Cha Nuôi [Khải Nguyên]

Chương 4

Chương 4
Đôi lời tác giả :

Fic này của ta nha bản quyền lưu rõ ạ , mọi người xem nhiều vào nha , bình luận chap 3 là mọi người muốn có sinh tử văn thì chap 11 sẽ có theo yêu cầu mong muốn , giờ cho nó ngọt đi từ từ ngược sau , ai đã xem thì để ⭐ hoặc cmt cho ta biết là mọi người có đọc ạ

30/09/2018

----------------

♥♥ Chap 4 : Cưng Chiều

Ánh sáng từ ngoài trời le lói gọi vào căn phòng toàn chủ đạo màu trắng tinh khôi bắt gặp ngay khuôn mặt của chủ nhân căn phòng đấy , Vương Nguyên hai mắt nhắm chặt , cánh múi cao nghểnh thở đều đều môi hồng nhuận mấp máy câu nhân . Cậu năm nay được 15 tuổi nhưng vẫn mang đậm tính chất trẻ con không thay đổi, chiều cao khoảng 1m60 thân hình cân đối làm người ta thích ngay ánh nhìn đầu tiên.

Vương Tuấn Khải tâm tình mấy năm nay thực không được tốt , nhìn Vương Nguyên cùng bạn mình chơi đùa nắm tay vui vui vẻ vẻ mà tức đến đỏ mặt , thính giác của Vương Tuấn Khải rất mạnh có thể tìm ra mùi khác thường trên người Vương Nguyên , tuy anh đã 33 tuổi nhưng vẫn không thay mà càng ngày càng cuống hút hơn trước .Anh thường lén Vương Nguyên mang khoảng 2-3 người phụ nữ về phát tiết , nhưng không thể tin được anh thực sự không thoải mái , anh muốn một hoa huyệt khép kín mặt cho anh dài vò , người dưới thân phải biết chóng cự hoặc chửi anh chứ anh không một người chủ động .

Vương Tuấn Khải cũng không biết mình đang nghỉ gì , mỗi khi nhìn cặp mông tròn trịa của Vương Nguyên mà lòng anh cồn cào không ngừng , tuy Vương Nguyên chỉ mới 15 nhưng trổ mã hẵn ra càng ngày càng xinh đẹp đô quyến rũ càng ngày càng tăng vọt nhưng đầu ốc vẫn còn là một đứa con ních như tờ giấy trắng , thật không muốn vấy bẫn chút nào .

Anh xoa xoa mi tâm ngồi giữa bàn dùng bữa hôm nay anh có cuộc họp lúc 8 giờ nên 6 giờ anh đã thức , nhìn vào đồng chỉ 6:33 mà vẫn không thấy bóng dáng Vương Nguyên đâu , không tự chủ nhìn dì Nga hỏi

" Nguyên Nhi chưa xuống ăn sáng sao "

" dạ hôm nay là chủ nhật cậu Vương Nguyên còn ngủ hay là tôi lên gọi cậu ấy " dì Nga từ tốn nói

" không cần , tôi tự lên dì đem một phần cơm đem cất cho Nguyên Nhi còn một phần đem cho bác Từ "

Vương Tuấn Khải nói xong uống một hóp nước sau đó bước lên lầu , cánh cửa từ từ mở ra trong phòng sáng bừng nhìn thấy mọi thứ , Vương Nguyên tuy là con trai nhưng rất thích sạch sẽ nên luôn tự tay mình chăm chuốt cho căng phòng mà không cần người dọn dẹp .

Ánh mắt anh càng quét căn phòng sau đó dừng ngay chiếc giường màu trắng đang chứa cục bánh trôi trắng tinh kia , Vương Nguyên trở người miệng chép chép mắt nhắm nghiềm ngủ tiếp mà không biết ai đang nhìn cậu bằng ánh mắt cưng chiều thấy rõ .Anh đi lại ngồi xuống mép giường , tay vén nhẹ tóc Vương Nguyên ôn nhu nói.

" bảo bối ..thức nào "

" ưʍ..baba..Nguyên.. Nhi muốn ngủ hôm nay chủ nhật mà " Vương Nguyên hai mắt nhắm nghiền miệng mấp máy mèo nheo không vui khi bị quấy rối giấc ngủ.

" thức đi ..mặt trời cháy khét mông rồi " Vương Tuấn Khải cười gian tà tay đánh vào mông Vương Nguyên vài cái , cha cha mềm thật nha .

" ây đau con .." Vương Nguyên bị Vương Tuấn Khải đánh vào mông không vui ngồi dậy tay dụi mắt đáng yêu vô cùng .

Chụt **

Vương Tuấn Khải khồm xuống hôn nhẹ vào môi Vương Nguyên.

" bảo bối sáng hăo "

Vương Nguyên đã quen với việc anh hôn môi chào buổi sáng cũng không thấy kì quáy cho mấy

" baba sáng hăo "

" nào ngoan đi thay đồ xuống nhà ăn sáng , baba có quà cho con "

"Quà sao , cái gì vậy " Vương Nguyên nghe anh nói hai mắt nhanh nhạy mở to

" lát sẽ biết đi thay đồ đi "

Vương Nguyên từ trong phòng tắm đi ra liền trở thành một người khác , áp thun hình lá diệp thảo xanh sắt sảo che khuất nữa chiếc áo quần bò đen ôm siết đôi chân thon mịn cặp mông căn tròn ôm siết làm ai nhìn vào cũng thèm thuồng chiếm hữu

Vương Tuấn Khải đi lại chỉnh sữa vạt áo đang hở của Vương Nguyên , Vương Nguyên ngoan ngoãn đứng im cho anh chỉnh sữa không cử động .Vương Tuấn Khải chỉnh vạt áo cho Vương Nguyên, nhưng ánh mắt đầy du͙© vọиɠ nhìn chằm vào xương quay xanh tinh tế cùng hai hạt đậu nhỏ lấp ló của cậu .Chết tiệt ! Vương Nguyên con không biết buổi sáng là thời điểm của nam nhân ham muốn nhất không

" baba..người bị gì sao mặt người khó coi quá " Vương Nguyên nhìn Vương Tuấn Khải hỏi

" ta không sao ..con đứng đây chờ ta " Vương Tuấn Khải nói xong chạy vào phòng tắm giải quyết .

Giải quyết xong Vương Tuấn Khải cùng Vương Nguyên nhanh chóng đi xuống nhà , dì Nga nhìn Vương Nguyên xong sao đó đi vào trong bưng ra một bát cháo toả khói ngút trời . Vương Nguyên nhìn bát cháo bụng kêu inh ổi xoa nhẹ bụng đi lại bàn ngồi xuống ăn . Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên ngoan ngoãn gật đầu hài lòng ngồi xuống bàn.

" đem cho ly cà phê " Vương Tuấn Khải từ 5 năm trước lúc nghe Vương Nguyên nói sợ anh uống rượu thì anh không còn đυ.ng vào nữa mà thay vào đó là cà phê .Nếu anh muốn uống thì anh sẽ canh lúc Vương Nguyên ngủ rồi anh mới uống .

" baba ..người hôm nay phải đi làm sao " Vương Nguyên đang ăn liền dừng lại cắn cắn muỗn nói

" ừm ..10 giờ baba về có chuyện gì sao " Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên nói

" con tưởng chủ nhật baba không đi làm định rũ người đi dạo phố ai ngờ " Vương Nguyên phồng má uỷ khúc

" vậy sao ..khi nào ta về rồi đi " Vương Tuấn Khải bị hành động đáng yêu của Vương Nguyên là cho nhũng tim.

" thật sao " Vương Nguyên hai mắt sáng to nói .

" thật ..Nguyên Nhi con cũng sắp 16 tuổi nhưng vẫn còn ngốc thế ta thật sự không an tâm " Vương Tuấn Khải nói phiền muộn trong lòng ra

" con..con xin lỗi con sẽ cố bảo vệ bản thân với lại con còn có Shin Chi theo mà " Vương Nguyên vừa ăn vừa nói .

" Shin Chi là ai " Vương Tuấn Khải không vui hỏi

" là em gái con " Vương Nguyên nói

" em gái mấy tuổi " Vương Tuấn Khải dò xét , thực sự chính thức tức giận nha .

" 4 tuổi đang học mẫu giáo ở trường con " Vương Nguyên nói .

"...// " chính thức ghen sai chổ .

End 4

Ta ra chap mới rồi này

Vote và cmt nha

Cấm chuyển ver ạ

Xle xle ~~ >^^< ~~