"" chờ năm năm nữa con tao trưởng thành hơn , tao sẽ lôi nó về với gia đình, còn bây giờ tao cứ tạm để vậy"" đó là những lời nói cây nghiệt mà tôi thường được nghe từ người mà tôi gọi là mẹ chồng."" .
tôi là trinh sinh ra và lớn lên tại một gia đình thuần nông nghèo của một tỉnh miền trung mùa hè thì nắng như thiêu , như đốt mùa đông thì sống với cái lạnh cắt da , cắt thịt.
là con cả trong gia đình gồm bốn chị em nên tôi phải nghỉ học sớm bỏ lại bao nhiêu ước mơ còn dang dở ở cái tuổi mười lăm. để phụ giúp bố mẹ tôi làm đồng.
một hôm vừa đi làm đồng về tôi thấy hồng , đứa bạn thân của tôi xuống nhà chơi và nói;
- ê, trinh ơi hay tao và mày đi vào gia lai làm đi , chứ tao ở nhà suốt ngày cãi nhau với mẹ tao tao cũng chán,.
- tôi ; thế vào đó chúng ta làm gì? mà ở đâu được mày ?
- tao có anh em làm trong đó rôi. mày yên tâm giờ ở trong đó đang là mùa cà phê nên không thiếu việc chỉ sợ không có sức khỏe mà làm thôi.
- thế để tao hỏi mẹ tao đã nhé , mà đi xa thế tao sợ tao không có tiền đi mày ạ.
- tiền không phải lo đâu , nếu mày đi tao cho mày vây , vào đó làm có tiền rồi trả tao cũng được .
- ừ, để lát bố mẹ tao về tao hỏi đã nhé , có gì mai tao nói nha.
thế là hai ngày sau tôi và hồng cùng nhau lên xe đi vào mảnh đất mà người ta gọi là "" đất đỏ ba gian"".
làm ở đây tuy vất vả nhưng so với số tiền tôi kiếm được lúc đó cũng gọi là ổn. làm hết mùa cà phê chúng tôi về và ra tết mới vào lại để gọt mì theo người anh em của hồng.
thời gian làm mỳ tôi có quen một người tên là quốc . và tình yêu của chúng tôi cũng được bắt nguồn từ đó mà nói đúng hơn tình yêu của chúng tôi có thể được ví như "" tình yêu sét đánh"". tôi và anh yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên , kể từ đó chúng tôi đi đâu , lcũng muốn đi cùng nhau, làm gì cũng muốn được làm với nhau.
tôi và quốc quen nhau được một năm , hai bên gia đình đều biết , vì tôi làm xa nhà nên gia đình quốc và quốc bảo tôi ở lại nhà họ luôn, lúc đó tôi cũng ngây thơ không biết gì nên cũng không hề suy nghĩ gì đến danh dự của mình mà đồng ý luôn.
và dần dần hết việc ở ngoài mẹ quốc bàn với tôi và quốc kiếm thêm miếng rẫy để làm , bữa nào thu hoạch sẽ lấy tiền đó lo cho tương lai hai chúng tôi.
tôi không mảy may suy nghĩ gì mà đồng ý luôn miễn là được ở bên anh , bên người mà tôi yêu là được .
thế là từ đó tôi ngày thì đi làm rẫy , tối về lại lo cơm nước , giặt giũ và những việc không tên trong nhà quốc, hiển nhiên biến mình trở thành con dâu không danh , không phận trong gia đình anh.
rồi một ngày mẹ quốc bảo tôi và quốc gọi điện thoại về thông báo cho gia đình tôi là tháng mười tới sẽ làm đám cưới cho chúng tôi , chứ thương tôi ở vậy mà không có danh phận gì.
tôi và quốc nghe được tin thì hí hửng lắm . tôi bảo quốc lấy điện thoại gọi điện thông báo cho gia đình tôi.
nhận được thông báo bố mẹ tôi cũng vui vẻ sửa soạn các thứ , còn ở trong đây bà hoa mẹ của quốc cũng mua sắm màn gối mới cho chúng tôi .
tôi thấy bà hoa có vẻ chu toàn và nghĩ cho tôi nên trong lòng thầm cảm ơn và thương bà lắm,
""người mẹ thứ hai trong cuộc đời của con, con thương mẹ rất nhiều.""
hai ngày sau bà gọi chúng tôi vào và nói;
- thôi mẹ mua đồ về đây rồi các con cứ ở vậy, chứ tháng mười này chưa thể làm đám cưới được , nó xung tuổi với thằng quốc , hơn nữa mẹ đi xem họ nói tuổi hai đúa không hợp , muốn ở được với nhau thì phải ráng sinh một đúa con tuổi khái . năm đó là năm con trâu nếu sinh vào tuổi khái là qua năm tôi sinh đó .
nên con cứ ở vậy với gia đình mẹ ít năm tốt rồi mẹ cho làm đăng ký kết hôn không thì thôi. tôi lúc đó cũng không hề biết rằng tờ giây đăng ký kết hôn đó nó quan trọng như thế nào nên cũng chỉ biết im lặng.
và thế tôi hiển nhiên ngây thơ sống trong sự sắp đặt của họ. chính thức làm người vợ hờ của quốc và phục dịch mọi việc trong gia đình anh.
dĩ nhiên quốc cũng rất thương tôi , sau khi nghe tin gia đình anh nói không làm đám cưới nữa , quốc cũng giận giữ lắm , nhưng tôi chấp nhận nên thôi . thế là những tháng ngày làm đầu không danh của tôi cũng bắt đầu từ đó .để rồi khi nhận ra sự ngu ngốc thái quá của mình tôi lại không bỏ được anh vì "" bỏ thì thương , vương thì khổ".
gần mười hai giờ đêm .
cheng .... cheng.... cheng.... tiếng đập phá ly , tiếng chưởi rủa lại vang lên inh ỏi. quốc thì không mảy may quan tâm vì dường như tất cả đã thành thói quen thường lệ .
tôi thấy quốc không phản ứng gì liền lên tiếng nói;/
- anh ơi , dậy đi có chuyện rồi
quốc quay qua tôi nói nhỏ.
- thôi , ngủ đi em kệ đi .
nhưng tiếng bà hoa lanh lảnh vọng vào bên tai ;
- bà hoa; mẹ mày , mày hốc cho lắm rượu vào đêm đến lại quậy.
tiếng ba chồng tôi là ông kính cũng đáp trả xối xả không kém;
- ông kính; đĩ mẹ mày , con đĩ ngày đi làm đĩ nên tối về hễ chồng đυ.ng vào người là hất ra à?
- bà hoa; ừ , tao làm đĩ đó, tao làm đĩ lấy tinh về mới có cho mày đổ vào mỏ mà húp đó.
tiếng cãi vã càng lúc càng to , trong nhà có bao nhiêu đồ cũng đều bị ông kính và bà hoa thi nhau ném xuống đất hết ., thậm chí là cả những cái lư hương của ông bà đã khuất được đặt trên bàn thờ nơi được gọi là chỗ linh thiêng nhất , bất khả vi phạm cũng bị ông kính và bà hoa trong cơn giận giữ đua nhau cho rơi lã chả không chút thương xót .
tôi thấy chuyện có vẻ căng nên vội chạy ra và quốc dĩ nhiên thấy tôi ra thì cũng không thể nằm lỳ ở trên giường được nữa.
bà hoa thấy tôi và quốc đi ra liền sụt sùi nói trong nước mắt;
- đấy, các con thấy đấy , ngày mẹ con mình làm việc vất vả, tối về ăn cơm cũng không ngon , ngủ cũng không được yên thì thử hỏi lấy sức đâu ra mai mẹ con mình còn làm việc được nữa .huhuhu bà vừa nói vừa mếu máo.
không hiểu sao lúc đó tôi thương bà lắm , tôi ôm bà cùng khóc , còn quốc mặc nhiên không hề nói gi . và đúng là có ở lâu mới biết được chuyện này nó xảy ra như cơm bữa . được xảy ra hàng ngày hàng đêm , ngay cả lúc ăn cơm và người thu dọn những đống đổ nát không ai khác ngoài tôi.
nhà quốc có năm anh chị em , nhưng duy nhất có một người con gái là con riêng của bà hoa, một anh trai đầu là con riêng của ông kinh và vợ cũ, nhưng anh ấy đã có vợ con và không sống chung với gia đình quốc từ nhỏ.