Em Trai Là Lưu Manh

Chương 1

Từ nhỏ tới lớn mối quan hệ của tôi với người em trai sinh đôi đã không được tốt đẹp mấy.Nhưng kể từ lúc đó, em trai bỗng nhiên trở nên chán ghét tôi.

" Dương, cô bé này là ai thế?" Tôi ngây ngô nhìn cuốn album của gia đình rồi ngước mặt lên hỏi cậu

Lâm Dương không nói câu nào liền giật cuốn album đó lại, cậu liền quát tôi.

"Ai cho phép chị đυ.ng vào"

Tôi đứng dậy níu chặt lấy áo cậu

" Có phải là bạn gái em không?"

Lời nói của tôi có chút đượm buồn.Bởi vì trong cuốn album đó chưa từng có bức hình nào thuộc về tôi.Hầu như tất cả các ảnh đó đều xoay quanh cô gái đó,tôi chưa từng xuất hiện dù chỉ một bức.

Dương bỗng nhiên cúi mặt xuống nhẹ giọng nói

" Đó là chị gái của tôi "

Tôi liền bật khóc, tôi là chị của cậu mà.Cớ sao cậu lại trêu đùa ác ý như thế, chẳng lẽ trong mắt cậu tôi đáng ghét tới mức không xứng làm chị của cậu.Nhưng rốt cuộc tôi đã làm sai điều gì khiến cho cậu ghét tôi đến như thế.Tôi biết là giữa tôi với cậu không hoà hợp.Nhưng dù gì chúng tôi vẫn là chị em ruột mà.

Có một hôm, tôi hỏi cậu.

" Có phải em ghét chị lắm không? "

" Ừm.. "

" Cô bé đó có cái gì hơn chị"

" Cả đời này chỉ có chị ấy là chị của tôi "

Tôi đã không nói câu gì, cứ lặng lẽ ra ngoài để được yên ổn.Không hiểu sao tối hôm đó Lâm Dương bị đánh đòn.Khi tôi về nhà ánh mắt cậu nhìn tôi rất câm giận.Cậu xin lỗi tôi, trong khi tôi chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Trên dãy hành lang, cậu đi trước tôi liền bỗng nhiên dừng lại.

" Chị nói với cha chuyện chiều nay đúng không?"

" Dương, chị không có"

Cậu liền ép sát tôi vào tường,đôi mắt cậu nhìn tôi có phần dữ tợn.

" Tôi còn lạ gì con người chị nữa"

" Không, không có..."

Đôi môi tôi khẽ run lên, nước mắt không ngừng rơi ra. Tôi rất sợ, khi Lâm Dương nhìn tôi bằng ánh mắt đó.Cậu sẽ không buông tha cho tôi,lần trước vì để tôi ở lại trường vào đêm tối cậu bị cha trách phạt.Sau hôm đó,tôi bị cậu nhốt trong phòng cậu suốt một tuần lễ khi cha mẹ đi thăm họ hàng.Cậu không đánh đập tôi,nhưng cậu bắt tôi phải chứng kiến những cảnh bẩn thỉu mà cậu cùng làm với bạn gái.Không ăn,không uống cứ thế những ngày đó trở thành địa ngục đối với tôi.

Tôi không muốn, mọi thứ lại tiếp tục.

" Hai ngày nữa cha mẹ sẽ đi xa một thời gian" Cậu khẽ thì thầm vào tai của tôi.

" Bộppp"

Hai mắt tôi mở to ra khi nhìn một bên má của Lâm Dương đỏ lên.Tôi cúi xuống nhìn tay mình, tôi không thể ngờ rằng tôi đã tát Lâm Dương.

Tôi run rẩy tiến về phía trước chạm vào má cậu.

"Dương, chị xin lỗi...chị...chị...không cố ý..."

Cậu hất tay tôi ra, trong giây lát cậu liền nắm chặt lấy tay tôi kéo vào phòng cậu.Cậu đẩy tôi vào tường, đôi môi cậu liền nhếch lên một cách gian ác..

Bên ngoài liền vang lên tiếng bước chân,có lẽ mẹ sẽ đi kiểm tra.Tôi hoảng hốt đẩy cậu ra thì cậu nắm chặt lấy tay tôi lại.

" Dương, con ngủ rồi sao?"

Tiếng mẹ từ bên ngoài cánh cửa vọng vào.Thì lúc đó,Dương liền cúi đầu xuống hôn tôi.Đôi môi của cậu ngầu nghiến hôn,lưỡi của cậu liền xâm chiếm lấy khoang miệng của tôi.Đầu óc của tôi trở nên mụ mị,giọng nói của mẹ vẫn còn vang vảng bên tai của tôi.

" Dương,mẹ biết con giận ba lắm nhưng con hãy hiểu cho ba"

Cảm giác thấy xấu hổ như đang xâm chiếm lấy tôi,nếu mẹ mở cánh cửa đó ra thì mọi chuyện tiếp theo tôi không thể nào diễn tả được.

Nhưng mẹ đi rồi,Lâm Dương cũng buông tôi ra.

Tôi định bước ra khỏi phòng cậu,thì cậu mỉm cười ranh ma nhìn tôi.

" Tối nay chị ngủ ở đây đi "

Tôi như đứng chôn chân tại chỗ, cậu là em trai của tôi.Tôi không thể để cậu sai rồi lại tiếp tục sai nữa.

" Chị đi ra ngày lúc này...chậc...chắc cha mẹ sẽ sốc lắm đây"

Cậu tiếp tục tiến tới một bước

" Môi chị kia? Muốn để họ ngắm sao? "

"....."

" Hay chị chê giường tôi bẩn"

Trong tâm trí của tôi, điều cậu nói hoàn toàn đúng với tôi.

" Trước sau gì chị cũng sẽ là người tiếp theo"

" Lâm Dương...chúng ta là chị em.Chuyện nam nữ là không thể xảy ra. Lúc nãy chị coi như chưa có chuyện gì xảy ra, em đi ngủ đi.Khi nào  cha mẹ về phòng rồi thì chị sẽ về"

Lâm Dương liền cắn môi ngước mặt lên nhìn tôi.

" Chậc...lúc nào cũng chị em "

Cậu đang nói điều gì thế?

" Rồi chị cũng thuộc về tôi..."

" Lâm Dương..."Tôi hét lên cắt đứt lời của cậu

" Nếu như chị không bước tới giường ngủ cùng tôi, thì đừng thắc mắc vì sao ngay tại giờ phút này chị lại trở thành người của tôi sớm vậy"