Chương 17: Viết thư
Tần Khả Khả nói ra lời này, tựa hồ nhắc nhở kế toán Trương và đám người chị Hoàng. Đúng vậy, Dương Tịnh còn nhỏ tuổi như vậy đã tự mình sinh con, nuôi con, bố của bọn nhỏ đâu? Bố mẹ chồng cũng có thể hỗ trợ chăm sóc mà? Tuy rằng hai đứa nhỏ rất ngoan, hiểu chuyện nhưng một mình chăm sóc như vậy rất vất vả.
Kế toán Trương và đám chị Hoàng chuyển hướng ánh mắt nhìn Dương Tịnh như muốn đợi câu trả lời, Tần Khả Khả vừa thấy tình thế xoay chuyển, trong lòng vui vẻ, thầm nghĩ, Dương Tịnh, để xem cô trả lời thế nào.
Dương Tịnh thẳng tắp nhìn về phía Tần Khả Khả.
Tần Khả Khả cũng ngẩng mặt hất cằm nhìn Dương Tịnh, giống như đang nói, để xem cô trả lời kiểu gì khi mà đang học cao trung đã sinh con, còn bố của chúng là ai.
Dương Tịnh lúc này mới biết rằng, Tần Khả Khả cũng không biết bố Đinh Đinh Đang Đang là ai, cô hơi thất vọng, cúi đầu nhìn về phía hai đứa nhỏ, Đang Đang âm thanh thanh thúy gọi: "Mẹ."
Dương Tịnh nhìn bọn nhỏ cười ôn nhu, duỗi tay sờ sờ gương mặt đã có chút thịt kia, sau đó chuyển hướng về phía Tần Khả Khả, thanh lãnh nói: "Tần Khả Khả, cô thích ai sao?"
Tần Khả Khả sửng sốt, đầu óc hơi ngưng trệ, trong lòng tức giận, ngữ khí khó chịu nhìn Dương Tịnh nói một câu: "Tôi thích ai hay không thích ai thì có liên quan gì đến cô?"
Dương Tịnh nhếch môi, phản bác: "Thế tổ trưởng Tần, việc bố của con tôi là ai thì liên quan gì đến cô?" Sắc mặt Dương Tịnh lạnh lùng nói tiếp: "Tổ trưởng Tần, cô là con gái, chưa gả cho ai, sao không vì đất nước mà dốc sức, không vì công ti mà sáng tạo lợi ích, nghiêm khắc với chính mình chút chứ, rảnh rỗi nhọc lòng chuyện chồng con nhà người khác, là có ý gì đây?
Câu cuối cùng, âm cuối nhẹ nhàng hơi nâng lên, trong giọng châm chọc cùng chán ghét.
Con gái chưa lấy chồng, nhọc lòng chuyện chồng con nhà người khác?
Khuôn mặt Tần Khả Khả đỏ bừng, chưa lấy chồng, lại nổi giận đùng đùng chất vấn chồng người khác là ai, là ý gì? Như thế này không phải là cô ta tự đưa mặt của mình cho Dương Tịnh đánh hay sao? Hơn nữa câu cuối cùng của Dương Tịnh chính là vứt lại câu hỏi bắt cô ta trả lời.
Tần Khả Khả mặt nóng rát, trong lòng ủy khuất, âm thầm cắn môi không rên một tiếng, cũng không biết phải trả lời như thế nào.
Kế toán Trương và chị Hoàng nghe Dương Tịnh hỏi như vậy thì mới bừng tỉnh, đúng vậy, đây là chuyện riêng của Dương Tịnh, không ai có tư cách chất vấn việc này. Tần Khả Khả có người mình thích thì không muốn lộ ra, dựa vào cái gì mà bắt Dương Tịnh kể ra chuyện chồng của mình?
Nghĩ như thế, kế toán Trương và chị Hoàng không khỏi áy náy việc lúc nãy tâm tư bát quái, nhìn sắc mặt phẫn nộ của Dương Tịnh, hai người cũng mở miệng xin lỗi, đồng thời cảm thấy, Dương Tịnh là một người phụ nữ có nguyên tắc lại kiên cường độc lập, trong lòng không khỏi ngưỡng mộ, nhìn lại Tần Khả Khả hoặc ít hoặc nhiều có chút đáng ghét.
Mặt Tần Khả Khả vẫn chưa hết đỏ, trong lòng không phục, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể vùi dập tơi tả Dương Tịnh. Cô ta ở trong phòng tài vụ đứng không được, ngồi cũng không xong, cuối cùng tức giận dậm chân một cái, chật vật chạy đi.
" Tổ trưởng Tần, cô không phải đến tìm Dương Tịnh vì công việc sao? Chưa hỏi gì đã đi rồi thế? "Chị Hoàng ở phía sau cười kêu lên.
Tần Khả Khả tức điên người, căng da đầu chạy về phía trước.
Chị Hoàng trong văn phòng cười haha.
" Mẹ, tổ trưởng Tần chạy nhanh chưa kìa. "Tay nhỏ của Đang Đang nắm lấy vạt áo Dương Tịnh, nói.
Kế toán Trương vừa nghe được giọng nói mềm mại của cô bé, lập tức yêu thích, cao hứng hỏi:" Ai da, nghe này, giọng cô bé nghe êm tai quá, mấy tuổi rồi? "
" Thím, con ba tuổi rưỡi. "Đang Đang trả lời.
" Vậy con tên là gì? "
" Con tên Đang Đang. "
" Mẹ con tên gì? "
Đang Đang ngẩng đầu nhìn Dương Tịnh một cái, sau đó đôi mắt sáng lấp lánh nhìn kế toán Trương, nói:" Thím, con không nói cho thím biết đâu. "Sau đó ghé dựa vào chân Dương Tịnh cười hì hì, lộ ra má lúm đồng tiền, đáng yêu cực kỳ, kế toán Trương mê đắm, kìm lòng không đậu mà ôm cô bé vào ngực.
Cuối cùng vẫn là Dương Tịnh nhắc nhở kế toán Trương nên làm việc rồi, lúc này bà ấy mới chịu buông tay, lúc tan tầm, kế toán Trương dặn dò chị Hoàng dẫn Dương Tịnh đến trường tiểu học Lợi Dân một chuyến, giới thiệu một chút về việc để cho Đinh Đinh Đang Đang đến đây chơi đùa.
Chị Hoàng vô cùng vui vẻ, nhanh chóng dẫn Dương Tịnh cùng Đinh Đinh Đang Đang xuyên qua khu công xưởng đi qua một cái cổng sắt là đến trường tiểu học Lợi Dân, sau đó nhiệt tình giới thiệu với ban chủ nhiệm của trường, truyền đạt ý của kế toán Trương.
Chủ nhiệm lúc ấy hỏi Đinh Đinh Đang Đang một số vấn đề, hai đứa nhỏ thoải mái rành rọt trả lời, chủ nhiệm lớp đồng ý để Đinh Đinh Đang Đang chơi đùa ở vườn trường, cũng nói con của mình năm nay 4 tuổi, bởi vì chưa đủ tuổi để có thể vào lớp học, nên mỗi ngày đều chơi trong sân trường, đến lúc đó cô sẽ chăm sóc luôn cho hai đứa nhỏ.
Dương Tịnh nghe xong liền vui vẻ, nhanh chóng cúi đầu nói tiếng cảm ơn với cô chủ nhiệm.
Chủ nhiệm lớp cười:" Đừng khách khí, chúng ta đều là phụ nữ, cũng không dễ dàng gì. "
" Đúng đúng đúng. "Chị Hoàng ở một bên nói tiếp.
Dương Tịnh cười.
Từ chỗ trường tiểu học đến chỗ căn tin của xưởng vừa kịp lúc, lúc trước, Dương Tịnh đều cố gắng cầm hộp cơm chạy thật nhanh đến căn tin để lấy cơm, sau đó vội vội vàng vàng mà dắt Đinh Đinh Đang Đang về nhà ăn trưa.
Lúc này, Dương Tịnh có chút thanh thơi, bởi vì cô có thể quang minh chính đại dẫn Đinh Đinh Đang Đang đến căn tin ăn, lại còn được ăn cơm nóng uống canh nóng miễn phí, việc này đúng thật nhờ công của Tần Khả Khả.
Tần Khả Khả vừa vào nhà ăn liền thấy Dương Tịnh, lúc này bên cạnh cô ta có không ít nam công nhân viên chức nhỏ giọng nói chuyện.
" Này, nhìn phía kia kìa, cô gái kia chính là Dương Tịnh, nhìn xinh đẹp thật đấy. "
" Nghe nói cô ấy đã có con rồi, tan nát cõi lòng đi người anh em. "
" Dương Tịnh chỉ cần quay đầu cười một cái, mấy người chẳng những nguyện ý cưới cô ấy mà còn nguyện ý nuôi con giúp cô ấy ấy chứ, tôi nói đúng không? Đúng không? "
" Thôi đi ông anh, Dương Tịnh một mình nuôi con cũng không cần đến ông đâu, người ta vừa xinh đẹp hiền lành, năng lực làm việc khỏi nói, tư tưởng giác ngộ lại cao, ông nhìn lại mình đi, không có cửa đâu. "
" Tôi thấy Tần Khả Khả tổ trưởng xưởng 6 cũng rất xinh đấy. "
" Có xinh đấy, nhưng đứng một chỗ với Dương Tịnh thì tôi thấy đúng một trời một vực. "
"... "
Tần Khả Khả vừa nghe vừa gắt gao nắm chặt cái muỗng, l*иg ngực phập phồng, quay đầu nhìn về phía Dương Tịnh, hận ngứa răng.
Dương Tịnh mới từ chỗ dì múc cơm mượn được hai cái chén nhỏ và hai cái muỗng, đem hơn phân nửa cơm trong bát sang ra hai chén nhỏ, chan thêm một tầng thịt kho, nước sốt đậm đà cùng với mấy viên chả cá ngon lành.
Đinh Đinh Đang Đang ngồi đợi, cái miệng nhỏ chu lên thèm thuồng.
" Mẹ, mẹ thật giỏi. "Đinh Định lại khen Dương Tịnh:" Mẹ bây giờ mẹ rất lợi hại, không thể tưởng tượng được. "
" Mẹ, con cũng không thể tưởng tượng được. "Đang Đang phụ họa theo anh trai.
Dương Tịnh đã sớm thành thói quen với lời khen của hai tiểu gia hỏa này mất rồi, đưa mặt lại gần nói:" Nào, thơm mẹ một cái thì mẹ sẽ càng lợi hại hơn. "
Đinh Đinh thò mặt qua, ở trên mặt Dương Tịnh" Chụt "một cái thật kêu, Đang Đang tay nhỏ chạm lên mặt Dương Tịnh nói:" Mẹ, con muốn thơm hai cái. "
Dương Tịnh cười:" Được, thơm hai cái. "
" Chụt, chụt "hai tiếng, Đang Đang hì hì cười rộ lên.
Chỉ chốc lát sau, Dương Tịnh đã trộn đều cơm cùng thức ăn, sau đó đẩy đến trước mặt Đinh Đinh Đang Đang nói:" Được rồi, ăn đi. "
Hai đứa nhỏ lập tức cầm lấy ăn từng muỗng, từng muỗng, chị Hoàng lấy cơm xong thì đi đến ngồi cùng, gắp cho Đinh Đinh Đang Đang thịt kho tàu, Dương Tịnh nói lời cảm ơn, chị Hoàng cười vui vẻ.
Trên đường về phòng trọ, Đinh Đinh với vẻ mặt hạnh phúc tươi cười nói:" Mẹ, con hạnh phúc quá đi. "
Dương Tịnh hỏi lại:" Ăn no liền hạnh phúc? "
" Dạ. "Đinh Đinh gật đầu, vươn tay nhỏ diễn tả, nói:" Mẹ, hôm nay con được ăn chừng này thịt, rất nhiều thịt. "
" Như vậy là nhiều hay ít? "Dương Tịnh hỏi.
" Một cái? Hai? Ba cái? "Đinh Đinh hỏi, sau đó liền đếm.
Dương Tịnh lúc này mới phát hiện, cô chưa dạy Đinh Đinh Đang Đang đếm số, ngay sau đó mở miệng nói:" Một, hai, ba, bốn, năm. "
Đinh Đinh Đang Đang lập tức đọc theo.
Dương Tịnh nói tiếp:" Sáu, bảy, tám, chín, mười. "
Đinh Đinh Đang Đang:" Sáu, bảy, tám, chín, mười. "
Cứ như vậy, Dương Tịnh nắm lấy tay nhỏ của Đinh Đinh Đang Đang, trên đường vừa đi vừa đếm số, còn chưa đến cổng nhà trọ, Đinh Đinh Đang Đang đã tự mình có thể tự mình đếm:" Mười, mười một, mười hai.. "
Dương Tịnh vừa nghe vừa cười, khóe miệng câu lên, không chú ý, bên người một trận gió thổi qua, Dương Tịnh nhanh chóng vươn tay kéo Đinh Đinh Đang Đang lại gần, ngước lên nhìn thì thấy Tần Khả Khả đang lái xe đạp, cũng không chịu ấn chuông xe, cứ thế phóng nhanh qua người ba mẹ con cô.
" Mẹ, tổ trưởng Tần lái xe nhanh quá. "Đang Đang nhỏ giọng nói.
" Không được lái nhanh, cảnh sát Trần cũng không có lái nhanh như vậy, lái nhanh sẽ bị té ngã. "Đinh Đinh nói với dáng vẻ nghiêm túc, hệt như ông cụ non.
Đinh Đinh vừa dứt lời, liền nghe" rầm "một tiếng, ba mẹ con ngước lên, sau đó nhìn thấy Tần Khả Khả do đi xe quá nhanh, lúc quẹo qua cái ngõ, phanh không kịp liền tông thẳng vào đống cỏ khô của nhà trước mặt, ngã chổng vó, tức thì trên người dính toàn lúa mạch.
Dương Tịnh:"... "
Đinh Đinh:"... "
Đang Đang nhỏ giọng thì thầm:" Anh trai, đều tại anh nói, tổ trưởng Tần té ngã thật rồi. "
" Anh, anh.. "Đinh Đinh cũng không giải thích được chuyện này.
Tần Khả Khả lập tức đứng dậy quay đầu nhìn Dương Tịnh, Dương Tịnh thần sắc tự nhiên, nắm tay Đinh Đinh Đang Đang đi vào ngõ, hai đứa nhỏ tiếp tục đếm số:" Một, hai, ba, bốn.. "
Tần Khả Khả tức tối đẩy ngã xe đạp, đạp thêm vài cái, mắng:" Cô cứ chờ đi, chờ tôi trở về viết thư! Cô đừng vui vẻ quá sớm."