Lỡ Yêu Anh Rồi Thì Phải Làm Sao [Bác Quân Nhất Tiêu]

Chương 46: Biệt thự•Phớt lờ (2)

Sắp tới là sinh nhật Trần Dịch, hắn đang muốn làm bữa tiệc mời Tiêu Chiến ăn bữa cơm, dù sao nhiều ngày như vậy đều đi ăn quỵt mỹ thực của Tiêu Chiến, làm thế nào thì cũng phải biểu hiện biểu hiện, đương nhiên còn phải tiện đường giúp Vương Nhất Bác

"Chủ tịch Vương, tôi buổi tối gọi Tiêu Chiến đi ra ngoài ăn, anh đi không?"

"Hả? Tại sao phải ra ngoài ăn?"

"Vương Nhất Bác, hôm nay là sinh nhật của tôi đấy có được hay không, có người nào làm anh em như anh không"

Nói qua cho hắn một cái liếc mắt

"À đúng! Quá tốt rồi! Cậu phải lấy ra mấy chai rượu! Chúng ta không say không về!"

Vương Nhất Bác đột nhiên hưng phấn nói

"Lấy rượu cái gì, Tiêu lão sư nhà anh không thể uống rượu, lại nói đến chúng ta, uống nhiều rồi ngày mai anh cho tôi nghỉ nha"

"Chính là muốn quá chén Tiêu Chiến, đây không phải là sáng kiến cậu cho tôi sao, rượu vào lời ra"

Trần Dịch đen mặt nhìn Vương Nhất Bác, trước đây tôi nói nhiều như vậy anh cũng không nghe, ngày đó nói câu vớ vẩn anh đúng là lại nhớ rõ ràng

"Thế mà anh cũng tin, ngày đó tôi chỉ là thuận miệng nói"

"Mặc kệ tôi tin hay không tin, cậu nói có giúp đỡ anh em hay không đây!"

Vương Nhất Bác một mặt chờ mong

"Tôi không muốn giúp, Tiêu Chiến đã đặc biệt nói với tôi cậu ấy không uống rượu"

"Đừng nha, cậu nếu không giúp tôi tôi làm sao có cơ hội quá chén Tiêu Chiến thăm hỏi nữa, tôi ngày mai cho cậu một kỳ nghỉ! Tôi tăng lương cho cậu!"

Trần Dịch suy nghĩ một chút

"Để tôi giúp anh làm chuyện thiếu đạo đức cũng được, tăng tiền lương thì không cần, để tới cuối năm tiền thưởng trích cho tôi 5% đi"

"Cậu thật là đủ độc ác"

Vương Nhất Bác nghe xong cắn răng nghiến lợi nói

Tăng tiền lương một tháng cũng chỉ trên 1 vạn, một năm mới 12 vạn, tiền thưởng cuối năm 5% ít nhất cũng đã 30 vạn

Nhưng là mình cũng hết cách rồi, ai bảo bây giờ muốn cầu cạnh hắn đây

"Chủ tịch Vương, ngài xem có được không?"

Trần Dịch thực hiện được mục đích mặt cười xấu xa

"Đi đi đi"

Khách sạn cách biệt thự Vương Nhất Bác không xa, là một phong cách kiểu Tây, người không nhiều thế nhưng phong cảnh xung quanh không tệ, Trần Dịch vẫn là đặt một vị trí gần cửa sổ

Tiêu Chiến là người đầu tiên đến, ngồi ở chỗ mình, ngây người nhìn ra phong cảnh bên ngoài, đến mức Vương Nhất Bác cùng Trần Dịch đến cậu cũng không phát hiện

Phía sau hai người từ xa đã nhìn thấy Tiêu Chiến, yên lặng nhìn cậu cùng cảnh sắc ngoài cửa sổ hoà làm một thể, giống như một bức họa khiến người ta không nỡ quấy rầy, một hình tượng mĩ lệ khiến người ta không muốn để ý tới cũng không được

"Tiêu Chiến!"

Cuối cùng vẫn là Trần Dịch mở miệng phá vỡ bức tranh này

"Cậu đến lâu rồi hả?"

"Không có, tôi cũng vừa mới đến"

"Vậy may quá, đều do chủ tịch Vương bóc lột nhân viên, bằng không tôi cũng đã sớm đến rồi"

Trần Dịch có lòng tốt đưa Vương Nhất Bác vào chủ đề, lại không đưa đến bất kỳ hiệu quả nào, chỉ đổi lấy một ánh mắt khinh thường của người nào đó

Trong lúc nhất thời không có ai nói chuyện, bầu không khí có chút lúng túng

"Mau ăn thôi, bít tết một lúc nguội ăn sẽ không ngon nữa, Tiêu Chiến, tôi mang đến một ít rượu, anh em thật vất vả mới có ngày sinh nhật, cậu có thể uống chút được không?"

Cuối cùng mới nghe được Trần Dịch vào đề tài chính, Vương Nhất Bác cho hắn một ánh mắt khích lệ

Lúc này trong lòng Trần Dịch sớm đem Vương Nhất Bác mắng một trận rồi vẫn phải làm người anh em vì bạn không tiếc cả mạng sống

Tiêu Chiến nghe vậy cũng không tiện từ chối

"Được, tôi tuy rằng tửu lượng không được tốt, nhưng uống một chút vẫn là không thành vấn đề"

Sau đó lấy ra một hộp quà màu tím tinh xảo

"Này trước tiên tặng quà sinh nhật cho anh, không một lúc nữa tôi lại quên"

Trần Dịch mời khách là đến ngày hôm nay mới thông báo cho Tiêu Chiến, không nghĩ tới cậu ấy vẫn chuẩn bị quà cho mình

"Oa oa! Cảm ơn Tiêu lão sư! Vậy tôi mở ra xem luôn!"

Trong hộp là một cái cà vạt cùng màu, mặt trên còn thêu hoa văn màu xanh, xem chừng này có giá trị không nhỏ.

Trần Dịch cảm thán nửa ngày, thuận tiện đem qua hai câu trêu trọc mang đến cho Vương Nhất Bác, sau đó còn không quên cho hắn một ánh mắt hả hê

Vương Nhất Bác ở bên ngoài không để ý tới Trần Dịch, nhưng trong lòng đã sớm chua đến không xong rồi, không phải nói thích mình sao, làm sao cũng không được Tiêu Chiến mua cho mình cái gì, vậy mà tặng cho Trần Dịch đúng thật là hào phóng