Thiên Thiên

Chương 5: Xoa xoa sẽ lớn

Cô nghe thấy bên tai, không biết là tiếng mưa hay âm thanh rất nhỏ khi anh ta bước trên thảm.

Quân Thiên nghĩ, chắc chắn anh ta không nhìn thấy mình.

Trong bóng tối, cô nghe thấy tiếng cửa phòng tắm được nhẹ nhàng mở ra, sau đó là âm thanh thở dài truyền đến.

Đêm tối, có thể nghe được cả tiếng kim rơi.

Cô đoán, người đàn ông kia, đứng ở cửa phòng tắm, không nhìn đến con mồi của mình, hẳn là anh ta sẽ bật đèn lên.

Cô bất giác che miệng, không thể bị ai bắt cóc cũng không biết, đêm nay cô muốn nhìn rõ mặt anh ta.

Cái tên đàn ông đã cướp đi nụ hôn đầu của cô, sớm hay muộn cô cũng sẽ tìm mọi cách để trả thù anh ta.

"Chơi trốn tìm vui lắm sao?"

Mãi đến khi giọng nói quỷ mị phảng phất trước mặt cô, cô vẫn còn đắm chìm trong ảo tưởng tương lai trả thù anh ta thành công.

Thân thể lạnh đến phát run, không liên quan đến thời tiết.

Cô thề, lần này chỉ cần cô thoát được, cô sẽ không bao giờ xuất hiện trước mắt người này nữa.

Người đàn ông này, khác với đám người trong trường học, cô không chơi nổi anh ta.

Anh ta xốc tấm rèm đang ngăn cách cô lên, vòng tay qua eo và mông cô, tựa như muốn khảm cô vào thân thể mình. Anh ta khom lưng, liếʍ vành tai của cô một chút: "Nếu bị tìm được rồi, thì phải ngoan ngoãn tiếp nhận trừng phạt."

Giọng nói trầm thấp, là sự hấp dẫn trí mạng với bất kỳ kẻ nào, nhưng không bao gồm cô gái nhỏ trong vòng tay anh ta lúc này.

Giây tiếp theo cô cảm thấy lạnh, chiếc váy duy nhất trên người bị kéo xuống trong chớp mắt, áo ngực bị cởi ra, sau đó cô bị ném xuống chiếc giường êm ái.

Khoảnh khắc bàn tay to phủ lên bộ ngực mềm mại, cô thậm chí còn hét lên một tiếng chói tai ngắn ngủi, là phản ứng khi cô vô cùng sợ hãi.

Sự kinh hoảng (kinh ngạc + hoảng loạn) của cô khiến đôi tay đang làm loạn trên vυ' ngừng lại một chút, một bàn tay phủ lên tóc cô, chạm đến đỉnh đầu, như thể đang trấn an.

"Nghe lời, tôi chỉ sờ, không làm những thứ khác, hmm?"

Dứt lời, lại hôn lên trán cô, rồi hai má.

Quân Thiên cảm thấy, cô gặp phải một tên tâm thần rồi.

Làm những điều như vậy với cô, lại còn muốn cô phải nghe lời như một lẽ đương nhiên, không phải bị tâm thần thì là cái gì.

Người đàn ông trấn an, lại càng giống như tán tỉnh, sau khi mυ'ŧ mát hai cánh môi của cô, đôi tay lại tiếp tục vuốt ve bộ ngực mềm mại xinh đẹp của cô gái.

Nhưng cô thật sự không dám náo loạn nữa, chỉ hy vọng tên tâm thần này biết giữ lời, sẽ không làm gì khác với cô.

Theo như Quân Thiên hiểu về lời này, thì là ngoại trừ xoa ngực, không được làm gì khác nữa.

Mà người đàn ông trên người cô thì hiển nhiên không nghĩ như vậy.

Anh ta khóa ngồi hai bên sườn cô, đôi chân thon dài thẳng tắp dễ dàng đè cẳng chân cô lại, trên dưới toàn thân cô chỉ còn lại một chiếc qυầи ɭóŧ.

Anh ta ham thích với việc cởϊ qυầи áo cô, nhưng bản thân thì lại áo mũ chỉnh tề. Hình ảnh lúc này, tựa như một vị chủ nhân cao cao tại thượng đang dâʍ ɭσạи tỳ nữ của anh ta vậy.

Mỗi tay giữ một bên, hai tay của anh ta lúc nặng lúc nhẹ vuốt ve ngực cô.

Cơ thể đang phát triển của thiếu nữ rất ngây ngô và mẫn cảm. Như thể không chịu được sự đau đớn quá lớn, cô nhắm chặt mắt, răng cắn đôi môi phấn nộn.

Tống Chỉ yêu chết dáng vẻ này của cô, cúi thấp người cắn thật mạnh đầṳ ѵú bên phải của cô. Thiếu nữ không chịu đựng được mà cào cánh tay anh một cái.

Điều này khiến Tống Chỉ càng thêm hưng phấn, môi lưỡi liên tục gặm cắn vυ' cô không ngừng. Răng anh lướt qua da cô, khiến cô run rẩy từng trận. Anh lại hiểu điều này rằng cô đang thoải mái, bởi vì anh cũng rất thoải mái.

Nếu cắn mạnh, cô sẽ bất giác cào anh, như thể đang nói cho anh biết, quá đau, nhẹ một chút.

Trong mắt anh, đây là cô làm nũng.

Anh thích cô làm nũng với anh.

Trong bóng tối, anh cắn xương quai xanh hơi nhô lên của cô: "Ngực không đủ lớn."

Ngực Quân Thiên không lớn, nhưng khung xương của cô nhỏ, bộ ngực cúp B vừa vặn với tỉ lệ cơ thể của cô. Không có bộ ngực lớn giống như nữ chính của mấy bộ phim hành động tình yêu của nước nào đó, nhưng dáng người như vậy, cho dù mặc vào bộ đồng phục xấu xí của Tứ Trung thì cũng tự khắc trở thành một loại cảnh đẹp.

Lời nói không biết xấu hổ, người đàn ông này đã không còn thỏa mãn với việc động tay động chân nữa, bắt đầu giở trò lưu manh với cô trong ngôn từ.

Thật ra, Tống Chỉ không thích ngực lớn. Đã từng có một đối tác tặng cho anh hai cô gái ngực lớn eo thon, trong đó một người vẫn còn là xử nữ. Anh lập tức trở tay đưa lại cho đám bạn tϊиɧ ŧяùиɠ lên não của mình, có lần còn bị đám người trong vòng nghi ngờ là gay hoặc bất lực.

Anh đã được định sẵn là một kẻ khác người trong vòng này. Trong vòng của anh, có người sớm nhất thì mười lăm tuổi đã ngủ với phụ nữ, ai có thể nghĩ đến, một người xuất sắc, giàu có quyền lực, Tống gia thiếu gia, gần 27 tuổi, chỉ vì thói ở sạch ngại người khác dơ, đến nay vẫn là một tên virgin[1] chưa từng nếm qua hương vị phụ nữ, ngay cả nụ hôn đầu cũng chỉ mới trao cho cô gái nhỏ dưới thân hai ngày trước mà thôi.

[1] virgin: từ gốc tác giả dùng trong raw luôn, nghĩa là xử nam/xử nữ.

Tống Chỉ cảm thấy thứ trong tay anh rất vừa vặn, nhưng anh lại rất thích trêu chọc cô, thấp giọng tiếp tục nói những lời vô sỉ bên tai cô: "Nhưng không sao, tôi xoa nhiều một chút sẽ lớn lên thôi."

So với những gì anh đã làm, lời này thật sự không tính là gì cả, nhưng không hiểu tại sao, Tống Quân Thiên sau khi nghe được lời này thì đột nhiên bật khóc.

Nước mắt trào ra dữ dội từ hốc mắt, Tống Chỉ không chút nào nghi ngờ, trong thế giới của bé câm, đây là tiếng gào khóc rất lớn.

Đêm tối, anh trố mắt mà chống thân thể, nhìn món đồ chơi yêu quý dưới thân, ngực anh đau nhói