"Nếu em thích, chị cũng có thể."
Nghe Bae Joohyun trịnh trọng tuyên bố xong. Đồng chí Son đầu đầy dấu chấm hỏi.
"Chị có thể làm gì?" Cô thắc mắc.
Nàng đáp: "Bất cứ thứ gì em muốn."
Tôi nhìn người, người nhìn tôi...
Rốt cuộc. Vị đạo diễn nào đó cũng chịu hé môi nói: "Dạo gần đây cách ứng xử của chị kì lạ lắm nhé."
Đôi bên lại bởi vì lời này mà im lặng.
Qua một lúc, Bae Joohyun bỗng lại gần, vòng tay ôm cô một cái.
"Chẳng phải chị đã nói rồi sao? Chị nghĩ hình như chị thích em."
Son Seungwan thề, khoảnh khắc sau khi nghe nàng nói xong. Cô rốt cuộc cũng đã hiểu thế nào là tiếng trái tim mình đập to như tiếng trống.
"..."
"..."
"Vậy rốt cuộc tối hôm đó chị có say không?"
"Em nghĩ liêu chị có say được không?"
Son Seungwan:Ngẫm lại mới thấy đúng này...
Bae Joohyun không chỉ là người của công chúng, mà còn được coi là gương mặt tiêu biểu của giới giải trí. Hình tượng lớn như vậy, việc nàng uống say trên cơ bản chỉ có thể xuất hiện trong giấc mơ mà thôi.
Đau đớn thay... vì sao cô đã không nghĩ sâu xa ngay từ đầu?
***
Nom thấy đạo diễn Son biểu cảm như muốn khóc. Bae nữ thần đành tốt bụng xoa xoa lưng cô, đồng thời cười như không cười nói: "Em cứ từ từ suy nghĩ. Bởi vì chị rất tự tin vào mị lực của bản thân."
Thật là hùng hồn...
Son Seungwan chỉ biết câm nín. Kịch liệt đấu tranh tư tưởng hồi lâu, rốt cuộc cũng dám lên tiếng trả lời.
"Nếu như em chị không thành công thì sao?"
Buông tay rời khỏi cái ôm. Bae Joohyun dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn cô.
"Còn em, em dám chắc bản thân mình sẽ không rung động?"
Son Seungwan vô thức cúi đầu. Hai bàn tay đan xoắn thật chặt.
"Chị sẽ không ép em. Vì tình yêu vốn chẳng thể cưỡng cầu. Nhưng Seungwan à, chị cũng có tự tôn và kiên nhẫn của riêng mình. Xin em đừng khiến chị phải năm lần bảy lượt tìm cách níu giữ em."
Son Seungwan bặm môi, lát sau âm thầm buông tiếng thở dài.
"Joohyun. Chị cho em thêm thời gian nhé. Em... tạm thời em vẫn cảm thấy giữa chúng ta hỗn độn quá. À không... ý em là bản thân em. Bản thân em chưa từng chân chính ngẫm qua vấn đề này."
Đợi cô dứt câu. Nàng đồng ý: "Được. Chị cho em thời gian."
Lời qua tiếng lại kết thúc. Son Seungwan nhanh chóng viện lý do cần giải quyết công việc rồi lái xe rời khỏi nhà.
***
Tìm đến đồng chí Kang Seulgi. Cô vừa cầm ly rượu, vẻ mặt đúng vừa trải qua tình cảnh thất kinh.
"Thế tóm lại cậu làm sao?"
Nhịn không được mà vươn tay gõ nhẹ đầu họ Son. Kang Seulgi vừa gắp đồ ăn vừa hỏi.
"Thì... thì cái chuyện lần trước mình hỏi ý kiến cậu rồi ấy."
"Cậu và chị họ của cậu á?" Kang Seulgi không quên châm chọc.
Son Seungwan sặc rượu: "Khụ... thực ra... thực ra thì người đó là tiền bối Bae."
"Tiền bối Bae? Bae nào?"
"Tiền bối Bae Joohyun ấy."
"..."
"..."
"Thực ra thì... tụi mình kết hôn rồi."
Đoàng...
Một cú châm ngòi kíp nổ cực kì thành công đến từ vị trí của đạo diễn Seungwannie.
"Cái gì? Cậu vừa nói cái gì? Yah, yah Son Seungwan." Kang Seulgi bây giờ chỉ cảm thấy giận dữ vào trống rỗng. Không thể nào, người bạn của cậu không thể nào kết hôn cùng chị gái bình hoa mặt lạnh đó được.
"Seulgi à... đây là sự thật." Son Seungwan lí nhí nói, dáng vẻ hệt như đứa trẻ bị người lớn trách phạt.
Con gấu ngơ nào đó phải cố gắng ép chính mình hít sâu thở dài mấy lần. Song rốt cuộc vẫn hận không thể đem người bạn đồng niên ra đánh vài trăm cái.
"Từ bao giờ?" Cậu hỏi.
"Khá lâu rồi."
"..."
"Và cậu đã lừa dối mình ngần ấy thời gian?"
"Thì bây giờ mình đang nói toàn bộ với cậu đây."
Đợi cô dứt câu, Kang Seulgi chép miệng.
"Thôi, tạm thời quên nó trước đã. Vấn đề lúc này là cậu khiến bình hoa di động thích cậu?".
"Đừng gọi chị ấy là bình hoa di động. Chị ấy tài năng hơn chúng ta rất nhiều."
"..."
"Ừ, chị ấy nói thích mình. Nhưng mình... mình vẫn băn khoăn lắm."
"Băn khoăn có thể mài ra ăn sao?" Kang Seulgi khinh bỉ nhìn người con gái lừa dối mình trước mặt. Nén giận nói tiếp. "Seungwan, cái cậu cần hiện tại là hiểu cảm xúc của chính mình. Cậu thử nghĩ đến thời gian vui vẻ khi cậu ở bên chị ấy, rồi thời gian hai người cãi vã và hàn gắn. Tới lúc đó, con tim cậu sẽ giao đáp án cho cậu thôi."
Ngẫm mấy lời này cũng cảm thấy đúng đắn...
Son Seungwan nhu thuận gật gật đầu.
"Mình biết rồi, cảm ơn vì tạo hóa đã ban cậu đến bên mình."
"Tôi thèm vào, cái đồ lừa đảo."
***
Thời điểm trở về nhà cũng đã khuya. Biết Bae Joohyun tầm này đã ngủ. Cho nên cô làm mọi thứ hết sức nhẹ nhàng.
Babo quấn bên chân mẹ, thỉnh thoảng gầm gừ vài tiếng như trách móc rằng mẹ là cái đồ hèn nhát, người ta nói mấy câu đã bỏ chạy thục mạng tới tận đêm rồi.
"Babo, mẹ thực sự khó xử lắm đấy."
"..."
"Mẹ sẽ cố gắng hiểu chính mình. Ừ... sẽ cố gắng..."
Những mẩu chuyện ngắn đi kèm:
🐰 Đúng là lòng dạ sắt đá.
🐹 Em không có.
🐰 Có.
🐻 Đúng vậy tiền bối à. Không chỉ sắt đá mà còn gạt người nữa.
🐰 Em đang nói chuyện với một cô gái bình hoa di động như tôi sao?
🐻 + 🐹: "..."
Ngày đăng: 10.09.2019