Chương 26
Au : hôm nay đăng típ này cók ai thích không , ta có làm phim trên youtubi và xem ủng hộ nha 😘4 / 11 / 2018
----------------------
♥♥ Chap 26 : Sinh Con ( 2 ) .
Vương Tuấn Khải hôm nay phải đi đến công ty một vài tiếng , nên phải để Vương Nguyên ở nhà một mình mà tâm tình không thoải mái cho mấy .
Ngồi trong công ti tay viết soạt soạt , mà lòng bất an vô cô , mí mắt giực không ngừng , mí phải không phải điềm sấu sao ( au : nữ bên phải là tốt còn nam là xấu nha ) .
Vương Nguyên nằm trên giường vô cùng khó chịu , cậu cố gắng đứng dậy thì bụng truyền đến cơn đau điếng người, ngã quỵ xuống đất cố đứng dậy nhưng không chút sức lực nào ! Mồ hôi từ thái dương tuông không ngừng cố với lấy cái điện thoại vô cùng khó khăn .
Khuôn mặt ửng hồng nhanh chóng trắng bệnh , mồ hôi thi nhau chãy xuống không ngừng , cơn đau bụng càng quặn quoạy hơn .
" ưʍ..alo " Vương Nguyên cố gắn nói
" Nguyên Nhi anh nghe " Tuấn Khải bên đây mĩm cười nói còn 30" nữa gặp bà xã rồi.
" aaa~~.. Tuấn.. Kh..ải .." Vương Nguyên thở dốc nói .
" Nguyên Nhi em sao vậy " Vương Tuấn Khải đứng dậy lo lắng vô cùng
" Tuấn Khải... Em ..em đau bụng ..aa..hức..Tuấn Khải...giữa chân em chãy ..hức..ô..ô chãy ra nước gì kìa..hức.." Vương Nguyên rung cầm cập nhìn vũng nước dưới chân đang chãy ra khóc không ngừng ( au : vỡ nước ối sắp sinh con )
" Nguyên Nhi em gán lên ..anh về ngay " Vương Tuấn Khải nói xong không thèm mặt áo khoát chạy nhanh ra ngoài
Vương Nguyên buông điện thoại cố điều chỉnh hô hấp của mình , môi cắn chặt vào nhau cố nhịn đau chờ anh về .
" con..con..yêu à ..chờ..ngoan..dady con ..sắp về rồi .." Vương Nguyên thở dốc hai mi mắt chớp chớp vô hồn .
+++15" sau .
Vương Tuấn Khải mở cửa sao đó chạy lên phòng ngủ , mở cửa ra thấy Vương Nguyên ngồi đó mặt trắng bệch sợ hãi tột đỉnh nhanh chóng chạy lại ôm Nguyên vừa gọi điện thoại .
" cho một chiếc cấp cứu đến nhà 218 nhanh lên " Vương Tuấn Khải gầm lên nói .
" Nguyên Nhi gán lên "
Vương Nguyên mơ hồ nhìn nhìn một màu tối mờ nghe giọng nói quen thuộc liền nhanh chóng mất ý thức .
______ bệnh viện Bắc Kinh _____
Vương Nguyên nằm trên giường bệnh chuẩn bị cho việc sanh của mình , do cậu là nam nhân nên việc sinh đẻ giao cho Nãi Lượng , nhìn bảo bối tâm cang khuôn mặt thiếu sức sống mà lòng anh đau như quoặng , Vương Nguyên từ từ hé mở mi mắt xung quanh bao trùm màu trắng xoá , có cái quạt trên tầng nhà đang quay mùi thuốc khử trùng sọc vào mũi làm cậu không thích nghi cho lắm .Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên sao đó nhanh chóng nắm lấy tay cậu trấn an .
" Nguyên Nhi đừng sợ "
" hức..Tuấn Khải em sợ ..ô..ô " Vương Nguyên bật khóc nắm chặt tay anh không ngừng lắc đầu .
" ngoan..đừng khóc anh ở đây " Vương Tuấn Khải vuốt tóc Vương Nguyên trấn an
" không ..em.sợ Tuấn Khải không muốn " Vương Nguyên kịch liệc lắc đầu
"Nính nào ..em phải cố gắng chúng ta sắp được gặp con trai rồi " anh vỗ nhẹ tóc an ủi .
" thật sao " Vương Nguyên nhìn anh mong chờ .
" thật "
" mời anh ra ngoài bệnh nhân sắp vào ca sinh , những người không có nghĩa vụ không được ở bên trong này " cậu ý tá vào nói .
" Tuấn Khải anh đừng đi " Vương Nguyên nắm chặt tay Vương Tuấn Khải nói
" ngoan anh chờ bên ngoài " nói xong liền li khai.
Vương Nguyên nhìn Tuấn Khải khuất sao cánh cửa liền định hình lại , cậu ý tá nhanh chóng chuẩn bị dụng cụ tim tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu vàng vào hậu hôn của cậu . Vương Nguyên cắn ngón tay trách mình khóc thét nhìn vị bác sĩ bịch khẩu trang kính mích nhìn mình .
Nãi Lượng nhìn mọi người rồi nhìn Vương Nguyên đau nhăn mặt nói
" hít thở đều rồi gặng ra ..123 "
" aaa~~ ..hức..không được tôi làm không được " Vương Nguyên nắm chắc ngạnh giường nói
" bình tĩnh làm lại lần nữa hít vào thở ra "
" aaa~~ ..."
-------
Vương Tuấn Khải ngồi bên ngoài đi qua đi lại , chuyện quần áo và những việc khác anh có nhờ vợ của Nãi Lượng làm dùm .Tâm tình anh thực sự rất rối nùi .
" oa..oa " tiếng khóc trẻ con vang lên làm anh bừng tĩnh .Sinh rồi
Cậu trai y tá nụ cười tươi rối ẩm trên tay một bé trai dễ thương hai má phúng phím chạy lại chổ Vương Tuấn Khải đang đứng
" Vương Tổng con ngài" nói xong đưa cho anh .
" con tôi " Vương Tuấn Khải đón nhận đứa bé , đứa bé trai kháo khỉnh ngày ngày anh chăm sóc đứa bé Vương Nguyên mang thai 9 tháng 10 ngày đẻ ra sao .
" Vương Tổng còn một bé nữa " Nãi Lượng hớn hở chạy ra nói
" còn một đứa nữa sao " anh trợn mắt há mồm rõ là bác sĩ nói một đứa cơ mà
...
" cậu cố lên còn một đứa nữa 123.. "
" aaa~~.. Vương Tuấn Khải đồ khốn nạn nhà anh ...aaa~~ " Vương Nguyên hét lên nói
" oa ..oa " một đứa bé lần nữa chào đời .
End 26
- đồ - mồ - hôi - hột - luôn 😰
____ sinh rồi _____💝💝
Thấy hay thì 👇
+ vote 💚💚
+ cmt 💓💓