Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh [Khải Nguyên]

Chương 21

Chương 21: END
Cảnh báo trước là có H nhé.

--------------------------------------------------------------------

Kể từ ngày hắn nói muốn kết hôn với cậu đã trôi qua ba tháng, trong ba tháng này Âu thị bị phá sản, còn Âu Dương Na Na và mẹ cô ta bị Vương Tuấn Khải đưa ra nước ngoài không cho phép quay  lại. Thời gian trôi qua rất nhanh trong ba tháng này hắn luôn chuẩn bị cho lễ cưới của mình và cậu, vì cậu không muốn công khai nên chỉ mời bạn bè thân thích thôi.

Và cuối cùng ngày cưới cũng đến, trong phòng cho cô dâu Vương nguyên để cho chị trang điểm muốn làm cái gì trên mặt cậu thì làm.

" quả thật gương mặt của em không cần trang điểm cũng đã rất đẹp rồi, nhưng trang điểm nhẹ càng đẹp hơn." Chị trang điểm vừa làm vừa nói, với câu khen mình cậu chỉ cười chứ không đáp lại. Sau khi chị trang điểm ra ngoài chỉ còn mình cậu, cậu bước đến trước gương nhìn thấy mình quả thực rất đẹp. hôm nay cậu mặc bộ vet màu trắng, kèm theo nước da đã trắng của cậu làm cậu càng trở nên xinh đẹp hơn.

" hôm nay em rất đẹp." Hắn bước đến phía sau ôm lấy cậu, cằm đặt trên vai cậu nói.

" chẳng lẽ những hôm khác em xấu sao." Cậu giả vờ giận bĩu môi nói.

" hôm nào em cũng rất đẹp, nhưng hôm nay đặc biệt đẹp hơn rất nhiều." Hắn nói xong hôn lên môi của cậu, hôm nay cậu đáp lại hắn làm hắn rất vui, hai người hôn nhau đến khi có người gõ cửa.

" lão đại đã đến giờ rồi." Bạch Ưng ở ngoài cửa thông báo, chỉ đứng ngoài cửa chứ không giám đi vào, nếu đi vào bắt gặp cảnh gì gì ấy thì chết.

" được rồi." Hắn nói rồi cúi xuống nhìn khuôn mặt đỏ ửng kia hận không thể ăn cậu ngay bây giờ, nhưng hắn phải nhịn vì tối nay thể nào cũng được ăn thôi.

" đi thôi nào." Hắn nắm tay cậu ra ngoài, cả hai cùng bước vào lễ đường Hắn hôm nay mặc bộ vet đen, gương mặt anh tuấn. Đúng là hai người rất xứng đôi, cả hai người đều rất đẹp làm cho những người ở đây không khỏi hâm mộ, Hai người bước đến trước chủ trì.

" Vương Tuấn Khải, con có đồng ý lấy Vương Nguyên dù sau này.....( nói thật là tui không biết 😅)" chủ trì hỏi Vương Tuấn Khải.

" con đồng ý." Hắn nhìn cậu nói.

" Vương Nguyên, con có đồng ý lấy Vương Tuấn Khải dù sau này....." chủ trì lại hỏi Vương Nguyên.

" con... đồng ý." Cậu nhìn Vương Tuấn Khải cười nói. Rồi hai người trao nhẫn cho nhau.

" ta tuyên bố, từ hôm nay các con đã chính thức trở thành vợ chồng." Chủ trì vừa nói xong tất cả mọi người đều vỗ tay.

" hôn đi... hôn đi... hôn đi..." phía dưới mọi người bắt đầu hô. Hắn nhìn gương mặt đỏ ửng của cậu thì cười ôm lếu eo cậu, tay còn lại nâng cằm cậu lên hôn. Cậu dần bị nụ hôn bá đạo của hắn làm cho mờ mịt rồi cũng đáp lại hắn, thế là hôn lễ qua đi buổi tối hắn đưa cậu về.

Cậu mệt mỏi cả ngày rồi nên về đến nhà liền lên phòng đi vào phòng tắm, đang ngâm mình trong bồn tắm bỗng có một bàn tay ôm lấy cậu, " á " cậu mở mắt ra nhìn thấy hắn ở trước mặt cậu không biết từ lúc nào.

" anh... anh vào đây từ lúc nào?" Cậu xấu hổ đỏ mặt đắp bắp hỏi.

" anh vừa mới vào thôi, chúng ta đã là vợ chồng còn xấu hổ gì hửm? Để anh giúp em tắm." Nói rồi hắn kéo cậu để cậu ngồi trên đùi hắn.

" không... không cần để em tự tắm cũng được." Mặt cậu bây giờ đã đỏ như trái cà chua rồi, không để ý đến cậu nói hắn đưa tay vuốt ve sống lưng của cậu làm cho cậu giật mình. Rồi bàn tay hư hỏng của hắn dần chuyển sang cái cổ trắng nó của cậu rồi đi xuống trước ngực cậu xoa đi xoa lại.

" ưʍ...." bàn tay kia làm cho cậu nhịn không được phát ra tiếng rên nhỏ, mà tiếng rên nhỏ này làm cho hắn chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ nha. Hắn hôn lên cái cổ trắng nón của cậu, cậu cảm có cái gì chọc vào lưng mình nên quay lại nhìn thì thấy phân thân của hắn làm cho cậu khóc không ra nước mắt. Hắn ôm cậu ra khỏi bồn tắm lấy khăn tắm ôm lấy cậu ra đặt cậu trên giường, hắn hôn lên mắt cậu, rồi mũi và xuống môi cậu. Hắn cắи ʍút̼ làm cái môi của cậu sung lên rồi chuyển xuống hôn xương quai xanh tinh tế của cậu.

" bảo bối à, thân thể của em quá đẹp đi." Hắn ngẩng lên nhìn cậu nói, rồi cúi xuống mυ'ŧ mát ở hoa nhũ đỏ của cậu.

" ưʍ....... a...." cậu vô tình vặn vẹo cơ thể khiến nơi nào đó của cả hai ma sát vào nhau khiến hắn như muốn phát điên.

Hắn trượt xuống giữa hai chân của cậu, phân thân bị hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà ngóc đầu lên từ lúc nào. Hắn khẽ cười hôn lên chỗ đó làm cho phân thân tiết ra một ít chất nhờn trắng lục, cậu rên vài tiếng làm cho lửa tình bên trong hắn càng mãnh liệt.

" nha bảo bối à! Em làm anh sắp phát điên rồi."

" ưʍ....m....ư..."

" em nhẹ cảm quá đó." Hắn nhìn cậu nói.

" ưʍ... e... em... m... muốn... a...."

" em muốn gì bảo bối." Hắn nhếch mép cười hỏi cậu.

" ưʍ... muốn... anh... a..." cậu nhìn hắn nói.

" là em nói đó nha." Hắn cười nói.

" ưʍ... a..." cậu bây giờ đã sớm bị tìиɧ ɖu͙© đánh bại, mắt đã bị một tầng sương mù bao phủ,vô thức thốt lên lời dâʍ đãиɠ. Hắn ngậm lấy phân thân phấn nộn mà chăm sóc, lưỡi hắn đảo quanh qυყ đầυ rồi mυ'ŧ nhẹ xung quanh của cậu. Từng đợt khoái cẩm dâng lên, cậu tay bấu chặt ga giương không ngừng vặn vẹo thân mình.

" K...Khải a... e... em...ưʍ...." cậu cong người, phóng thích chất lỏng đυ.c vào khuôn miệng của hắn, hắn đem toàn bộ nuốt xuống.

" Khải... nhả ra đi bẩn lắm." Cậu vội nói.

" không bẩn, của em rất ngọt." Hắn cười nói. Cậu bây giờ không có lỗ nào để cậu chui xuống, đột nhiên cửa huyệt cảm nhận được một trận co rút, dị vật tiến vào nơi sâu nhất của cậu rồi từ từ rút ra. Cậu cắn răng chịu đựng, đây là lần đầu tiên của cậu nha... hắn khẽ xoa lưng cậu an ủi, đợi cậu thả lỏng hắn cho thêm vào mật động ấm nóng. Nơi tư mật mềm mại, non mịn làm cho hắn cảm thấy miệng lưỡi khô khốc. Khi thấy đã đủ rộng, hắn rút ba ngón tay mình ra thay bằng cự vật to lớn của mình.

" a... a... Tuấn Khải.... rút ra... đau quá." Cậu hét lớn, cơ thể cậu như bị xé làm đôi, đau đớn vô cùng. Bàn tay trắng nón vô lực đấm vào ngực hắn. Hắn thấy vậy bất động xoa lưng cho cậu để cậu giảm bất đau.

" Khải... mau... mau động đi...a..." khi hậu huyệt đã thích nghi với vật to lớn của hắn, không còn đau đớn mà thay vào đó là cảm giác ngứa ngay khó chịu. Hắn thận trọng ra vào, chỉ sợ động mạnh quá sẽ làm đau bảo bối của mình.

" mạnh... mạnh một chút a... ân... chỗ đó...a..." cậu không ngừng rêи ɾỉ, khuôn miệng nhỏ nhắn phát ra những tiếng rên mê hoặc. Làm cho chút lí trí cuối cùng của hết sang một bên, trực tiếp ôm lấy thắt lưng của cậu mãnh liệt xỏ xiên làm cho cậu sướиɠ tê người. Âm thanh rêи ɾỉ không ngừng phát ra làm cho căn phòng tràn ngập dục hỏa.

" Aaaaa......." hắn vào cậu hét lên một tiếng, hậu huyệt nhanh chóng bị lấp đầy bởi dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c của hắn. Cậu cũng bắn vào bụng hắn, cậu vô lực trong lòng hắn ra sức điều chỉnh nhịp thở, trên trán phủ một tầng mồ hôi mỏng.

" bảo bối, đêm vẫn còn dài mà." Câu nói của hắn làm cho cơ thể cậu cứng ngắc, vì vậy đêm nay cậu bị hắn lăn qua lăn lại đến trời gần sáng mới dừng.

Và cuộc sống của hắn và cậu luôn tràn đầy hạnh phúc như vậy, hai người luôn bên nhau dù có sảy ra chuyện gì vẫn luôn tin tưởng và yêu đối phương hơn tất cả.

-------------------------------------------------------------------

Lần đầu tiên mình viết H có gì mong các bạn thông cảm.