Cha Nuôi [Khải Nguyên]

Chương 5

Chương 5
Đôi lời của tác giả

Tui yêu mn nhiều lắm nha cảm ơn đã xem và vote cho mình , fic này mình tặng cho ai đọc nha .Ai vote và cmt đầu fic sau sẽ tặng ạ .

2/10/2018

--------------------

♥♥ Chap 5 : Dương Mịch Chi

Vương Nguyên năm nay đã vào lớp 9 còn hết năm nay đã ra trường rồi , trong lớp quen rất người thân nhất chỉ có hai người bạn Vũ Hàng và Chí Hoành . Vương Nguyên càng lớn càng trỗ mã ra hẵn , dóc dáng người khanh mãnh khuôn mặt dễ thương vô cùng , sống mũi cao , môi nhỏ đỏ chúm chím lâu lâu mấp máy câu dẫn vô cùng , nên cũmg không tránh được nhiều người tỏ tình .

Vương Tuấn Khải ngồi chổ láy xe vừa lái vừa nhìn Vương Nguyên đang ngồi thơ thẩn không khỏi bực mình liền thắng gắp vào lề đường .Vương Nguyên đang thơ thẩn liền bị anh thắng gắp ngã ngào về phía trước đầu đập vào cửa kính đau muốn khóc ra nước mắt .khuôn mặt méo mó nhìn anh.

" baba người sao thắng gắp vậy..ây nha u một cục rồi " Vương Nguyên mặt méo mó nhìn anh

" con làm gì mà thất thần không nghe ta nói ..hửm " Vương Tuấn Khải nắm lấy càm Vương Nguyên nghiến răng nói

" aa..con không có mà đau con baba " Vương Nguyên uỷ khúc míu máo nhìn Vương Tuấn Khải .Người ta không có làm sai gì mà .

" hừ...baba xem ..u rồi " Vương Tuấn Khải tim nhói nhẹ không nghỉ việc thắng gấp lại làm Vương Nguyên thành ra như vậy.

" huhu còn gì là mặt đẹp trai của con chứ .về sao còn ai yêu con chứ " Vương Nguyên nhìn Vương Tuấn Khải trách móc .

" có ta yêu con được rồi " Vương Tuấn Khải xoa nhẹ tóc Vương Nguyên nói .

Vương Nguyên hai má ửng đỏ thực sự bị Vương Tuấn Khải trêu tới ngượng cả mặt , tuy cậu là con nuôi của anh mua về nhưng anh chưa bao giờ ngược đãi cậu mà còn yêu thương cậu như con ruột trong nhà .Từ khi mẹ nuôi Phương Chi của cậu đi Mỷ thì cậu không còn thấy anh qua lại với ai nữa .

Xe Vương Tuấn Khải dừng trước cổng trường liền trở thành tâm điểm của mọi người. Vương Nguyên nhìn Vương Tuấn Khải mĩm cười hôn chụt vào má anh rồi đi ra .Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên đi vào trường môi nở nụ cười nhạt , tay chạm vào chổ vừa bị Vương Nguyên hôn sau đó láy xe rời đi.

Vương Nguyên đi vào cổng trường liền thấy hai người kia liền nhanh chóng chạy lại , Chí Hoành nhìn Vương Nguyên mĩm cười liền ôm chầm lấy

" Nhớ Nhị Nguyên chết đi được "

" cậu mới là Nhị cả nhà cậu đều là nhị " Vương Nguyên cốc vào đầu Chí Hoành một cái .

Chí Hoành dễ thương phụng phịu chu môi tay xoa trán vừa bị Vương Nguyên đánh nói .

" hừ nói thôi ..có cần phải động thủ không người ta hiền quá mà "

" khụ..khụ..Hoành cậu gớm chết đi được vào thôi "

Vương Nguyên nói xong liền bước đi để lại hai người kia phụng phịu theo sau.

Ba người đang đi thì thấy từ xa có một cô gái trên tay cầm hộp quà chạy lại , Vương Nguyên liền thở dài lại một người tỏ tình thất bại rồi .

" Vương Nguyên.. Vương. Nguyên " Mịch Chi hai má đỏ ửng tóc tai hơi rối thở hì hụt tay vuốt tim nhìn Vương Nguyên .

" cậu .." Vương Nguyên nhìn cô gái trước mặt nói

" mình là Dương Mịch Chi con chủ nhiệm trường Dương Mịch này " Mịch Chi mĩm cười nói .

" ừm vậy thì sao " Vương Nguyên hỏi

" cậu..hừm..mình thích cậu từ khi cậu vào học cùng mình rồi , mình biết có rất nhiều người theo đuổi cậu mà không thành , nhưng mình không muốn từ bỏ Vương Nguyên mình thực sự rất thích cậu ..cậu quen với mình nha " Cô hai mắt rớm nước miệng lẫy bẫy nhìn Vương Nguyên thổ lộ .

" mình.." Vương Nguyên thực sự bị cô nói cho cảm động , nhìn cô sắp khóc lòng thấy ấy nấy vô cùng .

" Vương Nguyên chịu đi nhìn cậu dễ thương thật mà " Chí Hoành nói

" ừm chấp nhận đi người ta sắp khóc rồi kìa " Vũ Hàng từ đầu tới cuối im lặng đột nhiên lên tiếng .

" mình cũng không cần cậu trả lời ngay nếu cậu chịu thì ra về chờ mình , mong cậu nhận quà đó là công sức của mình đấy " cô nói xong nhét quà vào tay Vương Nguyên rồi chạy đi mất .

Vương Nguyên cùng hai người nhìn cô chạy khuất liền mở quà ra , cả ba bất ngờ miệng há hốc mặt nheo vài lần để sát minh rỏ là đang mơ hay thật .Hộp quà này thật sự khiến người ta động lòng , Vương Nguyên như không tin vào mắt mình một cái bánh kem chocolate hình Vương Nguyên .

Reng reng

Tiếng chuông vang lên mọi người bắt đầu chạy vào lớp của mình , Vương Nguyên đi vào lớp thì thấy Mịch Chi đang gụt đầu xuống bàn không khỏi phiền lòng đi vào chổ ngồi .

5:00

5 tiết học nhàm chán trôi qua mọi người bắt đầu đeo cặp ra về , Vương Nguyên nhìn cô đang thu đồ định đi lại thì thấy cô quảy cặp chạy đi quay lại thì thấy cô Dương Mịch đang đứng đợi.

Vương Nguyên nhanh chóng đi ra cửa đợi cô , trong trường giờ không còn ai chỉ còn thấy bóng dáng nhỏ nhắn của cô đang chạy ra .

" anh Vương Nguyên "

" Mịch Chi ..anh..đồng ý quen em " Vương Nguyên ngại ngùng nói

" thật. Thật sao " cô không tin hỏi lại lần nữa .

" thật "

" zee em thực sự rất vui " cô nói xong liền ôm lấy Vương Nguyên. Vương Nguyên hơi giậc mình con gái thời nay bào quá sau đó cũng ôm cô mà không để ý một chiếc xe đậu bên lề đường

Vương Tuấn Khải cố gắng thu sếp để đón Vương Nguyên vậy mà không ngờ bắt gặp cảnh mèo mã gà đồng của Vương Nguyên trong lòng tức tới phát hoả ( au : sao giống bắt ghen vậy ta ) .

Màu mã gà đồng : ý nói là vụиɠ ŧяộʍ .

" điều tra người con gái hôm nay tỏ tình Vương Nguyên cho tôi " Vương Tuấn Khải nói

" dạ "

" Vương Nguyên con gan lắm dám cắm sừng ta , đợi con đủ 16 ta phạt con sao " Vương Tuấn Khải nghiến răng nói

End

Ta quay lại rồi đây

Hay không nà

Cho xin vote và cmt nha

Xie xie ~~><