[Thế Gian Tình] Xin Lỗi, Em Nhất Định Phải Hạnh Phúc

Chương 5

Chương 5
Nữa tháng sau, Tôn Kiến Đình xuất viện, còn tình trạng của Hiểu Đình luôn không có cải thiện, thậm chí sau khi trái tim trãi qua cơn đau lần đó, cô ấy trở nên càng thất thần, trong miệng không ngừng nói câu “tôi phải đi tìm Tư Dao” bất cứ người nào nói với cô ấy, cô ấy cũng không có phản ứng. Có khi còn nghiêm trọng hơn, còn hiểu lầm Bội Bội là Tư Dao, tình hình này để mọi người đều vô cùng lo lắng

Bội Bội thương tâm đứng ngoài phòng bệnh của Hiểu Đình, bên cạnh còn có bác sĩ khoa thần kinh tốt nhất ở Đài Loan, Hai người từ sau khi Hiểu Đình hôn mê bất tỉnh thì luôn gắn bó phối hợp nhau quan sát bệnh tình của cô ấy, còn Bội Bội thì dùng tất cả cách muốn điều trị tốt cho Hiểu Đình, nghĩ đến lúc trước biểu tỷ thương yêu mình như vậy, hôm nay biểu tỷ bổng nhiên không thấy, cô ấy giúp biểu tỷ chăm sóc người mà chị ấy yêu Hiểu Đình cũng không phải là quá

“Bác sĩ Lý, cô thấy Hiểu Đình cô ấy…….” bác sĩ Lý đang đứng bên cạnh Bội Bội, cô ấy không phải không biết đổng sự trưởng của bệnh viện Tề Nhân đâu phải không có chuyện gì làm mà mời mình đến, nhất định là vì người rất quan trọng, chỉ không ngờ gặp được bệnh nhân Giang Hiểu Đình này, bất luận bác sĩ Lý dẫn dụ khéo cỡ nào, Giang Hiểu Đình cũng giống như cái xác không hồn, mặc kệ tất cả, hoàn toàn phong bế nội tâm của mình. Bác sĩ Lý thở một hơi dài, khi xưa bác sĩ Phương từng cứu mẹ ruột của mình, còn tình yêu long đong của hai người họ sớm đã lừng lẫy cả nước, khi đổng sự trưởng Tề Nhân đến tìm mình, trong lòng đã không tính toán bất cứ thù lao nào muốn giúp cô ấy

“Đổng sự trưởng, tôi nghĩ……nổ lực trong nữa tháng này, cô cũng thấy rất rõ ràng, gỡ chuông phải cần người buộc chuông, tôi đã làm tất cả có thể, chỉ có thể làm cho tâm trạng của bệnh nhân đừng quá nặng hơn mà thôi, tôi rất xin lỗi không thể giúp được bác sĩ Phương. Bội Bội nghe thấy câu này, không kìm được bi thương trong lòng, ngẩng đầu nhìn lên mà kêu gọi ở trong lòng “biểu tỷ, rốt cuộc chị đang ở đâu?, nếu như chị thấy được Hiểu Đình bây giờ như vậy, chị nhất định sẽ rất đau lòng! còn không nhanh chóng trở lại?” Bội Bội cười nhạt một cái biểu thị không có việc gì, rồi mời bác sĩ Lý trở về trước, nhìn thời gian, Bội Bội cũng phải trở về phòng làm việc đi làm công việc khác

Một tiếng đồng hồ sau, ở trong phòng đổng sự trưởng của bệnh viện Tề Nhân

Bác sĩ Trang vừa từ nước Mỹ trở về nhíu chặt đôi mày ngồi trên ghế sofa mà nghe Bội Bội ngồi một bên nói về bệnh tình của Hiểu Đình trong nữa tháng qua, hai người nhìn nhau mà khó mở miệng. Nhưng Bội Bội xác thực nhịn không được không khí này, phiền não nói ra “bác sĩ Trang, anh rốt cuộc có cách cứu Hiểu Đình không? như vậy nữa, Hiểu Đình nhất định điên mất!” Trang Cường Sâm xoa xoa tay, hít sâu một hơi rồi nói “Bây giờ, có thể cứu Hiểu Đình cũng chỉ có cô ấy. Nhưng mà……” bác sĩ Trang muốn nói lại thôi, Bội Bội sớm thì biết "cô ấy" mà Trang Cường Sâm nói là ai, nhưng mà biểu tỷ bây giờ cũng không biết đi đâu, phải làm sao cứu Hiểu Đình chứ? Bội Bội cũng lắc đầu không biết làm sao. Trang Cường Sâm thấy được cảnh Bội Bội lo lắng như vậy, lòng không nhịn được muốn mở miệng an ủi gì đó, nhưng Phương Tư Dao…..bỏ đi bỏ đi. Rồi tùy ý nhìn lên đồng hồ trên tay, nghĩ đến rất lâu không có đi thăm cô ấy rồi, Trang Cường Sâm nhấc thân lên chào Bội Bội nói muốn trở về nhà nghỉ ngơi, Bội Bội nhìn bộ mặt chán nản của Trang Cường Sâm không nghi ngờ gì vội vã tiễn anh ấy ra khỏi cửa

Khi tiễn Trang Cường Sâm không lâu, Bội Bội quay đầu thấy được điện thoại của bác sĩ Trang còn để trên bàn “đây không phải điện thoại của bác sĩ Trang? sao hồ đồ như vậy, anh ấy chắc không đi xa, mình lấy cho anh ta thì được rồi”, nói xong Bội Bội cầm điện thoại của Trang Cường Sâm đi đến thang máy, không ngờ ở trước cửa thang máy thấy được bác sĩ Trang đứng bên cạnh một người xem ra không phải bác sĩ của bệnh viện Tề Nhân đang thảo luận gì đó, khi thang máy đến thì hai người bước vào cửa, Bội Bội xông ra xem số đèn của thang máy đi đến phòng bệnh VIP của tầng trên cùng, cảm thấy nhất định có chuyện, rồi cũng lặng lẽ đi thang máy đến tầng trên cùng

Cửa thang máy vừa mở ra, Bội Bội đúng lúc thấy bóng dáng của Trang Cường Sâm lướt qua khúc quanh, Bội Bội nghĩ trong lòng [tại sao bác sĩ Trang phải gạt mình, nói anh ấy muốn trở về nhà nghỉ ngơi lại chạy đến phòng bệnh VIP của tầng trên cùng?] đầu dây mối nhợ còn chưa rõ chuyện gì, Bội Bội vội vội vàng vàng đi theo phía sau của anh ấy, cho đến khi Trang Cường Sâm dừng lại trước một phòng bệnh, sau khi dùng thẻ VIP đặc biệt để bước vào phòng bệnh, Bội Bội trốn ở một bên mới đi ra nhìn về phía hành lang vắng vẻ

“Có người quan trọng nào ở bên trong sao? tại sao bác sĩ Trang phải phí công còn thần bí như vậy? rốt cuộc là ai quan trọng như vậy, cả mình cũng không thể biết?” Bội Bội ngẩng người một chút, rồi trong não tràn đầy nghi vấn, phòng bệnh VIP đột nhiên có động tĩnh, cô ấy thấy tình hình nhanh chóng trốn vào một góc, sau khi trốn xong mới thấy người đi ra khỏi phòng bệnh là người vừa đi cùng với bác sĩ Trang vào phòng bệnh, càng nghĩ càng cảm thấy quen mắt, Bội Bội bổng nhiên nhớ lại! đó không phải là người uy quyền khoa não mà thế giới đều biết sao? sao lại xuất hiện ở đây! câu hỏi càng ngày càng chất đống, Bội Bội có quá nhiều nghi vấn, cô ấy cổ quái tinh nghịch trong lòng sản sinh kế hoạch rồi đi về phía phòng bệnh án của tầng lầu