"Một phút suy tư bỗng nhớ về quá khứ.
Kỷ niệm xưa giờ em giữ trong tim,
Bóng dáng ấy bao năm qua vẫn vậy
Trong tim này mãi mãi không hề phai. "
Có lẽ ai trong mỗi chúng ta cũng đều tầng có mối tình đầu , một mối tình dễ nhớ , dễ rung động nhưng lại khó quên .Hôm nay ngồi gõ ra từng dòng này tua trở về cái quá khứ của tuổi 18 đầy mộng mơ .Ngồi nhớ về anh một người đã từng và đang từng giờ , từng phút vẫn ngự trị trong trái tim Tôi làm cho con tim tôi không bao giờ thôi thổn thức và nghĩ về anh , một tình yêu mà Tôi đã cố gắng cất giữ trong tim mình để trọn đạo với chồng Nhưng mà người ta thường vẫn hay nói "" ở đời cái gì càng cố quên thì càng nhớ mãi "" quả không sai chút nào . Khi giờ đây Tôi đã có chồng và một cô con gái đáng yêu .
cũng đã .Có nhiều lúc Tôi đã từng muốn buông bỏ tất chỉ để chạy qua bên xứ người để gặp anh nói hết cho anh hiểu những nỗi lòng , giải tỏa hết những uất ức mà bấy nhiêu lâu nay Tôi vẫn luôn phải gồng mình gánh chịu .
Tôi muốn nói với anh nhiều lắm , người đã cùng bên Tôi đi qua tuổi mười tám mộng mơ và cũng đầy nước mắt , người mang tên"" Võ Duy Hưng"".
Tôi tên là Bông năm nay 30 tuổi , đã có chồng và một cô con gái rất đáng yêu . Tôi cũng rất mãn nguyện với cuộc sống hiện tại của mình .Nhưng sau tất cả thì trong Tôi vẫn luôn chất chứa một nỗi buồn sâu thẳm khi mà trong Tôi quá khứ về tình yêu cách đây 12 năm Tôi vô tình đánh mất nó đang từng ngày , từng giờ hiện hữu trong trái tim này.
Ngày ấy Tôi và anh biết nhau qua Chị của Tôi , chị Tôi hơn Tôi 2 tuổi , Lúc đó anh và một người bạn của chị Tôi đang quen nhau . Nhưng Tôi không hiểu vì sao hai người họ lại chia tay nhau , anh tên Hưng hơn Tôi 5 tuổi . Lúc đó Tôi 18 còn anh 23 , Tuy anh nhiều hơn Tôi 5 tuổi nhưng mà Tôi quen xưng hô ""mày "" ""Tao"" với anh .
Chúng Tôi cứ như thế làm bạn với nhau , để rồi yêu nhau lúc nào cũng không hay .
Tôi nhớ như in lần đầu tiên Tôi có được chiếc điện thoại Samsung .
Hôm đó Tôi đang lướt web và xem linh tinh trên mạng thì điện thoại bỗng nhiên đổ chuông , vì là mới có điện thoại nên Tôi cũng chưa lưu tên được nhiều , chỉ có mấy tên của người thân trong nhà mà thôi , nhìn thấy số lại Tôi cũng chả ngần ngại gì mà bắt máy nghe luôn ;
-Tôi ; a lô ai đây ạ ?
Đầu dây bên kia Hưng đáp ;
-Tao đây , Tao Hưng đây .... Mày đang làm gì đó ...?
Tôi vô tư đáp ;
-Tao đang nằm lướt điện thoại và ngắm trai đẹp thôi, có gì không ?
-Có điện thoại nên cũng ghê gớm nhỉ ...?Sao Mày mê trai quá vậy ? Tao đây đẹp trai ngời ngời , cũng có tiền , với Tao men lỳ mà sao Mày không thèm để ý đến tao ....? đồ mù ....?
Không dưng bị Hưng nói vậy Tôi cay lắm đáp trả không kém ;
-Mày điên à ? Mày đẹp trai thật , nhưng mà Tao không mê Mày nổi , Mày bắt được Tao à ?Mày chỉ làm bạn nhậu với Tao thì được ... hehe [ vừa nói Tôi vừa cười trong điện thoại , chứ cũng không hề nghĩ được rằng câu nói của Hưng là nửa đùa , nửa thật ].
Hưng im lặng một lúc lâu rồi cũng lên tiếng hỏi Tôi ;
-Thế Tối nay Mày muốn đi đâu ?
Tối nay ra con Thúy chơi đi, nó ở ngoài đó một mình không ai chơi buồn, nhắn Tao ra suốt mà Tao không ra được giờ Mày chở tao đi với nhé!
Hưng có vẻ không vui đáp.
_Chứ không phải Tao với Mày đi nhậu hả con Thúy là con nào Tao có biết nó đâu?
(thật ra Thúy là bạn thân của tôi trong nhóm còn có một đứa nữa tên là Bích cả ba chúng tôi một nhóm chơi thân với nhau).
Tôi đáp.
_Thì Mày cứ đi để lo gì có ai hết Mày đâu mà Mầy sợ.
-ok nếu Mày thích thì Tao chiều 6:30 Tao qua đón Mày nha.
-ok baby.
Cúp điện thoại tôi tìm số nhắn tin cho Thúy bảo tối nay tôi ra với nó.
Tôi cảm nhận được nó mừng lắm mừng ra rõ rệt vì nó đi bán hàng vật liệu cho người ta ở lại luôn.
(cũng chính vì luôn tin tưởng bạn và luôn xem trọng bạn nên tới lúc nó gặp Hưng nó cũng muốn đá văng Tôi ra khỏi Hưng đúng là con lộn bàn mà bây giờ nghĩ lại Tôi vẫn thấy cây sống mũi).
Đúng giờ hay tới đón Tôi như đã hẹn Tôi thì quần jean đùi áo thun mang giày trắng. Hưng thì quần jean áo thun đen.
"Đẹp trai phết mà không hiểu sao Tôi thấy nó bình thường trong mắt mình vậy nhỉ?"
Ngồi sau xe Hưng cứ nói chuyện luyên Thuyên thôi không biết là vì Hưng chu đáo sợ Tôi buồn hay là do bản chất của Hưng cái mồm vốn không bao giờ im được.
Hưng cứ nói chuyện trên trời dưới đất. Từ tôi đi ra chỗ Thúy làm mất khoảng 25 km chúng tôi đi khoảng nửa tiếng thì tới nơi.
Xuống xe tôi lại điện thoại gọi cho Thúy.
Thúy và thấy có cả Hưng thì bất ngờ lắm.
Thúy im lặng một lúc rồi hỏi.(có lẽ là e ngại trước vẻ đẹp trai của Hưng).
Giờ đi đâu?
Tôi trả lời.
Thì đi ra bờ kè chứ đi đâu, nhậu ha.
Hưng nghe Tôi nói vậy thì mặt tỏ vẻ không vui nói.
Đi ba hả?
Ừ đi ba luôn chứ sao hay mày muốn tao đi bộ hả(Tôi vừa đùa vừa trả lời Hưng).
Tôi thấy Hưng có vẻ không thích nhưng vẫn miễn cưỡng gật đầu,thế là ba chúng tôi ngồi trên một chiếc xe đến quán nhậu chỉ có Tôi và Hưng là nhậu thôi con Thúy thì không uống vì bình thường cũng chỉ có Tôi và Hưng hay nhậu với nhau.
Và cũng nhờ lần nhậu chung này tôi mới biết rõ được bản chất của Thúy người bạn thân của tôi.