Tại phòng trọ của Linh ;
Càng ngày Linh càng hao mòn vì mất ngủ , mắt thì thâm quầng lên như gấu trúc , cảm giác mệt mỏi khiến cho Linh không còn chút sức lực nào để mà làm gì nữa khi mà ngày nào ngủ Linh cũng thấy có người phụ nữ mặc bộ đồ màu trắng đứng ở đầu giường hai bàn tay cứ dài ra sẵn sàng để mà bóp cổ của mình và bảo Linh không được lại gần Dương nếu không thì sẽ không tha cho cô , Linh không hiểu chuyện gì , hay như thế nào mà sao từ lúc bên nhà Dương về lại gặp chuyện lạ lùng như thế này , nhưng mà hễ cô định nhắn tin cho Dương là y như rằng điện thoại lại tự nhiên bị cúp nguồn , rồi liên tục là những giấc mơ kỳ lạ , đỉnh điểm là hôm qua sau khi Dương đến tìm Linh ở phòng trọ xong Linh không dám ra gặp mà chỉ nhắn tin thôi , ấy vậy mà tối hôm đó khi chuẩn bị đi ngủ thì ""bụp ...bụp..." tiếng cửa sổ đóng rầm cái thật mạnh , cảm giác không khí trong phòng lạnh hẳn đi , cái đèn trong phòng đang đỏ bỗng nhiên vụt tắt luôn , Linh nhìn xung quanh , cảm giác như đang có ai đó ở cùng mình trong phòng , tiếng trống ngực vỗ ình ịch nhưng mà Linh vẫn cố gắng trấn an mình rằng "" mình không làm gì xấu , mình không sợ ""
""phịch...phịch...""
Linh lại nghe như tiếng bước chân ai đó có vẻ như đang tiến gần chỗ Linh , Linh vớ vội cái điện thoại ở trên bàn để hi vọng tìm chút ánh sáng từ điện thoại , Nhưng không ,,, không hiểu sao chiếc điện thoại lúc này lại không hề lên nguồn , đến chút anh sáng cũng không có , Linh lắp bắp nói ;
""ai ....ai đó ạ ! ""
Nhưng mà Linh chờ mãi cũng không thấy ai trả lời , không gian lại rơi vào trong yên lặng , Linh thở nhẹ được một chút thì hơi lạnh từ đâu lại phả vào sau gáy của Linh , khiến cho Linh lạnh hết cả gai ốc , cả người như muốn nín thở
nữa muốn ngoảnh lại xem phía sau lưng mình là ai , nhưng nữa lại sợ hãi vô cùng ,
""sao cô dám có thai với chồng của Tôi , sao cô dám ..""
tiếng ai đó như truyền từ xa xôi và vọng vào tai của cô , Cô nhìn xung quanh nhưng mà cũng không thấy ai ngoài một màu đen kịt của màn đêm vẫn bao phủ lấy căn phòng của mình nãy giờ .
""ai , ai đấy ạ ! ai có gì thì hiểu nhầm thì xin hãy nói rõ , chứ Tôi không hề biết chồng của Cô là ai cả , thì làm sao mà có thai với chồng cô được , cô hiểu nhầm Tôi rồi , có gì cô ra đây rồi chúng mình nói chuyện .
Linh vừa dút lời thì một cái tà bóng trắng lờ lờ xuất hiện lù lù trước mặt của Linh , mặc dù là ban đêm nhưng qua khe cửa có chút ánh trăng Linh vẫn thấy lờ lờ , tóc dài xõa quá lưng, đang rụng xuống từ từ, đôi mắt của người đó trợn ngược lên , đôi môi thì rất nhợt nhạt , khô không khốc như sắp túa máu ra .....
""a .....a....a.... ma....ma.....""
Linh chỉ kịp hét lên như vậy rồi ngất lịm .
Mấy hôm nay công việc gặp nhiều rắc rối nên Dương cũng rất bận , hơn nữa Linh lại là người chủ động dứt tình nên Dương cũng không còn mấy mặn mà mà quan tâm nhiều đến Linh , mặc dù những lúc rảnh thì trong lòng vẫn không thôi nghĩ tới và xót xa.
đang đi một vòng xung quanh công trình thì điện thoại Dương báo có cuộc gọi đến , nhìn thấy số điện thoại của Linh Dương vội nghe mấy luôn , Nhưng khi bắt mấy thì đầu dây bên kia lại là giọng của Hân , cô bạn cùng trọ với Linh , chứ không phải là linh gọi , Linh tính cho biết Linh sẩy ra chuyện không hay nên Dương hỏi vồ vập .
-Hân , Linh đâu sao em lại lấy số điện thoại của Linh gọi cho anh , có chuyện gì xảy ra với Linh phải không ?
Hân đáp ;
-Anh vô bệnh viện Tỉnh đi , Linh đang ở trong này , Linh có thai rồi ,
Dương ngạc nhiên nói ;
-Em nói gì Linh có thai á? mà sao Linh ...Linh cô ấy lại ở trong viện là sao ?
-Em cũng không rõ nữa , hôm qua đi chơi về thấy Linh nằm bất động trên nền nhà nên em gọi xe đưa Linh vào viện rồi gọi cho anh đây ? chứ em chưa dám gọi cho gia đình Linh sợ họ biết Linh có thai lại lo thêm , bác sỹ bảo do Linh có bầu mà ăn uống không điều độ , nên bị tụt huyết áp rồi ngất xỉu
.....
Nghe xong tin Dương vội vàng lấy xe để đi đến bệnh viện , nhưng chợt nhớ công việc ở đây giờ còn đang lu bu vậy ? bỏ đi không ai coi cũng không được , hôm nay Ông Bình lại không muốn tới công trình vì đang dở đi xem công trình bên b14 nữa rồi , nghĩ không thông , Linh thì đang nằm viện , cuối cùng Dương đành bấm máy gọi cho Bố ;
-Gọi Bố có chuyện gì à ? hay là công trình bên đó lại có vấn đề gì phải không ?
-dạ , không ...? công việc của bố bên đó sao rồi ạ ! có xuôi chiều mát mái không bố ?
-ừ , cũng xong hết cả rồi con , bố ký xong hợp đồng rồi , giờ Bố đang chuẩn bị về .
Dương nghe ông Bình nói vậy thì trong lòng như được mở cờ , liền nói luôn ;
-Vậy giờ Bố đánh xe qua chỗ công trình bên con luôn được không bố ,.
Ông Bình lại nghĩ "" không lẽ bên đó lại có chuyện gì xảy ra hay sao nữa rồi , dịp nào sao xui giữ ""
nên ông nói ;
-Bộ bên đó có chuyện gì hả con ?
-dạ , không BỐ ạ ! mọi việc vẫn tốt cả , theo kịp tiến độ , bố yên tâm , chỉ là Linh cô ấy đang ở trong viện mà giờ không có ai hơn nữa ...("Dương định nói Linh đang có thai nhưng lại thôi)
- Cái con bé Linh ấy hả con ? thế nó bị sao mà vào viện rồi , mà hai đứa chia tay rồi kia mà .
-dạ , chắc không chia tay được nữa đâu Bố , Thôi bố đến đây luôn nha , để con đi luôn nha Bố .
Cúp điện thoại Ông Bình khẽ lắc đầu .
""đúng là bọn trẻ bây giờ khó đoán thật , cứ nay thế này mai thế kia "".