Edit: Phong Ca
Beta: Hạc Hiên
Trong đoạn phim, ánh mắt của vị fan trẻ tuổi kia đều sáng lên vì sắp được gặp thần tượng của mình. Mà giọng nói của người kia, lại cố ý hạ giọng, che che giấu giấu, lén la lén lút. Ngay sau đó, một bàn tay đặt lên vai vị fan nọ—— mà trên ngón áp út của bàn tay ấy, có một chiếc nhẫn kim cương đính hôn màu hồng nhạt! !
Dương Tiếu cố ý đem chiếc nhẫn kia phóng to ra, mọi người trong tổ lập tức nhận ra! Dù sao, Miêu Mộng sau khi thành công bước chân vào cửa nhà người ta, gặp ai cũng khoe khoang chiếc nhẫn kim cương trên tay cả, thậm chí còn sợ người ta không chú ý đến chiếc nhẫn mà ả ta đeo nữa cơ mà.
Mà bây giờ, chiếc nhẫn kim cương này lại là chứng cứ chứng minh rằng ả ta đã bị bại lộ thân phận.
Miêu Mộng Sơ lập tức nhảy dựng lên, theo bản năng dùng tay phải che lấy ngón tay trên tay trái, nhưng hành động của ả ta như vậy càng chứng tỏ có tật giật mình, giấu đầu hở đuôi.
Miêu Mộng Sơ quanh co nói: "Này. . . Này. . ."
Tiếp theo, Dương Tiếu lại trình chiếu một đoạn video khác. Đây là một đoạn video trắng đen mà vị trí là khu vực lối vào của đài truyền hình.
Lúc mười hai giờ trưa là giờ nghỉ trưa, không ít nhân viên đài truyền hình đều phải ra ngoài đi ăn cơm hoặc mua cơm hộp đem về, cho nên mỗi khi đến giữa trưa, lối vào của khu vực máy an ninh có rất đông nhân viên. Tất cả mọi người đều vội vã lấp đầy chiếc dạ dày đang kêu vang này lại, căn bản không ai rảnh bận tâm đến những người khác, mà lúc này, là lúc đυ.c nước béo cò tốt nhất để trà trộn vào đài truyền hình.
Dương Tiếu chỉ vào bóng người ở góc sáng màn hình, nhìn thấy một cô gái có vóc người nhỏ nhắn, đeo khẩu trang, cùng vị fan đó gần như là "dính" vào nhau, cùng nhau dùng chung một tấm thẻ nhân viên để đi qua cửa an ninh vào trong đài.
Sau khi trình chiếu xong những chứng cứ này, là có thể "Nện" chết Miêu Mộng Sơ rồi!
Mồ hôi ả ta tuôn ra như mưa, lắp bắp nói: "Tôi. . . Tôi không biết, lúc tôi vào đài, cảm giác quả thật có người dựa sát vào tôi, tôi tưởng là đồng nghiệp nào đó không mang thẻ công tác chứ . . ."
Nhưng lời của ả ta, đã không còn ai muốn tin nữa —— bởi vì này video này rất dài, sau khi phát xong đoạn video thứ nhất, lập tức hướng về phía đoạn video thứ hai!
Đoạn video thứ hai, cũng là lúc giữa trưa, cũng là lúc mà lượng người ra vào đông đúc, cũng là tại những cửa an ninh đó. Cũng là một cô gái đội mũ đeo khẩu trang kín mít đó, phía sau cũng có một người dính sát đi vào theo!
Ngay sau đó là đoạn thứ ba, đoạn thứ tư, đoạn thứ năm. . . Nội dung mỗi đoạn đều na ná giống nhau, đều là Miêu Mộng Sơ cải trang giả danh các loại, mang theo những người không giống nhau trà trộn vào đài truyền hình.
Tiếng nghị luận của đồng nghiệp trong phòng hội nghị vang lên rần rần. Tuy rằng cũng nghe nói qua rằng có nhân viên đài truyền hình đầu cơ trục lợi, làm ăn bằng cách dẫn người ngoài vào đài truyền hình vào bằng hình thức bán vé như vậy, nhưng chưa bao giờ gặp qua người cả gan đến như vậy, vậy mà... mà ... đã, đã phạm vào ba tội rồi! Hơn nữa xem thời gian, ả ta làm chuyện này cũng đã duy trì được một khoảng thời gian rồi.
Ả ta không chỉ bán vé chương trình [Tâm sự đêm khuya], mà các chương trình khác cũng khó tránh khỏi lòng tham của cô ả.
Dương Tiếu có thể phát hiện ra chuyện này, cũng may là có Đường Thư Cách nhắc nhở. Đường Thư Cách kiếm cơm trong giới, cô ấy nói, loại đầu cơ trục lợi này, sẽ không làm một lần rồi thu tay đâu, cũng sẽ không có người lần đầu tiên đầu cơ mà dám hét giá tám ngàn tệ như vậy. Lòng tham của Miêu Mộng Sơ, chắc chắn là do tích lũy mà nên, thế nên chắc chắn ả ta đã làm không dưới một lần!
Sau khi cùng cô bạn thân nói ra những vấn đề trọng điểm, Dương Tiếu từ chỗ bảo vệ trích xuất được camera của mấy tháng gần đây, tua đến khoảng thời gian buổi trưa của mỗi ngày để xem. Trải qua một ngày xem đi xem lại camera, cô cũng đã nhìn thấy bóng dáng Miêu Mộng Sơ trong đám người, cắt hết toàn bộ ra. . .
Thật ra, Dương Tiếu cũng không phải ngay từ đầu đã muốn nện cho Miêu Mộng Sơ một trận bán sống bán chết như thế này đâu. Cô nghĩ rằng, nếu như từ ban đầu Miêu Mộng Sơ nhận lỗi, thì cô sẽ không phát những đoạn video này ra. Nếu ả ta phạm sai lầm một lần thì chỉ cần cách chức rời khỏi kênh, nhưng mà ả ta lại phạm sai lầm hết lần này đến lần khác, vậy thì điều chờ đợi ả ta chính là bị sa thải khỏi nhà đài! Bị Đài truyền hình Hoa Thành sa thải thì tất cả mọi người trong ngành đều biết, sau này cho dù ả ta có đổi sang thành phố khác, cũng không thể vào đài truyền hình khác làm việc được!
Hết lần này đến lần khác, Miêu Mộng Sơ vẫn mạnh miệng, lúc mới đưa ra chứng cứ còn không chịu nhận tội, lại chọc giận Dương Tiếu muốn tìm đường chết, cho nên Dương Tiếu đã đem tất cả chứng cứ đưa ra cho mọi người xem.
Cô biết, nếu cô đem chứng cớ gửi cho một hai vị lãnh đạo xem, mà mấy vị lãnh đạo này lại là những người quen lâu năm của Hoàng Lão Tà, nói không chừng sẽ bị bỏ ngoài tai rồi đem sự tình áp chế xuống. Nhưng cả phòng hội nghị với bao nhiêu ánh mắt thế này, chuyện này một khi lan truyền ra ngoài, rất nhanh mọi người trong đài ai ai cũng biết chuyện Hoàng Lão Tà và cô vợ nhỏ đầu cơ kiếm lời trong nhà đài!
Với chứng cứ chính xác trước mặt, Miêu Mộng Sơ cơ bản không tài nào có thể cãi lại được nữa, toàn thân ả ta xụi lơ nằm bò trên bàn, nước mắt tuôn rơi tí tách, thậm chí ngay cả nước mũi cũng giàn giụa khắp mặt, không nhìn ra được vẻ xinh đẹp đáng yêu trước kia ở đâu cả. Ả ta miệng mồm không ngừng giải thích, càng không ngừng thề thốt sau này sẽ không bao giờ ... tái phạm nữa, nhưng chẳng ai đồng tình với ả ta cả.
"Tổng giám kênh, thật sự tôi . . . Tôi chỉ là nhất thời bị ma quỷ nhập vào mà thôi!" Miêu Mộng Sơ nước mắt lưng tròng, "Xin ngài hãy tin tôi! ! Tôi, tôi cũng không phải cố ý mạo danh Dương Tiếu đâu, tôi chỉ là . . ."
"Chỉ là" cái gì, ả ta lại không nói ra được.
Ả ta hướng ánh mắt cầu xin giúp đỡ về phía Hoàng Lão Tà, vốn tưởng rằng ông chồng này sẽ giúp ả ta nói tốt vài câu, nhưng điều chờ đợi ả ta chính là sự nổi giận của Hoàng Lão Tà.
"Miêu Miêu, không, Miêu Mộng Sơ, làm sao cô lại có thể làm ra loại chuyện này được vậy? ! !" Ngữ khí Hoàng Lão Tà tràn đầy sự căm ghét, chỉ vào mũi ả ta, đâu còn kiểu bao bọc, che chở trước kia, "Cô làm tôi quá thất vọng rồi! !"
Miêu Mộng Sơ há to miệng, ánh mắt trợn tròn, to đến nỗi tròng mắt rớt ra ngoài. "Anh đang nói cái gì đấy, anh . . . em . . ."
Cô không hiểu vì sao chồng mình trong chớp mắt đã không giống trước kia nữa. Rõ ràng ban đầu, là lão ta than khổ với cô, nói sau khi ly hôn tài sản của lão ta bị phân chia không ít, căn bản không đủ tiền để tổ chức... hôn lễ long trọng nhất trong cuộc đời ả ta; cũng là lão ta nói với cô ả trong đài có không ít người lén lút đầu cơ trục lợi, nhắm vào các fan hâm mộ để bán vé vào hợp lệ, nghe nói kiếm được không ít tiền; cũng là lão ta, sau lần đầu tiên ả làm chuyện đó kiếm được hai ngàn tệ, cả người run rẩy, là lão ta ôm ả, hôn môi khen ngợi ả là cục cưng thông minh. . .
Làm sao mà vào lúc này, tất cả đều thay đổi? ? ? Ông chồng yêu thương ả đâu rồi? Cái người vì ả mà ly hôn đâu rồi? Cái người đã hứa sẽ đưa ả vào làm nhân viên chính thức nhà đài đâu rồi?
Hoàng Lão Tà vội vàng muốn rũ bỏ mối quan hệ với ả ta, lão ta lập tức nhìn ba vị lãnh đạo đang ngồi ở đầu bàn hội nghị, nịnh nọt nói: "Tổng giám kênh, chuyện này tôi quả thật không biết sự tình gì cả, không nghĩ tới Miêu Mộng Sơ vì chuyện riêng mà làm chuyện bất hợp pháp, làm ra loại chuyện ngu xuẩn như thế này! Tôi thân là lãnh đạo của cô ấy, đồng thời cũng là chồng cô ấy, đối việc này cực kì đau lòng, tôi sẽ tôn trọng mọi quyết định xử lý của đài!"
Quả nhiên là đúng với câu nói kia, vợ chồng vốn là chim trong rừng, gặp đại nạn con nào con nấy tự bay! !
Nhưng những vị lãnh đạo trong đài cũng không phải là ăn không ngồi rồi, chuyện xấu xa của Hoàng Lão Tà đến lỗ chân lông cũng toát ra được, lão ta vội vàng rũ bỏ mối quan hệ như vậy, không làm cho vài vị tổng giám cảm thấy lão ta vô tội, mà ngược lại còn cảm thấy lão ta buồn cười chết đi được.
"Được rồi, về chuyện đồng chí Miêu Mộng Sơ vi phạm nội quy của đài, vu khống hãm hại đồng nghiệp, làm ảnh hưởng đến danh tiếng của chương trình, chúng tôi đã hiểu rõ rồi. Về phần ông, Hoàng giám chế, vấn đề của ông chúng tôi sẽ ‘xem xét kĩ lưỡng’. . ." Ngữ khí lạnh lùng của tổng giám kênh vang lên, nhìn tình hình này, Hoàng Lão Tà khó có thể chạy thoát kiếp nạn này.