Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 8

Cậu đánh tên Randall vào trong mục tìm kiếm, trong màn hình nháy mắt xuất hiện tin tức cá nhân cơ bản của Randall.

Randall, đại vương tử của Lahu tinh cầu, sinh vào năm 7110 của Lahu kỷ nguyên, hiện tại 18 tuổi, Alpha thuần huyết thống, phụ vương Kenneth, phụ hậu Larry.

Hiện tại là học sinh năm nhất của học viện quân sự Exxon.

Bên cạnh giới thiệu vắn tắt cơ bản còn có một tấm ảnh cá nhân, trong ảnh chụp, nam nhân có làn da khá trắng, khuôn mặt lạnh lùng, ngũ quan khắc sâu, mái tóc vàng nhạt hơi quăn, ánh mắt màu lam băng giá giống như có thể xuyên thấu quan tâm của người khác.

Áo vương tử cao cổ có ba màu đỏ vàng trắng giao nhau làm nổi bật sự cao quý ưu nhã, khí chất vương giả của hắn.

Cậu đã bao lâu không thấy được y? Từ khi cậu bị cầm tù đến bây giờ, có 2 năm đi.

Cũng không biết hắn hiện tại như thế nào, có phải vẫn luôn đem tất cả cảm xúc giấu đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng hay không.

Hạ Mạt không tự giác lấy tay chạm vào hình chiếu ba chiều kia, ngón tay xuyên qua hình ảnh 3D, khuôn mặt với những đường cong lãnh ngạnh bởi vậy mà phát sinh vặn vẹo.

Hình chiếu lập thể trước mắt cũng không phải người thật, tự nhiên không có bất cứ thực cảm, thế nhưng Hạ Mạt lại giống như chạm vào một mặt nước bằng phẳng, trong lòng gợi ra từng đợt sóng.

Trên giường nhỏ, Ngọc Chương chậm rãi mở to mắt, tầm mắt dao động qua lại giữa thân ảnh của Hạ Mạt và hình chiếu ba chiều của nam nhân, mâu quang lóe ra không ngừng.

Qua hồi lâu, hắn ho nhẹ hai tiếng, gợi ra sự chú ý của nhi tử.

Hạ Mạt nghe thấy thanh âm này, lập tức quay đầu, thấy papa đã tỉnh, mới phát giác nguyên lai bất tri bất giác đã 12:05, tay mắt lanh lẹ tắt đi giao diện trước mặt, dường như không có việc gì đi đến bên giường nhỏ, cười nói: "Ba tỉnh, con đi lấy thức ăn ."

"Ân."

—-

Rất nhanh, Hạ Mạt bưng một cái khay lớn tiến vào, hiện phi thuyền lớn cực kỳ lợi dụng không gian, độc lập bàn ghế đã sớm không được sử dụng.

Hạ Mạt sờ soạng một trận ở chỗ mép giường, ấn một cái nút tròn, hai cái gậy làm bằng kim loại chậm rãi vươn ra, biến thành một cái bàn ăn nhỏ trong sự cảm thán của Ngọc Chương.

Hạ Mạt đặt khay lên trên bàn, nói dối Ngọc Chương: "Lúc trước con cũng không biết là có chốt mở như vậy, là vừa nãy nhân viên phục vụ phòng ăn nói với con."

Ngọc Chương liên tục gật đầu, dùng đũa gắp một miếng thịt đặt ở trong bát Hạ Mạt, nói:"Ăn nhiều một chút anbumin, đối thân thể có lợi."

"Cám ơn papa, ba cũng ăn." Cậu để vào trong bát papa một quả trứng kho.

Hai người lẳng lặng ăn cơm trưa.

Ngọc Chương tuy rằng không nói gì, trong đầu lại vẫn đang suy nghĩ đến hình ảnh mới thấy, hắn tuy rằng chưa bao giờ thực sự trải qua luyến ái nhưng làm người từng trải, vẫn có chút hiểu biết đối với chuyện cảm tình.

Mới vừa nãy ánh mắt của nhi tử nhìn đại vương tử tràn ngập ái mộ.

Nếu nhi tử thật sự thích đại vương tử, như vậy rất nhiều chuyện liền có thể giải thích rõ được , tỷ như cậu vì cái gì muốn đi Exxon, vì cái gì muốn đi chỉ huy quân sự......

Suy nghĩ hồi lâu, Ngọc Chương chần chờ hỏi:"Mạt Mạt?"

"A?"

"Con có phải...... Thích Randall vương tử hay không?"

"Phốc!"

Hạ Mạt luống cuống tay chân lau sạch sẽ cơm bẩn và nước miếng trên bàn cơm, ánh mắt lặng lẽ nhìn về phía Ngọc Chương, thấy hắn nhìn chằm chằm vào mình, hai bên tai không tự chủ được đỏ lên.

Thấy nhi tử đỏ mặt không nói lời nào, Ngọc Chương xem như cậu cam chịu, hắn buông chén đĩa xuống, ôn nhu lau sạch thức ăn bẩn trên áo nhi tử, ôn nhu nói: "Papa thấy Randall vương tử học cùng ngành học với con, về sau hai người rất có khả năng cùng chung một ban! Kỳ phát tình của con cũng nhanh đến ......"

"......"

Hạ Mạt nhăn ngũ quan: Như thế nào lại bắt đầu nói chuyện này......

Ngọc Chương tiếp tục nói:"Có chút tiểu tâm tư là thực bình thường! Thế nhưng người này lại là đại vương tử của Lahu tinh cầu, Alpha cỡ nào cao cao tại thượng, tuy nói con có thể lợi dụng tin tức tố câu dẫn hắn......

Câu dẫn?!

Lão ba con quỳ ngài có được không?! Có thể không nói thản nhiên như vậy được hay không, con căn bản không nghĩ tới vấn đề này a! A! A a a......

"Nhưng Alpha giống như đại vương tử, từ nhỏ liền tiến hành huấn luyện chống đỡ Omega tin tức tố! Mà không nói đến xác suất con thành công câu dẫn hắn là bao nhiêu, từ luân lý đạo đức mà nói, chuyện này cũng không phải phương pháp quang minh chính đại gì.

Mọi việc vẫn phải thành lập trên trụ cột tình cảm! Hắn hẳn là đã trưởng thành đi, còn lớn hơn con nửa tuổi, nói không chừng đã có Omega .

Nếu hắn có người trong lòng, con cũng đừng đi can thiệp. Alpha cường tráng ở trong Lahu tinh cầu rất nhiều, không nhất thiết phải theo đuổi hắn không buông......"

Hạ Mạt rơi lệ: Lão ba, ngài đến cùng là cánh tay khuỷu tay hướng ra bên ngoài? Vì cái gì luôn đem con nói giống hệt như một tên cuồng tinh dục vậy?

So sánh với Alpha thân thể cường tráng, con chỉ là Omega tay trói gà không chặt! Huống hồ, huống hồ con cũng không nghĩ tới muốn làm Omega của hắn......

"Mạt Mạt? Nghe hiểu chưa?"

"......"

Ngọc Chương bất đắc dĩ lắc đầu, nói:"Đứa nhỏ không phải là lại đi yy (ý da^ʍ) Randall vương tử đấy chứ?"

"......" Hạ Mạt quả thực muốn rít gào: Muốn thì con cũng phải có lá gan đó mới được a......

Buồn bực vượt qua hai giờ, phi thuyền rốt cuộc tới địa điểm, Hạ Mạt ỉu xìu đi ở phía sau Ngọc Chương, giống hệt như u linh đã chết một vạn năm rồi.

Hai người một trước một sau đi xuống thang cuốn.

Ngọc Chương đánh giá bốn phía, không hổ là bến tàu của hoàng thành, phòng khách vô cùng to lớn sáng sủa, một nơi to như vậy mà không nhiễm một tí hạt bụi nhỏ nào, còn có rất nhiều thiết bị công nghệ cao hắn chưa từng thấy bao giờ.

Bến tàu của hoàng thành cũng không phải là một nơi nhỏ như Hưng Thành có thể so sánh , hành khách nơi này phần lớn mặc hoa lệ, vừa thấy chính là phi phú tức quý.

Đứng ở loại địa phương này, quần áo mộc mạc của Ngọc Chương cùng Hạ Mạt ngược lại lại có chút không hợp.

"Hiện tại chúng ta hẳn là đi chỗ nào?" Ngọc Chương quay đầu hỏi.

Hạ Mạt rốt cuộc hồi hồn, nhìn quanh một vòng, kéo lão ba đến địa phương cho đỗ phi thuyền, nói:"Chúng ta trực tiếp ngồi taxi phi thuyền đi đến trường học, thuận tiện mua một căn nhà ở chỗ gần đó."

"Mua nhà?"

Hạ Mạt nói ra quyết định của mình: "Đúng vậy! Xung quanh trường học khai phá một khu dân cư mới, hiện tại chính là lúc không bán được ra bên ngoài, giá phòng giảm rất nhiều, tiện nghi vô cùng.”

"Người khác đều không mua, chúng ta mua tới làm cái gì? Huống hồ bên kia cư dân đều không có, ở tại nơi đó không phải thực không có phương tiện sao?"

"Sao lại như thế được? Trong vòng một năm giá phòng ở nơi đó sẽ tăng lên rất cao, gấp mười lần tuyệt đối không phải là vấn đề!"

Đôi mày thanh tú của Ngọc Chương nhăn lại, hắn dừng lại cước bộ, kỳ quái nhìn khuôn mặt hưng phấn của Hạ Mạt, nói: "Tại sao con lại biết nhiều như vậy?"

"A?" Hạ Mạt sửng sốt phát hiện ra mình suýt chút nữa lòi đuôi, vội vàng cười ha hả giải thích: "Cái đó không phải là do con dùng quang não tìm hiểu nhiều vấn đề sao? Mấy thứ con vừa nói là do con thấy trong quang não đó."

"Phải không?"

"Đương nhiên! Nếu không chẳng lẽ con biết đoán trước tương lai sao?" Hạ Mạt xấu hổ nở nụ cười hai tiếng, vừa lúc đối diện bay tới một chiếc phi thuyền taxi, lập tức vẫy tay gọi taxi lại đây.

Hai người ngồi lên phi thuyền, Hạ Mạt lấy ra thẻ từ quét vào khung tính tiền, nói: "Đi trường học quân sự Exxon."

Hệ thống trí năng trên phi thuyền phát ra thanh âm: "Mục đích , trường học quân sự Exxon, thu phí 25 Lahu tệ, xác nhận thỉnh ấn 1, hủy bỏ thỉnh ấn 2."

Hạ Mạt trực tiếp ấn xuống "Nút xác nhận"… Chỉ nghe "Sưu" một tiếng, phi thuyền biến mất tại chỗ.

Tốc độ của phi thuyền cực nhanh, không đến 5 phút bọn họ liền đến mục đích của chuyến đi này – Trường học quân sự cao cấp Exxon.

Trường học quân sự Exxon là trường học cao cấp nhất ở trên tinh cầu này, hàng năm đều có sinh viên từ khắp mọi nơi tiến vào, trong đó tự nhiên không thiếu người giống như Hạ Mạt tiến vào nhờ quan hệ.

Phụ tử hai đứng ở trước cửa lớn bằng đá.

Bên kia đường, đối diện với cửa lớn to 100 thước của trường học là khu chung cư cao sáu tầng.

Nghe nói lúc ấy công ty xây dựng lựa chọn nơi này để xây chung cư là vì suy xét đến hàng năm đều sẽ có học sinh đến từ khắp các tinh cầu, có một số người nhà đến trường sớm, trường học lại không cung cấp nơi ở, công ty xây dựng có thể cho thuê nơi này để lấy tiền.

Mặt khác, học sinh trong trường Exxon rất đông, khoảng cách tương đối xa với nội thành, trừ một bộ phận học sinh có tiền có phi cơ, đại bộ phận học sinh mua sắm chuẩn bị đồ dùng sinh hoạt đều cần đi khu náo nhiệt.

Dưới loại tình huống này, nếu có người có thể mở một tiệm tạp hóa ở đối diện trường học, có phải sẽ được rất nhiều học sinh yêu thích hay không?

Ý tưởng của nhà đầu tư bất động sản phi thường tốt đẹp, thế nhưng trong hiện thực lại luôn thiếu người đi đầu làm chim đầu đàn.

Hạ Mạt quan sát không bao lâu liền phát hiện vài chỗ thích hợp mở cửa tiệm, nói: "Papa! Chúng ta đi bên kia đi."

Ngọc Chương quay đầu, còn chưa nói liền bị Hạ Mạt tha đi.

Hai người đi đến sảnh lớn, bên ngoài sảnh có một bảng hiệu nhấp nháy với dòng chữ đỏ –"Giảm giá lỗ vốn, 500 mức cao nhất!"

Trong phòng rất lạnh lùng, chỉ có một nữ beta ngồi ở sau bàn tiếp tân, nhàm chán lật xem phim truyền hình.

Ngọc Chương không quá lý giải hành vi hạ vốn gốc mua phòng ở này của Hạ Mạt, dưới con mắt của hắn, phòng ở mà người khác không muốn thì cho dù giá rẻ, mua vào cũng không có tác dụng gì...... Này không phải loạn tiêu tiền sao?

Nhân viên bán nhà hai mắt vô thần nhìn chằm chằm màn hình máy tính, yên lặng khóc than cho chính mình: Cao ốc xây dựng xong hơn nửa năm, một bộ phòng ở cũng chưa bán đi, mỗi tháng nàng chỉ dựa vào mấy trăm Lahu tệ sống dè xẻn.

Nếu như còn tiếp tục như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày mình bị đói chết......

Ngoài cửa truyền đến thanh âm "Hoan nghênh quang lâm" của người máy, mắt liền sáng lên, hai đại! kim! chủ?!

Sao lại như thế được?!