Chương 10
Kim Long vì chân bị thương nên hai ngày nay đều nằm trên giường, Trương Kiến Hiền không cho phép y xuống giường, phải nằm úp sấp, còn phải ngoan ngoãn uống thuốc, còn cho Vĩ Tử canh giữ ở cửa, nói nếu Kim Long không an phận, lập tức gọi điện thoại cho hắn.“Tiểu Hiền Hiền đối với anh thực tốt nga, chẳng những đe dọa người nhà mình, ngay cả Triệu lão đại còn không sợ, có thể thấy đã yêu chết ta rồi.” Kim Long hì hì ha hả tự sướng.
Trương Kiến Hiền liếc mắt một cái: “Tôi là nam nhân của anh mà!”
Kim Long nghiêng đầu nghĩ nghĩ, những lời này hình như mình cũng từng nói qua. Có điều từ trong miệng Tiểu Hiền Hiền nói ra cũng có một phen ý nhị khác, tóm lại, cái gì cũng tốt, chỉ cần ngươi yêu ta ta cũng yêu ngươi là được.
Trương Kiến Hiền đoán ra ý nghĩ của y, trong lòng chỉ mắng, ngu ngốc ngu ngốc…
Hiện tại, Kim Long đang dưỡng thương thật nhàm chán, cho đàn em đi thuê đủ loại phim đều xem hết rồi, vì thế gọi Vĩ Tử vào mắng, cách giải sầu nhàm chán.
“Vĩ Tử, Tiểu Hiền Hiền đi đâu rồi? Ta bị thương nằm đây, em ấy không ở nhà hầu hạ ta, còn cả ngày chạy mất không thấy bóng người, đi, ta hiện tại phải kêu một trăm đàn em đi áp người về!”
Vĩ Tử mặt lộ vẻ khó khăn.
“Tiểu Hiền ca bề bộn nhiều việc, sáng sớm đã lái xe tới Hoặc bang, đưa Đại Đồng ca lên quốc lộ đón xe về; anh ấy có gọi về, nói Triệu lão đại muốn anh ấy nhất định phải về Hoặc bang ăn cơm, xây dựng cảm tình… Đúng rồi, đại tỷ Mẫu Đơn bang còn hẹn Tiểu Hiền ca buổi tối đến Minh Phú Quý, muốn hỏi chuyện đầu tư bất động sản…”
Kim Long cơ hồ từ giường nhảy dựng lên.
“Sao, thế nào lại nhiều người tranh đoạt Tiểu Hiền Hiền với ta như vậy? Cái gì xây dựng cảm tình? Như vậy không được, ta sớm hay muộn cũng bị cắm sừng… Vĩ Tử, cậu giúp ta liên lạc tên Tiểu Hoàng mở cửa hàng tình thú kia, nói ta muốn đặt vài món đồ…”
“Đồ tình thú? Lão Đại, em thấy Tiểu Hiền Hiền ca không có hứng thú với mấy thứ đó…” Vĩ Tử nghiền ngẫm tâm ý áp trại phu nhân, nói.
“Đồ tình thú cái gì? Vĩ Tử cậu là ngày đầu theo ta sao?” Kim Long nắm chặt nắm tay hiên ngang lẫm liệt: “Đai trinh tiết! Ta muốn chế đai trinh tiết chuyên cho Tiểu Hiền Hiền dùng, miễn cho em ấy định lực không đủ, người khác cứ sát tới, em ấy liền…”
“Nga, đai trinh tiết a? Nghe qua, lại chưa từng thấy cái thứ đó đâu. Cũng có nam nhân sử dụng sao?” Câu hỏi phun ra như phong xuân ấm áp.
“Tiểu Hoàng từng nói qua, thời điểm chơi SM đặc biệt thích… A a a, a a, Tiểu Hiền Hiền em đã về rồi, mau tới đây anh ôm một cái…” Giống như cẩu thấy xương, Kim Long vừa nghe thấy thanh âm áp trại phu nhân, phản xạ đứng bật dậy, ba ba chảy nước miếng.
“Nằm lại.” Thản nhiên nói.
Không dám lỗ mãng, Kim Long ngoan ngoãn quay về giường nằm.
Trương Kiến Hiền nói: “… Tôi sáng sớm đã vội đông vội tây, còn bị buộc cùng Triệu lão đại ăn cơm, đông đẩy tây trở từ chối đề nghị gia nhập Hoặc bang, còn phải cẩn thận miễn cho chọc giận lão… anh cho là bữa cơm đó ngon sao?”
Kim Long trừng mắt ngồi dựng dậy, rít gào: “Anh biết mà, anh biết mà, Tiểu Hiền Hiền không thể lộ diện, lộ diện liền có người đến tranh!”
Vĩ Tử còn đó, đứng ở một bên liên tục gật đầu: “Hắc hắc, mới hai ngày mà thôi, toàn bộ giang hồ đều lưu truyền Thần Long trong truyền thuyết Vân Dật hội chúng ta hóa ra là mỹ nam tử siêu cấp vô địch, không lộ diện thì thôi, vừa lộ diện đã lôi kéo hai vị lão đại của Hoặc bang lẫn Mẫu Đơn bang…”
Trương Kiến Hiền mày khẽ nhăn, nhưng cũng không để trong lòng, nếu là lời đồn, tốc độ tán đi so với bão còn nhanh hơn.
Kim Long lúc này cũng phụ họa: “Phải a, vốn những bang phái khác nói Thần Long làm việc thần bí ít để ý, hai ngày này bọn họ lại liên tục gọi đến, nói muốn tới thăm hỏi, trông thấy gương mặt thật của Thần Long…”
Trương Kiến Hiền lầm bầm: “… Tôi từ khi nào lại như gấu trúc như vậy?”
Vĩ Tử nhìn áp trại phu nhân đã trở về, nơi này không có việc gì, vì thế cung kính hỏi: “Lão Đại, còn tìm Tiểu Hoàng đặt hàng cái đai trinh tiết gì đó nữa không?”
Kim Long nghĩ muốn mở miệng, Trương Kiến Hiền xua tay đáp lời: “Không cần, cậu đến hàng bán đồ cho sủng vật mua hai cái đại hình câu
(vòng cổ)
chuyên dụng cho chó, tôi lấy khóa người, nếu dùng tốt, sang năm lên Lê sơn, cũng có thể dùng cho Đại Mao Nhị Mao.”
“Tuân mệnh!” Vĩ Tử nghiêm mình cúi chào. Lập tức đi ra ngoài, còn thuận tay khóa cánh cửa phòng hảo hạng, muốn đi chấp hành mệnh lệnh của áp trại phu nhân.
Ngây ngốc hỏi, Kim Long: “Tiểu Hiền Hiền mua cẩu liên
(xích chó)
muốn khóa ai? Thiết Long Đồng Long sao, cũng tốt, bắt giam bọn chúng vào tầng hầm đi, lần này chọc lắm chuyện…”
Trương Kiến Hiền hừ một tiếng, nói: “Ai nói khóa bọn họ? Bọn họ ngày hôm qua đã thành tâm xin lỗi tôi, còn nói về sau chỉ cần tôi mở miệng, bọn họ cái gì cũng nghe, cũng sẽ hoàn thành việc tôi giao…”
Đổi thành Kim Long lẩm bẩm: “… Đáng giận. Hai tên kia đã biết Tiểu Hiền Hiền thật tốt, lại cũng bắt đầu chân chó…”
“Thiết liên là để khóa anh.” Trương Kiến Hiền đi tới, ngồi bên cạnh Kim Long, nói: “Coi kìa, tôi mới ra ngoài mấy giờ, anh đã muốn ra ngoài bắt tôi, còn phái đi một trăm đàn em? Da mặt tôi không bằng anh, không thích xấu hổ mất mặt.”
“Anh, anh nói giỡn… Hắc hắc, Tiểu Hiền Hiền. Anh chỉ là nhớ em thôi, vài ngày không thân thiết, em sờ sờ xem, có nơi đặc biệt tưởng nhớ em…” Nói xong, khuôn mặt tươi cười cầm lấy tay đối phương đi kéo tới nơi nào đó giữa hai chân.
Nếu là dĩ vãng, Trương Kiến Hiền da mặt mỏng nhất định sẽ dùng sức trừng phạt nơi đó, sau đó lập tức rút tay về, hôm nay lại không giống vậy, hắn cư nhiên không thu tay, còn thuận thế nắm lấy xoa bóp từ trên xuống dưới.
Kim Long thụ sủng nhược kinh, còn mặt đỏ tim đập na.
“… Nơi này… Rất nhớ tôi?” Liếʍ môi, Trương Kiến Hiền gợi lên nét cười mị hoặc.
“Nhớ, nhớ chết … Vài ngày không…” Bắt đầu suyễn khí, Kim Long cũng thần tình mị mị: “Tiểu Hiền Hiền, anh bị thương, không thể lộn xộn… Em tới tiếp đón nó đi?”
Trương Kiến Hiền khác thường không cự tuyệt, chỉ cười, nửa người nghiêng qua chủ động hôn Kim Long, động tác dưới tay cũng không đình chỉ, thậm chí vói vào trong quần Kim Long, thân mật tiếp xúc.
Kim Long tuy rằng nói mình không thể lộn xộn, nhưng ngoại trừ cái chân bị thương, còn toàn thân đều rục rịch, vận sức chờ phát động, một bàn tay chế trụ đầu thân ái Tiểu Hiền Hiền, liếʍ cắn đầu lưỡi linh hoạt nhuyễn nộn kia, một tay kia liền theo đường quen chạy đi, cùng lúc thâm nhập vào trong quần Trương Kiến Hiền.
Bản thân Trương Kiến Hiền bị Kim Long kɧıêυ ҡɧí©ɧ cũng thực có cảm giác, rất nhanh liền quần áo thất tung, cổ gáy và bả vai lỏa lồ bên ngoài đều nổi lên ánh sáng phấn hồng xinh đẹp, đó là một sắc hương của món ăn mỹ vị quý và lạ, chỉ có nam nhân du͙© vọиɠ như ác thú này mới có phước hưởng dụng.
Đối với tìиɧ ɖu͙© mà nói, dùng ác thú để hình dung dục vọng của Kim Long đối với Tiểu Hiền Hiền, tuyệt đối chuẩn xác.
“Tiểu Hiền Hiền, anh muốn làm.” Khoảng cách giữa những nụ hôn, Kim Long nói.
Trương Kiến Hiền ánh mắt mê ly, mắt mang thủy quang, hơi thở ấm áp phả lên người Kim Long, thì thào hỏi: “Ân… Chân của anh…”
Phong phạm đại nam nhân lúc này bày ra không bỏ sót, Kim Long nảy sinh ác độc tuyên bố: “Mặc kệ, chân đau chết cũng muốn làm!”
Ha ha cười, Trương Kiến Hiền trên giường dưới giường hoàn toàn bất đồng chủ động ngồi lên, nhẹ giọng nói: “… Anh đừng lộn xộn… Em động là được rồi…”
Việc động là được này kéo dài thật lâu, lâu đến mức khi Thiết Long Đồng Long chạy tới thăm đại tẩu, lại chỉ thấy được Vĩ Tử mặt đỏ hồng cầm hai cái đại thiết liên, lổ tai dán trước cửa phòng, lộ nụ cười dâʍ đãиɠ mà nghe lén.
Bên kia cánh cửa là xuân tình kiều diễm vô hạn.
Mấy giờ sau, Trương Kiến Hiền xương sống thắt lưng đều đau a, đổi thành hắn nằm úp sấp trên giường làm thương binh, về phần Kim Long, mặt mày rạng rỡ, dào dạt đắc ý, buồn bực vì bị thương đã sớm bay đến nam cực hay bắc cực rồi.
“Bổn Long, tay anh nếu không bị thương, giúp tôi mát xa!” Trương Kiến Hiền di khí sai sử.
Kim Long đau lòng muốn chết thân thân Tiểu Hiền Hiền thắt lưng đau, vì thế sử dụng chiêu mát xa còn cao siêu hơn nhân viên ngoài tiệm, giúp lão bà mã gϊếŧ kê, còn ác ý nói: “Tiểu Hiền Hiền, bữa tiệc của đại tỷ Mẫu Đơn bang cũng đừng đi… Đại tỷ ăn tươi nuốt sống, anh sợ em bị sàm sỡ.”
Trương Kiến Hiền được mát xa thoải mái, biếng nhác đáp: “… Đại tỷ đã giúp đỡ rất nhiều, không thể qua sông đoạn cầu… Không chừng về sau còn có việc nhờ cô ấy hỗ trợ.”
“Kia, anh đi cùng em.” Kim Long nghĩ, không thể ngăn cản, vậy tự mình làm bảo tiêu, bảo vệ lão bà an toàn.
“Chân của anh…” Ngẩng đầu, lại một lần nghi ngờ.
“Không đau không đau, cùng lắm đổ chút máu. Vĩ Tử! Vĩ Tử! Chết đâu rồi?” Kim Long gọi người.
Vĩ Tử lắc lắc mở cửa chạy lại đây. Trong tay cầm cẩu liên, hỏi: “Lão Đại chuyện gì?”
Kim Long không đáp, hỏi lại: “Cậu mua hai cái cẩu liên, lại đi mua lâu như thế?”
“Không phải, có cẩu đuổi em.” Vĩ Tử cũng không dám trả lời, bên ngoài nghe lén hai vợ chồng người ta thân thiết, bản thân cũng chịu không nổi, cuối cùng chạy về phòng mình DIY.
Cùng tham gia nghe lén, Thiết Long Đồng Long vừa rồi đã vội vàng đào tẩu, theo đám đàn em khác nói, đều là chạy đi tìm người giải quyết.
Kim Long cũng không biết đông cung sống của y cùng áp trại phu nhân hại người rất nặng, nhất là đàn em tâm phúc này.
“Vĩ Tử, lái xe đưa ta cùng Tiểu Hiền tới Minh Phú Quý, đúng rồi, kêu mười đứa cùng đi, nếu đại tỷ làm chuyện xấu, liền tịch thu quán.”
“… Nào có nghiêm trọng như vậy? Không được mang đàn em!” Trương Kiến Hiền chặn lại.
“Hảo, hảo, không mang.” Kim Long nói xong, lại hướng Vĩ Tử nháy mắt, ám chỉ, đàn em vẫn phải mang, đừng cho Tiểu Hiền Hiền biết là được.
Tóm lại, đoàn người chậm rãi tới Minh Phú Quý, đại tỷ phong tình vô hạn chờ ở đại sảnh nghênh đón, còn cố chen vào giữa Kim Long cùng Trương Kiến Hiền, kéo cánh tay Trương Kiến Hiền, bộ ngực cấp E đầy đặn ma sát cánh tay người ta, mông mẩy uốn éo, một chiêu xoay chuyển càn khôn, lập tức tránh xa Kim Long hơn mét dài.
Kim Long hận nghiến răng, đưa lên ngón giữa
(hành động *fuck* đó), bị Trương Kiến Hiền nhìn đến, xem thường trừng mắt lại.
Nhanh chóng thu hồi ngón giữa, Kim Long trong lòng nói với áp trại phu nhân, Tiểu Hiền Hiền đừng hiểu lầm, ngón giữa hoàng kim của anh là chuyên môn đối phó Tiểu Tiểu Hiền của em, sẽ không lãng phí trên người ả nào khác.
Áp trại phu nhân cũng lấy ánh mắt ý bảo Kim Long, Kim Long ngốc, lại nghĩ đến hình ảnh tục tĩu gì rồi? Thu lại đống nước miếng đi.
Tâm phúc Vĩ Tử trái nhìn một cái phải nhìn một cái, trong lòng lầm bầm, bang chủ cùng phu nhân lại nữa rồi, một cái da^ʍ tiện một cái phong tao, không có việc gì cứ mặt mày đưa tình, ẩn tình đưa tình như vậy, hại chính mình muốn đi DIY.
Đại tỷ trong lòng nghĩ, ngốc Kim Long nói Tiểu Hiền không cứng nổi với phụ nữ? Nói nhảm, cuộc đời cô duyệt nam vô số, người đàn ông nào lại không phải dụ dỗ dễ như trở bàn tay? Chờ xem đi, cô khai hỏa toàn bộ hỏa lực, không tin Tiểu Hiền sẽ trốn thoát được lòng bàn tay mình, trừ phi hắn là đồng tính luyến ái.
Thế nhưng, đến khi đại tỷ rốt cục tin tưởng Trương Kiến Hiền thật sự là đồng tính luyến ái tinh khiết thuần túy, cũng đã là chuyện thật lâu thật lâu về sau.
Về phần tình yêu giữa Kim Long cùng Tiểu Hiền, đến nay vẫn dư âm trầm bổng, phát thiêu trung.
–HOÀN–