảo
– Thằng H đang được tiếp nhận sinh lực từ K. Chúng ta lợi dụng nó để lấy chân khí và nhiều thứ khác từ K cho cháu. Trước cháu đã phải truyền cho Thu rồi. Giờ lại bị yêu nghiệt lấy đi. 2 bác nhất định phải bắt con ma lạc này. Không sẽ có nhiều người đi rừng phải chết vì nó.
– Vấn đề là bây giờ làm sao để dụ K nhập vào thằng H. Và lợi dụng để lấy chân khí và vong vía từ K mới là điều cần làm. Và quan trọng là thằng H phải nguyên vẹn
– Em đã có cách. Nhưng sẽ nguy hiểm. Phải thử chứ chúng ta không thể gϊếŧ người được rồi. Mạng đổi mạng trời tru đất diệt. Huống chi họ chỉ là những người không quen biết và vô tội. Dù K rất mạnh. Nhưng dù sao đó là biện pháp tránh khỏi sát sinh rồi lại gây vòng lập của sự oán hận
Bác 3 đã luyện xong âm binh và bắt đầu cúng khẩn khiển vong hồn đi tìm sự thật về thằng H đang che giấu.
Thằng H tưng tửng về phòng. Ngồi nhồm nhoàm ăn uống. Nó chẳng hề biết mình lại phải ất ơ thêm 1 lần nữa. Lần này tôi đã chuẩn bị tâm lý. Cũng không lo lắm như khi K đến và dọa tôi trong sợ hãi nữa. Nhưng vấn đề là làm sao để dụ thằng K đến giờ???
Hơn 11 giờ đêm. 2 bác lấy cớ ra ngoài mua đồ ăn đêm. Tiện qua nhà mo C nên hơi lâu. Chỉ còn 2 chúng tôi ở phòng. Tiếng đồng hồ tích tắc trôi qua. Tôi ngồi im thở khẽ chờ kết quả. Thằng H vẫn ở kia. Trơ mắt ếch nhìn vào cái điện thoại. Tôi ngồi chờ đợi. Quái thật. Đáng lẽ ra nó phải bị nhập rồi gầm rú các kiểu chứ nhỉ? Sao hôm nay không nhập nhằng gì nhỉ? Tôi thò đầu ra cửa sổ. Óe. Sao lắm cái bóng trắng thế kia? Đã đến giờ đâu mà sớm thế .-. Hay tôi đang yếu lên nhìn thấy người âm? Nhưng tuyệt nhiên không nghe thấy tiếng gì. Tôi lẩm bẩm
– K à. Hãy đến đây và gϊếŧ tao đi này. Tao yếu lắm. Chắc mày hôn nhẹ cái tao cũng a la đi ngay. Nào nào. Tới đây đi. Come on baby.
Tôi nghe trong hư không có tiếng gió xào xạc. Và tiếng ai đó nói rất bé tôi không nghe được.
Đã quá 12 giờ đêm. Tôi vẫn không thấy gì cả. Quái lạ sao cơ hội xanh chín thế này mà nó không đến mυ'ŧ tôi nhỉ .-. Hay là có điều gì? Chưa nghĩ rứt lời thì gió thổi mạnh hơn. Rít và gấp hơn. Tôi hơi sợ nhưng cũng vui mừng. Tôi mở điện thoại bật DJ remix các thứ. Thằng H như đang mệt mỏi và ngả ra. Tôi biết. Nó đang đến. Nãy giờ nó vẫn ở kia. Vẫn ngoài đó. Nó xem chúng tôi có giăng bẫy nó không. Quỷ mà khôn thế.
Thằng H bắt đầu trợn ngược mắt lên. Giọng ồm ồm
– Tao đây. Cầu được ước thấy nhé
– A !!! Xin chào người anh em thiện lành. Nào nào. Thôi hôm nay không đánh nhau đâu. Tao mệt lắm. Ngồi xuống đây tao kể cái này
– Tao là trò đùa của mày đấy à?
– Thù oán gì thì từ từ trả đi. Giờ anh em mình ngồi như 2 thằng đàn ông xem nào.
Tôi hơi run nhưng cố phải dụ nó không cảnh giác. Chứ không 2 bác không trói nó lại mà truyền sang cho tôi được
Nó tiến lại gần và ngồi xuống. Ơ. Thần kỳ thế =))
– Này. Đằng nào hôm nay tao cũng xác định chết rồi. Mày thấy đấy. Tao có vấn vương gì đâu? Mà mày không gϊếŧ tao thì tao cũng đi dẩy cầu. Dạo này nợ nhiều quá mày ạ
– ….
– Mày có biết rằng. Tao buồn lắm không ? Mày gϊếŧ tao rồi. Cứ khi tao luân hồi chuyển kiếp mày lại gϊếŧ. Tao lại sợ hãi. Mày vui lắm đúng không?
– Đún…
– Tao biết mà. Mày không cần trả lời đâu. Đằng nào tao cũng chết rồi. Thôi kiếp này tao còn ở lại trần gian này. Tao với mày làm chén rượu nhé. Hay để tao gọi ship làm đôi viên anh em phê pha tí. Cái thời thiên cổ của mày làm gì biết. Thử đê. Nào mặn mẽ lên.
-…..
Tôi quàng vai nó. Xoa đầu các kiểu.
– Nào nào. Đẹp trai thế nhở. Ngồi yên tao gọi nhé. Mày mà gϊếŧ tao là dél được thử của ngon vật lạ đâu. Alo alo 1234. Alo alo. Bạn gì êi. Ship hộ đôi viên tiện bouns thêm 1 chỉ nhé. Đến xxx nhé. Đấy tao gọi rồi nhé.
– Có say như uống rượu không???
– Ôi giời. Sao lại say. Giờ người ta gọi là phê. Âm giới chúng mày không cập nhật thông tin gì à. Khê thế? Tí tao chết tao xuống phải đề xuất với diêm vương lắp cái wifi cho anh em cập nhật tin tức. Cái này nó phê phải x2 x3 rượu nhé. Còn hơn cả mai tóe đen. Anh em mình bê hết đêm nay. Yê yê yê
Bụp. Cánh cửa bất giác mở ra. 2 bác lao nhanh dùng sợi dây thần kỳ gì đó trói thằng H lại. Nó gầm rú gào lên
– Mày lừa tao!!!
– Ơ. Thế đến cái tầm này rồi mày vẫn tin à. Lêu lêu =)) thôi. Chúc bé may mắn lần sau nhé. Không lừa mày thì tao cạp đất mà ăn à.
2 bác vật lộn với đống bùa với nó. Sau khi nó đã ngồi yên tọa. Bác 2 rạch 1 đường trên tay tôi và H. Bác cầm 1 cái que gì đó và bảo tôi cầm vào. Bác 3 ngồi tõ mõ lẩm bẩm đọc cái gì ấy
Trong không gian như nhà có đam tang này. Tôi ngồi dãi bầy tâm sự với thằng K.
– Trước gần nhà tao có ông thầy bói. Bà hàng xóm ra hỏi sau này con bà lớn lên làm gì. Ông thầy bói nhăn mặt bảo ” sau này con cô làm công việc máu me lắm. Cố gắng bảo nó đừng làm ” bà ấy hoảng hốt về dùm beng cả. Ấy vậy lớn lên trật khấc ra là bố đi bán tiết canh vịt. Đâm ra tao không tin mấy ông bói toán lắm.
Bác 2 ngồi cạnh lườm lườm .-.
Tôi như thấy mình khỏe hơn rất nhiều. Cũng không nhìn thấy nhiều vong hồn hay tâm ma nữa. Tôi đang dần bình phục. Thằng K dãy dụa như cố không phải truyền sang cho tôi. Nhưng khổ lỗi 2 bác dán bùa làm nó không thể xuất ra được. Xong khi truyền xong. 2 bác làm nốt thủ tục rồi để cho thằng K xuất đi. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Giờ thằng K cũng đã yếu rồi. Nhưng bác 2 chỉ lo truyền cả tâm ma vào tôi thôi.
Chúng tôi bế thằng H lên giường. Để cho nó ngủ li bì. Tôi cũng hoàn lại tương đối. Tiện mượn bác bùa bình an tối đi ngủ cho nó ngon giấc
Sáng sớm tinh mơ. Con gà gáy ò ó o các thứ các kiểu. Tôi như được như chính tôi. Không mệt mỏi như ngày hôm qua nữa
Ăn sáng xong xuôi 2 bác bảo tôi đêm nay 3 người chúng tôi sẽ đi tìm con ma lạc kia đánh cho nó hồn siêu phách tán. Không thì nó sẽ làm hại nhiều người. Còn phía thằng H bác 2 đã kịp xin ít nước gì đó của mo C về cho nó uống tránh bị nhập và gây nhiễu loạn chúng tôi. Thừa nước đυ.c thả câu 2 bác không thể chống lại được
Bác 3 bế về 1 con mèo đen. Để nó trong góc và tẩm 1 chút nước đã đốt bùa cho con mèo uống
Đã 23 giờ 50p chúng tôi xuất phát. Thằng H do mệt mỏi nó ngủ lúc nào chẳng hay
3 người lò dò lên rừng. Chỗ mà tôi bị dắt đi. Thả con mèo đen. Nó chạy 1 mạch tiến về phía nơi rừng sâu thăm thẳm. Càng đi chúng tôi càng thấy lạnh lẽo âm u và âm khi bủa vây nơi đây. Chứng tỏ đã nhiều người chết. Bác 2 với tay lấy 1 chút máu và quả tim lợn sống. Đặt dưới đấy và thắp hương khấn bái. Những cái bóng trắng. Và cái đầu dính nguyên bộ lòng mề kia dần xuất hiện. Tôi quên sao được cái hình ảnh ấy. Chúng tiến đến từ từ. Tiếng khóc thút thít đầy ma quái vang vọng nơi đây. Mây đen đã che phủ ánh trăng sáng. Tiếng con nít cười văng vẳng đâu đây. Những hồn ma vất vưởng đi lại trước không trung.
Bác 3 ngồi bên cầm chiếc chuông lắc lắc. Bọn chúng như càng gầm thét mạnh hơn. Tiếng cào móng dưới nền đất lạnh. Tiếng khóc của nhữ góa phụ. Tiếng cười của trẻ con. Thật ma quái. Lạnh lẽo và đáng sợ. Vong hồn của những tiều phu bị ma lạc gϊếŧ hại luẩn cuẩn nơi đây cũng như muốn lao vào hút cạn sinh lực 3 bác cháu tôi.
Bác 2 bất giác đứng dậy. Miệng đọc lớn tiếng phạn cổ. Bác 3 đọc chú gõ mõ và gõ chuông đồng ngày càng to hơn. Gió rít thật mạnh. Những thứ đáng sợ của nơi cõi âm như đang hiện về. Bác 2 cầm kiếm vẽ gì đó trong không gian. Bác chờ con ma lạc tiến gần hơn. Bác phi 1 chiếc lưới bao chùm lấy nó. Nó gào thét máu me chẩy ra. Đầu tóc nó như đang bị phân hủy. Bác đốt chiếc bùa và ném thẳng vào nó khi còn đang cháy. Nó gầm thét to hơn. Vang vọng giữa không gian tĩnh mịch và lạnh lẽo này.
Chúng tôi chuẩn bị đồ đạc thu xếp ra về khi đã giải quyết xong thì có 1 bóng ma lởn vởn. Bác 3 mở khẩu cho nó. Nó nói
– Xin 2 vị thầy đây hãy cho con siêu phách cùng vong hồn kia
– Tại sao chúng ta phải làm như vậy?
– Chúng con là vợ chồng với nhau. Vào năm ấy. Chồng con lên rừng đốn củi thì gặp kẻ cướp đã gϊếŧ hại anh ấy. Con đi tìm chỉ thấy quả tim còn vương lại. Cái xác thì không thấy đâu. Con đã tự vẫn nơi đây. Chồng con đã quá uất hận không chịu thoát độ siêu sinh. Mà còn vương lại nơi đây hại người. Nay anh ấy đã hồn siêu phách tán. Con xin được đi theo để chọn nghĩa vợ chồng
Bác 2 nhìn bác 3. 2 người không nói gì cả. Mặc dù không muốn. Nhưng vẫn phải làm theo ý của ma nữ kia. Chúng tôi đi về với tâm trạng buồn rầu…..
Mấy ngày nay nơi đây bỗng nổi lên 1 dịch bệnh nhỏ và lạ. Khiến nhiều người phải bỏ mạng. Chúng tôi biết K đang hút sinh khí con người để bù đắp lại những gì nó mất. Chúng tôi không thể làm gì được cả. Báo công an ư? Ai tin? Tất nhiên là chẳng ai tin cả.
Tối nay thật đẹp trời. Vẫn như mọi khi. Thằng H vẫn là cái chân sai vặt đi mua đồ ăn. Khi nó đi. Bác 3 chiêu vong linh và mở khẩu. Vong hồn kia nói
– Tôi đã thấy. Người kia không chỉ là con người. Mà tâm ma hắn rất cao. Hắn đã bán linh hồn cho tên quỷ nào đó rồi. Hắn phục tùng hắn ta và nhận sự chỉ đạo qua mỗi giấc mơ và…..
Thằng H bất giác đạp cửa vào. Tay năm năm con dao bầu. Đập vỡ bát nhang. Phá nát ban nhỏ ở xó tường. Nó trợn trừng mắt lên. Tôi hét lớn
– Tại sao mày lại phải làm như vậy hả H
– Vì tao cần tiền. Tao cần nuôi gia đình tao. Mày không biết cảnh nghèo hèn tũng quẫn đâu
Lần này là nó. Chính nó chứ không phải thằng K nào cả. Tôi thất vọng nặng nề. Nó như 1 tên điên cuồng loạn. Tôi phải làm sao đây? 2 bác cũng bất ngờ đến ngỡ ngàng. Sự thật như sắp được phơi bầy rõ ràng…….