Đem Bae Joohyun đặt lên giường. Son Seungwan mệt muốn tắc thở.
Không, không phải nàng nặng đâu. Mà là do đạo diễn Son dạo gần đây lịch trình quá nhiều, không thường xuyên vận động gân cốt nên mới thế thôi.
Nhìn mỹ nhân khó chịu nhíu chặt chân mày. Bấy giờ cô mới nhận ra chị gái xinh đẹp này vẫn chưa có tẩy trang.
Cô không phải chưa từng thấy qua mặt mộc của nàng. Trước đây khi mới kết hôn, thời gian rảnh rỗi ở nhà. Bae Joohyun vẫn thường xuyên không sử dụng mỹ phẩm, ngoại trừ mặt nạ và kem dưỡng ẩm ban đêm.
Lại gần bàn trang điểm lấy bông và nước tẩy. Son Seungwan ngồi chồm hỗm trên giường. Chọc chọc vai nàng.
"Tiền bối, tôi giúp chị lau sạch nhé."
Bae Joohyun thuận miệng "ừm" một tiếng.
***
Da dẻ cũng thật là thích.
Bạn nhỏ Seungwannie vừa lau lau vừa gật gù thưởng thức. Chẳng những trơn mềm, lại còn vô cùng đàn hồi.
So với em bé mochi của cô, thì đôi má nàng có thể coi là tiền bối của mochi.
Tẩy trang xong xuôi. Đạo diễn Son có tâm lại chu đáo vào phòng tắm sấp ướt khăn mặt bằng nước ấm.
Tất bật qua lại cũng hết mất nửa tiếng.
Nhìn quần áo vẫn chưa thay của nàng... Son Seungwan ngẩn ngơ một hồi, sau khi vượt qua thời điểm đấu tranh tư tưởng kịch liệt, cô vẫn là quyết định chỉ giúp nàng cởϊ áσ khoác.
Seungwannie đứng đắn lắm nha.
Nghĩ là làm. Đỡ Bae Joohyun dậy, cô giúp nàng bỏ áo khoác mỏng, tiện thể tranh thủ cảm nhận chút mùi hương thuộc về riêng nàng.
Bae Joohyun không dùng nước hoa, càng không dùng body mist. Tuy nhiên trên người lúc nào cũng có mùi thơm rất đặc biệt.
Đang ngủ ngon lại bị quấy nhiễu, đã thành công chọc Bae Joohyun sinh khí.
Nàng nhíu mày, ánh mắt dừng trên người cô.
"Em làm gì vậy?"
Bởi vì phần nào tỉnh rượu. Cho nên thanh âm của nàng đã trở về trạng thái lãnh đạm, khác hoàn toàn với Bae nữ thần ngọt ngào khi nãy tỏ tình với cô.
Son Seungwan chột dạ, theo bản năng nhanh nhảu đáp: "Tôi cởϊ áσ chị..."
Khoan.
Sao nghe cứ sai trái thế nào ấy nhỉ...?
Mất vài giây để suy nghĩ thông suốt, đạo diễn Son lập tức cuống quít bổ sung: "Không không, ý tôi là vì sợ chị nóng nên tôi giúp chị cởϊ áσ khoác. Chị đừng nghĩ nhiều, là thiện ý, thiện ý..."
Đối diện với lời bao biện vụng về của cô. Bae Joohyun cũng không trả lời hay bắt bẻ, mà chỉ đơn giản đứng dậy rồi tiến về phía tủ quần áo, lấy đồ ngủ rồi bước vào phòng tắm.
Son Seungwan sợ bị hiểu lầm là biếи ŧɦái, cho nên cũng lấy quần áo rồi sang phòng tắm khác. Kịch liệt tránh chung đυ.ng mặt mũi với người đẹp.
Nhưng mà, nhân tính không bằng thiên tính.
Thời điểm Son Seungwan trở lại phòng ngủ. Vừa vặn thấy Bae Joohyun mặt mày xám ngoét từ phòng tắm bước ra.
Có điều... trên người nàng chỉ dùng độc một khăn lông trắng bao lấy...
"Khụ." Đạo diễn Son thề mình chưa từng nhìn xương quai xanh và vai nàng, càng chưa nhìn đôi chân ngọc vẫn vương chút ẩm ướt kia.
"Sao... sao thế...?" Bạn nhỏ Son ngoan ngoãn dè dặt hỏi.
Bae Joohyun suýt khóc đáp: "Gián."
Wooo!!!
Ảnh hậu sợ gián - Đạo diễn Son nhanh chóng hớn hở cảm thán. (Đây là trước khi cô phát hiện ra sự thật rằng chị nhà cô còn sợ rất nhiều thứ khác)
Trông khuôn mặt cố gắng nén cười kia. Bae Joohyun thực sự tức giận.
Nhưng vì sao bản thân lại tức giận?
Chính nàng cũng không biết.
Mắt thấy trên đầu Bae Joohyun đang dần nườm nượp mây đen. Đạo diễn Son đành vô cùng thức thời bước vào trong.
"Đừng lo đừng lo. Đã có tôi ở đây, tôi giúp chị đuổi gián."
Tưởng không lãng mạn mà lãng mạn không tưởng.
Kết quả, kỵ sĩ Seungwannie đã thành công đuổi yêu quái gián giúp mỹ nhân Joohyunie. Trả lại bầu không khí trong lành, nói không với động vật nhiều chân.
Chỉ là...
"Tiền bối, tôi bắt được gián rồi này."
"Á..."
Bae Joohyun bị cô giơ gián tới trước mặt. Nhất thời hoảng hốt thét lớn một tiếng rồi ngã về phía sau.
Chính vì đột ngột, cho nên khăn tắm quấn quanh thân nàng cũng tuột khỏi cơ thể, và rơi xuống đất...
Son Seungwan:***
Bầu không khí trong phòng mơ hồ chỉ còn lại tiếng quạ kêu...
Khăn tắm vẫn bất hạnh nằm dưới sàn, hơn nữa còn bị Bae Joohyun ngồi lên.
Mà lúc này, nàng đang luống cuống tay chân, gấp tới độ cầm thôi cũng không nổi.
"Vóc dáng mặc dù không cao nhưng thực sự rất tốt, thảo nào lên hình luôn đẹp như vậy." - Người bạn nhỏ Son Seungwan chỉ đơn giản là dùng góc độ của một người đạo diễn để đánh giá mà thôi. Tuyệt nhiên không có ý gì khác.
Thế nhưng hành động nhìn chằm chằm đó của cô... đã khiến Bae Joohyun tổn thương lòng tự trọng.
Đem khăn tắm bọc lại cơ thể một lần nữa. Cũng là lúc nước mắt tủi thân của nàng lộp bộp rơi xuống.
Son Seungwan lập tức hốt hoảng: "Tiền bối. Tôi... tôi không phải ý đó."
'Rầm' một tiếng thật mạnh. Bae Joohyun đóng lại cửa phòng tắm.
***
Nàng ở trong đó khóc suốt một tiếng đồng hồ.
Đạo diễn Son thiếu điều muốn quỳ lạy trước cửa.
"Tiền bối, chị ra ngoài được không. Tôi thực sự không phải khinh bạc gì chị. Tôi thề mình chay sạch. Tôi..."
Lạch cạch vài tiếng. Ảnh hậu rốt cuộc cũng chịu bước ra đối mặt với cô.
Nàng đã thay đồ ngủ, chỉ là vẫn tiếp tục ấm ức rơi lệ.
Ngoài thời gian nhập vai diễn xuất, thì đây là lần đầu tiên Bae Joohyun ở trước mặt người khác khóc tới mức thương tâm như thế này.
Nàng thực sự rất giận Son Seungwan. Bởi vì ánh mắt của cô lúc đó, chẳng khác nào đang coi cơ thể nàng như món hàng mà nghiền ngẫm.
"Đừng khóc nữa. Tôi biết hành động của mình là sai." Đạo diễn Son vụng về định nâng tay lau nước mắt cho chị vợ hợp pháp.
Thế nhưng, Bae Joohyun đã kiên quyết nghiêng đầu tránh khỏi cô.
Thật là lạnh lùng!
Đem Son Seungwan bỏ lại phía sau. Ảnh hậu một thân lãnh khí trở về giường ngủ, thậm chí còn hậm hực kéo chăn rồi nằm xoay lưng về phía Son Seungwan.
Điều này báo hiệu cho việc câu chuyện khăn rơi vẫn chưa thể đến hồi kết.
Những mẩu chuyện ngắn đi kèm:
🐹 Trông vậy thôi nhưng mẻ hay dỗi lắm mọi người à.
🐰🐹 Nhưng tui vẫn không dứt ra được.
Ngày đăng: 09.08.2019