Ký ức của Quân Thiên đối với đêm đầu tiên, chính là dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông hệt như môtơ điện, vừa bắn xong đã ngay lập tức cứng lên, miệng huyệt bị thao đến không còn cảm giác, khăn trải giường dưới mông ướt một mảng lớn, tất cả đều là dâʍ ɖị©ɧ khi hai người giao hợp chảy ra, có của cô cũng có của anh ta.
Đến rạng sáng 3, 4 giờ, cô vừa mệt vừa buồn ngủ, chịu không nổi nữa thϊếp đi. Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, tinh thần của người đàn ông vẫn vô cùng sáng láng, đỡ hai chân cô gác lên vai, côn ŧᏂịŧ to lớn thô cứng dưới thân của hệt như chủ nhân của nó vậy, tràn đầy ý chí chiến đấu, ra ra vào vào huyệt động của cô, không biết thỏa mãn.
Tỉnh lại lần nữa khi cơm trưa đã được đặt nơi cửa phòng. Quần áo ném lung tung trên thảm, có của cả đàn ông lẫn phụ nữ, Quân Thiên thậm chí còn nhìn thấy, chiếc qυầи ɭóŧ ướt đẫm kia của cô đang nằm trên đũng quần của người đàn ông, mà qυầи ɭóŧ của người đàn ông thì ném ở cạnh cửa.
Tối hôm qua lúc làm xong rõ ràng anh ta còn ôm cô đi rửa sạch thân thể, ngay cả khăn trải giường cũng được đổi một cái mới rồi, sao lại không rảnh mà đi dọn dẹp phòng một chút. Anh ta tuyệt đối là cố ý, lúc dì giúp việc tới đưa cơm, khẳng định, chắc chắn, đã thấy tất cả rồi!
Đợi anh ta trở về, cô nhất định phải đấm chết tên tâm thần không biết xấu hổ này!!
Quân Thiên muốn đấm chết tên bệnh tâm thần giùng giằng đứng dậy, định dọn dẹp sơ qua tấm thảm đầy dấu vết dâʍ ɭσạи này một chút, nhưng vừa mới nâng chân đã phải hít một ngụm khí lạnh, chân tê vô cùng, hạ thể càng nóng rát đau đớn, cô không dám xem, nhưng chắc chắn là bị rách rồi.
Quân Thiên cuộn tròn nắm tay, đấm hai cái lên đầu gối cho hả giận.
Lần đầu tiên khai trai liền hận không thể bắn hết tϊиɧ ŧяùиɠ cả đời.
Quân Thiên nguyền rủa anh ta, tinh tẫn nhân vong!!!
Cũng may tên đàn ông xấu xa còn có chút lương tâm, bôi thuốc cho chỗ đó của cô, hai ngày nay chỉ đơn thuần ôm cô đắp chăn bông rồi ngủ. Tuy nhiên Quân Thiên cũng chẳng vui vẻ gì cho lắm, dựa theo kinh nghiệm hai lần trước, lần sau người đàn ông này chắc chắn sẽ làm cô càng quá hơn nữa.
Mà dự cảm của cô từ trước đến nay luôn chính xác.
Một đêm này, người đàn ông ấn cô lên giường ngủ, sau khi thọc vào rút ra hơn trăm cái từ bên hông, ngại giường quá nhỏ, nên bế cô gái lên đặt xuống thảm, để tay và mặt cô sát đất, đầu gối quỳ xuống nằm úp sấp trên sàn nhà, trong quá trình đó côn ŧᏂịŧ không hề rời khỏi lỗ nhỏ của cô gái, bàn tay to đỡ lấy mông cô, điên cuồng đâm thọc.
Cây gậy tím đen di chuyển trước sau, hệt như muốn đóng cọc vào thân thể của cô gái, đâm vào chỗ sâu nhất của cô, càng sâu càng tốt.
"Thiên bảo... Thiên bảo có thỏa mái không... Ông xã bị cái lỗ nhỏ của em kẹp thật thoải mái... Ưʍ... Chỗ đó của em vừa chặt lại vừa nhỏ... Ông xã rất thích..."
Âm thanh "bạch bạch bạch" da^ʍ mĩ khi thân thể va chạm vang vọng, Quân Thiên che lỗ tai lại không muốn nghe. Tống Chỉ thấy cô như vậy, côn ŧᏂịŧ vốn không nhanh không chậm thọc vào rút ra bỗng được tiếp thêm hai phần sức lực, chỉ nghe vài tiếng "bạch bạch" lớn hơn nữa, thân thể mềm mại của thiếu nữ bị đâm đến chúi về phía trước một chút, hai tay rũ trên mặt đất, bộ ngực đong đưa thở không ra hơi, toàn tâm nghênh đón những lần đâm thọc của người đàn ông phía sau mình.
Rốt cuộc cũng không còn sức lực để che lỗ tai lại nữa.
"Chỗ đó của Thiên bảo... A... Thật ấm... Ưʍ... Biết ông xã sợ lạnh... A... Nên bọc cây gậy của ông xã kín mít... Ưʍ... Sau này ông xã... A... Muốn đâm vào chỗ đó của Thiên bảo mỗi ngày... Ưm, sưởi ấm... A a..."
Hai tay Quân Thiên vòng ở trước mặt, mái tóc dài đen nhánh xõa đầy đất, cô chôn đầu không muốn nghe những lời nói bậy hết sức rõ ràng đó của anh.
"...A... Thiên bảo nhà ta... Lại bị ông xã làm xấu hổ... A... Thiên bảo đang thẹn thùng... Ông xã rất vui... Thiên bảo nhà ta là bị côn ŧᏂịŧ lớn của ông xã làm đến xấu hổ a a..."
Do bị người đàn ông làm xấu hổ đến phát khóc, cũng do bị anh làm sướиɠ quá mà nấc lên, Quân Thiên chôn mặt vào cánh tay khóc sướt mướt, nước mắt chảy ra, cùng với một cú thọc thật sâu đến miệng tử ©υиɠ, cô bỗng nhiên kẹp chặt mông, co rút âm huyệt, run rẩy thân thể phun ra một bãi nước xuân.
Côn ŧᏂịŧ đột nhiên bị xoắn chặt, dòng nước nóng bỏng tưới lên qυყ đầυ, Tống Chỉ thoải mái ngẩng đầu rên một tiếng thật dài.
"A a a... Còn không thừa nhận... Ông xã lợi hại... Đêm nay ông xã... chưa bắn cho em một lần nào... Ưʍ... Em xem cái lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ của em... Đêm nay đã chảy ra bao nhiêu nước cho ông xã rồi..."
Vì trừng phạt cô không thành thật, bàn tay to của Tống Chỉ vốn đang đỡ lấy mông cô nặng nề bấm lên cặp mông no đủ của cô mấy cái, bẻ hai cánh mông đang nhếch lên cao nghênh đón động tác đâm thọc của anh ra, bôi dâʍ ŧᏂủy̠ cô phun ra lên cúc huyệt khẩn trí của cô, vết chai mỏng trên ngón tay chọc hai cái vào miệng huyệt.
"Vì em không thành thật... Đêm nay ông xã... phải làm cả cái lỗ nhỏ này của em luôn..."
Đôi chân đang bị anh áp chế của thiếu nữ giãy giụa kịch liệt, ý từ chối rất rõ ràng.
Tống Chỉ tiếp tục dọa cô: "Nếu không muốn ông xã làm cúc hoa của em... Ưʍ... thì lúc sướиɠ phải khóc lớn tiếng một chút... để ông xã nghe được âm thanh sung sướиɠ của em..."
Tống Chỉ nhớ rõ, buổi tối đêm đầu tiên, có một lần cô bị anh làm đến khóc thút thít, không ngừng rầm rì, hệt như đang rêи ɾỉ, hứng thú của anh càng dâng cao.
Người đàn ông dường như không đạt được mục đích thì thề không bỏ qua, cả người không còn vẻ dịu dàng như trước, bàn tay lớn đánh một phát vào mông cô, như đang quất ngựa, eo bị bóp mạnh, côn ŧᏂịŧ đi vào nguyên cây rồi rút ra toàn bộ, khiến âm mao thô cứng cũng theo vào trong cái lỗ nhỏ của cô: "Khóc lớn lên, cho ông xã nghe, nhanh lên! Nếu không thì sẽ thao rộng cái động phía trước, rồi lập tức rút gậy ra làm phía sau!"
Dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông không ngừng lớn lên trong cơ thể cô, căng vách trong nhỏ hẹp ra đến cực hạn, mỗi một lần đều đâm sâu đến miệng tử ©υиɠ. Cô gái không nhịn được lắc lư thân mình, như thể đang tránh né dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông, lại tự như đang nghênh đón động tác thọc vào rút ra của anh, gia tăng kɧoáı ©ảʍ.
"Ách... Ô... Ô ô... Ách..."
Không liên quan đến việc người đàn ông đe dọa sẽ thọc cúc, Quân Thiên vô thức ngẩng đầu lên, rầm rì khóc thành tiếng, bởi vì đã nhiều năm mất đi giọng nói, âm thanh hừ hừ của người câm nhỏ không tính là dễ nghe, không đến bước đường cùng, Quân Thiên cũng sẽ không như vậy.
Lần này hừ thành tiếng, có thể thấy được là bị đàn ông làm sướиɠ.
"Thích ông xã làm em như vậy! Vậy thì đêm nay ông xã sẽ thỏa mãn cái lỗ dâʍ đãиɠ của em!"
Âm thanh hừ hừ kia là liều thuốc hưng phấn hữu dụng nhất với ham muốn tìиɧ ɖu͙© của người đàn ông, Tống Chỉ gắt gao giữ lấy eo cô ấn vào côn ŧᏂịŧ mình, dùng tần suất cao thọc vào rút ra, hai bên trứng dái căng đầy đập phầm phập vào âm đế của cô gái.
Bạch bạch bạch, bạch bạch bạch, âm thanh va chạm của thân thể làm điếc lỗ tai, Quân Thiên dường như nhìn thấy một luồng sáng trắng lóe lên trước mặt, thân thể co rút thật mạnh, dưới thân phun ra từng giọt từng giọt ái dịch.
Tống Chỉ bị cô tưới đến tê rần cả eo, sau khi đẩy nhanh tốc độ đâm thọc thêm trăm cái, rốt cuộc cũng vui sướиɠ bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.