Chương 19
Tiffany từ sáng sớm đã ra chợ với umma mình, vừa về đến nhà đã thấy có rất nhiều người đứng trước nhà mình mà làm loạn, appa cô đang cãi cọ gì đó với bọn người kia, có người đứng ở một bên mà xem kịch là một người con gái, Tiffany nhìn rất quen mắt suy nghĩ một lúc là Park Gyuri, kẻ đầu tiên khiến một người vốn hiền lành như Tiffany đây cảm thấy không thích nếu không muốn nói là ghét.Tiffany và umma mình bước nhanh về phía Hwang appa.
_ "Ông Hwang, tại sao ông nhất định phải cứng đầu như vậy?". - Người đàn ông to con lên tiếng.
_ "Các người biến hết đi, chúng tôi không bán, thế nào cũng không bán". - Appa Tiffany lớn giọng quát.
Tiffany nhanh chóng đứng chắn trước mặt appa mình: "Các người đừng quá đáng, nhà là của chúng tôi bán hay không là quyền của chúng tôi các người không có quyền ép buộc". - Tiffany không sợ hãi nhìn vào bọn họ nói.
_ *bộp bộp*. - Tiếng vỗ tay vang lên khiến tất cả mọi người phải quay lại nhìn vào người kia, chỉ thấy một cô gái mặc áo váy hàng hiệu từ trên xuống dưới gương mặt xinh đẹp nở nụ cười tươi nhưng trông vô cùng giả tạo. "Nói hay lắm, quả là đứa học sinh giỏi giang năm nào nhỉ!". - Là Gyuri.
_ "Gyuri, theo tôi quan sát thì công trình các người vẫn có thể thi công mà không cần phải mua lại nhà chúng tôi. Tại sao cô lại muốn dùng mọi cách để làm những việc này chứ?". - Tiffany căn bản là chẳng sợ cô ta lấy một chút gì.
_ "Tiffany, khu resort của chúng tôi là một khu nghỉ dưỡng cao cấp, nếu xây dựng mà vướng phải căn nhà rách nát của các người thì làm mất hết quan cảnh thì sao?". - Gyuri nhếch môi châm chọc.
Tiffany thở mạnh một hơi nén bực tức: "Sao không nói cô ghét tôi nên mới muốn làm khó người nhà tôi đi". - Tiffany nhìn thẳng vào cô ta nói.
Part Gyuri mỉm cười thì thầm hai chữ: "Thông minh".
Thật là chuyện chả có gì hết là tại cô gái này tính tình từ lâu đã rất thích ghen ghét, chuyện là cả hai cùng học chung một trường Trung Học, Gyuri thích hot boy của trường gia cảnh anh ta có thể nói là cực kì tốt, tuy nhiên anh ta lại tuyên bố với toàn trường là: "Trừ Tiffany ra tôi sẽ không chấp nhận bất kì cô gái nào", thế là gần như nổ ra một cuộc bạo động, lại thêm Gyuri phát động một câu. "Tôi sẽ không bao giờ đội trời chung với Tiffany". - Cô căn bản là chẳng biết chuyện gì xảy ra suốt ngày chỉ biết cắm mặt vào sách thế mà tự nhiên bị đưa vào làm nữ chính trong vỡ: "Nhị nữ tranh phu". - Thiệt là hết biết nói. Tiffany vẫn là không thèm để ý cho đến khi tốt nghiệp và đi Seoul học, Park Gyuri này vẫn còn ôm hận cô đến giờ sao.
Tiffany mím môi quật cường: "Chúng tôi không bán".
Gyuri ở nơi này căn bản là một người rất có thế lực nên suy cho cùng vẫn là không coi lời cô nói ra gì: "Cô không bán tôi cũng có cách, Tiffany cảnh sát nơi này rất là thân với tôi lâu lâu nhờ appa cô lên uống trà với họ rồi bàn chuyện cũng chẳng sao phải không?".
_ "Cô đừng quá đáng". - Tiffany thật là sắp hết nhịn nổi loại người này rồi.
_ "Cứ chờ xem, đi thôi". - Park Gyuri phất tay cùng đoàn người rời đi.
_ "Fany, chúng ta từ từ tính, vào nhà trước đã". - Umma Tiffany gọi cô, Hwang appa cũng gật đầu cả ba cùng vào nhà.
Buổi trưa sau khi cùng cả nhà ăn cơm trưa xong, Tiffany cũng thật là mệt mỏi mà đi chợp mắt một lát. Chiếc BMW màu trắng mui trần thắng "két" trước cửa nhà Tiffany, một cô gái thân người nhỏ nhắn mặc một chiếc quần jeans đen ôm, áo Jacker xanh khoác ngoài hờ hững làm lộ ra chiếc áo sơ mi trắng sữa, mang một đôi Boot da đế cao đắt tiền, đeo cặp kính râm màu đen bóng, nhìn qua thật là chói mắt nha.
Taeyeon bước lại trước cửa nhà Hwang gọi to: "Xin hỏi có ai ở nhà không ạ?".
_ "Bomi, con ra xem tìm ai vậy?". - Ở trong cả nhà đang ngồi cùng nhau nói chuyện chỉ thiếu mỗi Tiffany là đang ngủ trưa trong phòng thôi, nghe tiếng gọi nên dì Tiffany bảo Bomi ra mở cửa.
_ "Xin hỏi...". - Vừa mở miệng thì lập tức nghẹn họng với người trước mặt mình, còn thêm chiếc BMW làm nền phía sau nữa, ai đó gϊếŧ con bé luôn đi.
_ "Này, này... Cô gì đó ơi cô ổn chứ?". - Taeyeon huơ huơ tay trước mặt Bomi, đang nói chuyện mà gì vậy? Đột quỵ hả? ( thiệt mà em gặp anh trong cái hoàn cảnh này em cũng đột quỵ chứ đừng nói gì ẻm nha anh Tư ).
_ "Bomi con làm gì mà lâu vậy, ai đó?". - Dì Tiffany và mọi người thấy Bomi ra ngoài nãy giờ mà vẫn chưa vào, nên ra xem thử và...nghẹn họng toàn tập.
_ "Cái gia đình này, bộ mặt mình dính gì sao?". - Taeyeon lấy hết bình tĩnh mà gọi: "Ơ, cho tôi hỏi ở đây là Hwang gia phải không ạ?".
Ông Hwang và Hwang lão là người tỉnh mộng đầu tiên haizz chiếc xe đẹp thật ( nãy giờ tưởng nhìn anh Tư chứ ).
_ "Phải rồi, cô muốn tìm ai à?". - Appa Tiffany mỉm cười xả giao nói.
_ "A, cháu tìm Tiffany ạ". - Taeyeon nở nụ cười rạng rỡ nói. ( lấy lòng người thân ).
_ "Cháu là bạn con bé à?". - Hwang lão nheo mắt nhìn cậu.
Taeyeon nhìn mọi người lại nhe răng cười ( sao anh ban phát nụ cười hoài vậy ). "Cháu là người yêu của cô ấy ạ". ( ố ô người yêu kìa ).
Há hốc đồng loạt đợt hai: "TaeTae đến rồi, sao không bảo em ra đón?". - Tiffany đang ngủ nghe thấy hơi ồn ào tưởng bọn người kia lại đến, nên đi xuống nhà xem thử.
Sao một hồi ngơ ngác thì cả nhà cũng nghe Tiffany đi vào nhà ngồi chứ đứng ngoài đây chắc thành tâm điểm quá, cả nhà ngồi cùng nhau nói chuyện đến gần chiều.
_ "Em nói gì? Tiffany về rồi sao?". - Một thanh niên mặc vest đen, gương mặt đẹp tay cầm một điếu thuốc nhẹ nhàng hút: "Tôi rất nhớ em, tôi muốn gặp em ngay bây giờ".
Tiffany đang nằm trong lòng Taeyeon im lặng chỉ đơn giản là cùng ôm nhau, Tiffany đã nói hết chuyện cho Taeyeon biết và cậu nói sẽ giúp cô giải quyết, thân phận của Taeyeon ngày mai e là cả làng này biết mất rồi.
_ *Cạch* "Phá rối không gian của hai người rồi, unnie... Lee thiếu tìm chị". - Bomi đột nhiên xông vào khiến cậu khẽ nhíu mài, nhưng lại không nói gì chỉ là chú ý vào vế sau của Bomi hơn thôi.
_ "Được rồi unnie xuống ngay". - Tiffany đáp, Bomi đóng cửa ra ngoài.
Cậu nhìn cô mài liễu nhíu chặt không khỏi buồn cười nha: "Cục cưng, em không nhớ Lee thiếu là ai phải không?". - Taeyeon nhéo nhẹ mũi cô nói.
_ Tiffany ngạc nhiên nhìn cậu' "Sao Tae biết?".
_ Cậu khẽ cười: "Mặt em viết rõ kìa bé cưng".
Tiffany chu mỏ đột nhiên hai mắt mở lớn *A* một tiếng: "Em nhớ rồi, là người đã khiến em sống không yên trong trường trung học Leeteuk".
_ "Nam chính trong vở "Nhị nữ tranh phu" em vừa kể sao? Cứ xuống gặp anh ta đi, Tae sắp xếp vài chuyện tý Tae xuống". - Taeyeon khẽ nhíu mày, nếu anh để ý đến bảo bối của tôi thì đừng hòng tôi để yên.
Tiffany mím môi nhìn cậu rồi đi xuống nhà, ở dưới nhà Leeteuk đang ngồi nói chuyện cùng appa cô và mấy người ngồi kế bên nhìn họ, appa cô dường như không thích anh ta cho lắm.
_ "Chào anh học trưởng Lee". - Tiffany giải vây bầu không khí có phần khác thường này.
Leeteuk lập tức đứng bật dậy: "Tiffany chào em, lâu rồi không gặp em ngày càng xinh đẹp nha". - Hắn hai mắt sáng rỡ nhìn chằm chằm vào Tiffany nở nụ cười rạng rỡ, bàn tay giơ ra.
Tiffany mỉm cười lịch sự chạm nhẹ tay hắn rồi rút lại: "Cảm ơn học trưởng Lee quá khen". - Lại mời Leeteuk ngồi xuống, bản thân cũng ngồi cạnh appa mình. "Học trưởng Lee chả hay, anh đến tìm tôi có việc gì sao ạ?".
Leeteuk nhìn một lượt mọi người lại gãi gãi đầu ngập ngừng nói: "Tiffany tôi có thể nói chuyện riêng với em được không?".
_ "Không được". - Lời này nói ra chẳng phải là Tiffany, apma Hwang hay những người còn lại, là Taeyeon gương mặt lạnh như băng bước xuống lầu. Taeyeon khiến mọi người ngỡ ngàng từ lúc gặp cho đến giờ, cậu lúc nào cũng vui vẻ không cau có hay khó chịu gì, bây giờ lại bày ra gương mặt doạ người như vậy, choáng nha.
_ "Cô là ai?". - Leeteuk tò mò nhìn người trước mặt mình.
Taeyeon nhếch môi kéo tay Tiffany ra phía sau: "Chồng sắp cưới". - Kéo tay Tiffany đưa lên ngang vai: "Của cô ấy".
Leeteuk lập tức chết lâm sàn trong tức khắc, tất cả cũng đổ dồn ánh mắt vào Taeyeon mặc dù buổi chiều đã nói rõ ràng về chuyện cưới xin nhưng như vậy thật là bá đạo nha.
_ "Chồng...chồng sắp cưới". - Leeteuk lắp bắp.
Leeteuk nhìn Tiffany :"Tiffany em biết tôi yêu em mà, bao nhiêu năm nay tại sao lại...?".
Tiffany thở dài: "Học trưởng Lee thật sự nói ra hơi...nhưng tôi căn bản chưa bao giờ có tình cảm với anh hết".
Taeyeon khó chịu nhìn hắn: "Leteuk-sshi, anh không thể nghe hay là không nghe rõ đây".
_%"Cô im đi không phải chuyện của cô". - Leeteuk quát Taeyeon, lại xoay nhìn Tiffany. "Em, làm ơn suy nghĩ lại đi, anh rất yêu em mà. Cô ta có gì tốt chứ? Anh chờ em bao nhiêu lâu nay không bằng một người mới xuất hiện sao?". - Làm ơn đi cô căn bản là không biết có chuyện gì mà, tên người yêu của cô lại rất hay dỗi phen này thật là.
Dừng một chút lại nói: "Em nhìn cô ta, người còn muốn lùn hơn em nữa, nhỏ con gia cảnh chắc chắn không mấy tốt đẹp, làm sao đủ sức mà bảo vệ em được chứ, Tiffany anh có thể cho em một cuộc sống tốt hơn nhiều". - Khẽ nhếch miệng thách thức Taeyeon.
_ "Leeteuk-sshi, Taeyeon là con rể chúng tôi, cẩn trọng lấy lời nói của cậu một chút, tôi tin chắc Taeyeon có thể bảo vệ tốt cho con gái tôi, nói vậy cậu hiểu rồi chứ?". - Appa Hwang nãy giờ mới mở lời nói.
Leeteuk nhìn Appa Hwang lại mỉm cười: "Bác trai nếu Tiffany chịu theo cháu thì cháu sẽ giúp bác giữ lại căn nhà này".
*Bốp* một phát vào ngay mặt, ai đánh ai đánh, appa Hwang mới trong tư thế chuẩn bị thôi à...vâng và người đánh là *Kim Taeyeon*.
_ "Cô...dám đánh tôi?". - Hắn ngỡ ngàng cả mọi người xung quanh cũng vậy...
Taeyeon gương mặt không cảm xúc, giọng nói như truyền từ địa ngục: "Cô ấy không phải món hàng để mua bán, cẩn thận lời nói của anh, nếu không thì đừng trách".
_ "Chết tiệt". - Leeteuk gầm lên, từ nhỏ cho đến lớn apma hắn còn chưa bao giờ đánh hắn, mọi người xung quanh đều luôn kính sợ vậy mà bây giờ lại bị một cô gái đánh ngã như vậy. Nắm chặt tay vung đấm về phía Taeyeon, cậu không né vì Tiffany vẫn đang đứng phía sau, tay bắt lại bàn tay kia, bẻ lọi ra sau nhắm thẳng lưng mà gián thêm một cước khiến thân hình to hơn cậu gần cái đầu nằm trên đất rêи ɾỉ.
_ "Tôi thật sự đang nghĩ, không biết ai mới không đủ khả năng bảo vệ cô ấy đây". - Taeyeon nhếch môi khinh bỉ.
Leeteuk khó khăn đứng dậy quệt vết máu còn đọng ở khoé môi. "Tôi sẽ không bỏ qua chuyện này". - Nói xong xoay người rời đi.
_ "Ok, giờ thì chọc giận Lee thiếu cái nhà này sắp tiêu rồi, cậu ta là con trai của Sở trưởng đó". - Dượng Tiffany lâu mới thấy lên tiếng mà vừa lên tiếng là hết biết nói.
Appa Hwang thở dài: "Thôi, hai đứa đi nghỉ đi chuyện này mai tính tiếp".
_ "Bác trai, mọi người con xin lỗi, nhưng con sẽ giải quyết việc này giúp mọi người nên cứ yên tâm đi ạ, tụi con xin phép đi nghỉ sớm". - Taeyeon cúi đầu 90* chào người lớn rồi cùng Tiffany lên phòng.
Tiffany ôm lấy cổ Taeyeon khi cả hai vào đến phòng: "Ngày mai chỉ giải quyết việc cần giải quyết, không được làm lớn chuyện biết không?".
_ "Thôi mà baby, bọn họ ức hϊếp em như vậy Tae sẽ không để yên, còn nữa vụ của Lee thiếu thì Tae nhất định phải tính rồi". - Taeyeon hôn nhẹ lên mũi cô chậm rãi nói.
Tiffany căn bản là rất hiểu rõ về tính cứng đầu của tên này nên cũng thôi không nói nữa, người yêu cô muốn bảo vệ cô thì có gì sai đâu chứ. Một đêm mất ngủ a.
Sáng sớm.
_ "Là ai đánh con trai tôi, ra đây nhanh lên". - Giọng nói to lớn, giận dữ đánh thức cả hai thân người không một mảnh vải che thân kia.
Taeyeon và Tiffany nhanh chóng làm vệ sinh và đi xuống nhà, vừa xuống đã thấy rất nhiều người vây quanh trước cửa mà chỉ trỏ, đứng trước mặt ông Hwang là một tốp người mặc cảnh phục xem nào còn có thêm một cô gái đang đứng kế người ai cũng biết là ai kia.
Taeyeon cười khẽ bước lại đứng chắn trước ông Hwang với Tiffany vẫn ôm lấy cánh tay cậu đứng bên cạnh, Taeyeon nhếch môi tự tin: "Là tôi đánh, thì sao?".
_ "Bắt cô ta về sở cho tôi". - Người đàn ông lớn tuổi ra lệnh, xem huy hiệu nào ah...ha sở trưởng đây sao?
_ "Bắt tôi, bắt tôi với tội gì?". - Taeyeon hất mặt nói.
_ "Cô đánh con tôi, tôi bắt cô tội cố ý gây thương tích". - Ông ta gương mặt vẫn hầm hầm nói.
_ "Vậy tôi kiện con ông tội quấy rối bạn gái tôi, nếu không phải tại cậu ta thì tôi cũng chẳng ra tay làm gì". - Taeyeon lại tiếp tục, Tiffany nhìn cậu giải quyết thì nhanh đi ở đây còn giỡn nữa, nhưng vẫn là không nói nha.
_ "Một đứa con gái như vậy, được nó để ý thì là phước phần rồi, còn bày đặt cũng chỉ là loại thích làm tiền thôi, còn tỏ ra thanh cao". - Sở trưởng cười mỉa mai, lời ông ta nói khiến không ít người bất bình, những người dân ở đây ai mà chẳng biết Tiffany ngoan ngoãn, hiền lành lại chăm chỉ nhưng vẫn là ngại thế lực to lớn kia mà không dám nói ra.
Nụ cười đùa cợt của Taeyeon dần bị thay thế bởi gương mặt băng lãnh khiến người ta không rét mà run, những người kia hơi ái ngại nhưng mà: "Nói nhiều, bắt cô ta lại cho tôi". - Là giọng của kẻ không biết sống chết kia.
_ "Kẻ nào dám đυ.ng đến tôi, thì sau này đừng hòng tiếp tục công việc được nữa". - Taeyeon giọng băng lãnh khiến tất cả khựng người lại, bước một bước lại trước mặt sở trưởng. "Sở trưởng ngon lắm sao, ông cậy quyền thế ức hϊếp người dân, dung túng con trai làm bậy, sở luật chính dạo này rất rỗi rãi đó, có muốn đi vài chuyến không?". - Giọng nói bây giờ thật sự khiến người khác khϊếp sợ, mang theo sát khí bừng bừng nha.
_ "Cô nghĩ cô là ai, cô nói đuổi là đuổi được sao". - Ông ta cười lớn, mọi người xung quanh đổ mồ hôi thay Taeyeon, thầm cầu nguyện cho cậu, chỉ là Tiffany nãy giờ vẫn chung thuỷ ôm lấy tay cậu mà đấu mắt với Gyuri nha.
Taeyeon đưa tay vào áo khoác lấy ra một tấm card được ép cẩn thận, phía trong được làm hết sức tinh sảo đưa lại trước mặt sở trưởng: "Không biết ông có biết đọc chữ không?".
Sở trưởng nghi hoặc cầm lấy tấm thẻ màu đen bóng của Taeyeon từ từ đọc: "Kim Taeyeon, Cục trưởng cục phòng chống tội phạm kinh doanh Hàn Quốc". - Lời càng về sau càng rõ ràng và hoảng hốt, chữ cuối vừa thốt ra gây không biết bao là chấn động nha.
Taeyeon chụp lại cái thẻ đưa sang cho bé con đang tò mò muốn nhìn, đổi thẻ rồi hả màu xanh lần trước đẹp mà, sau lại thành màu đen rồi.
Taeyeon hắng giọng kéo hồn tất cả về: "Giờ thì tính nợ cho xong luôn một thể đi".
_ "Cục trưởng Kim, cho dù cô lớn cũng chỉ là bên chỗ cục kinh doanh thôi, cô cũng không có quyền làm gì bọn tôi hết, chúng tôi bất quá là bỏ qua chuyện này thôi là được". - Lão Lee sở trưởng đúng là điếc không sợ súng nha.
Taeyeon cười lớn: "Sở trưởng Lee có ai nói với ông, tôi là con cưng của người đứng đầu sở luật chính là đứa cháu mà bộ trưởng bộ quốc phòng thương nhất chưa? Lời tôi chính là thánh ý, umma tôi vô cùng thương yêu Tiffany ông nghĩ những lời lúc nãy của ông, umma tôi sẽ bỏ qua sau, muốn sử dụng quyền thế sao? Ông còn yếu lắm sở trưởng Lee à". - Taeyeon lạnh giọng nói, Leeteuk và appa mình như hóa đá.
.
.
.