Mẹ Tôi thì đang bị đau mắt , vì hiện giờ trong Làng Tôi đang có dịch đau mắt đỏ nên không đi với tôi được .
Mẹ đành qua nhờ thím đưa Tôi lên trạm xá gần nhà .Lúc đó là hơn 2 giờ đêm , tôi vỡ ối ngay sau đó , quằn quại mãi đến hơn 10 giờ 45 phút hôm sau mới sinh được , sinh xong mọi người bế bé con ra ngoài con tôi phải ở lại khâu vì cái tội không biết rặn đẻ nên bị rạch khâu một mũi , khi cái kim xuyên vào lớp da ở phần dưới ....trời ơi ! nó đau thấu tận trời xanh ...
A..........A.....
Quốc bên ngoài thấy vậy thì hốt hoảng lắm , cứ đi đi lại lại .
"" sao mà lúc nãy sinh không kêu , giờ khâu kêu giữ vậy ta ..?""
khâu xong bà đỡ bảo được rồi thế là bà bảo người nhà vào mặc đồ cho tôi . Quốc đem đồ vào cho tôi thây , lúc đó vì mẹ không đi được mọi người thấy sinh xong mẹ tròn con vuông nên ai cũng về lo gia đình người đó hết , còn lại hai vợ chồng trẻ , mới tập làm Bố , làm Mẹ lần đầu . Tôi thì không biết là ohuj nữ sau sinh phải kiêng những gì nên là từ bàn đe xuống tôi chỉ mặc mỗi bộ đồ cộc như bình thường , không tất chân , không mũ nốn gì hết cứ thế tự đi ra với con , cho con bú được những giọt sữa đầu tiên , cái cảm giác khi môi bờ môi bé nhổ của con chạm vào bầu ngưc nó nhột nhột khiến tôi thấy ngại vô cùng , nằm được một lúc anh cũng về nhà nấu ăn ...
khi anh đưa cơm lên , nhìn thấy cơm và thức ăn toàn mỡ mà nước mắt tôi lại tự nhiên chảy ra ;
tôi nhìn anh Quát ;
- anh đưa về đi , em không ăn đâu [ vì bình thường tôi cũng đã không ăn được mỡ rồi ].
anh nhìn tôi ngạc nhiên nói ;
- sao thế em ...? sao em lại khóc , đâu ở đâu hả...?
bậc quá tôi quát to hơn.
- thôi anh ăn đi , cơm này em không ăn đâu ....
tôi quay mặt vào trong khóc một mình ,,,,
một lúc sau thấy máu chảy càng lúc càng nhiều ,[ mà lúc đó cũng ngu lắm cứ nghĩ sinh xong nên nó thế , ai ngờ đúng là giờ nghĩ lại sợ thật]
Tôi nói với anh ;
- Anh ơi ! sao em chảy nhiều máu thế nhỉ..? anh gọi về nhà nói với mẹ tôi , mẹ tôi bảo gọi cho bà đỡ .cũng may bà đỡ nhà gần nên lên kịp tiêm cho tôi , nên cầm máu kịp thời ....
Sinh xong buổi trưa , buổi chiều tôi về nhà ;
vừa về đến nhà tôi ói với anh ;
- Thôi anh ạ ! dù gì họ cũng là gia đình của anh , cũng là người nhà , giờ em sinh rồi anh gọi vào nói với ba mẹ một tiếng xem sao ...?
Anh gọi vào luôn nhưng vẫn nhận được câu nói rất vô tâm từ Bà Hoa ;
"" đứa cháu này mẹ không cần ""
cúp điện thoại đi vào anh nói với tôi ;
- mẹ bảo không ra em à ! thôi kệ đi , từ nay anh cũng sẽ không vào nữa , kệ thôi em ...
nói kệ là kệ thế thôi chứ tính anh tôi hiểu mà , dù gì họ cũng là gia đình của anh , làm sao anh bỏ được ...?
Bé con tôi sinh ra trắng lắm Quốc bế con cứ nựng nó hoài ;
- con của ba xinh thế...? nó rồi anh nhìn qua tôi nói tiếp ;
- không biết sau này đứa nào nó lấy được con mình em nhỉ ..? con mình đẹp thế mà ...?
những lúc như này tôi chỉ biết nhìn anh cười ...
Nhìn con trắng mũm , xinh như thế mà nhà nội nó không thèm để ý ngó ngàng gì tôi thương con lắm , toàn nhìn ngắm nhìn con mỗi lúc ngủ và khóc tủi một mình những lúc không có ai thôi ....
Hôm nay tôi sinh cũng được một tuần rôi , mọi người cũng ra đồng chuẩn bị cho vụ gieo trồng sắp tới , anh cũng vậy nên nhà chỉ còn mình tôi và con .... đang nằm thì cơn đau bụng từ đâu nó ập về , đâu quằn qoại dồn dập cảm giác như có cục gì trong người mình mà nó cứ đang cuộn lên cuộn xuống theo từng cơn , mỗi lúc một dày và dài hơn ,,,, tôi ôm bụng khóc ... con bé như cảm nhận được nỗi đâu cùng mẹ nên cũng khóc thét lên .... đúng lúc đó anh và mẹ tôi vừa đi làm đồng về , nghe thấy tiếng tôi và con khóc rên nên vội vàng chưa kịp rửa tay chân lật đật chạy vào đưa tôi đi lên trạm xá xã ... lên đến nơi bà đõ nói tiêm cho tôi và nói ;
- không sao đâu , nó bị đau dạ con ấy mà , không có nguy hiểm gì đâu ....
Tôi về nhà ổn định được máy hôm anh lại theo mọi người đi xa ....
tại nơi làm việc của Quốc ...
Quốc đang nằm nghỉ trưa , nghe nhạc thì điện thoại reo ....
- Quốc ; a lô , Ba gọi con có gì không ạ ...?
- ừ , Ba nghe nói con Trinh nó sinh rồi à ?
- dạ , Trinh sinh rồi , con gái ba à ..?
- ừ , con gái càng tốt , ato đây toàn trai có đứa nào ra hồn đâu , bay ham trai làm gì ..? mà này , ba nghe cô Thư [ bạn hàng của Bà Hoa ] bàn với mẹ mày là .... chấp nhận để con Hằng [ con của cô thư] chịu thiệt lấy con , ý con thế nào ...? cô Thư bàn là về ngoài quê thì có vợ con ở ngoài quê còn khi nào vô đây thì có vợ trong này ...? mày phải cẩn thận với mẹ mày đó ...
cúp điện thoại Quốc gọi cho Bà Hoa ; vừa đổ chuông được hai hồi thì đầu dây Bà Hoa cũng vội vàng nghe máy ;
- a lô , mẹ nghe đây con ,,, ! con khỏe không ?
- dạ , con cũng khỏe mẹ ...?
bà Hoa hí hửng nói;
- con này ...Cô Thư , cô ấy bảo là chịu thiệt gả con Hằng cho con , miễn là con ưng là được ....con cũng không phải bỏ con trinh đâu , mà là cô thư chịu thiệt chấp nhận gả cho con để khi nào con vào đây thì có vợ , còn khi nào ra ngoài đó thì cũng có vợ , có con bình thường ... để cho thân lại thêm thân con à ! ...?
- dạ ... mẹ cho con số điện thoại của cô thư để con gọi nói chuyện .....