Quá Khứ Mang Tên Anh

Chương 3

-Mà Bông này [Tiếng Hưng gọi Tôi ].

-Sao á ;

-Sao không gọi Tao là anh mà cứ gọi là Mày Tao hoài vậy ?Dù sao Tao cũng lớn hơn Mày năm tuổi mà .

Nghe nó nói như vậy Tôi cũng hơi ngạc nhiên vì hồi giờ nó nào đâu có để ý đến chuyện này đâu , chả hiểu sao lúc đó Tôi cũng ậm ừ cho qua và nói ;

-Ừ ! thì Mày thích Tao gọi là anh em thì gọi vậy cũng được , có sao đâu [ Tôi đưa ánh mắt nhìn Hưng cười ].

Tôi nhìn thấy Hưng vui lắm , trong ánh mắt của Hưng sáng lên niềm vui khôn tả giây phút này , ánh mắt này cho đến bây giờ nó vẫn in hằn trong sâu thẳm trái tim Tôi .

Hưng ôm Tôi cười tít mắt , gió thổi bay bay phớt phơ mái tóc được Hưng rẽ mái phía trước, vô thức Tôi đưa ánh mắt nhìn qua Hưng , hôm nay sao thấy hắn đẹp trai đến lạ , nụ cười ấy , đôi mắt ấy .... lâu lâu lóe lên trong màn đêm trông rất hút hồn , chúng Tôi ngồi nói chuyện một lát rồi đi về .

Những ngày sau đó Chúng Tôi vẫn vậy , vẫn đi chơi cùng nhau . cho đến một chiều cái Thúy gọi điện thoại cho Tôi rủ Tôi tối nay ra với nó , nó buồn chuyện gia đình gì đó và cũng không quên bảo Tôi rủ Hưng đi cùng .thế là Tôi lại gọi cho Hưng rủ nó Tối nay ra chỗ cái Thủy để chơi , vừa ra đến nơi , Thúy thấy Chúng Tôi thì khóc nức nở , miệng mếu máo nhìn chúng Tôi nói ;

-Bọn mình đi nhậu đi .

Tôi ngạc nhiên nhìn Thúy đáp ;

-Ủa , Mày đâu có nhậu đâu mà hôm nay rủ nhậu vậy ?

Nó đưa ánh mắt ươn ướt , khuôn mặt rũ rượi nhìn Tôi và nhìn qua Hưng đáp ;

-Hôm nay Tao buồn nên muốn giống Mày phá lệ một bữa ,.

Sau đó Chúng Tôi đi mua Mồi và rượu rồi ra một nơi vắng người ngồi tâm sự ,Bình thường nó không uống rượu nhưng hôm nay lại uống như bò uống nước vậy [ sau này Tôi mới biết là nó dấu nghề giả nai làm màu trước mặt Hưng ] Chúng Tôi ngồi nghe nó kể chuyện , nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất , cũng chả thấy chuyện gì ra chuyện gì .

đang nghe nó kể bỗng nhiên nó ghé tai Tôi nói nhỏ ;

-bông ơi ! hình như bà chị dâu tay của Tao ghé thăm rồi , giờ phải làm sao đây ...?

-sao Mày bất cẩn vậy ...? biết mình gần tới thì phải mang theo bên mình chứ ...?

-Tao quên mất , tại hôm nay Tao hơi buồn nên cũng không để ý .

-Thôi để Tao bảo anh Hưng chở Tao đi mua chứ ngoài này Tao cũng không rành đường .

Nó nghe thấy Tôi hôm nay thay đổi cách xưng hô với Hưng thì mặt biến sắc , Thúy vội nói nhanh ;

-ấy ... Mày đi một mình đi chứ Tao ở đây một mình sợ lắm .

Tôi nghe nói nói vậy cũng chả suy nghĩ gì mà quay qua nói với Hưng ;

-anh ngồi đây với Thúy một lát em đi mua đồ cá nhân một chút rồi về liền .

- em đâu có rành đường ở đây , em ngồi đây với Thúy đi mua gì để anh đi mua cho nhanh .

-không .... đây là đồ của con gái anh mua không tiện .

-vậy anh chở em đi .

Hưng cứ đòi chở Tôi đi cho bằng được nhưng nghĩ đến Thúy bảo ở lại một mình sợ nên Tôi quyết đi một mình cho bằng được .

nên Tôi nhìn hưng nói ;

-thôi em đi được , có gì sẽ gọi bảo anh chỉ đường .

Nói rồi Tôi cũng leo lên xe phóng đi luôn mà đâu hay biết rằng tất cả là một âm mưu từ đứa bạn mà Tôi gọi là bạn thân .

Thúy thấy Bông bước đi thì cũng lấy điện thoại nhắn tin cho ai đó . xong xuôi Thúy bắt đầu ngồi lại gần bên Hưng hơn , Thúy vừa uống rượu vừa giả vờ khóc lóc ra bộ tội nghiệp , rồi ôm Hưng .

Hưng thấy mình bị ôm bất thình lình như vậy thì vội vàng đẩy Thúy ra và nói ;

-Thúy ... em đừng làm như vậy ?không hay đâu !

-Tại sao anh không để ý gì đến em ...? sao em nhắn tin cho anh mà anh không trả lời ? anh thật sự không có chút ấn tượng nào với em sao ...?

Hưng không chút ngần ngại mà thẳng thừng đáp;

-Không... anh xin lỗi , anh không thích em vì trong lòng anh đã có người anh thương rồi , em đừng như vậy anh chỉ có thể xem em là em gái được thôi .

nói rồi Hưng cũng quay đi chỗ khác , nhưng có vẻ Thúy không cam tâm , Thúy vẫn chạy đến trước mặt Hưng và hỏi ;

- Có phải anh yêu Bông không ? [ giọng Thúy gằn lên từng chữ một ]

Hưng im lặng không nói gì !

Thúy thấy vậy không kìm được cảm xúc tiếp tục nói ;

-Em nói đúng rồi phải không ..? chỉ có con Bông nó không nhận ra thôi chứ hôm đi chơi cùng anh lần đầu tiên , nhìn thấy anh bóc tôm cho nó là em đã biết rồi , những cử chỉ yêu thương và quan tâm đó , con trai chỉ dành cho người mình yêu mà thôi !

Hưng đáp ;

-Em thấy và em biết rồi sao vẫn còn thương anh ? Thúy à ! Vì em là bạn của Bông nên anh vẫn đối xử với em tử tế nhất có thể nhé , nhưng anh cũng mong em không nói ra việc anh yêu Bông cho bông biết nhé !

Thúy ngạc nhên nói ;

-Vì sao ...?

-Vì anh muốn chính đích thân anh nói với Bông ;

-được em hứa với anh và em nhất định cũng sẽ cho anh biết ai mới là người thật sự đáng để anh yêu , nhưng anh cũng không được nói cho Bông biết về việc em nói với anh vừa rồi .

Tôi đang vừa đi vừa ngó xung quanh để tìm quán thì điện thoại Tôi đổ chuông, Tôi nhìn lên màn hình thì thấy anh gọi.

-A lô em nghe?

- em đi đến đâu rồi? Sao lâu quá vậy?

Tôi chưa kịp trả lời thì

"kíttttt ….."

Một chiếc xe máy chạy như bay đang lao về phía Tôi, Tôi thấy họ hình như bị ngáo đá hay gì mà cứ đánh võng Tôi hoảng quá chỉ kịp"ááá…" lên một tiếng, người sợ sệt nên cũng không còn để ý đến điện thoại.