Cậu Có Thấy Chim Của Tôi Đâu Không?

Chương 35: Quả quýt chua: Vui tươi hơn hớn

Chuyện Phó Thành Chu mở hack dường như đã hạ màn như vậy.

Nhưng vì sao cậu ta lại bán đứng cả mộng tưởng của bản thân thì vẫn là một bí mật không lời giải đáp, đến cả Hạ Trúc Lịch hiểu cậu ta rõ nhất cũng không biết nguyên do.

“Nó nói nó cần tiền.” Hạ Trúc Lịch nói, “Chỉ nói một câu như vậy, không còn gì thêm.”

“Tiền?” Lý Tư Niên không thể nào thấu hiểu lựa chọn của Phó Thành Chu, “Bao nhiêu tiền mới có thể mua được cái nghề kiếm sống này của nó chứ, huống hồ lúc ấy giá trị của nó đã rất xa xỉ rồi, còn cần làm chuyện như vậy để kiếm tiền ư?”

Hạ Trúc Lịch lắc đầu, anh cảm giác chuyện Phó Thành Chu bán đứng FCD cũng không chỉ là vấn đề tiền bạc. Nhưng Phó Thành Chu không muốn nói thì anh cũng chẳng bắt ép.

“Cho nên rốt cuộc là đội tuyển nào mua chuộc nó đây?” Lý Tư Niên và Lục Nghiên Kiều cùng nhau ăn đồ ăn vặt trên bàn, vừa ăn vừa thảo luận với Hạ Trúc Lịch, “Em không tin là Brid, với thực lực của đội họ, còn cần mua chuộc chúng ta à?” Brid là đội tuyển rất mạnh của Châu Âu, thực lực của họ rất khủng, không cần sử dụng những thủ đoạn thế này để chiến thắng.

Hạ Trúc Lịch nói: “Chắc là không phải.”

“Thế thì là đội nào?” Lý Tư Niên hỏi.

Hạ Trúc Lịch nói: “Phó Thành Chu không nói cho anh, nhưng anh đã xem ghi hình thi đấu lúc ấy, cũng có một ít suy đoán.”

Lý Tư Niên nhíu mày.

Ngón tay Hạ Trúc Lịch gõ gõ lên bàn: “Chú còn nhớ Tiểu Thản không?”

Lý Tư Niên trợn tròn mắt, suýt thì chết sặc vì miếng snack khoai lang trong miệng: “Sao lại liên quan đến Tiểu Thản?”

Hạ Trúc Lịch nói: “Anh hoài nghi việc này có liên quan đến nó.”

Lý Tư Niên im lặng một lát: “Anh chắc chưa?”

Hạ Trúc Lịch lắc đầu, tỏ vẻ mình chỉ suy đoán thôi, cũng không thể chắc chắn hoàn toàn chuyện này.

(Tiểu Thản: người này có tên thật khác, ID game là tank – có nghĩa là xe tăng, hoặc người gánh dame trong đội – nên mọi người gọi là Tiểu Thản (Tiểu Tank), Thản là phiên âm tiếng Trung của tank.)

Lục Nghiên Kiều ngồi cạnh hóng drama cực kì say mê, cô nhớ lần đầu tiên mình nhìn thấy Phó Thành Chu đã từng nghe thấy cái tên Tiểu Thản này. Phó Thành Chu còn từng nói câu gì dạng dạng như Hạ Trúc Lịch đã hủy hoại Tiểu Thản. Sau này cô tìm hiểu, thì biết hóa ra Tiểu Thản là đồng đội ban đầu trong team của bọn Hạ Trúc Lịch, chỉ là sau này Tiểu Thản không nghe lệnh chỉ huy trong lúc thi đấu, nên bị Hạ Trúc Lịch bắn chết bằng một phát súng. Bởi vậy hai người cạch mặt nhau luôn, Hạ Trúc Lịch bị cấm thi đấu ba tháng, Tiểu Thản thì rời khỏi FCD.

Hồi đấy vì chuyện gϊếŧ đồng đội mà hình như Hạ Trúc Lịch còn bị rất nhiều người đồn là chuyên quyền độc đoán trong đội. Nhưng những điều tiếng này rất nhanh đã bị thành tích của FCD vả cho bôm bốp.

Có thể đi đến thành tích hôm nay, địa vị của Hạ Trúc Lịch ở FCD đã trở nên không thể thiếu.

“Thôi, đừng nghĩ nhiều quá nữa.” Lý Tư Niên bị việc này làm cho hơi phiền lòng, “Mình nói chuyện cuộc thi tháng sau đi. Bác sĩ nói mông của Giang Chúc vẫn vớt vát được một tí, nhưng không thể làm chuyện ấy quá lâu……”

Lục Nghiên Kiều: “Em đừng có nói chuyện nghiêm túc như thế thành dê cụ như vậy được không?”

Lý Tư Niên: “…… Dê cụ chỗ nào?”

Lục Nghiên Kiều: “Lý Tư Niên, chị cảm thấy em chính là loại trai thẳng như sắt thép sẽ quay mông lại lúc ngủ với gay vì sợ quá đấy.”

Lý Tư Niên chẳng hiểu mô tê gì: “Không quay mông về phía gay thì chả lẽ lại đối mặt à? Đối mặt nguy hiểm hơn chứ?”

Lục Nghiên Kiều: “……” Em không cứu nổi nữa rồi.

Hạ Trúc Lịch thấy đoạn nói chuyện của hai người càng lúc càng dấm dớ, bèn kéo đề tài về: “Anh sẽ thương lượng với bác sĩ một chút.”

Lý Tư Niên nói vầng.

Vài ngày sau, lịch thi đấu ở Cologne của Giang Chúc đã có kết quả, bởi vì cái mông không cho phép cậu ngồi lâu, cho nên cậu quyết định từ bỏ thi đấu đơn, chỉ tham gia thi đấu đôi và thi theo đội.

Sau đó căn cứ theo tình hình này, official weibo của đội tuyển tiến hành đăng thông báo. Các fan trêu ghẹo nói đúng là cạnh tranh nội bộ của FCD khốc liệt thật, tranh đi thi đấu ở Hàn Quốc về là hỏng cả mông.

Lục Nghiên Kiều ngồi trong phòng học xem mà cười khanh khách.

Dạo này không có giải trong nước, ban ngày cô đi học, buổi tối thì về nhà đánh live stream với Hạ Trúc Lịch. Live stream lâu dần, cũng có rất nhiều nền tảng live stream liên hệ với cô, hỏi cô có ý muốn ký hợp đồng không. Lục Nghiên Kiều đọc điều khoản trong hợp đồng, cuối cùng nhịn đau từ chối, tỏ vẻ bình thường mình lên live stream chơi chơi chút thôi, chứ không tính làm như công việc chính.

“Chị từ chối thật à? Giá bên kia ra hẳn rất không tồi đi.” Lý Tư Niên biết chuyện của Lục Nghiên Kiều thì hơi kinh ngạc.

Lục Nghiên Kiều nói: “Đúng vậy, từ chối rồi, nhà chị mà biết chị đi live stream thì nói không chừng sẽ rút roi quật chị đấy.” Thật ra chú nhỏ của cô thì chắc cũng cho qua thôi, nhưng cửa ải của bố cô thì không qua nổi.

Lý Tư Niên: “Đã thời đại nào rồi chứ……”

Lục Nghiên Kiều thở dài: “Đúng vậy.”

Cô nghe nói trước lúc bố mẹ mình cưới nhau, hai cụ nhà mới chỉ hôn một cái, mà còn là mẹ cô chủ động. Lời của bà nội cô thật sự quá đúng, nếu không nhờ bố cô đẹp trai…… thì làm sao có cô được.

“Thôi cũng đành, vậy lúc live stream chị chú ý một chút, đừng nói mấy lời không nên nhé.” Lý Tư Niên nói, “Mấy ngày trước có đứa live stream không biết giữ mồm giữ miệng nên bị cấm thi đấu ba tháng đấy.”

Lục Nghiên Kiều rơi vào trầm tư. Cô đang muốn đặt câu hỏi, Lý Tư Niên đã nhìn thấu linh hồn cô, phủ đầu luôn: “Đặc biệt là cái chuyện nhận con bừa bãi ——”

Lục Nghiên Kiều: “……” Chậc.

Tuy rằng không ký hợp đồng với nền tảng nào, nhưng vẫn có rất nhiều người xem spam quà cho Lục Nghiên Kiều, trong đó người hay tiêu tiền nhất là một khán giả tên 1111. Avatar và tên của người này đều cực kì có lệ, vừa nhìn là biết đăng ký bừa. Anh ta cũng không thích nói chuyện, tới rồi thì treo nick trong phòng live stream, nhưng chỉ cần Lục Nghiên Kiều có thao tác xuất sắc là anh ta sẽ spam quà hàng loạt.

Ban đầu Lục Nghiên Kiều còn muốn khuyên một chút, nói mọi người đừng tặng quà nữa, lãng phí tiền lắm, xem thấy vui là được rồi.

Ai ngờ cái anh 1111 này căn bản chẳng thèm quan tâm luôn, spam vẫn spam đều, đúng là chẳng hiểu lòng người gì cả.

Lâu ngày, mọi người đều biết phòng live stream của Lục Nghiên Kiều có một đại gia như thế. Chỉ cần anh ta xuất hiện thì cả phòng sẽ xôn xao, nói Sếp 1 lại tới nữa rồi, Bé Hoa Nhỏ mau ra đây hoan nghênh.

Lúc ấy Lục Nghiên Kiều sẽ cười tủm tỉm chào hỏi anh ta một tiếng, sau đó tiếp tục chơi trò chơi.

Nếu Lục Nghiên Kiều chơi quá muộn, 1111 còn khuyên cô đi ngủ sớm một chút ở trong phòng live stream. Mọi người đều nói giỡn bảo 1111 là cụ già dưỡng sinh, dạo này làm gì còn người trẻ tuổi nào đi ngủ lúc 11 giờ đêm nữa.

1111 lại cực kì nghiêm túc gửi một cái comment chạy trên màn hình: “Con gái nên đi ngủ lúc 11 giờ.”

Lục Nghiên Kiều nhìn comment của anh ta mà dở khóc dở cười, chỉ có thể nói: “Dạ dạ dạ, chơi hết ván này em sẽ nghe lời Sếp 1 đi ngủ, ngày mai em còn có tiết mà.”

Bởi vì phải chuẩn bị cho trận chiến ở Cologne, thật ra thời gian live stream của bọn Hạ Trúc Lịch đã ít đi rất nhiều. Giang Chúc bị thương ở mông đã nghĩ ra một biện pháp luyện tập mới dựa theo lời nhắc nhở của Lý Tư Niên —— cậu chồng hai cái bàn lên nhau, bắt đầu đứng chơi game. Nhưng đứng lâu thì tê chân, vì thế Lý Tư Niên đưa cho cậu một cái ghế, để cậu ngồi xổm trên đấy mà chơi.

Các đội tuyển khác qua thăm tình hình, nhìn thấy một màn này thì trợn mắt muốn lọt tròng, nói: “Vờ lờ, ta nói thảo nào thành tích của FCD tốt như vậy, hóa ra bình thường tụi mày toàn luyện tập thi đấu theo dáng này à?”

“Đúng vậy.” Lý Tư Niên ở bên cạnh thêm mắm dặm muối, “Nếu không gϊếŧ được đứa nào thì phải ngồi bằng tư thế này. Nhìn đi, Giang Chúc không gϊếŧ được ai, dạo này trạng thái của nó không tốt, nên nó chỉ được ngồi xổm chơi game thôi. Không thì sao phát súng vừa rồi của Giang Chúc lại trâu bò thế chứ, còn không phải tại đội trưởng của bọn tao ép ra à!”

Giang Chúc: “……”

Hạ Trúc Lịch: “……”

Các đội tuyển khác nghe vậy thì rơi vào yên lặng.

Sau này tuy rằng Hạ Trúc Lịch đã giải thích tình hình cụ thể của Giang Chúc, nhưng trong giới chuyên nghiệp vẫn đồn đãi thành tích của cả FCD tốt như thế, là bởi vì đồng đội có cơ chế huấn luyện tàn khốc, không thì làm sao cậu Giang Chúc kia phải dẩu mông đứng cả ngày cũng không chịu ngồi xuống một lát? Cho dù đau mông, nhưng vẫn còn hơn là nằm bò.

Lý Tư Niên đã trở thành công thần trong sự nghiệp bịa đặt đồn đãi vĩ đại, khiến cho mỗi lần Giang Chúc đi đâu gặp phải đội viên đội tuyển khác, người ta đều nhìn cậu với ánh mắt kính nể.

Sau khi huấn luyện một khoảng thời gian ở căn cứ, dạo này khả năng bắn súng của Lục Nghiên Kiều rất có tiến bộ, đánh rank thấp còn gϊếŧ được 11 người. Đương nhiên kỹ thuật mạnh nhất của cô cũng không phải là đối kháng với kẻ địch, mà là núp lùm.

“Tạm cầu bảo toàn tính mạng thời loạn thế, không cầu hiển đạt nổi danh chư hầu.” Lúc núp trong bụi cỏ bắn lén chết địch, Lục Nghiên Kiều hạnh phúc cảm thán một câu.

Hạ Trúc Lịch ngồi cạnh ăn gì đấy, nghe vậy thì liếc cô một cái.

“Tôi, là một sát thủ không có tình cảm.” Lục Nghiên Kiều nói, “Tôi là…… A a a a, đừng bắn em, người anh em, người anh em, em sai rồi!!”

Hạ Trúc Lịch nhét múi quýt cuối cùng vào trong miệng.

Lục Nghiên Kiều đọ súng thất bại, bị gϊếŧ một cách thảm hại, xếp hạng 7 trong ván. Cô xem giờ, rồi lại nhìn Hạ Trúc Lịch ngồi cạnh cô chuẩn bị ăn quả quýt thứ hai: “Đội trưởng, chơi game chung hông?”

Hạ Trúc Lịch nói: “Nghỉ ngơi một lát.”

Lục Nghiên Kiều nói: “Đưa khán giả trên live stream qua chỗ hồ cá đi, quýt ngon không ạ?”

Hạ Trúc Lịch đứng lên, đi đến cạnh Lục Nghiên Kiều, nhét một múi vào miệng cô. Lục Nghiên Kiều cắn một miếng, chua dúm cả mặt lại. Cô đang định nói gì, thì nghe thấy Lý Tư Niên ở đằng sau hỏi một câu: “Ô, quýt ăn ngon không?”

Lục Nghiên Kiều cười: “Cũng ngon.”

Hạ Trúc Lịch nhìn cô một cái, tùy tay ném phần quýt còn lại cho Lý Tư Niên.

Lý Tư Niên cũng không nghĩ nhiều, tóm được quả quýt thì tách ba múi, ném vào trong miệng: “Vờ lờ!!!” Cậu chàng bị chua sắp chảy cả nước mắt, cố gắng nuốt ực múi quýt vào.

Lý Tư Niên đang định nói gì, thì lại có một người đi vào từ cửa, đấy là Đồng Chu Vũ vừa đi WC. Cậu ấy vừa vào thì thấy động tác của Lý Tư Niên, bèn nói: “Sao, quýt tao mua ngon không? Ông chủ bảo ngọt lắm.”

Ba người ở đây: “……”

Lý Tư Niên mỉm cười đi tới cạnh Đồng Chu Vũ, nói: “Cũng được, rất ngọt, nào cưng ơi, há mồm, anh đút cưng ăn.”

Đồng Chu Vũ chẳng hiểu mô tê gì hé miệng, ba giây sau cậu ấy gào lên như Lý Tư Niên đã từng: “Vờ lờ!! Mấy người là súc sinh chắc luôn!! Quýt chua thế này còn nhét vào mồm tao —— Lý Tư Niên!!”

Lý Tư Niên nói: “Quả quýt này là do Hạ Trúc Lịch bóc! Mày đánh ổng đi!”

Đồng Chu Vũ nhìn đội trưởng có khuôn mặt vô cảm nhà mình, không dám đánh, bèn ấm ức tìm nước uống.

Lục Nghiên Kiều và Lý Tư Niên thấy dáng vẻ của cậu ấy thì cười ha ha, khiến Hạ Trúc Lịch cũng cong miệng cười lây.

“Đi, đưa khán giả chơi game chung đi.” Sau khi vị chua dịu lại, Lục Nghiên Kiều xắn tay áo đề nghị, “Hôm nay cái anh Sếp 1 kia không onl à, chúng mình đưa anh ấy đi hưởng thụ sự lãng mạn của cánh đàn ông đi ~”

Lý Tư Niên: “Sự lãng mạn của cánh đàn ông?”

Lục Nghiên Kiều: “Cùng được thả xuống với mấy chục người vạm vỡ bắn hết vào nhau còn chưa đủ lãng mạn à?”

Lý Tư Niên: “……” Lục Nghiên Kiều, dạo này tư tưởng của chị nguy hiểm thế.