Phân cảnh ngày hôm nay bắt đầu vào lúc 5 rưỡi sáng - khi trời vẫn còn tối đen như mực vì đang độ đông.
Son Seungwan phải uống liền 3 cốc cà phê để giữ cho bản thân tỉnh táo. Hôm qua cùng nàng thức khuya khiến cô mệt quá, cô thực sự muốn ngủ.
Ở một bên, Bae Joohyun vừa trang điểm vừa không quên đưa mắt quan sát em người yêu. Đoạn, nàng vẫy vẫy tay với trợ lý rồi ghé môi thì thầm gì đó.
Vài phút sau, mọi người trong đoàn phim ai nấy đều thấy trợ lý của ảnh hậu mang nước gừng ấm tới cho đạo diễn Son.
Lén lút liếc mắt đưa tình vài lần. Cô kín đáo mấp máy môi nói: "Bảo bối, em yêu chị."
***
Sau rất nhiều lần nhiệt tình khuyên nhủ. Cuối cùng Woo Ahreum cũng thành công mang được Shin Yumi quay về Seoul họp lớp.
Trong mắt mọi người, Shin Yumi không phải tuýp con gái nhiệt thành năng nổ. Cô rất trầm, trầm tới mức một vài bạn cùng lớp xém chút nữa đã quên mất mình từng học cùng Shin Yumi.
"Phải mấy năm rồi tụi này mới có cơ hội gặp lại cậu đấy. Bây giờ cậu thế nào? Đang sống ở đâu? Làm nghề gì?"
"Không về họp lớp chứng tỏ phải bận rộn lắm, làm ăn lớn lắm phải không?"
"Yumi, lương một tháng của cậu được bao nhiêu?"
Trăm ngàn câu hỏi, chung quy cũng chỉ xoay quanh vấn đề thu nhập...
Shin Yumi cũng chẳng buồn tức giận, trái lại còn thong thả đáp: "Mình không làm ăn lớn gì cả, mình đơn giản làm nhân viên văn phòng bình thường thôi. Có điều mình ở xa Seoul, cho nên lỡ mất nhiều buổi gặp gỡ cùng mọi người."
Buổi họp lớp diễn ra trong với cán cân nửa gượng gạo, nửa chân thành. Shin Yumi thầm nghĩ đây mới chính là cuộc đời, người ta ganh đua nhau kể từ khi còn bằng mặt chữ điểm số, cho tới khi xuất hiện câu hỏi: "Thu nhập bình quân của cậu là bao nhiêu?".
Dường như bởi vì cao hứng nên Woo Ahreum uống khá nhiều.
Thấy vậy, một người bạn hướng về phía cánh đàn ông vẫy vẫy tay.
"Này, Kim Sangmin, mau lại đây đem Woo Ahreum ra ngoài cho tỉnh rượu đi."
Lời vừa dứt, máu bà tám trong người các cô gái lại sôi lên.
"Yumi, cậu biết tin gì chưa?"
"Tin gì?"
"Sangmin của chúng ta thích Ahreum lắm đấy. Cậu ấy kiên nhẫn theo đuổi nữ thần mấy năm rồi."
Đạm mạc đưa mắt nhìn người bạn, Shin Yumi nhàn nhạt đáp: "Thế ư?"
"Ừ, mình còn nghe đồn rằng hai người họ sắp sửa đính hôn. Haizz, những kẻ đã đẹp đôi còn dắt tay nhau về chung nhà."
Kì thực cô biết chuyện Kim Sangmin thích Woo Ahreum không phải từ bây giờ, mà đã từ thời còn đi học rồi. Cậu ta giống như cô, đều bị nàng khiến cho trái tim thuở còn non dại thất điên bát đảo.
Kim Sangmin hiện tại trưởng thành rất nhiều. Nom chững chạc cao lớn, khác hẳn dáng vẻ mọt sách kính cận năm xưa.
Cậu lại gần muốn nâng Woo Ahreum lên, nào ngờ nàng nhíu mày rồi ngồi sát về phía cô.
"Mình vẫn tỉnh táo lắm đấy." Nàng nói.
"Thôi đi, trông cậu say lắm rồi. Để mình đưa cậu ra ngoài hóng gió." Kim Sangmin ôn hòa nở nụ cười.
"Hóng gió trong thời tiết 4 - 5 độ C ư? Kim Sangmin, làm ơn, mình vẫn chưa muốn chết." Woo Ahreum nâng tông giọng, hiển nhiên chẳng hề hứng thú với lời đề nghị của hắn.
Đoạn, nàng nghiêng đầu cười hỏi cô: "Mình nói đúng không Yumi?"
Bất ngờ bị kéo vào chiến tranh nội bộ, Shin Yumi miễn cưỡng trả lời: "Ừ, đúng."
Buổi họp lớp kéo dài tới tận gần 11 giờ khuya. Thời điểm cô lười biếng lết thân xác chuẩn bị bắt taxi về khách sạn, Woo Ahreum chợt níu tay cô.
"Đừng đi." Nàng mấp máy môi, ngữ khí mặc dù như đang cầu xin, song lại rất kiên định. "Mình muốn về cùng cậu."
"Để Kim Sangmin tiễn cậu. Hắn là đàn ông sẽ an toàn hơn." Shin Yumi nhàn nhạt đáp.
"Mình chỉ muốn cậu hãy nghe mình nói, chỉ lần này thôi."
Trái tim run rẩy khẽ nhói lên. Cô nhìn sâu vào đôi mắt đen huyền của nàng, thở dài: "Ừ, vậy cậu nói mau lên."
"Yumi, mình yêu cậu."
***
"Tuyệt vời, quá tuyệt vời."
Amber hài lòng vỗ đùi đen đét: "Joohyun, em thích ánh mắt của chị khi chị nói yêu Seungwan. Cứ thế phát huy nhé."
Ủa ủa...?
Đạo diễn Liu vừa dứt câu, cả đoàn phim nguyên lai đều hướng về phía cô với biểu cảm vô cùng kì lạ...
"Em thích ánh mắt của chị khi chị nói yêu Seungwan." Thư ký trường quay mạnh dạn lặp lại lời buột miệng ban nãy.
"À à..." Amber khuôn mặt thoáng đỏ lên. "Khụ... ý tôi là ánh mắt của Ahreum khi nói yêu Yumi. Mọi người không thấy rất chân thật ư? Đừng có bắt bẻ tôi mà."
"Tôi cũng cảm thấy diễn xuất của tiền bối Bae và đạo diễn Son rất tốt. Tựa hồ... vô cùng chân thật."
Khéo léo giúp dịu bớt đề tài, Park Bogum tươi cười nhận xét.
Ấy thế nhưng sự tươi cười lạc quan ấy chẳng kéo dài được bao lâu...
Bởi vì phân cảnh buổi tối sẽ là nụ hôn bất ngờ mà Kim Sangmin dành cho Woo Ahreum.
***
Đúng 8 giờ...
Cùng Amber ngồi tại vị trí đạo diễn. Đồng chí Seungwannie trái tim chẳng tránh khỏi bồn chồn hoang mang.
"Action."
Kim Sangmin nắm lấy cổ tay Woo Ahreum.
"Cậu làm gì vậy?" Sắc mặt của nàng tái dần, phỏng chừng cơn thịnh nộ sẽ chuẩn bị xuất hiện.
"Ahreum... mình..." Cậu ngập ngừng, dáng vẻ vẫn giống hệt nhiều năm trước đây. "Ahreum... mình thích cậu là thật."
"Còn mình thì không thích cậu."
"Vì Shin Yumi phải không?"
Woo Ahreum trầm mặc.
"Phải."
"Hai cậu không thể đến với nhau được. Đây là tình yêu không có kết quả."
"Cậu sẽ chẳng quan tâm tới kết quả thế nào nếu cậu thực lòng yêu ai đó."
Hai người nhìn nhau một hồi. Kim Sangmin rốt cuộc cũng đánh bạo tiến lại gần, chầm chậm đặt lên môi nàng một nụ hôn...
***
"Cắt."
Trời ơi đất hỡi ơi...
Son Seungwan vô lực khép mi, đồng thời liên tục lẩm nhẩm câu: "Xin Chúa hãy giúp con bình tĩnh".
"Cứ yên tâm, dù sao họ cũng đâu phải hôn thật. Em lo lắng cái gì?" Dường như hiểu được suy nghĩ của cô. Amber cười phân trần.
Người bạn sóc chuột ghen tuông mù quáng lập tức đáp: "Em vẫn biết là thế nhưng hai người họ cũng không nên gần sát như vậy chứ? Chi bằng hôn manocanh đi."
"..."
"..."
Hình như đạo diễn Son không để ý rằng... phim trường từ đầu đến cuối đều chỉ có một mình cô nói. Hơn nữa giọng nói còn khá to...
Cứu...
Những mẩu truyện ngắn đi kèm:
🐰: Đã một thời gian dài kể từ sau khi chuyện đáng tiếc đó xảy ra. Ẻm vẫn chưa quên được cú sốc tinh thần.
🐹: Em nghĩ mình bị sang chấn tâm lý khá nghiêm trọng.
🐰: Đừng lo, dù em có mắc chứng hoang tưởng thì chị vẫn sẽ yêu em thôi.Ngày đăng: 29.09.2019