Từ ánh mắt của Phong hắn như muốn ăn tươi nuốt sống Phương,hắn hít sâu từ mái tóc của Phương cho tới làn môi…vẻ nhắm mắt bệnh hoạn của hắn ta như thật sự thèm khát Phương ” anh thích em từ rất lâu,lâu lắm rồi”…
Tiếng cạch cửa khiến Phong nấp vội sau tấm rèm cửa,đó là mẹ của Phương bà có vẻ mệt mỏi sau khi cãi nhau với bố Phương…bà nhăn mặt ” mùi gì hắc hắc ý nhỉ,sao lại k tắt nến thế con bé này cháy nhà thì sao,có mất điện đâu mà …này ngủ say thế con ” (bà thở dài rồi thổi dập tắt ngọn nến,phong nắm chặt tay vẻ cay cú)…
Hôm sau tôi đọc báo thấy có cuộc hỗn chiến trong quán bar khiến 3 người chết,hoàn toàn k thấy có nói là do người mặc áo đen đó…k lẽ họ dùng tiền che đậy hết cả rồi…tôi thấy thật sự hoang mang…đang đọc báo thì tôi thấy mắt tôi mờ dần đi ,cố dụi mắt thì lại thấy nhìn rõ…Phong mỉm cười đặt lên bàn của tôi chiếc bánh mỳ ốp trứng bày biện rất đẹp
-oài anh trai mình làm cho mình ăn đấy à
-thử xem ngon k
-nhìn đẹp quá k nỡ ăn
-phải,có những thứ nhìn đẹp quá lại chẳng muốn ăn
Phong nhìn trừng trừng vào Phương khi thấy cô đang cúi đầu nhìn món đồ ăn ngon đẹp mắt…Mẹ của Phương đi xuống đẩy đĩa bánh ra
-đừng ăn đồ của nó,nó bỏ độc hại chết con đấy
-kìa mẹ sao mẹ nói vậy,anh P là người tốt mà
-ai con cũng nói là người tốt…tốt cái con khỉ gì ,biết nó là ai mà tốt
Phong mặt đầy cay cú anh ta cười nhếch mồm,Vĩnh đi từ trên xuống quát mẹ Phương
-cô thôi đi,cô đang làm gì trc mặt bọn trẻ vậy,càng ngày tôi càng thấy cô là một người ích kỉ,nhỏ nhen
-anh trách tôi nhỏ nhen,tôi nhẫn nhịn để cho anh đi hết con này tới con khác mà anh lại còn mang con rơi về anh thích thì ly hôn đi
-cô đừng tưởng tôi k dám
Phong cúi đầu đi thẳng lên phòng khiến Vĩnh bực mình vợ ông ta hơn…
-anh nói đi tài sản anh cho ai cho thằng con rơi kia đúng k
-đúng,nó là con trai tôi cho nó tất còn con gái rượu của bà say xỉn tối ngày ăn chơi có tiếng liệu nó có giữ dc của cải không hay lại chỉ phá…
Phong đứng trên phòng hút thuốc nghe thấy anh ta cười phá lên ” Tất nhiên của cải của mày và con gái mày là của tao rồi thằng chó chết”…
Điện thoại của mẹ nuôi P reo lên ” Về bên mẹ nào con yêu ”
-Hôm nay con mệt
-con ốm à hay đêm qua quá sức,mẹ còn ảnh con nằm đè lên con bé đó đấy hay để mẹ gửi thẳng cho nó
-thế thì cái âm mưu phá nát nhà Vĩnh của mẹ k bh thành được
-chắc gì nó đã dám nói vs bố nó mà chỉ nghĩ một người anh trai đang thèm mình đến nhỏ dãi thôi nhỉ,mẹ cho con 10p nữa có mặt ở đây…
bà ta cúp máy Phong nghiến chặt răng,anh ta vội vã tới chỗ của bà mẹ nuôi…Tới nơi anh ta thấy bà mẹ nuôi đang nằm trên chiếc giường cùng chiếc váy mỏng tang và chiếc qυầи ɭóŧ lọt khe màu đen …thấy Phong bà ta mon men tay xuống chỗ qυầи ɭóŧ rồi vén lệch chiếc quần sang bên “hôn nó đi”
Phong nắm chặt tay nhưng anh ta vẫn cúi đầu hôn lên âʍ đa͙σ của bà ta …anh ta định ngẩng đầu lên thì bà ta ấn ” con yêu con phải biết nâng niu nó lâu hơn chút chứ sao lại nhạt nhẽo vậy…mẹ không thích con thế này mẹ thích con là đứa bé ngoan cơ …nào dùng lưỡi của con liếʍ sâu hơn vào trong đi nào …
Phong tụt quần anh ta đưa dươиɠ ѵậŧ vào trong dập liên tục khiến bà mẹ nuôi đầy vẻ thích thú và bất ngờ ” kìa chàng trai làm gì mà gấp gáp vậy, từ bây giờ tối nào cũng về với mẹ nhé ”
Phong nghe đến đây thấy con dao qua quả để trên bên cạnh tap giường,anh ta với lấy con dao đâm liên tiếp vào bà mẹ nuôi,máu bắn lên người anh ta ,lên gương mặt nhưng anh vẫn điên cuồng đâm bất chấp,bà ta mắt trợn lên k kịp phản ứng …
Tôi thấy bố muốn nói chuyện riêng
-bố có lẽ lần phẫu thuật tới này lành ít dữ nhiều,bệnh quá nặng rồi con ạ ,bố muốn trao công ty cho anh con nếu như bố có chuyện,đất đai bất động sản của bố thì là của con,con thấy như vậy có được k
-tùy bố,bố thấy thế nào làm ok thì làm,con k ham gì cả…
-Phong nó thiệt thòi nhiều con ạ,nó lại là con trai
-con nào mà chả là con hả bố,nói chung là tùy bố
-bố muốn nói để con nói chuyện với mẹ
-khi chuyện đã xong mẹ sẽ chẳng làm gì được
Luật sư đến tôi đứng dậy đi ra ngoài,bố tôi luôn tìm kiếm một đứa con trai bên ngoài vì duyên số hay sao mà chưa cô nào có con trai và bên ngoài ông cũng có vài cô con gái rơi vãi,đó chính là lý do tôi chán gia đình,mẹ thì chỉ rượu mỗi tối bà cứ uống say để đỡ phải cảnh ngồi ngóng chồng về trong khi đó tôi bắt gặp bố tôi đi vs người khác nhiều lần…giờ ông có con trai thì ông đương nhiên là người vui vẻ nhất
Tại nhà của mẹ nuôi Phong,anh ta dùng tay của bà mẹ nuôi dập con dấu vào tờ chuyển nhượng tài sản trên danh nghĩa anh ta là con nuôi hợp pháp…bà ta giàu có nhưng luôn khép kín thậm chí căn nhà mà bà ta hay hẹn Phong tới cũng là một căn nhà to nhưng bên ngoại ô hẻo lánh và kín đáo…Phong cậy gạch đào đất ngay trong căn nhà rồi chôn bà ta xuống sau đó tự trộn xi măng lát lại gạch bình thường rồi thản nhiên ra về…trên đường về anh ta ghé vào quán rượu ngồi tu rượu ừng ực như kẻ mất hồn…
Tôi thấy mẹ ngồi ở hiên nhà buồn bã,tôi xoa vai bà
-ông ta sẽ cho nó tất đúng k
-k có đâu mẹ bố nói sẽ cho con đất đai
Mẹ Phương cười ngạo nghễ
-công sức của mẹ nữa mà con,mẹ sẽ đòi quyền lợi cho con
-đừng mẹ,rồi sau con cũng đi lấy chồng ,anh P là con trai anh ấy xứng đáng
-mày ngu nó vừa thôi
Tôi nghe mẹ nói câu nói đó liền tức giận,tôi lên phòng gấp vội hai bộ đồ rồi đi xuống
-con đi chơi mấy hôm
-nhà đang có chuyện mày đi đâu
-tí bố mẹ lại cãi nhau con đau đầu lắm
-này k đi học à Phương,đứng lại mẹ bảo …Phương
Tôi đặt chuyến bay tới khu nghỉ dưỡng ninh vân bay tại nha Trang,vì dịch bệnh nên mỗi người phải đeo khẩu trang trên chuyến bay…tôi đặt hạng ghế thương gia ngồi cạnh một người đàn ông đầu bóng lộn,anh ta ngồi cạnh một cô gái chân dài ,cô gái ôm hôn anh ta như chỗ không người…tôi lườm họ đúng lúc anh ta nhìn có lẽ anh ta biết mình vừa lườm…ôi mẹ ơi ngại quá…
“ Anh ơi đi chuyến này về em sinh được con trai cho anh thì sao nào”
-Thì có thưởng…
Tôi nghe đến đó mờ đoán mối quan hệ của họ…
Tôi mờ đoán được rằng giữa đôi trai gái đối diện là cặp kè gì đó ,đại loại tên kia k có con trai nên gì gì đấy…
Người đàn ông đối diện cứ thấy Phương nhìn kiểu mắt la mày lém,cô bạn gái bên cạnh anh ta đứng dậy,anh ta cứ nhìn thẳng sang chỗ tôi,tôi nhìn xuống dưới xem mình có hở hang chỗ nào không…
-này anh,anh nhìn tôi bất lịch sự vậy,người yêu mới đứng dậy đã nhìn cô gái khác chằm chằm không biết xấu hổ à
Tôi đoán sau lớp khẩu trang anh ta cười khẩy …tôi lầm bầm ” thằng cha này vô duyên”
cô gái kia đi vào cứ dơ chiếc nhẫn trên tay vẻ khoe của đeo nhẫn kim cương
-em đeo viên này có bé quá k ta…anh em muốn đổi nhẫn quá nè
Tôi thấy anh ta nhắm mắt ngủ còn cô ta cứ lải nhải bên cạnh,nói chuyện với kẻ chẳng buồn đáp lời mình mà cũng nói được…
Tới sân bay Cam ranh của Nha Trang xe của khách sạn đón tôi,tôi thấy đôi đó lên một chiếc xe đắt tiền riêng khác…tôi chọn Ninh Vân Bay cho chuyến du lịch này,một khu nghỉ dưỡng ở ngoài đảo xa…Sơn gọi cho tôi 13 cuộc gọi nhỡ ,tôi vừa mở máy đã thấy anh ta gọi tiếp
-anh gọi ít thôi
-em sao từ hqua k nghe máy của anh
-thấy người yêu bị bắt nạt thì lại đi thẳng ra ngoài ,anh có còn là đàn ông k
-em k thấy là chúng nó có súng à,sợ chết cha
-thế mà em lại k sợ đấy ,thôi nhé anh hèn lắm
-em đang ở đâu đấy,anh đón em đi chơi…
-tôi ở xa lắm rồi tắt máy đây …
Trên đường ra bến cảng đi ra cano tôi lại thấy cô gái cùng người đàn ông đó tay nắm tay …k lẽ họ ở cùng khu với mình…
Hai mẹ con người ăn mày đứng xin tiền ở bến cảng ,đứa trẻ bám vào váy cô gái ” chị đẹp ơi cho em vài đồng”
-ối buông ra ,tay đen xì bám bẩn hết váy trắng của tao rồi
Người đàn ông và cô gái đi qua ,anh ta thấy cô gái đi bên cạnh cứ lèm bèm chuyện bẩn váy khiến anh ta bực mình “im lặng đi em nói nhiều quá rồi đấy”…
cô gái liền sợ vội im và phụng phịu…Người đàn ông lên cano thấy Phương đang ngồi nói chuyện với hai người ăn mày và còn xoa đầu đứa bé…
Tôi cho họ vài trăm tiền lẻ trong túi mình rồi bảo đứa trẻ ” cố gắng nhanh lớn đi làm kiếm tiền nuôi mẹ và chính bản thân mình,tuyệt đối k dc vi phạm pháp luật hiểu không”
-Dạ em hiểu em cám ơn chị
Hai mẹ con cám ơn rối rít rồi họ rời đi,tôi mỉm cười nhìn họ đi khuất…người trên cano gọi lớn ” mời quý khách nhanh chân lên ạ”
-à vâng đây rồi
Lên cano tôi lại thấy đôi này…cô gái thì cứ nói chuyện trên trời dưới biển ” ối anh nhìn xem nước đoạn này xanh quá”
Cô gái nghe thấy lời Phương nói,Phương cứ vênh mặt lên khiến cô ta thấy khó chịu…cô ta định nói Phương
-này em gái em có được ăn học không
-tất nhiên là có ít nhất em biết nước biển từ trước đến nay vẫn màu xanh…
Cô ta định nói tiếp thì người đàn ông giật tay lại ý k được đôi co nữa…
Tới nơi tôi và họ rẽ hai hướng ở căn đối diện nhau…
Cô gái vừa vào phòng đã bày một đống đồ ” anh thích em mặc màu gì”
-gì cũng được…
-vậy chờ em tắm qua nha
cô ta kiễng chân hôn lên môi người đàn ông…anh ta cởi bỏ khẩu trang đứng rót rượu thấy bên kia Phương cởi bỏ đồ mà k để ý cửa sổ…anh ta thấy cơ thể Phương liền nhếch mồm ” body perfect”…
Tôi thay đồ bơi rồi đi ra ngoài khởi động thấy cô gái bên kia đang nhờ nhân viên chụp ảnh,cô ta đang ưỡn ẹo trên tấm lưới …tôi ở ngay phía sau cô ta …thấy gọi lớn “anh chúng ta chụp chung nhé”…
Người đàn ông đó mặc bộ quần áo đen xì,đáng lẽ đi biển phải mặc đồ trắng chứ nhỉ,anh ta quay lại đeo kính,tôi nhận ra anh ta chính là người đàn ông mặc đồ đen mà làm tôi rung động…tôi ôm miệng đứng nhìn còn anh ta nhìn vào tôi ngay trên cây cầu giữa biển…chúng tôi nhìn nhau trong tiếng gió vù vù…Anh ta đi qua tôi nói khẽ ” nhóc đẹp đấy ,nhanh lớn anh chờ”..
anh ta nói kiểu mỉa mai và có nụ cười rất đểu,quan trọng là hắn đẹp trai thật sự…
cuộc gặp gỡ định mệnh giữa biển là dấu mốc cho mọi chuyện về sau…