Quá Khứ Mang Tên Anh

Chương 8

Cúp điện thoại Tôi vào trong quán ngồi , quán bây giờ đang vắng khách vì trời mưa to quá , bỗng nhiên có một vị khách bước vào Tôi và người đó cả hai đều nhìn nhau ngạc nhiên không kém .

"""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""""

Tôi nói ;

-ủa anh Thanh .

anh Thanh đáp ;

-Bé Bông , em làm ở đây hả ?

-dạ em làm ở đây , anh đi đâu vậy ạ ?

-Anh đi chơi ngoài này , trời mưa to quá , định ghé vào uống nước trú mưa nên mới biết em làm đây nè .

-Anh uống gì ạ ?

-cafe đi em .

-ok anh .

Nói về Anh Thanh , anh ấy là bạn của anh trai Tôi , cũng ở gần nhà Hưng nên chúng Tôi biết nhau ., vì là chỗ quen biết, hơn nữa quán đang rảnh khách nên mang cafe ra Tôi cũng ngồi đó nói chuyện với anh luôn.

khoảng ba mươi phút sau Tôi thấy một cái xe dừng ở trước quán nhưng không vào , Tôi ra xem thì thấy là Hưng , anh có mang theo áo mưa mà người vẫn ướt như chuột . Tôi vừa mừng vừa xót anh nên chạy nhanh đến hỏi ;

-Nãy anh bảo anh không về mà ... sao giờ ở đây rồi ..?

-có ai như em không người yêu chạy từ đường xa dưới mưa về mà hỏi vậy đó, nhớ em thì anh về chứ sao [ anh vừa nói vừa cười ].

Tôi thấy mình cũng vô tâm thật , mỉm cười nhìn anh đáp ;

-anh lạnh không ...?

- không , chỉ tê thôi chứ không lạnh nữa .

vừa nói anh vừa cười , nụ cười đó trong mưa của anh đủ làm cho Tôi mê mẩn , Tôi tiến sát lại ôm anh và nói nhỏ .

-Em ôm cho anh hết lạnh nhé !

anh đưa tay ôm lấy Tôi và xoa đầu của Tôi , rồi hôn nhẹ lên tóc Tôi , vẫn là cái hành động đáng yêu này nhưng hơn bao giờ hết giờ phút này Tôi thấy mình yêu anh nhiều ghê gớm .

Bước vào quán Hưng thấy anh Thanh thì có vẻ ngạc nhiên lắm , nhưng mà cũng chỗ quen biết nên Chúng Tôi ngồi chung một bàn luôn ;

-Thanh; Bộ mày với bé bông quen nhau à ?

Hưng cười đáp ;

-quen gì , đang yêu nhau thôi chứ không quen hihi .

-ghê nha , chỉ cho Tao vài chiêu để tán gái đi [ thanh vừa nói vừa đưa ánh mắt qua nhìn Tôi ].

- Bữa nào đi nhậu với Tao , tao cho luôn quyển bí kíp hihi .

-ok ;

nói chuyện một lúc rồi Thanh cũng chào hai đứa Tôi và ra về , trước khi về còn nhìn Tôi nói ;

-Anh về nha bé Bông , anh biết em bán ở đây rồi thì anh sẽ ghé thường xuyên nè .

Thấm thoát chúng Tôi cũng đã yêu nhau được năm tháng , tình yêu của chúng tôi vẫn như vậy , bình yên yêu nhau , hạnh phúc luôn giản đơn nhưng an yên đến lạ .

cho đến một ngày là do Tôi ngu lại đi tin người ngoài hơn tin anh .

Thanh thì từ bữa đó tới giờ vẫn thường xuyên ghé quán chỗ Tôi làm , hôm nay cũng vậy Thanh đến nhưng lần này hắn đến là mang theo gió , gió cuốn tình yêu của Tôi đi xa anh .....

-Thanh ;Bé bông này .

-dạ sao anh Thanh ?

-em quen thằng Hưng lâu chưa ?

Tôi nghe Thanh hỏi vậy thì ngạc nhiên hỏi lại ;

-dạ cũng nữa năm rồi mà sao vậy anh ?

- anh nói em nghe này , nhưng em đừng có nói lại với nó nha .

-có chuyện gì anh cứ nói đi ạ !

-Thằng Hưng nó quen nhiều đứa lắm , anh ở gần nhà nó nên anh biết .

Tôi nghi hoặc đáp ;

-sao anh lại nói với em như vậy ạ ?

-Vì anh nghĩ em là em của bạn anh thì anh cũng xem em như là em gái của anh thôi , cũng không muốn em buồn vì nó , Hưng nó cũng sắp đi Hàn Quốc rồi , em nghĩ nó sẽ chung thủy với em sao ...?

-dạ ,,, em tin anh Hưng mà .

-anh nói thật ở đây mà nó còn quen nhiều người , hơn tuần nay em và Hưng không gặp nhau đúng không ..?

THanh nói đến đây thì Tôi có hút khựng lại .

Tôi đáp;

-dạ dịp này anh ấy bảo phải học nhiều ạ !

-nó xạo đó , nó đang quen bé nào học cùng nó .

-thì anh cũng là đàn ông , lại bạn nó nên anh biết , hôm trước anh còn thấy nó chở nhỏ kia .

Tôi nghe THanh nói mà như tiếng sét đánh ngang tai , bàn tay vô thức bóp mạnh ly trà đá như muốn cho nó vỡ tung ra , không gian như trùn xuống hẳn , im lặng một lúc thì Thanh nói tiếp ;

-Em không tin thì cứ đi theo anh , anh chở em ra chỗ này cho em xem , rồi em tự khắc sẽ hiểu và biết anh không hề nói đùa.

Trong đầu Tôi lúc này đã không còn đủ bình tĩnh và suy nghĩ được nhiều , Tôi vội xin phép cô chủ quán và ngồi lên xe theo Thanh đi đến chỗ mà Thanh nói ;

Tôi và Thanh ra tới nơi anh ở thì thấy anh đang ngồi nói chuyện với một người con gái ở gần phòng của anh , Tôi như chết lặng và tin dần những gì mà Thanh nói ;

""hóa ra là như vậy ? vậy mà lúc nãy cứ cố hi vọng , cố biện minh cho minh cho tình cảm của anh là thật lòng ."" Tôi tức mà không nói được nên lời , cổ họng nghẹn đắng không thốt ra thành tiếng .

Hưng thấy Tôi đi cùng Thanh ra đây thì có vẻ ngạc nhiên lắm .

Hưng nhìn Tôi nói ;

-Em làm gì ra đây vậy ? Tối rồi sao còn ra đây ?

câu hỏi này của anh lại làm cho Tôi thêm phần khẳng định là anh đang có gì đó mờ ám không muốn cho Tôi biết nên mới phản ứng như vậy khi thấy Tôi ra đây , Tôi đưa ánh mắt căm phẫn nhìn anh đáp ;

-Em không ra sao biết được anh đang quen với người khác ?

-Em bị gì vậy Bông ? em đang nói anh quen với Hương hả [ vừa nói anh vừa chỉ tay tới người con gái đó .]

-Chứ còn ai vào đây nữa [Tôi trả lời cộc lốc ].

-Em khùng quá , người ta là bạn học ở gần phòng nên ngồi nói chuyện về việc học tiếng hàn thôi , em đừng có làm quá lên được không ....?

mặc cho anh nói như vậy nhưng Tôi vẫn không tin , và rồi chúng Tôi cãi nhau to tiếng lắm , rồi anh quay qua thấy Thanh nãy giờ đang đứng đó nhìn và nói lớn ;

-Là Mày , có phải là Mày bày trò không Thanh ?

Thanh cũng gằn giọng đáp ;

-tao không bày trò gì hết , mày có làm mới như vậy ...?

Hưng nghe thấy Thanh nói vậy càng sung máu , Hưng nói ;

-Thằng chó mày đừng có chơi trò bẩn đó , gái thiếu gì sao mày không yêu mà ại đi yêu Bông , yêu bồ của Bạn rồi dở trò phá hoại .

Tôi đang giận nên cho rằng anh lại đang cố ngụy biện cho cái sai của mình nên Tôi hét lên ;

-Thôi anh im đi .anh biết gì mà nói em với anh Thanh là anh em .

Tôi đang cố gắng để kìm nén , cố gắng để không bật ra tiếng khóc vì Tôi không muốn mình yếu đuối trước mặt anh , càng không muốn anh biết Tôi khóc vì quá đau lòng trong tình yêu.