[Thế Gian Tình] Xin Lỗi, Em Nhất Định Phải Hạnh Phúc

Chương 4

Chương 4
Trong phòng phẫu thuật, Trang Cường Sâm dùng thủ pháp thành thục tiến hành phẫu thuật, tuy không phải là lần phẫu thuật đầu tiên, nhưng mà bệnh nhân trên bàn phẫu thuật cũng có người mà mình thích, mùi vị này cũng rất kì lạ, nói không ra, phẫu thuật lần này lại để Trang Cường Sâm căng thẳng mà từ trước đến giờ chưa có, sợ Phương Tư Dao sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho dù phẫu thuật này đối với anh ấy mà nói vốn dĩ không phải có độ khó cao

Nhưng mà, mọi chuyện cũng có lúc tính toán sai, khi Trang Cường Sâm chuẩn bị kết thúc phẫu thuật lần này thì y tá đứng một bên bổng nhiên vội vàng hô lớn “bác sĩ Trang, huyết áp và nhịp tim của bệnh nhân hầu như không quá bình thường!” Trang Cường Sâm nghe được câu này, vội vã đi đến bên bàn phẫu thuật của Phương Tư Dao, tính xác nhận một số chuyện, nhưng anh ấy tìm khắp cũng không thấy được nguyên nhân gì, sao lại xảy ra chuyện này, dựa vào y thuật của anh ấy sao có thể xảy ra chuyện kì lạ này! “Tư Dao! Tư Dao, cô không thể xảy ra chuyện được!” Trang Cường Sâm bắt đầu xem xét vết thương của Phương Tư Dao, nhưng mà không có bất cứ kết quả nào, tình trạng vết thương vẫn rất tốt? chẳng lẽ…..chẳng lẽ là…….

Trang Cường Sâm nhớ lại khi anh ấy ở nước mỹ cùng bác sĩ bên đó thảo luận bệnh tình của Tư Dao, não bộ chịu phải va chạm mạnh, X-quang của não bộ xem ra, huyết khối của Tư Dao không có tự tan đi, ngược lại là có hiện tượng mở rộng, nếu như mức độ mở rộng như vậy nữa, mạng của Tư Dao vốn dĩ không thể quay lại! Trang Cường Sâm kéo bản thân về hiện thực, chẳng lẽ bệnh tình của Tư Dao thay đổi đột ngột rồi? bây giờ chỉ có thể. …đi bước nào tính bước đó, trước mắt nghĩ cách cứu người trước. “Mau lên, đi kêu bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện Tề Nhân, bất luận là bác sĩ khoa nội hay khoa não đều cũng gọi qua hỗ trợ tôi! còn lại nghe chỉ thị của tôi, người không mệt ở lại giúp tôi; người nào mệt mau đi thay ca! còn về anh Tôn thì đem anh ta đẩy vào phòng phục hồi ! ngơ ngẩng một hồi mọi người mới nghe hiểu chỉ thị của bác sĩ Trang, mỗi người làm một việc. Còn Trang Cường Sâm thì trán đổ đầy mồ hôi, đang nghĩ cách cướp người với thần chết

Đèn của phòng phẫu thuật đã sáng sáu tiếng đồng hồ, khi mọi người đang nôn nóng, một y tá vội vã từ trong phòng phẫu thuật chạy ra, giống như là xảy ra chuyện lớn, Trương Tú Lệ một bên vội vã kéo y tá hỏi “xin hỏi, bên trong có phải xảy ra chuyện gì không, chẳng lẽ Kiến Đình xảy ra chuyện rồi?” y tá biết rất rõ thời gian rất khẩn cấp, tùy tiện nói “ông Tôn không sao, nhưng bệnh nhân khác đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bây giờ tôi cần đi tìm bác sĩ khác, chút nữa anh Tôn sẽ ra, làm phiền bà đợi một chút!” sau khi nói xong lập tức kéo tay Tú Lệ ra chạy thẳng đến khoa não. Khi Nhân Phụng và Tú Lệ đang nôn nóng thì Tôn Kiến Đình được nhân viên phẫu thuật đẩy ra ngoài, Nhân Phụng gấp ráp hỏi tình trạng của Kiến Đình, nhưng nhân viên phẫu thuật từng người từng người hầu như đều có chuyện gấp phải làm, chỉ nói “anh Tôn chút nữa sẽ tỉnh, xin đến phòng bệnh chờ đợi” sau đó thì vội vội vã vã đi vào phòng phẫu thuật, còn đèn phòng phẫu thuật lại tiếp tục phát huy tác dụng của nó, say khi Trương Tú Lệ và Nhân Phụng nghe thấy Tôn Kiến Đình không sao, cũng rời khỏi hiện trường, còn ở lại hiện trường là Tử Kì và Nhã Hân sau khi vừa đưa xong Hiểu Đình về phòng, hai người nghe được người hiến tủy có nguy hiểm, hai người ăn ý ở ngoài phòng phẫu thuật cầu nguyện, sau khi hy vọng người hiến tủy đó có thể tốt lên rồi mới từ từ rời khỏi, đi quan tâm Hiểu Đình

Không lâu sau, cả đám bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện Tề Nhân đều đứng xung quanh bên giường bệnh của Phương Tư Dao, mỗi một người đều tràn đầy mồ hôi giúp Trang Cường Sâm cứu mạng của Phương Tư Dao. Còn Hiểu Đình trong phòng bệnh bổng nhiên con tim bắt đầu đau mãnh liệt, giống như có người cầm dao không ngừng đâm vào tim của mình, đau khổ này để cô ấy nhớ lại khi tin tức Tư Dao giả chết truyền đến, bi thương đau tận đến tâm can của cô ấy. Giang Hiểu Đình luôn cảm thấy Phương Tư Dao nhất định xảy ra chuyện rồi, chống cự đứng lên muốn rời khỏi phòng bệnh đi tìm Phương Tư Dao, không ngờ vừa mở cửa lại té ngã vào trong lòng của Tử Kì. “Hiểu Đình? sao em ra khỏi giường rồi? em…..sao em….đổ mồ hôi lạnh?” Hiểu Đình thở hỗn hển, đem tay để lên vai của Tử Kì rồi nói “Tử Kì, mau cứu Tư Dao, mau cứu Tư Dao, tim của em rất đau….rất đau….” Hiểu Đình đột nhiên nói câu như thế, để Tử Kì và Nhã Hân hai người không rõ tình hình gì, nhưng cảm thấy tình hình của Hiểu Đình không ổn, hai người nhanh chóng đỡ cô ấy lên giường, rồi nhấn cái chuông ở bên cạnh giường, cùng lúc này Hiểu Đình đã bị quá khứ giày vò đến ngất xỉu, đôi mày nhăn chặt cũng giống như liên quan đến tình hình trong phòng phẫu thuật