Tổng Tài Lột Xác (Tổng Tài Nghịch Tập)

Chương 33: Khương Duật tự tin

Cư dân mạng 1:

Hôm nay đến quảng trường phía tây ngoại ô chơi, nhìn thấy thật nhiều bức tượng băng điêu khắc Khương Duật. Tất cả đều là những nhân vật kinh điển Khương Duật từng diễn. Lúc mới nhìn còn tưởng là tượng thuỷ tinh, đến gần xem thử mới phát hiện đều là tượng băng. Nhưng hình như là của tư nhân dựng lên, bọn tôi chỉ được đứng ngoài nhìn, không được vào bên trong. Nhìn đẹp cực kỳ, vẻ ngoài rất chấn động luôn! [ảnh] [ảnh] [ảnh]

Cư dân mạng 2:

Áu, nhìn đẹp thế!

Cư dân mạng 3:

Xin địa chỉ, muốn đi xem!

Cư dân mạng 4:

Cùng cầu nổ địa chỉ cụ thể, lập đoàn tham quan!

Cư dân mạng 5:

Không phải vừa sinh nhật Khương Duật à, chắc là fan chịu chơi nào đó tiếp ứng sinh nhật.

Cư dân mạng 6:

Fan giàu vỡi, lắm tiền quá đi.

Cư dân mạng 7:

Quá có tâm rồi, tuyệt đối là fan chân ái, cái này chắc phải chuẩn bị rất lâu nhỉ. @Khương Duật, ca ca mau đến nhìn xem này, cảm động ghê. Fan hâm mộ Khương Khương chúng ta quá tuyệt vời.

Cư dân mạng 8:

GATO, theo đuổi thần tượng mà đuổi theo không nổi. @Khương Duật tranh thủ nhìn lễ vật fan có tâm này chuẩn bị đi này.

Cư dân mạng 9:

@Khương Duật, thật sự mỗi tạo hình đều quá hoàn hảo. Fan hâm mộ Khương Duật đến cùng là tuyệt thế tiểu khả ái nào đây, tiếp ứng có mặt mũi quá.

Ngày thứ hai sau sinh nhật Khương Duật, “Fan giàu sụ tiếp ứng sinh nhật Khương Duật” leo lên bảng hot search, rất nhiều fan và dân mạng chạy tới địa điểm đặt tượng băng chụp ảnh lưu niệm. Nơi đó nghiễm nhiên trở thành địa điểm du lịch, danh tiếng của Khương Duật có thể nói là gây náo động lớn.

Nhưng tượng băng của Khương Duật làm dậy nên bao đợt sóng trên mạng, thì vẫn không có ai biết rốt cuộc ai đã mời người tạo ra những tượng băng này. Người này trở thành một fan giàu kếch xù thần bí trong fandom của Khương Duật, nhắc đến là có mặt.

Hiển nhiên Khương Duật cũng thấy tin tức này, nhìn những bức ảnh chụp tượng băng kia, Khương Duật hết sức bất ngờ, lập tức nghĩ đến Tiêu Ninh Dữ. Lúc trước gã vừa mới nói muốn xem tượng băng, nếu như muốn tặng quà sinh nhật thì chuyển lễ hội điêu khắc băng đến đây. Bây giờ xuất hiện nhiều bức tượng băng về gã như thế, không cần nghĩ cũng biết là dấu tích của Tiêu Ninh Dữ.

Không thể nói là không chút cảm động, nhớ tới tối hôm qua Tiêu Ninh Dữ chia tay với gã, mới đầu gã định để Tiêu Ninh Dữ tự bình tĩnh lại, gã không tin Tiêu Ninh Dữ thích gã như vậy sẽ chia tay đơn giản. Hiện tại Khương Duật nghĩ, gã và trợ lý nói những lời kia đúng là hơi quá đáng, là ai nghe được cũng không vui nổi, lại nhìn thấy Tiêu Ninh Dữ làm những thứ này vì gã, trong lòng vẫn hơi rung động, bèn cầm điện thoại lên bấm số Tiêu Ninh Dữ.

Điện thoại tắt máy, quay xong một cảnh gã lại gọi thêm cuộc nữa, vẫn tắt máy, Khương Duật cũng hết hứng gọi lại cho y.

Vì chuyện này độ nổi tiếng của Khương Duật lại tăng thêm, người đại diện rất vui, hỏi Khương Duật có muốn để trống chút thời gian để gặp mặt Tiêu Ninh Dữ hay không, dù sao lần này Tiêu Ninh Dữ đã tận tâm tận lực, bỏ ra chút cảm ơn, cũng là cổ vũ, là cần thiết, để Tiêu Ninh Dữ càng thêm mê muội gã.

“Khương Duật, mấy ngày nữa cậu phải về thành phố C tham gia một sự kiện của nhãn hàng, vừa hay có thời gian rảnh để gặp mặt Tiêu Ninh Dữ, hẹn y ăn bữa cơm nhé?” Người đại diện nói.

“Khỏi cần.” Khương Duật đáp.

Người đại diện không đồng ý: “Lần này sinh nhật cậu Tiêu tổng đã phí công như vậy, dù sao cậu cũng phải cảm ơn y cho cẩn thận, bồi dưỡng thêm chút tình cảm giữa hai người. Lại nói dạo này không thấy các cậu liên lạc với nhau, Tiêu tổng cũng không gọi điện cho tôi, chuyện tượng băng này cậu đã cảm ơn Tiêu tổng chưa?”

Trước đó người đại diện bận bịu chuyện khác ở công ty, vừa về đoàn phim, không biết chuyện Khương Duật và Tiêu Ninh Dữ chia tay, đột nhiên nhận ra, đã lâu Tiêu Ninh Dữ không liên lạc với cô. Trước kia Khương Duật không tiện nhận điện thoại của y, Tiêu Ninh Dữ sẽ gọi điện thoại cho người đại diện, nói chuyện với cô về những việc liên quan đến Khương Duật.

Khương Duật không yên lòng đáp: “Chưa.”

Người đại diện gấp gáp: “Ngay cả một cuộc điện thoại cậu cũng không gọi? Coi như cậu không thích Tiêu tổng, nhưng chúng ta hưởng lợi từ y, bạn bè bình thường nói câu cảm ơn, cũng không đến nỗi nào. Cậu như vậy, ừ thì Tiêu tổng thích cậu, nhưng trong lòng kiểu gì cũng sẽ không vui. Tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho Tiêu tổng, giải thích với y, đại ngôn Recher sắp tới vẫn cần Tiêu tổng hỗ trợ nói một tiếng đấy.”

Khương Duật cũng giận: “Điện thoại của y tắt máy, có gì hay ho mà gọi.”

Khương Duật cho rằng Tiêu Ninh Dữ chỉ giận chốc lát, ai ngờ một cú điện thoại Tiêu Ninh Dữ cũng không nhận, gọi cho y còn tắt máy.

Khương Duật luôn cao cao tại thượng trước mặt Tiêu Ninh Dữ, chịu cúi đầu gọi mấy cú điện thoại đã là cực hạn của gã, càng thêm lạnh nhạt với y, chịu thua người kia tuyệt không phải Khương Duật gã.

Những lời người đại diện nói, bóng gió hiện nay gã phải dựa vào Tiêu Ninh Dữ, Khương Duật nghe mà phiền chán không thôi. Chút xíu cảm động và áy náy bị lòng khinh thường che lấp mất.

“Tắt máy? Sao điện thoại lại tắt máy? Ngay cả cậu cũng không liên lạc với y được?” Người đại diện giật mình, vội vàng truy hỏi chuyện không đơn giản này.

Khương Duật bực mình: “Chia tay rồi.”

Nói xong Khương Duật lại phải bắt đầu quay phim, người đại diện gọi trợ lý vào hỏi cho ra nhẽ, cô ta nổi giận lôi đình, mắng trợ lý một trận.

Người đại diện nghiến răng nói: “Đầu óc của cậu! Chuyện của bọn y cậu can thiệp vào làm gì? Có phải đầu óc cậu bị nước vào hay không? Đó là Tiêu Ninh Dữ! Tiêu Ninh Dữ là ai? Tổng giám đốc tập đoàn Tiêu thị, trên tay có vô số tài nguyên. Trong cái giới này quan trọng nhất là gì? Mạng lưới quan hệ! Tài nguyên! Tiêu tổng có đủ, quan trọng hơn là y hết lòng vì Khương Duật, đi đâu tìm được chống lưng tốt như vậy hả?!”

Người đại diện tức đến thở không ra hơi, vò trán một trận, tiếp tục chất vấn: “Còn nữa, tại sao chuyện lớn như vậy không ai nói cho tôi?!”

Trợ lý bị mắng đến ngơ ngác, khúm núm đáp: “Em hỏi Khương ca, anh ấy bảo không cần nói cho chị, qua mấy ngày là Tiêu Ninh Dữ bớt giận thôi.”

“Ha, đơn giản vậy thôi à? Cậu có biết đã bao ngày Tiêu tổng không liên lạc với chúng ta không? Hả? Ngay cả Khương Duật cũng không gọi được cho y! Xong, xong rồi! Cậu có biết y muốn phong sát Khương Duật dễ như trở bàn tay không? Khi làm việc cậu có thể mang não không hả, cậu không cần đi theo Khương Duật nữa đâu.” Người đại diện tức đến choáng váng, đắc tội với Tiêu Ninh Dữ, y không chỉnh bọn họ mới là lạ.

Trợ lý hốt hoảng, giữ chặt người đại diện: “Chị Tiêu, em biết sai rồi. Hơn nữa, hơn nữa đã nhiều ngày trôi qua, Tiêu tổng muốn trả thù đã sớm trả thù rồi. Với địa vị hiện tại của Khương ca, giả sử Tiêu tổng không trợ giúp, anh ấy vẫn có thể đứng vững mà.”

Người đại diện như được gõ tỉnh, cẩn thận nghĩ lại, đúng là đại ngôn hiện tại của Khương Duật, chương trình, lịch quay phim cũng không giảm bớt, cho thấy căn bản Tiêu Ninh Dữ không muốn chỉnh Khương Duật. Với lại Tiêu Ninh Dữ thích Khương Duật như vậy, coi như chia tay, chắc hẳn y cũng không nỡ hại Khương Duật. Bây giờ Khương Duật đang kề cận tuyến 1, tình thế ổn định, chỉ là thiếu đi ít nhiều o bế, tài nguyên hàng đầu khó lấy được, nhưng so với phong sát vẫn là tốt hơn nhiều lắm.

“Tôi đi liên hệ với bên Tiêu tổng. Nếu còn lần sau, cậu cuốn gói rời đi luôn đi.”

Tiểu Tô đã theo làm trợ lý của Khương Duật từ khi ra mắt đến nay, chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của gã không nói, hiểu tính gã, nếu đổi người khác Khương Duật sẽ không quen. Chuyện lần này, trợ lý hơi ngốc, nhưng trung thành với Khương Duật, đuổi việc cậu ta, Khương Duật sẽ không đồng ý, đành phải cho một cơ hội.



Người đại diện liên lạc với Tiểu Chu, không gọi được. Tiểu Chu đã kéo số của cô ta vào danh sách đen từ lâu. Người đại diện chạy về thành phố C tới Tiêu thị gặp Tiêu Ninh Dữ, ngay cả cửa chính cũng không được vào. Khương Duật khiến Tiêu Ninh Dữ tổn thương như vậy, hiện tại Tiêu Ninh Dữ đang bận rộn, không có thời gian xử lý bọn gã, nhưng Tiểu Chu nuốt không trôi cục tức này, đã nói với công ty từ sớm, phàm là người có liên quan đến Khương Duật đều không được phép bước vào công ty.

Lần này người đại diện đành chấp nhận chuyện hai người chia tay là sự thật, trong lòng cảm thán, may mà thông qua Tiêu Ninh Dữ, Khương Duật đã lấy được rất nhiều đại ngôn và phim ảnh, địa vị ngày càng cao. Coi như về sau không có Tiêu Ninh Dữ hỗ trợ cũng có thể nhận tài nguyên tốt, cô ta sẽ giúp Khương Duật đầu tư kinh doanh, không có chỗ dựa là Tiêu Ninh Dữ thật sự đáng tiếc, người đại diện không nỡ buông tay. Nhưng với thái độ hiện tại của Tiêu Ninh Dữ, không trả thù Khương Duật đã tốt lắm rồi, cô ta cũng không muốn làm phiền mãi, miễn cho Tiêu Ninh Dữ lại thêm ghét.

Mà bên Tiêu Ninh Dữ, Lục Thừa Phong chỉ ở thành phố C một ngày rồi lại chạy về thành phố R. Nhưng anh đã sắp xếp xong huấn luyện viên chuyên nghiệp, vạch ra kế hoạch giảm béo thích hợp cho Tiêu Ninh Dữ. Về phần chỗ thuốc giảm cân kia anh bảo người ném toàn bộ đi, cũng chuyển máy tập thể hình về phòng gym.

Tiêu Ninh Dữ đổi số điện thoại, xử lý hết mọi thứ có liên quan đến Khương Duật. Y quét sạch Khương Duật ra khỏi thế giới của mình.

Lục Thừa Phong hỏi y có không nỡ hay không, y bảo không có. Tính cách Tiêu Ninh Dữ chính là như vậy, trước mặt Khương Duật y hơi mềm yếu và dễ tính, tựa như Khương Duật nghĩ, y thích gã như vậy sẽ không dễ dàng chia tay, rất nhiều người thấy Khương Duật quá đáng đến mức đó, y vẫn có thể bao dung, vẫn không thấy Khương Duật tệ bạc, ngược lại tìm lỗi ở mình. Nhưng một khi Tiêu Ninh Dữ đã quyết định chia tay, sẽ cắt đứt triệt để, không vấn vương về gã.

Tiêu Ninh Dữ giao cho Tiểu Chu xử lý mọi việc, Tiểu Chu vui mừng cực kì: “Tiêu tổng, thấy anh tỉnh ngộ tôi vui vẻ thay anh đó.”

Tiêu Ninh Dữ đáp: “Thời gian này cậu vất vả rồi, cảm ơn.”

Tiểu Chu lắc đầu: “Đây đều là chuyện tôi nên làm, có mấy lời, trước kia khó nói, anh cũng chưa chắc đã nghe, bây giờ muốn nói với anh… Khương Duật cùng người đại diện của gã, chỉ đang lợi dụng anh mà thôi, không phải dạng người tốt lành gì. Tiêu tổng, anh xứng với người tốt hơn.”

“Cảm ơn cậu Tiểu Chu, thời gian này khiến cậu lo lắng rồi. Tôi sẽ không vì Khương Duật mà hành hạ bản thân. Lục Thừa Phong nói rất đúng, Khương Duật không đáng.” Muốn nói rằng bây giờ đã quên Khương Duật, không nói được. Nhưng Tiêu Ninh Dữ không còn mong đợi gì ở gã nữa.

Từ nay y và Khương Duật một dao cắt đứt, cả đời không qua lại với nhau.