Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 17: Thiết cát

Mở ra sách giáo khoa, một đống toán học phức tạp, phương trình vật lý đập vào mắt, Nhϊếp Ngôn bắt đầu giải toán rất nhanh. Nhϊếp Ngôn phát hiện, sau khi trọng sinh, trí nhớ hắn so với kiếp trước càng tốt hơn, tuy rằng không đạt đến cái loại trình độ xem qua là nhớ, nhưng mà là tăng lên rất nhiều, hơn nữa tư duy cũng so với trước kia càng thêm nhạy bén, học tập sự bán công bội*.(*: hình dung dùng một nửa sức mà hiệu quả gấp đôi)

Nhưng lại có một phát hiện đáng kinh ngạc, hắn tăng cường rèn luyện lâu như vậy, lại không có một chút cảm giác mệt mỏi, sau khi rèn luyện lực lượng cũng có độ tăng trưởng nhỏ.

Nhϊếp Ngôn thực thích thân thể trước mắt này, chỉ cần bổ sung dinh dưỡng tốt, rất nhanh có thể giống như cao tam kiếp trước, thân thể nhanh chóng tăng cao. Chỉ là dịch dinh dưỡng rất quý, trước mắt Nhϊếp Ngôn còn mua không nổi, dịch dinh dưỡng cấp thấp nhất phải năm trăm đồng một phần, dịch dinh dưỡng trung đẳng bán mấy ngàn, trong nhà hắn chỉ chuẩn bị hai phần, lúc trước đã dùng mất một phần.

Đến năm giờ chiều, Nhϊếp Ngôn lại tiến vào du hí.

Lúc một lần nữa login, Nhϊếp Ngôn phát hiện bên người khắp nơi đều là nhện nước, tất cả nhện nước gần đây đều sinh ra con mới.

Cũng may sau khi login có thời gian ba mươi giây hệ thống bảo hộ, có trạng thái hư vô, tựa như linh hồn, không thể công kích quái vật, quái vật cũng công kích không được mình, Nhϊếp Ngôn tránh những nhện nước đó, bơi ra phía ngoài.

Ba mươi giây qua đi, Nhϊếp Ngôn ở vùng nước phụ cận tiếp tục đánh nhện nước, lúc này trong túi đã thu thập được hai mươi lăm tinh ti còn có năm tinh ti quý hiếm.

Lấy tốc độ đánh quái Nhϊếp Ngôn, chắc là khoảng ba giờ có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Trở về nhất định phải kiếm đủ tiền, lần sau gặp phải loại nhiệm vụ thu thập này, có thể đi thu mua vật phẩm nhiệm vụ, không cần mình thu thập vất vả như vậy.

Ước chừng một giờ, một giọng nói vang lên bên Nhϊếp Ngôn, là Yểu Yểu.

"Niết Viêm, ngươi ở đâu?"

"Ta còn đang đánh nhện nước, có chuyện gì sao?" Nhϊếp Ngôn hỏi, vừa chuyện phiếm, nhiệm vụ trên tay cũng không dừng lại, tay phải một chiêu Ám sát, đánh chết một con nhện nước.

"Buổi sáng ta và đám bằng hữu của ta đi thụ yêu lâm."

"À."

"Ngươi không hỏi kết quả thế nào sao?" Yểu Yểu hỏi.

"Không cần phải hỏi." Nhϊếp Ngôn đối với phó bản thụ yêu lâm này rất hiểu rõ, lúc trước hắn và đám bằng hữu của hắn cùng nhau đánh thụ yêu lâm năm lần mới thông qua, Thuẫn Giáp Chiến Sĩ phòng ngự không trên 60, huyết lượng không trên 220 một chút cơ hội cũng không có, không thể thông quan.

"Được rồi, đúng như ngươi nói, chúng ta diệt đoàn, chúng ta thậm chí không tới nơi của thụ yêu vương. Một người bạn của ta muốn gặp ngươi, ngày mai còn muốn đánh thụ yêu lâm, ngươi có thể tham gia không?" Yểu Yểu chờ đợi nói.

"Chờ Thuẫn Giáp Chiến Sĩ các ngươi phòng ngự đi lên rồi nói sau, để ta xem có thời gian không. Nhưng mà nói với người bạn của ngươi, nếu như đi thụ yêu lâm, ta muốn làm đội trưởng, hơn nữa đánh ra đồ Đạo Tặc toàn bộ về ta." Nhϊếp Ngôn nói, trong thụ yêu lâm có một kiện áo choàng Đạo Tặc không tệ.

"Ngươi phải làm đội trưởng? Vì sao?" Yểu Yểu hỏi.

"Người khác chỉ huy ta không tin được."

"Việc này, ta phải hỏi một chút. Trang bị Đạo Tặc toàn bộ về ngươi có chút khó khăn, đoàn đội chúng ta cũng có một Đạo Tặc." Yểu Yểu khó xử nói, quy tắc phân phối của đoàn đội, từng thành viên đều là ngang hàng.

"Nếu đội trưởng các ngươi không đáp ứng, vậy quên đi." Nhϊếp Ngôn nói, hắn cũng không phải cố ý để Yểu Yểu khó xử, tên Đạo Tặc trong đoàn đội Yểu Yểu, hắn nhìn không vừa mắt.

"Ta hỏi đội trưởng chúng ta một chút." Yểu Yểu nói, Nhϊếp Ngôn đưa ra yêu cầu hà khắc như vậy, khiến hảo cảm của nàng đối với Nhϊếp Ngôn giảm xuống vài phần.

Đội trưởng Yểu Yểu là một mỹ nữ tên là Vũ Lam, chức nghiệp Cuồng Kiếm Sĩ, Nhϊếp Ngôn ấn tượng sâu sắc nhất chính là một đôi bồng đào trước ngực nàng, lúc mặc áo giáp Cuồng Kiếm Sĩ quả thực miêu tả rất sinh động, khe hỡ áo giáp lộ ra cái khe thật sâu, nghĩ đến, hắn không khỏi rùng mình một cái.

Nhưng mà Nhϊếp Ngôn cũng không dám trêu chọc Vũ Lam, Vũ Lam người này bình thường cũng rất ôn hòa, nhưng mà nếu là có người chọc nàng, tính tình của nàng nóng bỏng giống như đôi bồng đào trước ngực nàng, nhớ rõ có một lần, có một ngoạn gia chỉ trêu ghẹo nàng một chút, bị Vũ Lam đuổi gϊếŧ, rớt mất 5 cấp.

Mỹ nữ như thế, chỉ có thể nhìn xa, không thể khinh nhờn, bằng không rất có thể bị đùa chết.

"Còn có, ngoại trừ đồ Đạo Tặc ra, thụ yêu vương rớt ra khỏa bảo thạch cũng phải về ta." Nhϊếp Ngôn không chút khách khí nói.

"Mọi người chỉ cùng đi hạ phó bản mà thôi, con người ngươi sao lại như vậy!" Yểu Yểu giậm chân, tức giận đến nước mắt lưng tròng, ngày hôm qua cùng nhau làm nhiệm vụ, phối hợp ăn ý, Yểu Yểu cảm thấy con người Nhϊếp Ngôn vẫn không tệ, nàng gần như coi Nhϊếp Ngôn thành bằng hữu rồi, không nghĩ tới Nhϊếp Ngôn hết lần này đến lần khác dập nát ấn tượng tốt trong lòng nàng.

Nhϊếp Ngôn cười nhẹ, có đôi khi lời giải thích, ngược lại là dư thừa.

Yểu Yểu tức giận đến tắt giọng.

Nhϊếp Ngôn khẽ thở dài một tiếng, nếu phải hạ phó bản, có một số việc phải nói rõ ràng, miễn cho đến lúc đó dẫn đến tranh cãi.

Điểm truyền tống Đặc Lạp Khắc tiểu trấn, Vũ Lam đội trưởng đoàn tụ tập ở phụ cận điểm truyền tống, tổng cộng mười chín người. Dễ thấy nhất không ngoài chính giữa Vũ Lam mặc áo giáp Kiếm Sĩ màu xanh và Yểu Yểu mặc pháp bào màu trắng.

Mọi người giống như đám sao quanh mặt tranh, bao các nàng bên trong, trong đoàn đội các nàng cũng có mấy nữ tính diện mạo khá xinh, nhưng mà ở bên cạnh hai nàng, hoàn toàn làm nền.

Dáng người Vũ Lam cao gầy, dáng người chỗ lồi lõm có đầy đủ, đùi thon dài, vô cùng gợi cảm, hơn nữa nhìn cũng rất xinh đẹp, có thể nói là cực phẩm, tuy rằng bộ dáng cũng chỉ khoảng 20 tuổi, nhưng lại tràn ngập mị hoặc của nữ nhân thành thục. Hơn nữa có thể nói bộ ngực vĩ đại, rất dễ thấy.

Yểu Yểu lại là một loại phong cách khác, một thân pháp bào màu trắng, khuôn mặt bầu dục xinh đẹp, tóc thắt thành bím tóc đuôi ngựa, thoạt nhìn thuần khiết xinh đẹp, đáng yêu động lòng người.

"Yểu Yểu, hắn nói thế nào?" Vũ Lam thấy Diểu Diểu tắt giọng, hỏi.

"Hắn nói nếu cùng đi, hắn phải làm đội trưởng, hơn nữa tất cả trang bị Đạo Tặc còn có thụ yêu vương rơi xuống một viên bảo thạch đều về hắn." Yểu Yểu đỏ mặt lên, lúc trước nàng rất hưng phấn mà giới thiệu về Nhϊếp Ngôn cho đám người Vũ Lam, coi Nhϊếp Ngôn trở thành bạn tốt, không nghĩ tới Nhϊếp Ngôn là người như vậy.

"Nhϊếp Ngôn ngươi rất cả tin, người như thế nhiều lắm, hắn khẳng định là tên lừa gạt, không có thực lực gì, đến giành trang bị." Một tên Đạo Tặc bên cạnh Yểu Yểu nói, bộ dáng hắn khoảng 20 tuổi, diện mạo thì rất anh tuấn.

Yểu Yểu muốn thay Nhϊếp Ngôn giải thích, nhưng mà suy nghĩ lại, tức giận không muốn nói. Không biết vì sao, trong lòng nàng vẫn có điểm hướng về Nhϊếp Ngôn, Nhϊếp Ngôn thực lực rất mạnh, tuyệt đối không phải giành trang bị, không có qua mức như Trần Bác nói.

"Cũng chưa chắc, hắn biết thụ yêu vương ra bảo thạch, khẳng định đánh qua thụ yêu lâm, hơn nữa thông qua rồi, hắn có thể cùng đoàn đánh tới cuối cùng, chứng tỏ hắn vào đoàn đội thực lực không kém, kinh nghiệm so với chúng ta phong phú, yêu cầu làm đội trưởng, lấy tất cả trang bị của Đạo Tặc và bảo thạch thụ yêu vương rơi xuống cũng không quá phận. Nếu hắn có thể thẳng thắn nói cho Diểu Diểu, chứng minh trong lòng hắn rất sòng phẳng." Vũ Lam vỗ bả vai Diểu Diểu, nói, "Diểu Diểu không cần để ý."

Yểu Yểu nghe Vũ Lam nói một hồi như vậy, tuy rằng còn có chút buồn bực Nhϊếp Ngôn, trong lòng cũng thấy dễ chịu hơn, nhoẻn miệng cười.

Nhìn thấy vẻ tươi cười sáng lạn của Yểu Yểu, Trần Bác lòng trầm xuống, không biết vì sao, tên Nhϊếp Ngôn này đột nhiên xuất hiện, khiến cho hắn cảm giác được nguy cơ.

"Ngày mai chúng ta thuê một kiện Thuẫn Giáp Chiến Sĩ Thanh Đồng trang, ngươi nói với hắn, mời hắn ngày mai tổ đoàn cùng đi thụ yêu lâm." Vũ Lam nói, nàng đã có an bài.

"Ta buổi sáng cũng không muốn để ý đến hắn, buổi chiều mới với hắn đi." Yểu Yểu bỉu môi.

"Được rồi, ngươi buổi chiều liên hệ lại với hắn đi." Vũ Lam cười lắc đầu nói.

Nhϊếp Ngôn còn đang xoát nhện nước, vận khí không sai, liền ra ba tinh ti, nhìn thoáng qua ba lô, đã có hai mươi chín cái, khoảng cách thu thập đủ chỉ kém một cái.

Buổi sáng đánh quái vẫn là có lợi, xác xuất các loại vật phẩm ra cao một ít.

Nhϊếp Ngôn đánh gục một con nhện nước, tay phải tiềm kiếm, bắt được vật gì, mang lên liền thấy, là một bản kỹ năng Đạo Tặc.

Kỹ năng thư: Thiết cát.

Miêu tả kỹ năng: Đạo Tặc có thể dùng chủy thủ rạch da địch nhân, tạo thành đối phương thương tổn xuất huyết lần thứ hai.

Yếu tố thi triển: động tác ( cần vũ khí)

Thuộc tính kỹ năng: khi rạch miệng vết thương đạt được thêm vào giá trị công kích kiểm định +1, tạo thành 5 điểm xuất huyết mỗi giây, liên tục 6 giây.

Thời gian kỹ năng phục hồi: 30 giây.

Giới hạn người sử dụng: Đạo Tặc, trận doanh nào cũng có thể sử dụng.

Thiết cát là một kỹ năng sau trụ cột kỹ năng, có thể tiếp tục ở sau kỹ năng Ám sát, mang vào hiệu quả xé rách miệng vết thương, tạo thành 5 điểm xuất huyết mỗi giây, liên tục 6 giây.

Nếu luận lực sát thương, Thiết cát công kích hơn nữa hiệu quả xuất huyết tích lũy, lực sát thương chỉ yếu hơn một chút so với Yếu hại công kích, vẫn là không tệ.

Nhϊếp Ngôn trước mắt thiếu nhất, chính là bản kỹ năng.

Nhϊếp Ngôn học xong Thiết cát, chuyển hướng con nhện nước tiếp theo, một giọng khác vang lên, là Yểu Yểu, cô gái nhỏ này gửi tin đến đây giọng nói thỉnh cầu.

Nhϊếp Ngôn tiếp giọng Yểu Yểu, hai người sau một lúc lâu không nói chuyện.

"Ta vốn nghĩ vĩnh viễn cũng không để ý đến ngươi, nhưng mà ta đại nhân độ lượng, quyết định không so đo với thường nhân, ngày mai đoàn đội chúng ta đi đánh thụ yêu lâm, ngươi có đi không?" Yểu Yểu bỉu môi nói.

Nhϊếp Ngôn có thể tưởng tượng trong đầu, biểu tình Yểu Yểu hầm hừ có bao nhiêu đáng yêu, không nhịn nổi thầm cười.

"Ta ngày mai..."

"Không cho nói ngày mai có việc, ngươi định nói ngày mai có lẽ không đến chăng."

Nhϊếp Ngôn vừa định nói chuyện, Yểu Yểu cắt lời Nhϊếp Ngôn nói.

"Được rồi, ngày mai các ngươi nói thời gian nào, ta nhất định đến." Nhϊếp Ngôn bất đắc dĩ cười nói, hắn xem như hoàn toàn chịu thua tiểu bà cô này.

"Vậy mới được, ngày mai buổi sáng chúng ta gọi ngươi, tốt lắm, chắc ngươi bận." Yểu Yểu đối với đáp án của Nhϊếp Ngôn rất vừa lòng, không đợi Nhϊếp Ngôn nói cái gì, tắt giọng.

Hừ hừ, tiểu dạng, còn không trị được ngươi, Yểu Yểu đắc ý thầm nghĩ, trong đầu tưởng tượng bộ dạng lúng túng của Nhϊếp Ngôn, không nhịn được cười ra tiếng khanh khách.

Nghe được trong giọng nói truyền đến tiếng trề môi, Nhϊếp Ngôn cười khổ một chút, ngày mai còn phải đi thụ yêu lâm, xem ra tiến trình của hắn nhanh hơn.

Sau khi có Thiết cát, tốc độ đánh quái của Nhϊếp Ngôn rõ ràng nhanh rất nhiều, một chiêu Ám sát lại thêm một chiêu Thiết cát, liền có thể thoải mái đánh ngã một con nhện nước.

Leng keng, một tiếng thanh thúy hệ thống nhắc nhở, Nhϊếp Ngôn lên tới cấp 3.

Một lát sau, hắn thu thập được ba mươi tinh ti.

"Rốt cục hoàn thành." Trong lòng Nhϊếp Ngôn thầm nghĩ, bơi lên đảo, chuẩn bị đi giao nhiệm vụ.

Hệ thống: ngoạn gia Phi Lai Thạch Đầu chuyển vào kho hàng cá nhân của ngài 1 bạc.

"Cao thủ, chỉ dẫn ngươi cung cấp quả nhiên dùng được, chúng ta đã quét sạch doanh địa Trầm luân vu sư, 1 bạc đã gửi đến kho hàng cá nhân của ngươi." Thạch Đầu phát đến tin tức, hưng phấn mà nói.

"Nhận được, còn có chuyện gì sao?" Nhϊếp Ngôn hỏi, 2 bạc của Thạch Đầu đến đúng lúc, hơn nữa tiền lời gần đây, sắp được 3 bạc, vốn ban đầu xem như đã có.

"Một người bạn của ta nói ngày kia tổ đoàn đi đầm lầy Áo Cách Mã Đặc, ngươi có đi không?" Thạch Đầu chờ mong nói.

"Ta ngày kia có việc." Nhϊếp Ngôn nói, đầm lầy Áo Cách Mã Đặc vẫn có một chút khó khăn, đoàn đội chỗ Thạch Đầu có thể quét sạch doanh địa Trầm luân vu sư, xem ra thực lực không tệ.

"Vậy quên đi, cao thủ có chỉ dẫn đầm lầy Áo Cách Mã Đặc không?"

"Ngươi cho ta là thần sao, đầm lầy Áo Cách Mã Đặc là một phó bản khó nhất trong 3 cấp, ngươi cảm thấy ta nhanh như vậy có được chỉ dẫn sao?" Nhϊếp Ngôn nói, hắn không thể bán ra chỉ dẫn bản đồ phó bản, nếu không sẽ khiến cho người khác hoài nghi, chờ đoàn đội Thạch Đầu ở Áo Cách Mã Đặc chịu thiệt vài lần, hắn mới treo giá thật tốt.

"Xấu hổ, suy nghĩ theo quán tính." Thạch Đá lúng túng cười cười.