Sắc mặt Randall không thay đổi, mà ngay cả ánh mắt cũng chưa từng bởi vì những lời này mà di chuyển, thần sắc hắn nhàn nhạt nhìn Laurent, chỉ nói hai chữ, nói: "Tạm biệt."
Laurent giơ lên khóe miệng, nói: "Tạm biệt."
Randall thu hồi ánh mắt, quay người trở về phi thuyền... Hạ Mạt lập tức theo sát sau! Laurent cùng một đám tùy tùng đưa mắt nhìn phi thuyền màu bạc cất cánh.
Một tên tùy tùng trong đó hung hăng nhổ một ngụm nước bọt, nói: "Hừ! Hắn cho rằng mình là loại người nào chứ! Đại nhân, chúng ta nhất định phải chỉnh tên này thật tốt!"
"Chẳng lẽ không! Vừa nhập học liền mất hết mặt trước mặt mọi người, chẳng qua là lớn lên tốt một chút liền cho rằng có thể biến phượng hoàng hay sao?"
"Đại nhân, chỉ cần một câu của ngài, chúng ta lập tức có thể làm cho hắn cút ra khỏi trường học!"
"..."
"Được rồi." Laurent khoát khoát tay, nói: "Chỉ là một tiểu nhân vật, đáng giá các cậu làm vậy sao?"
Gã quay đầu dò xét người bên cạnh, bỗng nhiên cười khinh miệt, nói: "Chẳng lẽ các cậu không cho rằng, lợi dụng kẻ địch so vặn ngã kẻ địch càng có ý tứ sao?"
"Đại nhân, ý của ngài là...”
Laurent ý tứ hàm xúc sâu xa nhìn hắn một cái, sau đó giơ một tay lên, một chiếc phi thuyền có ký hiệu Phi thiên hổ hai canh xuất hiện trước mặt gã. Gã bước một bước dài, đắc chí vừa lòng đi vào phi thuyền.
—— ——
Chủ đề quay lại bên của Hạ Mạt..
Đời trước bởi vì Hạ Mạt thân ở trận doanh đối địch với Randall nên vẫn không có cơ hội ngồi phi thuyền của Randall.
Trọng sinh một lần, chẳng những có thể có cơ hội tiếp xúc Randall, còn có thể lần đầu tiên ngồi trên phi hành khí của hắn, phi hành khí của Randall...
Hạ Mạt vừa tiến vào liền lập tức mở to mắt nhìn xung quanh.
Lance đi ở phía trước quay đầu nhìn thấy bộ dáng này của cậu, tự hào đảm nhiệm vai trò người dẫn đường: "Đây chính là phi thuyền quân dụng tiên tiến nhất Lahu tinh cầu Vinh quang 3000, hệ thống điều khiển là trí tuệ nhân tạo tiên tiến nhất OCS5500, có đủ năng lực phòng ngự đỉnh cấp. Phi thuyền thông thường có phân phối vũ khí công kích hạng nhẹ, thế nhưng thân phận của chúng tôi khá đặc biệt cho nên trên phi thuyền có vũ khí công kích hạng nặng."
Hạ Mạt không tự giác mà há to mồm.
Lance dẫn cậu đi vào khoang thuyền, nói: "Chúng ta tạm thời ngồi ở đây đi, tốc độ của phi thuyền rất nhanh, không cần hai phút là có thể đến phòng ngủ."
Hai người ngồi xuống, dây an toàn lập tức đem hai người ghì chặt.
Hạ Mạt nhìn chằm chằm từng đợt từng đợt ánh sáng màu xanh nhạt trước mặt, thần sắc có chút tò mò.
"Đây là màng bảo hộ, có tác dụng giống như dây an toàn trên địa cầu trước kia.”
"Thật lợi hại." Hạ Mạt quan sát tỉ mỉ một vòng, ra vẻ lơ đãng hỏi: "Vừa mới vừa tiến đến liền không có trông thấy đại vương tử điện hạ, hắn...
"Hoàng huynh là như vậy, về sau cậu trở thành bạn cùng phòng với anh ấy, xin tha thứ nhiều hơn."
Lance nói xong, dừng một chút, bỗng nhiên ranh mãnh nháy nháy mắt, nói: "Tôi thấy hình như cậu không thân thiện với Laurent lắm?"
"Laurent?"
"Ừm."
"Tôi không thích gã."
"Thật sao?”
Hạ Mạt phỏng đoán dụng ý câu hỏi của Lance, châm chước một lát, đúng trọng tâm mà nói: "Muốn nói tới phần cứng, như thân thế bối cảnh, học thức ngoại hình, Laurent có thể nói ưu tú nhưng nếu nói đến phần mềm thì gã không phải loại tôi thích."
Thần sắc của Hạ Mạt thành khẩn kính trọng nhưng Lance nhìn thấy bộ dáng của cậu lại chỉ cảm thấy buồn cười, mà ngay cả tâm tư tìm hiểu vừa rồi cũng thiếu đi phân nửa! Bởi vì y thủy chung không cách nào đem người dễ dàng xúc động trong ấn tượng liên hệ với người này.
Cười xong, thần sắc của Lance trở nên nghiêm chỉnh, "Cậu vẫn chưa nói nguyên nhân cụ thể để chán ghét gã."
Hạ Mạt: "Đại khái là bởi vì gã rất dối trá, hơn nữa... Dã tâm quá lớn."
Ba chữ cuối cùng kia như chọt vào tâm khảm của Lance, chỉ thấy vẻ trêu tức trên mặt y thu liễm, lông mày anh khí hơi nhíu lên, nói: "Cái này không thể nói lung tung được."
"Tôi có không có nói lung tung, điện hạ không phải phi thường tinh tường sao?”
Lance yên lặng nhìn Hạ Mạt, ý đồ phân biệt ý tưởng chân thật trong nội tâm cậu.
Hạ Mạt biết rõ nếu muốn đạt được chú ý của Randall nhất định phải thông qua cửa ải này của Lance, lúc này đối mặt với ánh nhìn của Lance cậu không né tránh một chút nào mà là thoải mái bày ra chính mình.
Một lát sau, Lance thu hồi ánh mắt, cười nói: "Tôi thích người có tính cách trực tiếp như cậu"
"Tạ điện hạ thưởng thức."
Hai người nói ra, không khí sau đó liền tự tại hơn rất nhiều! Thế nhưng dưới tình huống mới quen một ngày, hiển nhiên không có khả năng có càng nhiều đối thoại xâm nhập hơn.
Hạ Mạt tự nhiên biết rõ đạo lý hăng quá hoá dở, vì vậy rất sáng suốt nói sang chuyện khác, nói:"Ngày mai sẽ phải huấn luyện quân sự, không biết điện hạ có tin tức gì không, trường học dự định áp dụng cách gì rèn luyện tân sinh?"
Đuôi lông mày của Lance nhướng lên, "Cậu xem như hỏi đúng người."
"Nguyện điện hạ chia sẻ một chút."
Lance vắt chéo hai chân, quần huấn luyện bó sát làm nổi lên đường cong tuyệt đẹp: "Huấn luyện tân sinh của Exxon đều thay đổi mỗi năm, nghe nói năm nay lấy sinh tồn dã ngoại để làm chủ.
Cái dã ngoại sinh tồn này nha, muốn khảo nghiệm không có gì ngoài mấy thứ như là tập hợp đoàn đội, năng lực tổ chức, năng lực lãnh đạo, năng lực tính toán chung các loại..."
Nói xong, bỗng nhiên chuyển sang cái khác, nói:"Đương nhiên, mấy dạng này đều là mấy người học khoa chỉ huy quân sự cần nhất, mà mấy khoa như là của chúng ta thì quan trọng nhất chính là rèn luyện hàng ngày.
Nói đến chỗ này, tôi còn không biết tinh thần lực của cậu như thế nào đâu, mặc dù cậu là nam Beta, nhưng mà nếu có thể tới Exxon đọc sách thì chắc hẳn tiềm lực không thấp chứ?"
Mí mắt Hạ Mạt run lên, dã ngoại sinh tồn? ! Đời trước rõ ràng không phải như thế? ! Đời này làm sao lại biến đổi?
Lance đợi vài giây cũng không thấy Hạ Mạt trả lời, vì vậy đưa tay ra lay lay trước mặt cậu, kỳ quái, người này mới vừa rồi còn thật tốt, tại sao lại bỗng nhiên không phản ứng?
Bĩu môi, Lance ho khan hai tiếng
Hạ Mạt không có phản ứng.
Lance tăng thêm ho khan.
Hạ Mạt vẫn không có phản ứng như trước.
Trong nội tâm Lance có một luồng khí bốc lên, từ trước đến nay đã bao giờ y bị bỏ qua như vậy? Ngay cả phụ hoàng cùng phụ hậu đều nâng y như hòn ngọc quý trên tay.
Miệng vểnh lên lại vểnh lên, bỗng nhiên làm một hình loa bên bai Hạ Mạt, lấy hơi hô to: "Này!"
Hạ Mạt bị dọa đến toàn thân run lên, rốt cục hoàn hồn, nhưng lại lăng lăng nhìn qua Lance, nhìn cái hình dạng mơ hồ kia rõ ràng vẫn còn chưa tập trung lại. Lance ra vẻ oan ức liếc cậu một cái, lập lại: "Tôi hỏi cậu tinh thần lực của cậu là bao nhiêu?"
"Tinh thần lực?"
"Đúng vậy a." Lance coi như là chuyện đương nhiên chờ đợi trả lời, lại không nghĩ tới Hạ Mạt lại ngây dại, y càng xem càng cảm thấy là lạ, liên tưởng đến cái tên này ngay cả đi đến sân huấn luyện còn phải chạy bộ, không khỏi hỏi: "Không phải cậu...đã lớn như vậy mà vẫn chưa trắc nghiệm tinh thần lực chứ?”
"Ah?"
Ánh mắt của Hạ Mạt trong lúc nhất thời sáng lên, hai đời cộng lại, cậu cũng chỉ làm qua một lần kiểm tra tinh thần lực như vậy.
Mặc dù trị số tinh thần lực siêu cao của cậu khi được công bố đã làm cho mọi người phải chú ý thế nhưng cuối cùng cậu cũng không đặt mục tiêu vào việc này, mà là nhờ vào cái này mà trăm phương ngàn kế lấy được sự cưng chiều của Laurent, cuối cùng vô căn cứ vượt qua bốn năm quý báu, cũng liên lụy papa cùng Randall.
Nếu như đúng như cậu phỏng đoán, tuy nói hai đời đại khái có cùng một phương hướng phát triển nhưng ở một chút phương diện chi tiết sẽ khác nhau, giống như là huấn luyện tân sinh vậy.
Cho nên, cậu cũng không dám khẳng định giá trị tinh thần lực của mình là bao nhiêu.
Lance thấy Hạ Mạt vẫn luôn cúi đầu không lên tiếng liền tự động tự động đưa cậu não bổ thành đồ nhà quê sống ở thâm sơn cùng cốc chưa từng va chạm xã hội, vì vậy thở dài, có chút thương hại nói: "Không nghĩ tới dưới sự thống trị của phụ vương, trên Lahu tinh cầu lại có một nơi lạc hậu như vậy, cũng thật sự là làm khó cậu rồi, ngay cả tinh thần lực cũng không biết"
Hạ Mạt không phản bác những lời nói này.
Phản ứng như vậy dưới cái nhìn của Lance thì chính là chấp nhận! Vì vậy y lại lắc đầu thở dài: "Cái gọi là tinh thần lực, tức là lực lượng tinh thần ẩn chứa trong thân thể mỗi người, công hiệu của nó sẽ thay đổi tùy theo nhu cầu của mỗi người.
Ví dụ như khoa của tôi, tôi học y học chiến trường, khi chữa bệnh cho người khác trên chiến trường sẽ dùng đến tinh thần lực, loại tinh thần lực này có tác dụng chủ yếu là chữa trị; mà những chiến sĩ kia, bọn họ cần dùng tinh Thần lực khống chế cơ giáp, tinh thần lực khi đó sẽ có tác dụng chủ yếu là công kích."
Nói xong, y ngập ngừng, nói: "Nếu không... Cậu theo tôi đi đến chỗ kiểm tra tinh thần lực của trường học, thế nhưng bây giờ đã muộn như vậy... Ngày mai lại còn có huấn luyện quân sự..."
"Ah? Không có gì đáng ngại không có gì đáng ngại! Dù sao cũng không gấp một hai ngày như vậy.