Hôn Nhân Lừa Gạt

Chương 19

  Ngụy Thất không biết Tần Tiêu đã nói những gì với Cao Dật, chỉ nhìn thấy gương mặt hơi đỏ do rượu của Cao Dật dần trắng bệch đi như đang lo sợ trước Tần Tiêu.

Tần Tiêu tự nhiên đi đến bên người Ngụy Thất, chìa tay ra ôm lấy vai cậu, độ ấm từ trên người đối phương càng làm màn đêm thêm lạnh lẽo.

Sau khi lên xe, Ngụy Thất có chút để tâm hỏi, “Anh đã nói gì với Cao Dật?”

“ Em đoán xem.” đôi mắt đen của Tần Tiêu lóe lên ánh sáng, giọng nói trầm thấp không rõ là có ý gì buồn cười khiến cho người nghe tâm tình càng khó hiểu.

Ngụy Thất quay đầu, nhẹ rít lên, “ Bệnh thần kinh.”

Tần Tiêu

ngửa mặt cười, sau đó ôm eo Ngụy Thất, phiến môi mang theo hơi lạnh nhẹ nhàng hôn lên dấu răng nhàn nhạt sau gáy. Hô hấp nóng rực bắt đầu, trong xe đều tràn ngập hương vị chỉ thuộc về Ngụy Thất.

Nguỵ Thất phát hiện thân thể mình cứ tiếp xúc với Tần Tiêu là sẽ không thể nào phản kháng nổi, vì thế cậu chỉ có thể tức giận mắng, “ Anh!

Đm, có thể nào buông tha tôi không?”

Hai mắt Tần Tiêu khẽ híp lại, môi đỏ hé mở, sau đó cắn lên da thịt non mềm. Móng tay Ngụy Thất nắm chặt lấy mu bàn tay của Tần Tiêu, cảm giác khô nóng không ngừng nhảy nhót ở chỗ sâu nhất, cánh tay bên hông thì một mực kiềm chế người trong lòng đang muốn chạy trốn.

Rất lâu sau, Tần Tiêu liếʍ lên dấu răng đỏ tươi, mùi máu nhàn nhạt tràn ngập trong miệng, vừa nghĩ đến kia chính là máu của Ngụy Thất đã khiến cho Tần Tiêu bắt đầu hưng phấn.

Tần Tiêu tách ra khỏi Ngụy Thất, rồi lại như đói khát mà cắn môi cậu, mơ hồ nói, “ Thất Thất…”

“ Em là của anh…”

Thân thể vừa bị rót tin tức tố vào nên cực kì mẫn cảm, khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn của Ngụy Thất có hơi nóng lên, con ngươi màu hổ phách trong suốt như nước, khiến trái tim Tần Tiêu như nổi sóng dập dờn.

Nhà của Tần Tiêu rất gần quán bar, hắn mặc kệ Ngụy Thất giãy giụa dẫn người thẳng về nhà. Mặc dù thân thể phản ứng với Tần Tiêu, nhưng Ngụy Thất là người kiêu ngạo, cậu không muốn cứ nằm phục dưới thân Tần Tiêu.

Đáng tiếc phản kháng của cậu lại chẳng đem lại hiệu quả làm đau Tần Tiêu, Tần Tiêu không nói hai lời mang cậu vào phòng ngủ, quần áo trên người cũng bị hắn thuần thục cởi sạch.

” Anh cút đi, cút đi!” Ngụy Thất giãy dụa lung tung muốn vùng khỏi Tần Tiêu.

Ngón tay Tần Tiêu linh hoạt thuận theo khe mông sờ đến cửa huyệt ẩm ướt, hắn cúi đầu cắn lên đôi môi đỏ run run, ngón tay trực tiếp tiến vào tận gốc.

“Ưm…”

Nghe tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ của Ngụy Thất, du͙© vọиɠ càng không thể khống chế, nhanh chóng chiếm lấy lý trí của Tần Tiêu, hắn vội vã không nhịn nổi dùng ngón tay đút vào mấy lần, nhục huyệt ẩm ướt không ngừng chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, tựa như khao khát vật lớn hơn đến lấp đầy.

“ Thất Thất, bên trong em ướt cả rồi, chảy bao nhiêu là nước…”

Tần Tiêu rút ngón tay ra, cự vật thuận theo dịch trơn cọ cọ vào cửa huyệt, sau đó không kịp để Ngụy Thất phản ứng đã hung hăng cắm vào.

Trong một chốc, đã vào tận gốc.

Căp mông của Ngụy Thất cũng thuận theo mà di chuyển, trong khi phía trên Ngụy Thất nắm chặt drap giường đến mức ngón tay trắng bệch, khó khăn lắm mới nuốt được tiếng rêи ɾỉ không cho thoát ra ngoài.

Thân thể bị bàn tay tùy ý sờ soạng, xâm nhập bên dưới từng đợt từng đợt làm cho Ngụy Thất trầm mê trong bể dục. côn th*t vào càng lúc càng sâu trong con đường nhỏ hẹp, cánh tay rắn chắc của Tần Tiêu cố định eo Ngụy Thất, hãm cậu sâu hơn vào người hắn.

Tần Tiêu nhẹ nhàng vuốt ve bụng nhỏ của Ngụy Thất, tính khí nóng hổi cứng như sắt không ngừng khuấy động tràng đạo, Ngụy Thất trong mơ hồ có thể rõ ràng phác họa được hình dáng cự vật bên trong mình. hậu huyệt bị trừu sáp đến mềm nhũn mỗi lần rút ra còn mang theo dịch nhờn, theo bắp đùi non mềm của Ngụy Thất trượt xuống.

Đầu lưỡi ướŧ áŧ của Tần Tiêu cẩn thận miêu tả vành tai đỏ rực của Ngụy Thất, trong hơi thở nóng rực, hắn khẽ nỉ non, ” Thất Thất, cuối tuần theo anh về Trình gia, nhé?”

“ Không…a.”

Giọng nói yếu ớt của Ngụy Thất hòa vào tiếng thở đốc càng làm cho du͙© vọиɠ của Tần Tiêu tăng vọt, côn th*t càng bành trướng hơn, không chút lưu tình đẩy ra một con đường nhỏ hẹn, cuối cùng đã có thể tiến vào khoang sinh sản mà nó ngày nhớ đêm mong. Nơi đó mềm mại mở ra, mị thịt nộn nộn chủ động hút lấy qυყ đầυ to lớn, cảm giác mê hồn khiến cho Tần Tiêu mất đi lý trí.

Tần Tiêu sảng khoái hít một hơi, cự vật dưới hông theo bản năng hung hăng đỉnh vào thịt mềm bên trong. Kɧoáı ©ảʍ khó nói nên lời khiến da đầu Ngụy Thất tê rần, cậu cắn chặt môi, hai con ngươi cụp xuống, tầm mắt mơ hồ nhìn thấy tay Tần Tiêu nhẹ nhàng vuốt bụng mình.

” Ở bên cạnh anh đi, anh sẽ khiến em càng thoải mái hơn…” Tần Tiêu nhẹ nhàng vuốt ve mồ hôi trên mặt Ngụy Thất, còn dịu dàng liếʍ đi nước mắt của cậu, ” Khoang sinh sản của em đã mở cho anh vào rồi. Nó còn hút anh như vậy, có phải là muốn của anh không?”

” Cút…” Ngụy Thất quật cường không chịu nhận thua, cậu né tránh cái hôn của Tần Tiêu, miễn cưỡng duy trì một chút lý trí còn lại.

Nguỵ Thất như thế này càng khiến du͙© vọиɠ chinh phục của Tần Tiêu bị đẩy lên cao, nương theo tư thế kết hợp chặt chẽ, Tần Tiêu xoay người Ngụy Thất, cự vật bên trong cũng chuyển động theo làm cho tính khí của Ngụy Thất không chịu nổi bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc bắn lên cơ bụng rõ ràng của Tần Tiêu. Cao trào qua đi, con ngươi màu hổ phách dần mờ đi hơi nước, khóe môi cũng vươn chút nước làm nhịp tim Tần Tiêu chậm nữa nhịp.

” Haha, thoải mái như vậy sao? bị anh làm đến tự bắn.” Giọng nói Tần Tiêu trầm thấp mà khàn khàn, con ngươi màu đen che kín bởi tìиɧ ɖu͙©, gắt gao nhìn Ngụy Thất bị tìиɧ ɖu͙© bao trùm.

Còn chưa kịp phục hồi, Tần Tiêu đã nắm lấy đùi Ngụy Thất tiếp tục trừu sáp, lần này hắn cắm vào vừa nhanh vừa sâu, mỗi một lần đều chuẩn xác đến khoang sinh sản, nơi nhỏ hẹp kia rất nhanh đã vừa ướt vừa mềm. Vốn Alpha khi lên giường luôn luôn rất bền bỉ, Tần Tiêu cũng không ngoại lệ, đêm nay hắn tựa như vứt hết đi kiên nhẫn mà khai phá hết những nơi mẫn cảm của Ngụy Thất.

“ Thất Thất, anh…” Tần Tiêu không ngừng di chuyển bên trong làm tính khí gần như bắn ra, Tần Tiêu bắt lấy eo nhỏ đang run run của Ngụy Thất, “ Anh sắp bị em hút đến ra rồi, em giỏi quá…”

” Không… không được…” hai mắt mờ lệ khiến cho gương mặt tinh xảo của Ngụy Thất càng thêm mê người, hình ảnh này rơi vào mắt Tần Tiêu càng khiến cho cự vật của hắn như lấp đầy khoang sinh sản, ” Không được bắn…bên trong…”

Tần Tiêu đem tính khí một mực đè vào bên trong khoang sinh sản, cường thế nói, ” Anh sẽ bắn hết vào trong em, em từ trong ra ngoài là của anh, chỉ thuộc về anh.”

Lời còn chưa dứt, một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng bắn vào khoang đạo yếu ớt. Ngụy Thất liều mạng giãy dụa muốn thoát khỏi kɧoáı ©ảʍ chết người này, Tần Tiêu bắn ra làm cho cả người cậu run rẩy, kɧoáı ©ảʍ tê dại truyền khắp nơi, đặc biệt là trong bụng cảm nhận được một cỗ ấm áp lại an tâm khó nói nên lời.

Tần Tiêu không ngừng nói những lời hạ lưu bên tai Ngụy Thất, từ chút từng chút một đánh tan phòng tuyến cuối cùng trong lòng cậu. Từng đợt từng đợt khiến bản thân Ngụy Thất lạc lối hoàn toàn trong tìиɧ ɖu͙©, khoang sinh sản tê dại tham lam cắn chặt lấy tính khí của Tần Tiêu, trong đầu chỉ hỗn độn vang lên thanh âm, đó chính là muốn Tần Tiêu đến xâm phạm cơ thể mình.

” Thất Thất, đi với anh, có được hay không…” Tần Tiêu nói như đang thôi miên thần kinh của Ngụy Thất.

Nguỵ Thất cảm thấy mình đang bị treo giữa không trung, lúc chìm lúc nổi, đôi môi bị Tần Tiêu cắn đỏ, du͙© vọиɠ bị Tần Tiêu khống chế hoàn toàn chỉ có thể rên

rỉ ” Ưm…đừng…ưm…”

Câu trả lời của Ngụy Thất làm cho Tần Tiêu càng hưng phấn hơn, hắn lại thâm nhập một lần nữa vào khoang sinh sản, cố ý muốn làm cho người dưới thân bật khóc mới thôi.

Thẳng đến nữa đêm, tình cảnh triền miên mới kết thúc. Huyệt sau vì làm quá nhiều vừa đỏ lại vừa sưng. Tần Tiêu đưa Ngụy Thất đi tắm, lại cẩn thận bôi thuốc giúp cậu. Lúc bôi có mấy lần chạm vào bên trong khiến Ngụy Thất rên lên, loại rêи ɾỉ ngọt ngào kiểu này ngày bình thường tuyệt đối sẽ không bao giờ nghe Ngụy Thất kêu ra.

Giày vò một đêm, Tần Tiêu cũng mệt, hắn tự nhiên ôm Ngụy Thất vào vòng, ôn nhu hôn lên mái tóc đen của cậu ” Thất Thất, ngủ ngon.”

Mơ màng ngủ quên đi một chút, Tần Tiêu phát hiện cơ thể Ngụy Thất rất nóng, hình như là phát sốt rồi. Chuông cảnh tỉnh trong đầu như vang lên, cơn buồn ngủ cũng biến mất hoàn toàn, Tần Tiêu lấy tay sờ sờ lên trán Ngụy Thất, cảm giác nóng rực truyền đến làm hắn bất giác rút tay về.

“ Thất Thất, tỉnh lại đi….” Tần Tiêu gấp gáp lay lay Ngụy Thất vẫn còn đang ngủ say, “ Tỉnh lại, em phát sốt rồi, anh đưa em đi bệnh viện.”

Ngụy Thất ý thức mơ hồ căn bản không nghe được Tần Tiêu đang nói cái gì, cậu nắm chặt góc chăn, cuốn quanh người mình, mở miệng thì thào, “ Đừng có phiền tôi.”

Tần Tiêu cũng không phí thời gian nữa, hắn dựng Ngụy Thất nằm bất động trên giường dậy, gấp gáp mặc quần áo cho cậu, lại đi đến tủ đồ lấy áo khoác bao người lại rồi khẩn trương đưa Ngụy Thất đi bệnh viện. Y tá nhìn thấy bộ dạng của Ngụy Thất thê thảm nằm trong lòng Tần Tiêu còn cho rằng Ngụy Thất đang nguy hiểm đến tính mạng lập tức gọi tất cả bác sĩ đang trực ban đến.

Sau một hồi loạn đông loạn tây, bác sĩ nhìn thấy Tần Tiêu quần áo xộc xệch, cười cười hiểu ra vấn đề, “ Bệnh nhân không có việc gì nghiêm trọng, chỉ là phát sốt thông thường, truyền nước là được.” thấy Tần Tiêu thở phào một hơi, bác sĩ lại nói thêm một câu, “ Sau này lúc lên giường thì khắc chế một chút, thân thể của bệnh nhân không được tốt anh còn quá sức như vậy.”