Chương 3: Vì Phương Tư Dao, là người duy nhất cô ấy cần
Người đầu tiên biết Giang Hiểu Đình và Phương Tư Dao chia tay là Giang Tuệ BìnhNgày đó khi Giang Hiểu Đình trở về nhà Giang Tuệ Bình thì thận trọng nhìn ra con gái có gì đó không ổn, giống như Giang Hiểu Đình vừa khóc xong, vừa bị Giang Tuệ Bình hỏi cô ấy thì hoàn toàn nói ra là cùng với Phương Tư Dao "giả vờ chia tay" chuyện này cũng không giấu được Giang Tuệ Bình
Nếu như cả má cũng không thể nói sự thật Giang Hiểu Đình thật sự không biết ngày tiếp theo cô ấy có thể dựa vào ai
Sau khi nghe được Giang Hiểu Đình kể xong Giang Tuệ Bình ngày đó đem tin tức nói cho người của Tạ gia biết, hơn nữa có lẽ Tạ Thiên Tường và Trương Tú Lệ chảy cùng dòng máu với Giang Hiểu Đình cho nên hành động của hai người họ rất nhanh, Giang Tuệ Bình vừa tắt điện thoại không bao lâu, hai lão già của Tạ gia xuất hiện ở trước cửa
"Hiểu Đình, Tuệ Bình nói con chia tay với Phương Tư Dao là thật không?" vừa vào nhà thì liền hỏi, trên mặt Trương Tú Lệ che đậy không được sự hân hoan để Giang Hiểu Đình cảm thấy rất chói tay
"Đúng rồi, như vậy hai người vui rồi chưa?"
"Vui! đương nhiên là vui! con có thể chủ động chia tay với Phương Tư Dao là chuyện không ngờ đến" hơn nữa Tạ Thiên Tường thì luôn đứng ở một bên kêu tốt, Giang Hiểu Đình ở trong lòng không biết là đau lòng bao nhiêu lần rồi
"Hiểu Đình, má rất vui khi con ra quyết định này, con cuối cùng thấy rõ Phương Tư Dao không phải là một người con nên yêu rồi đó ?, con yên tâm, sau này má sẽ giúp con tìm một đối tượng thích hợp nhất, nhất định có thể để con....."
"Má !" Giang Hiểu Đình không vui ngắt lời của Trương Tú Lệ, một mặt là vì không muốn nghe bà ấy nói nữa, mặt khác là lời nói vừa rồi của bà ấy dẫm phải địa lôi của Giang Hiểu Đình "con chia tay với Tư Dao không phải vì con nhìn rõ được cái gì mà là con không hy vọng hai người làm khó chị ấy nữa, con đã nói nhiều lần như vậy rồi con không thể mất đi Tư Dao, hai người cũng không tin, vậy bây giờ thì chứng minh cho hai người xem, Giang Hiểu Đình không có Phương Tư Dao chỉ là một thể xác không có linh hồn"
Giang Hiểu Đình đầu cũng không quay lại người thì đi vào trong phòng hoàn toàn không để ý tiếng kêu "Hiểu Đình!, Hiểu Đình! " của Trương Tú Lệ và Tạ Thiên Tường
Nằm ở trên chiếc giường lớn xa lạ, vừa mang vào bên trong nhà có rất nhiều đồ đều để Giang Hiểu Đình cảm thấy rất xa lạ, căn phòng này không có mùi vị của Phương Tư Dao, đối với cô ấy mà nói vốn dĩ không có một chút nhiệt độ
Giang Hiểu Đình lấy ra chiếc điện thoại tắt nguồn cả ngày, vừa mở lên thì đập vào trong mắt là cảnh hạnh phúc của cả gia đình, có cô ấy, có Phương Tư Dao, còn có tiểu công chúa và tiểu vương tử
Một ngày nữa trôi qua Giang Hiểu Đình có vô số lần xung đột, muốn gửi Line hỏi xem Phương Tư Dao bây giờ tốt không, muốn biết cô ấy có phải là vì bận cả ngày làm việc mà quên ăn cơm không, muốn nghe tiếng nói của cô ấy, muốn nói với cô ấy em thật sự rất nhớ chị
Nếu như chỉ là không muốn để người khác phát hiện hai người họ còn ở cùng nhau, gửi tin nhắn thực sự không có gì không được nhưng mà hai người họ đều rất rõ, nếu như thật sự thấy tin nhắn của đối phương, sự nhớ nhung nhất định sẽ tràn đầy trong lòng, tâm trạng sẽ muốn thấy được đối phương nhiều hơn nữa cho dù lý trí muốn đè ép xuống cũng không nổi, đâu sợ chỉ là một câu đơn giản "Hiểu Đình" hoặc là"chị rất nhớ em", Giang Hiểu Đình đều sẽ bất chấp tất cả chạy đến chỗ Phương Tư Dao
Cho nên không được, tuyệt đối không được
Giang Hiểu Đình ném điện thoại qua một bên đi đến bên giường của đứa trẻ trêu chọc tâm can bảo bối của cô ấy
"Tiểu công chúa, tiểu vương tử, các con nhớ má Tư Dao không, có không, rất nhớ à, má Hiểu Đình cũng là rất nhớ rất nhớ má Tư Dao......"
Em thật sự rất nhớ chị
Tư Dao, cách những ngày cả nhà chúng ta đoàn tụ, chị cảm thấy chúng ta còn phải đợi bao lâu?
Trong hội đổng sự sau khi Phương Tư Dao nói rõ tình hình tinh thần của Kim Bội Phương bây giờ và tất cả hành vi của Kha Triển Dụ, các đổng sự đối với sự trở về của Kim Bội Phương làm đổng sự trưởng cũng không có ý kiến gì, hơn nữa Kim Bội Phương đối với nghiệp vụ của bệnh viện xử lý cũng càng ngày càng cao tay, Phương Tư Dao tự nhiên thì ít đi một chút lo lắng
Thời gian buổi trưa, Kim Bội Phương hoàn toàn xuất hiện trước mặt Phương Tư Dao ngoài mong đợi, Phương Tư Dao vốn dĩ muốn kêu cô ấy "Bội Bội" nhưng lại sợ cô ấy không vui, sau đó là thay đổi cách kêu"Kim đổng sự trưởng, kết quả không ngờ chọc Kim Bội Phương càng không vui, cô ấy không vui nói một câu:" chị muốn kêu em cái gì cũng tùy chị!"
Sau đó Phương Tư Dao thay đổi cách gọi cô ấy "Bội Bội", chỉ là Phương Tư Dao không hiểu Kim Bội Phương hôm nay xem ra có một chút buồn bực, cô ấy lo lắng là trước đó Kha Triển Dụ bắt nhốt cô ấy để lại hậu di chứng, đi lên phía trước quan tâm "Bội Bội, có sao không?"
Nhìn Phương Tư Dao, Kim Bội Phương do dự rất lâu, sau đó là hạ quyết tâm mãnh liệt mở miệng "đi ăn cơm trưa với em"
"........Hả?"
"Hả cái gì, em kêu chị cùng ăn cơm trưa với em đó! ", Kim Bội Phương thì kéo lấy tay của Phương Tư Dao, kéo cô ấy ra khỏi phòng làm việc, trên đường đi thì luôn nói chuyện "em chỉ là sợ chị luôn không ăn cơm sẽ ngất xỉu, như vậy sẽ hại đến công việc của em mà thôi, em mới không quan tâm chị", loại lời nói rất nhiều rất nhiều kêu ngạo đó, nhưng mà Phương Tư Dao hiểu rõ tâm ý của Kim Bội Phương vẫn là nhịn không được cười ra tiếng
"Chị cười cái gì? " Kim Bội Phương không vui trừng mắt một cái
"Cám ơn em, Bội Bội, chị rất vui"
"Thì nói với chị rồi em mới không phải quan tâm chị, chị đừng nghĩ quá nhiều"
"Được rồi, chị biết em xấu hổ"
"Biểu tỷ! "ai xấu hổ rồi, cô ấy mới không phải xấu hổ. Kim Bội Phương rất muốn phản kích lại như vậy, nhưng mà giờ này khắc này hai má của Kim Bội phương gợn lên ánh hồng không cách nào che giấu, Tuy Phương Tư Dao rất muốn tiếp tục chọc ghẹo cô ấy, nhưng thấy Kim Bội Phương mặt đã đỏ rồi nên cô ấy quyết định hôm nay đến đây thì dừng
"Được, được, chúng ta mau đi ăn cơm trưa, rất đói đó"
Phương Tư Dao cười sờ sờ bụng của mình, Kim Bội Phương không có sở trường biểu đạt sự quan tâm, cô ấy thật sự cảm thấy như vậy rất khó chịu nhưng thấy được nụ cười của Phương Tư Dao cô ấy lại bổng nhiên cảm thấy kéo Phương Tư Dao ra ngoài ăn cơm là rất đáng
Rất lâu không có cùng Phương Tư Dao ăn cơm rồi, lúc trước là bản thân tuyệt đối không ngờ được có một ngày cô ấy tâm bình khí hòa cùng Phương Tư Dao mặt đối mặt cùng ăn cơm trưa. cô ấy lại nhịn không được cười bản thân ngốc nghếch, không nhận rõ hiện thực còn một lần rồi lại một lần tổn hại người yêu mình
Nói đến đây.....
Kim Bội Phương bổng nhiên nghĩ được cái gì, không phải nghĩ ngợi mà mở miệng
"Biểu tỷ, gần đây sao cũng không thấy Giang Hiểu Đình đến tìm chị? hơn nữa gần đây công việc của chị nhiều như vậy cũng không có thời gian tìm Giang Hiểu Đình à, chị ta sẽ không oán giận chị sao?"
Lại là một dao.
Phương Tư Dao dừng lại động tác ăn từ từ bỏ đũa xuống. Kim Bội Phương đã hỏi rồi, thành thật trả lời cô ấy như vậy cũng không thiệt hại gì, mục đích cô ấy và Giang Hiểu Đình giả vờ chia tay chính là muốn đem tin tức truyền ra ngoài. không cần gấp, đã trãi qua một tuần rồi, tâm trạng cô ấy đã ổn định lại rồi, cho dù bây giờ mở miệng nói hai chữ chia tay cô ấy cũng tuyệt đối sẽ không cảm thấy đau lòng nữa rồi
Sau khi uống một ngụm nước, Phương Tư Dao miễn cưỡng nở nụ cười trả lời: "......chị chia tay với em ấy rồi"
Nước mắt thì giống như sợi dây trân châu bị đứt không ngừng rơi xuống
Nhìn thấy Phương Tư Dao bổng nhiên khóc lên, Kim Bội Phim nhất thời lính quính tay chân vội vàng lấy mấy tờ khăn giấy giúp cô ấy lâu đi nước mắt lại bị Phương Tư Dao từ chối rồi
"......Biểu tỷ? "
"Xin lỗi, chị không sao, em ăn trước đi, chị đi phòng rửa tay một chút" đứng lên, Phương Tư Dao từ trạng thái vui vẻ biến mất ở trong ánh mắt của chính mình. Thấy được bóng dáng Phương Tư Dao rời đi, Kim Bội Phương cau mày, cô ấy cuối cùng có thể lý giải tại sao thời gian gần đây thường thấy được Phương Tư Dao buồn, thì ra là vì hai người họ chia tay rồi sao?
Hai từ chia tay này thì có thể để Phương Tư Dao khóc thành như vậy, nếu chia tay đã đau khổ như vậy, vậy tại sao lại phải chia tay? là vấn đề bên đó của Giang Hiểu Đình sao? Giang Hiểu Đình hết yêu cô ấy rồi? chuyện này không thể nào đâu
Trong lòng Kim Bội Phương tỏa ra rất nhiều nghi vấn, nhưng mà mỗi một nghi vấn đều không được giải đáp, cô ấy cũng không dự định một lần nữa rạch vào vết thương của Phương Tư Dao
Giơ tay lên một chút, Kim Bội Phương kêu phục vụ qua, kêu một cái bánh Tiramisu và một ly sữa nóng, nhưng mà cũng là người một nhà, Phương Tư Dao thích cái gì Kim Bội Phương vẫn biết. Thấy được Tiramisu xuất hiện trên bàn ăn, tâm trạng của Phương Tư Dao nhất định sẽ tốt hơn, Kim Bội Phương nhịn không được bắt đầu bội phục bản thân thông minh
Cho dù không có cách an ủi cô ấy cũng không sao, Kim Bội Phương chỉ muốn tận sức âm thầm bảo vệ cô ấy, thì giống như lúc trước cô ấy bảo vệ mình
Vì Phương Tư Dao, là người duy nhất cô ấy cần
Ps: ngược tâm hai mẽ thiệt