Chương 6
Anh ngồi bên cạnh không ngừng gắp đồ ăn cho cậu, nhìn cậu ăn thôi là ăn cũng thấy no rồi.- Nguyên, xíu anh dẫn em đi thử đồ.
- Vâng.
Nhanh quá mới đây đã sắp tới ngày cưới của anh và cậu. Tính ra cậu cũng ở bên anh tròn một tháng rồi. Tuần sau nữa thôi là cậu sẽ chính thức trở thành vợ của anh và cũng chính là Vương phu nhân của công ty Vương Thị.
Tuy thời gian trôi qua rất nhanh, nhưng tình cảm của cả hai chẳng những không mất đi mà lại càng sâu đậm. Hai người cứ như hình với bóng, nếu muốn tìm ai đó thì chỉ cần nhìn thấy người còn lại.
Bây giờ cậu đang rất lo lắng, còn khoảng một tuần nữa là tới đám cưới của cậu. Vậy mà ba của cậu đột ngột trở bệnh phải nằm trong bệnh viện đều trị.
Nhìn cậu thất thần, lòng anh cũng xiết lại.
- Nguyên Nhi, em lại nghĩ đến chuyện đó nữa sao.
- Khải, em...mm.
Anh cất giọng cắt ngang lời cậu muốn nói. Anh thừa biết cậu nghĩ gì và muốn nói đến vấn đề gì.
- Em không cần lo.
- Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.
- Vâng.
- Ngoan, giờ thì đi ngủ thôi. Mai còn phải dậy sớm.
- Vâng.
Kéo cậu vào lòng anh rồi cả hai cùng nằm xuống. Với tay tắt đèn, chỉ còn ánh sáng lẽ lôi của chiếc đèn ngủ. Cả hai đều chìm vào giấc mộng. Nhưng mọi chuyện có được êm đẹp như thế này hay không? Người ta thường nói: " Không có con đường nào trải đầy hoa hồng cả, hạnh phúc là do mình nắm giữ". Liệu đó có phải là một nhận định đúng hay không?
Trong tiệm áo cưới.
Cậu và anh đang lựa đồ để chuẩn bị cho ngày cưới của chính mình.
- Nguyên Nhi, em thử bộ này đi.
Anh đưa một bộ soiree ứm thử lên người cậu.
- Cả bộ này.
- Bộ này nữa.
Trong chóc lát, trên vòng tay cậu đã có một đóng quần áo.
Cậu mĩm cười nhu hòa nhìn anh, nhìn cái bộ mặt nghiêm túc khi anh chọn đồ cưới cho cậu. Và cũng có lẽ, cậu chính là người hạnh phúc nhất trên cuộc đời này.
- Bộ này nữa, mau đi thử đi.
Nói rồi anh lấy tay xoay người cậu vào phòng thử đồ. Nhìn cậu đi vào khóe miệnh anh cũng nhếch lên.
Không giống như những cậu bạn trai khác, trong lúc chờ đợi thì sẽ ngồi đọc báo hoặc uống một ly trà hay gì đó. Còn anh thì vẫn tiếp tục lựa đồ cho cậu với anh.
Do mãi mê lựa đồ nên khi cậu ra anh cũng không biết.
- Khải...
Anh quay đầu lại thì thấy cậu đang cầm lấy chân váy xoay vòng vòng cùng với đó là nụ cười ngọt ngào của cậu.
Khóe mắt anh hiện ra ý cười, bước tới gần lại, lấy cái vòng hoa trên tay của anh đặt lên đầu cho cậu, rồi chỉnh lại ngay ngắn. Yêu chiều hôn lên trán cậu một cái rồi nói:
- Em thật sự rất đẹp.
Cậu không biết nói gì, chỉ biết đứng cười.
Nhìn mấy cô phục vụ ở đó anh lạnh giọng.
- Gói hết mấy bộ đồ kia lại cho tôi.
Vòng tay ôm eo cậu, hướng ra cửa.
- Tiểu Khải, để em thay đồ đã.
- Không cần, cứ để thế này luôn đi.
Cứ thế hai bóng người khuất dần sau cánh cửa.
________
Ngắn thôi, mắc công loạn hết.
Có sai xót mong thông cảm.
Sao vàng and follow me.
1-6-2018.
#BéNô.