Tống Chỉ quỳ gối giữa hai chân Thiên Thiên, đỡ lấy eo cô, đâm cây gậy về phía trước vài cái, vẫn không nghe được tiếng đàn mà mình muốn, bàn tay to vỗ mấy cái lên mông cô: "Bé cưng, mau đàn đi."
Côn ŧᏂịŧ căng cứng thô to bị âm huyệt chặt chẽ của cô bao bọc hoàn toàn, anh sướиɠ đến mức pháo hoa bắn bùm bùm trong đầu, cô gái cuộn tay lại đưa lên đôi môi hồng phấn, bị anh làm đến rơi nước mắt, phải cắn chặt ngón tay mới không khóc thành những tiếng khó nghe.
"A... Không đàn xong... Trước khi ông xã bắn ra... A... Ưʍ... Thì không thể... Học đại học... A a... Ưʍ..."
"Ah... Khi đó... Thiên bảo... Cũng chỉ có thể bị ông xã... A... Nhốt ở trong phòng... Suốt 24 giờ... Làm chỗ đó của em..."
Tống Chỉ vừa đe dọa vừa dụ dỗ, đêm nay anh nhất định phải nghe được cô đàn, anh là một thương nhân xuất sắc, chưa bao giờ không lấy thù lao, lúc trước khi chọn đàn cho cô, anh cũng đã nghĩ đến ngày hôm nay rồi.
Vừa được làm cái lỗ nhỏ của cô lại vừa được nghe cô đàn, thể xác và tinh thần đều được thanh tẩy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"Ông xã còn muốn bắn vào cái lỗ dâʍ đãиɠ của em... A... Bắn vào tử ©υиɠ của bé cưng... Ưʍ..."
"Để em sinh cho ông xã... A... Một đống tiểu Thiên Thiên... A... Để em làm mẹ... Một người mẹ vị thành niên... A Tống Quân Thiên... Em bị ông đây làm đến có thai a..."
Biết cô vị thành niên mà còn bắt cô đến đây gian da^ʍ, không thấy tội lỗi trong lòng sao.
Còn muốn cô chưa kết hôn đã có thai, mẹ nó, tên đàn ông đê tiện, cô không thèm làm mẹ đâu.
Cô buông bàn tay nhỏ mình đang cắn trong miệng ra, vuốt ve dọc theo thân đàn, vừa muốn đàn tiếng thứ nhất, người đàn ông phía sau bỗng thọc thật mạnh vào tận sâu bên trong cô, cô nức nở một tiếng, thân thể co rút như bị điện giật, ngón tay không khống chế được nặng nhẹ, tiếng đàn phát ra so với tiếng nức nở của cô còn chói tai hơn.
Thấy cô dừng lại ghé vào bàn, Tống Chỉ thả chậm tốc độ bên hông: "Thật là dễ nghe... A... Hệt như âm thanh rêи ɾỉ của bé cưng vậy... Ưm, tiếp tục... A..."
Nhất định phải tham gia thi đại học, nhất định phải học đại học.
Thiếu nữ dưới thân lại run rẩy giơ tay lên, trong bóng đêm thăm thẳm, Tống Chỉ chậm rãi thọc vào rút ra, ánh mắt nhìn chằm chằm ngón tay của cô, một thoáng kia khi cô chạm vào chiếc đàn, liền dùng toàn lực đâm mạnh dươиɠ ѵậŧ vào trong một cái, cổ cầm phát ra âm thanh chói tai, ngay sau đó thân thể mềm mại của cô gái lại sụp xuống.
Tống Chỉ ấn chặt mông nhỏ của cô vào thân dưới của mình, gậy sắt đánh vòng nghiền nát âʍ đa͙σ, âm mao cọ xát với miệng huyệt mềm mại của cô, cô gái bị kịch thích phun ra một bãi mật dịch, xối lên qυყ đầυ.
"Bé cưng... Trình độ của em... Ưʍ... Đâu tệ như vậy..."
"Ưʍ... Có phải là trong đầu... A... Ưʍ... Tất cả đều đang nghĩ tới... Ah... Côn ŧᏂịŧ lớn của ông xã đúng không... A... Mải nghĩ đến nên không đàn được..."
Bị làm mà còn có thể đàn được thì là thần rồi, cô chỉ là người bình thường thôi được chưa.
Quân Thiên chờ cho đợt sóng cao trào trong cơ thể mình lắng xuống, lại nâng tay lên, ngón tay lướt nhẹ trên dây đàn, cùng lúc đó, người đàn ông phía sau lại đâm mạnh, nếu không nhờ chiếc bàn phía trước đỡ lấy, cô nghi ngờ, mình và cổ cầm có lẽ đã bị anh đâm bay ra ngoài mất.
"Chẳng qua... A... Ông xã rất thích nghe... Ưʍ... A... Thiên bão đàn đứt quãng như vậy... A..."
"Côn ŧᏂịŧ của ông xã... Ưʍ... Mỗi lần dùng sức đâm một chút... A... Liền vang lên một tiếng... A... Hệt như... Ưʍ... Thiên bảo đang rên vậy..."
Bé câm thì làm sao, anh có rất nhiều cách khiến cô kêu lên.
Sau khi hiểu rõ ý đồ của người đàn ông, Quân Thiên rống giận trong lòng.
Cái tên đàn ông xấu xí này, anh ta chính là cố ý, ngay cả một người câm mà cũng không buông tha!
Trận làʍ t̠ìиɦ này kéo dài đến nửa đêm, từ đùi đến đầu gối cô đều ướt đẫm.
Tống Chỉ thong thả ung dung chơi đùa với cô hơn nửa buổi tối, thân thể đã trướng đến mức gần như giây tiếp theo sẽ nổ mạnh, du͙© vọиɠ của đàn ông không thể khắc chế được nữa, mãnh liệt thọc vào rút ra.
Toàn bộ âʍ đa͙σ đều bị dươиɠ ѵậŧ thô dài căng đến mức tận cùng, mỗi lần đâm thọc đều đâm đến tận sâu bên trong tử ©υиɠ, lỗ nhỏ không ngừng co rụt rồi phun nước, cô gái ghé vào bàn dồn dập thở gấp, nào còn tâm tư mà để ý đến chiếc cổ cầm.
Không nhớ rõ người đàn ông ra vào mấy trăm cái vào âm huyệt của cô nữa, cuối cùng đẩy một cái thật mạnh vào sâu bên trong tử ©υиɠ, cô gái thất thanh nức nở một tiếp, sau đó lập tức hôn mê bất tỉnh, toàn bộ gậy thịt của người đàn ông ngâm trong động nước của gái run rẩy chừng mười giây, sau đó dùng toàn bộ lý trí rút ra ngoài, tất cả tinh đặc đều bắn lên cặp mông bị véo hồng của cô gái.
Một khúc phượng cầu hoàng cuối cùng vẫn không đàn xong.