Chương 11: Bích Lưu Vân
Kỳ Thiếu Vinh hứng thú nhìn Kỳ Thiếu Phúc ngồi ở bên cạnh Kỳ Thiếu Khang, Kỳ Thiếu Khang là một đại soái ca, so sánh xuống, Kỳ Thiếu Phúc lại bình thường hơn nhiều, một gương mặt tròn, từ khi bọn họ ngồi xuống, Kỳ Thiếu Vinh còn chưa thấy Kỳ Thiếu Phúc mở miệng qua, vừa nhìn đã biết bộ dáng răng miệng không tồi.
"Kỳ tam thiếu ăn uống thật tốt."
Kỳ Thiếu Phúc nghe được Kỳ Thiếu Vinh nói, có chút xấu hổ lau lau miệng: "Ta, ta chưa ăn cơm sáng......"
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Chưa ăn cơm sáng nên chạy tới phường ca vũ ăn.
"Ngài nhất định là Tà Y tiền bối đi, ta có một di nương rất ngưỡng mộ ngài, nghe được tin ngài tới liền thập phần kích động." Kỳ Thiếu Phúc tràn đầy nóng bỏng nhìn Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Phải vậy không? Là vinh hạnh của ta."
"Tà Y tiền bối, ngài nếm thử điểm tâm của Lạc Hoa Hiên này đi, điểm tâm ở Lạc Hoa Hiên này chính là tuyệt nhất." Kỳ Thiếu Phúc nói.
"Đa tạ." Kỳ Thiếu Vinh cười nhẹ
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Phúc: "Thiếu Phúc, ngươi nhìn qua tựa hồ không có tiến bộ gì!"
(dreamhouse2255)
Kỳ Thiếu Phúc có chút xấu hổ gãi gãi đầu: "Không cần nóng nảy, dù sao đằng sau cũng có người làm lót đế cho ta."
Trang Hạo nhíu mày: "Ngươi không nên vì có người làm lót đế cho ngươi liền sa đọa như vậy!"
Kỳ Thiếu Phúc nhíu mày: "Hạo ca, ngươi đừng vừa nhìn thấy ta liền giáo huấn ta! Đúng rồi, Hạo ca, không nghĩ tới ngươi cũng đến loại địa phương này. Hạo ca ngươi có phúc phần, thiên hạ đệ nhất cầm sư Bích Lưu Vân kia hôm nay sẽ lên sân khấu đàn một khúc, ngươi nhìn nơi này nhiều người như vậy, rất nhiều người đều là vì Bích Lưu Vân mà tới."
Trang Hạo gật gật đầu: "Thì ra là thế, ta đã nói hôm nay làm sao lại nhiều người như vậy."
Kỳ Thiếu Vinh đánh giá Kỳ Thiếu Phúc: "Kỳ tam thiếu, ngươi nhìn qua hình như có chút chút nặng."
Kỳ Thiếu Phúc gãi gãi đầu, cẩn thận hỏi: "Tà Y tiền bối, ngươi muốn khuyên ta đi hút mỡ sao?"
"Không cần, làm hai cốc trà thanh tràng là được."
"Ta nghe nói, Tà Y tiền bối thu phí rất cao?"
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không quá cao, hai cốc trà thanh tràng, hai ngàn đồng vàng."
Kỳ Thiếu Phúc xấu hổ cười cười: "Tiền tiêu vặt một tháng của ta mới có hai trăm đồng vàng."
"Vậy sao! Vậy ngươi cẩn thận giữ tiền đi, bất quá, Kỳ gia chính là một trong tứ đại gia tộc, sao tiền tiêu vặt của ngươi lại ít như vậy?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
(dreamhouse2255)
Kỳ Thiếu Phúc xoa xoa cánh mũi, có chút xấu hổ: "Kỳ gia là ấn theo biểu hiện để phân phối tiền tiêu vặt."
Kỳ Thiếu Vinh tràn đầy lý giải gật đầu: "Yên tâm đi, còn có người làm lót đế cho ngươi."
Kỳ Thiếu Phúc: "......"
Kỳ Thiếu Phúc cau mày: "Ta còn cho rằng tiền bối sẽ nói giảm giá cho ta?"
"Ngươi nói như vậy hơn phân nửa là chưa từng nghe qua ngoại hiệu của ta." Kỳ Thiếu Vinh lắc lắc đầu.
Kỳ Thiếu Phúc tò mò hỏi: "Ngoại hiệu gì?"
"Chết đòi tiền."
Trang Khiêm ngẹn một ngụm trà, cố gắng nuốt đi xuống.
Trên bàn quá yên tĩnh, trong nhất thời, thanh âm Trang Khiêm uống nước lại dị thường rõ ràng.
Trang Khiêm không khỏi có chút xấu hổ, lúc này, bên trong Lạc Hoa Hiên vang lên một tiếng đàn mờ mịt, một tấm màn trắng bị thả xuống, đằng sau tấm màn xuất hiện một bạch y nam tử.
Bích Lưu Vân lên sân khấu, cuối cùng giải chút khốn quẫn của Trang Khiêm.
Một khúc đàn động lòng người từ đầu ngón tay Bích Lưu Vân đổ ra.
(dreamhouse2255)
Kỳ Thiếu Vinh chống cằm: "Bích Lưu Vân đúng là một đại mỹ nhân a!"
Trang Hạo cười cười: "Bích Lưu Vân là ba năm trước xuất hiện ở Lạc Hoa Hiên, thời điểm hắn tới, danh tiếng Lạc Hoa Hiên trong phường ca vũ ở Hoàng Đô ngay cả trước mười cũng không đến, sau khi hắn tới, tập luyện tân vũ, bồi dưỡng tân nhân, làm cho xếp hạng của Lạc Hoa Hiên nhanh chóng bay lên, có người hoài nghi hắn có quan hệ với lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành."
Cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành trước xuất từ 5 năm trước, trong vòng 5 năm, cửa hàng này nhanh chóng khuếch trương, mở vô số chi nhánh, hấp dẫn vô số khách hàng.
Cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành mỗi quý sẽ bán ra một trăm bộ đồ trang điểm xa hoa, giá trị thiên kim, nhiều đồ trang điểm như vậy mỗi lần bán ra đều bị quý phi, công chúa, các phu nhân, tiểu thư trong đại gia tộc ở trong hoàng cung nhanh chóng tranh mua đến không còn.
"Tà Y tiền bối, ngài biết ngài thu phí rất đen, nhưng lão bản sau màn cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành so với ngươi càng lòng dạ hiểm độc hơn!" Kỳ Thiếu Phúc nói.
Kỳ Thiếu Vinh chớp chớp mắt cười cười: "Lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành lòng dạ hiểm độc?"
"Đương nhiên rồi! Ngài không biết, hắn bán một hộp mặt nạ hai trăm đồng vàng, đấy còn là bình thường, tiền tiêu vặt một tháng của ta cũng chỉ đủ mua một hộp, làm ta bây giờ cũng không dám tìm thân mật, sợ vừa tìm được thân mật đã bị túm đi cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành." Kỳ Thiếu Phúc tràn đầy oán niệm mắng nhỏ.
Kỳ Thiếu Vinh vỗ vỗ bả vai Kỳ Thiếu Phúc: "Ngươi biết đấy, trên đời này có rất nhiều người, không thích tốt, chỉ thích quý, không quý không thể biểu hiện gia tài của bọn họ, cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành không thể nghi ngờ là phúc âm của những người này, so với oán giận lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành còn không bằng kiếm thêm ít tiền."
Kỳ Thiếu Khang cau mày: "Tà Y tiền bối nói rất đúng, trên thực tế, rất nhiều người đều muốn tìm lão bản sau màn cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành để hợp tác, bất quá, người này rất thần bí, chưa bao giờ lộ diện."
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Có lẽ là đối phương tương đối điệu thấp."
"Ta cảm thấy hắn có khả năng tương đối sợ chết hơn, lòng dạ hiểm độc kiếm lời nhiều như vậy, buổi tối chắc chắn là gặp ác mộng" Kỳ Thiếu Phúc âm thầm nghiến chặt răng.
(dreamhouse2255)