Quá Khứ Mang Tên Anh

Chương 10

Nghe anh hỏi như vậy Tôi lại bật khóc và kể hết cho anh nghe ;

Sau khi nghe Tôi kể xong anh giận run người , hai bàn tay co lại thành hình nắm đấm , ánh mắt theo bản năng long lên sòng sọc ,,,miệng lẩm bẩm ;

- mẹ khϊếp ......thằng khốn ....anh phải cho nó một trận mới được .

vừa nói anh vừa toan bước đi thì Tôi giằng lại ;

-Thôi anh ạ ! em cũng không sao ?

mặc cho Tôi nói nhưng anh vẫn cố đi cho bằng được , Tôi hoảng quá vội leo lên xe để đi theo anh , trong cơn giận anh phóng như điên , Tôi cảm nhận được anh giận ghê lắm , ánh mắt đùng đùng sát khí nên Tôi cũng không dám nói gì .anh phóng như điên đến trước ngõ nhà Thanh, xe vừa dừng anh đã vội bước nhanh đến cổng và gọi lớn ;

-Thanh ....Thanh ơi !

Thanh ở trong nhà đang mang bộ đồ lửng chuẩn bị ngủ hay sao ấy , nghe thấy có người gọi mình bên ngoài cổng thì vội đi ra .

Hưng thấy Thanh bước ra thì thật nhanh kéo Tôi đứng núp một bên cổng để cho Thanh không thấy , vì nếu Thanh mà thấy hai chúng Tôi chắc gì loại người như hắn đã dám đối mặt , nhưng thật không may cho Hắn anh nhanh hơn hắn nhiều .khi Thanh vừa bước ra đến cổng thì ngó nghiêng xem ai gọi mình , đùng một cái Hưng đấm liên tiếp vào mặt của hắn khiến cho hắn không kịp trở tay, vừa đấm anh vừa chưởi ;

-Mẹ khϊếp thằng khốn , nãy Mày lừa chở người yêu tao đi đâu hả ?

Thanh cho dù là không bị đánh bất ngờ thì cũng không phải là đối thủ của anh , anh vừa cao , vừa có sức vóc , lại được học võ nữa nên hắn bị ăn đòn liên tiếp , anh vừa đánh vừa chửi ;

Tôi thấy máu từ miệng của Thanh chảy ra nên Tôi giằng anh lại và nói ;

-Thôi anh ? đánh vậy được rồi ạ !

-loại này phải đánh cho nó nhớ !

-Nói ....mày nói nhanh nãy mày chở người yêu Tao đi đâu , mày nên biết Bông là người yêu của Tao mà né ra nha mày , thằng khốn , còn có suy nghĩ mất dậy một lần nữa thì đừng trách tao không nể mặt

nói rồi anh nhổ xuống trước mặt Thanh một bãi nước bọt rồi bảo Tôi lên xe và đi về .

-Anh ...anh đánh hắn vậy ...lỡ hắn bị sao hắn báo công an rồi sao ...?

-em yên tâm , hắn không dám ho he đâu , hắn sợ đi báo lộ chuyện xấu xa nên cúp đuôi thôi , hắn dám có ý định xấu với em một lần nữa anh lột da hắn luôn ....mẹ thằng khốn , chỉ giỏi đâm bì thóc chọc bì gạo để phá đám rồi gây sự ...hai lần đánh thế còn nhẹ ;

anh nói Tôi mới biết "gớm thật anh thù dai quá" , hai lần là ý nói cả lần trước Thanh dẫn Tôi đến phòng trọ của anh nữa ...

nghe anh nói như vậy và sau sự việc vừa rồi tôi mới thấy tên Thanh đó đúng thật là kẻ tiểu nhân Tôi khẽ vòng tay ôm anh từ phía sau , đoạn đường về hôm nay sao lại thấy ngắn đến vậy ?

Bẵng đi một thời gian ngắn hôm nay Tôi được về nhà chơi thì gặp chị Nhi [Nhi là người yêu cũ của Hưng và cũng là bạn của chị gái Tôi].

bình thường chuyện bạn bè của chị Tôi Tôi cũng không để tâm lắm nhưng hôm nay nghe Nhi nhắc đến anh nên Tôi có chút tò mò và lắng nghe ;

Nhi nói với chị Tôi ;

-này Mày , Thằng Hưng nó có vẻ còn thương Tao lắm , đòi quay lại mà Tao không chịu ;

Tôi nghe vậy mặt cảm giác cũng nóng dần lên nhưng không nói ra vì Tôi và Hưng quen nhau trong nhà và ngay cả Chị Nhi cũng như chị gái Tôi không ai hay biết , nên suy cho cùng Tôi nghĩ mình vẫn nên lặng .

nói chuyện vu vơ dăm ba câu rồi ai cũng về nhà người đó , đến chiều Tôi cũng lại phải ra chỗ làm .... Tối hôm đó Tôi hẹn anh gặp nhau nói chuyện .

nếu là mọi người chắc mọi người cũng sẽ như Tôi thôi đúng không ...? nghe tin người yêu đòi quay lại với người yêu cũ thì vui sao nổi ....

vừa gặp nhau Tôi đã không kìm nén được mà hỏi anh ngay và luôn ;

-Nghe nói anh muốn quay lại với chị Nhi à ?

-không .... sao đang yên đang lành em lại nói như vậy ...?

Hưng vừa nói dứt câu Tôi còn chưa kịp nói tiếp thì điện thoại anh đổ chuông ;

Hưng vừa bắt máy thì đầu dây bên kia Tôi nghe như Giọng Nhi vừa nói vừa khóc thút thít.

rồi sau đó chỉ nghe anh đáp lại là ;

""được rồi , tới liền "".

lúc này thì Tôi cũng không thể đủ bình tĩnh mà chịu đựng được nữa , Tôi nói ;

-Là chị Nhi gọi anh đúng không ...?

anh đáp như không hề có chuyện gì ;

-ừ , Nhi buồn đang khóc , không biết bị gì anh tới đó thử ;

-Nếu anh đi , mình sẽ kết thúc [Tôi nói với giọng đầy quả quyết ]

-Em đừng có như vậy được không ..?

-Em nói thật đó ;

-Bông em đừng ích kỷ như vậy chứ ?

-Đúng em ích kỷ , anh nghĩ sao cũng được , có ai lại đang cãi nhau với bạn gái , người yêu cũ gọi một phát là vội vàng lo lắng để rời đi ....?

Tôi thấy anh im lặng nên nói tiếp ;

- Anh chọn Chị Nhi đúng không ?

Hưng đáp ;

-Em thôi đi , anh mệt với Tính trẻ con của em lắm rồi .

-được ....nếu anh cảm thấy mệt vậy mình chia tay đi .

nói xong Tôi quay người bước đi luôn , không thèm ngoái đầu nhìn lại , mặc cho đôi chân mạnh bước mà nước mắt đã bắt đầu rơi lã chả nhưng Tôi vẫn quyết bỏ anh lại đó ...

Thời gian sau đó Tôi lao đầu vào công việc , dấu anh ở trong tim cố gắng để quên anh , nhưng hằng đêm vẫn nghe lòng mình quặn lên từng cơn đau đớn , nước mắt vẫn vô thức rơi vì nhớ anh , dù cho có cố gắng mạnh mẽ đến bao nhiêu nhưng sau khi đối diện với màn đêm , với chính mình Tôi mới thấm thía được nỗi đau , yêu rồi lại phải cố quên , Tôi ép mình phải quên anh , nhưng con tim mà , có lẽ nó có lý lẽ riêng của nó , anh vẫn ở đó nguyên vẹn không chút phai mờ trong sâu thẳm con tim này ....

Rồi bỗng nhiên một ngày tưởng chừng như tất cả chỉ đã xếp vào dĩ vẵng thì anh lại đến quán gọi Tôi ra nói chuyện ;

Tôi bước ra gặp anh , nhìn thấy anh Tim tôi một lần nữa như bị ai đó bóp nghẹn lại , Tôi muốn được ôm anh , muốn được anh ôm , nhưng sao có gì đó xa vời quá !

""anh đó , em đây mà với hoài không tới "".

Tôi nhìn anh nước mắt muốn trào ra , bao nhiêu cảm xúc bấy nhiêu nay cắt dấu nay lại phải tự mình kìm nén lại , khó khăn lắm Tôi mới thốt ra lời ;

-Anh đến đây làm gì ...? không phải anh chọn chị Nhi rồi sao ..?

anh đáp với giọng buồn bã ;

-Mai anh đi Hàn Quốc rồi , anh muốn em đi chơi với anh bữa nay được không ...? anh nhớ em ...!