Xuyên Thành Phu Nhân Hào Môn

Chương 33-1

Chương 33 (a)

Editor: Lyl

Beta: Tân Sinh

Bạch Thiến Thiến đang suy nghĩ miên man, di động lại vang lên, cô cầm lên vừa thấy lại là Bạch Tấn Bằng gọi tới. Bạch Thiến Thiến vừa thấy tên người gọi thì nhíu mày, trong khoảng thời gian này Bạch Tấn Bằng thật ra gọi cho cô không ít cuộc điện thoại, đều hỏi công việc của cô thế nào, biết trên mặt cô có mụn còn quan tâm xem đã đỡ hơn chưa, nhưng cô không cảm thấy Bạch Tấn Bằng gọi cho cô sớm như vậy là muốn tìm hiểu tình hình gần đây.

Cô điều chỉnh hơi thở của mình một chút mới trả lời điện thoại, Bạch Tấn Bằng ở đầu dây bên kia có vẻ nghiêm túc, "Gần đây con có chuyện gì không?"

Bạch Thiến Thiến cười nói: "Không có, gần đây hoàn thành công việc rồi nên nghỉ ngơi ở nhà."

"Nếu không có việc gì, vậy lát nữa con về nhà một chuyến, chúng ta cũng lâu rồi không cùng nhau ăn cơm."

Bạch Thiến Thiến không do dự nhiều, đáp: "Được, con sửa sang lại rồi về."

Sau khi cúp điện thoại, Bạch Thiến Thiến chìm vào trong trầm tư, thấy thế nào cũng không giống như đơn thuần gọi cô về ăn cơm. Nghĩ đến việc trên mạng Bạch Tấn Bằng cũng biết, hẳn là muốn tìm cô trở về hỏi tình hình.

Bạch Thiến Thiến thu dọn xong rồi ra khỏi phòng, vừa ra khỏi cửa lại tình cờ gặp Liêu Định Hiên cũng từ phòng đi ra, Liêu Định Hiên thấy cô đeo túi xách thì hỏi một câu: "Cô muốn ra ngoài?"

"Chuẩn bị về nhà họ Bạch một chuyến."

Anh gật gật đầu, Bạch Thiến Thiến cũng không nhiều lời, đang muốn xoay người rời đi, lại nghe thấy anh nói phía sau: "Tôi đi cùng cô."

"Hả?" Bạch Thiến Thiến kinh ngạc nhìn qua.

Liêu Định Hiên tránh đi ánh mắt cô, vẻ mặt đạm nhiên nói: "Tôi cũng đã lâu không qua nhà họ Bạch, vẫn nên đi thăm ba cô thôi."

"Vậy à.."

"Ừ."

Anh nói nghe cũng có vài phần đạo lý, Bạch Thiến Thiến cũng không đi chậm lại, theo anh ra cửa ngồi lên xe.

Hai người như thường lệ ngồi xuống mỗi người một bên, chỉ là cả hai đều phớt lờ nhau, Liêu Định Hiên lại thỉnh thoảng nhìn cô một cái.

Sắc mặt cô không tồi, khí sắc cũng khá tốt, hiển nhiên không hịu ảnh hưởng quá lớn vì chuyện này. Một cô gái bị người trên mạng bôi nhọ, lại liên tiếp bị người công kích, nhưng dường như cô lại không để chuyện này vào trong lòng, tác phong xử sự bình tĩnh như vậy sợ là rất nhiều đàn ông đều không làm được.

Bạch Thiến Thiến ý thức được người bên cạnh nhìn cô chằm chằm, theo bản năng cô quay đầu lại, lại thấy ánh mắt Liêu Định Hiên chăm chú vào người cô, trên mặt mang theo ý cười nhẹ nhàng.

Bạch Thiến Thiến nhìn nụ cười của anh, cảm thấy cơ bắp cả người đều cứng đờ, cảm giác cực kỳ không tự nhiên, cô theo bản năng sờ sờ mặt mình: "Trên mặt tôi dính gì sao?"

Liêu Định Hiên lúc này mới ý thức được mình thất thố, vội vàng hồi thần, nửa nắm tay để ở bên môi khụ một tiếng giảm bớt xấu hổ, nói: "Không có."

"Vậy anh nhìn tôi cười làm gì?"

Liêu Định Hiên lại kinh ngạc nhìn cô, anh vừa rồi đang cười sao? Thế nhưng chính anh cũng không có ý thức được điều đó.

"Không có gì." Liêu Định Hiên thu hồi tâm tư quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe.

Bạch Thiến Thiến thấy người này rất kỳ quái, hơn nữa thái độ của anh cũng thay đổi quá nhanh đi?

Dường như anh không muốn nói thêm gì, mà cô cũng lười hỏi lại anh.

Biệt thự cao cấp của Bạch gia ở trung tâm thành phố, thuộc về đoạn đường kinh đô hoàng kim, bên này giao thông tiện lợi, sinh hoạt thuận tiện, đương nhiên giá nhà cũng xa xỉ. Biệt thự cao cấp của Bạch gia thuộc khu vực của người giàu có, an ninh ở đây rất nghiêm, người bình thường căn bản không được vào.

Vào cổng lớn là một hàng cây bạch quả, lại đi tiếp là tới khu biệt thự, biệt thự nhà họ Bạch ở đằng trước, vào trong khu không mất bao nhiêu thời gian thì tới nơi.

Có lẽ do Bạch Tấn Bằng đã lệnh cho dì Ngô sớm nên bà đứng chờ sẵn ở cổng lớn, nhìn thấy hai người ngồi xe về đây, bà vội vàng mở cửa sắt lớn, tài xế lái xe một đường thông suốt đi vào, dừng lại ở cửa biệt thự.

Hai người lần lượt xuống xe vào nhà, lại thấy Bạch Tấn Bằng Trương Minh Diễm Bạch Diên đều ở đây, lúc này đang ngồi trong phòng khách, hiển nhiên là đang chờ Bạch Thiến Thiến.

Nghe được tiếng đẩy cửa, ba người sôi nổi nghiêng đầu nhìn qua, nhưng khi nhìn thấy Liêu Định Hiên đi theo sau Bạch Thiến Thiến, trên mặt bọn họ đều hiện ra thần sắc kinh ngạc.

Bạch Tấn Bằng sau một lúc kinh ngạc ngắn ngủi lại cười, hiển nhiên là rất vui khi thấy hai người cùng trở về, "Định Hiên sao lại có thời gian rảnh tới đây? Công ty không bận sao?"

Liêu Định Hiên trước lễ phép lên tiếng chào hỏi mới nói: "Công ty không vội, nghĩ cũng lâu rồi không tới thăm ba, nên lại đây nhìn xem một chút."

Bạch Tấn Bằng gật đầu cười, "Tốt tốt tốt, mau ngồi đi."

Trương Minh Diễm cũng nhiệt tình đứng dậy tiếp đón hai người, lại phân phó dì Ngô mang đồ ăn nhẹ đã chuẩn bị sẵn mang ra, Bạch Diên ngồi bên cạnh Trương Minh Diễm cũng mỉm cười chào hỏi hai người, nhất thời không khí rất náo nhiệt. Thật giống như cảnh tượng con gái đã lấy chồng mang theo con rể về nhà mẹ đẻ được nhà mẹ đẻ thân thiết chiêu đãi.

Bạch Thiến Thiến đoan trang uống một ngụm trà, lúc này mới hỏi Bạch Tấn Bằng: "Ba kêu con về là có chuyện gì sao?"

Lời này vừa ra, bầu không khí thân thiện lại đột nhiên trở nên nhạt đi rất nhiều, Bạch Tấn Bằng có chút xấu hổ nhìn thoáng qua Liêu Định Hiên không nói gì, Trương Minh Diễm vội vàng hòa giải: "Nghe con nói kìa, không có việc gì thì không thể gọi con về ăn cơm sao? Nơi này là nhà của con mà."

Không thể không nói cách xử lý giao tiếp của Trương Minh Diễm thật sự làm khá tốt, đối xử với người khác nhiệt tình, khéo đưa đẩy lại chu đáo, cũng khó trách Bạch Tấn Bằng biết trong lòng bà không thích hai chị em cô cùng Bạch Như Phong lại vẫn muốn giữ lại bên người.

Bạch Thiến Thiến ý vị thâm trường dừng tầm mắt trên mặt bà, cười nói: "Nếu dì Minh muốn con về, vậy sau này con sẽ về thường xuyên hơn."

Trương Minh Diễm khóe miệng giật giật, vội cười nói: "Nên như vậy."

Đề tài này tuy rằng được đổi đi, nhưng bầu không khí cũng không tốt hơn bao nhiêu, cũng không biết có phải có thứ gì ngăn cách, rốt cuộc không thể náo nhiệt như lúc đầu.

Bạch Diên ngồi cạnh Trương Minh Diễm rất sốt ruột, vốn dĩ hôm nay gọi Bạch Thiến Thiến về là muốn thẩm vấn cô, nhưng vì Liêu Định Hiên ở đây nên mọi người đều không tiện mở miệng, cứ như vậy chờ đến khi Bạch Thiến Thiến đi rồi thì sự việc đều còn chưa được nói đến.

Bạch Diên cũng không nghĩ để ý nhiều như vậy, đơn giản trực tiếp nhìn cô nói: "Chị hai à, tin tức trên mạng chị đã xem chưa? Đến cùng là xảy ra chuyện gì? Mấy ngày nay bạn bè đều hỏi em, em cũng không biết trả lời họ như thế nào."

Lời này vừa nói ra, không khí càng trở lên quái dị, Bạch Tấn Bằng nhíu mày tức giận trừng cô ta một cái, nhưng lời đều hỏi ra rồi, cũng không cần thiết lại giấu nữa, vì vậy ông theo Bạch Diên nói: "Vụ việc trên mạng ba đều thấy cả rồi, vừa lúc hôm nay Định Hiên cũng ở đây, nếu là hiểu lầm, thì nói rõ ràng đi."